SƯƠNG MÙ
Sương mù dầy đặc tối nay,
Để thành khoảng cách ngăn hai chúng mịnh
Sương mù có lúc sương tan,
Cớ sao bên ấy chẳng sang thăm mình?!
Sao đời cứ mãi lênh đênh,
Trôi trên biển nhớ, tình mênh mông buồn.
Đêm đông sâu lắng nhớ mong,
Làm sao ngăn được trong lòng lệ rợi
Ta không ngăn được nhớ người,
Âm thầm nước mắt, ngậm ngùi nhớ ại
Tình sao cứ mãi u-hoài,
Đêm đông hiu hắt cho dài xót xạ
"Ta không làm chủ tình ta,
Ta đánh mất mình theo nỗi nhớ ai!"
Vì yêu, nên đánh mất mình,
Trôi trên biển nhớ, lênh đênh tình buồn.
Vì yêu, sáng nhớ, chiều mong,
Nhạt nhoà nước mắt trong lòng lặng rợi
Tình sầu thấm mặn bờ môi,
Quạnh hiu chiếc bóng bên đời cút côi.
Đêm đông đi trong chơi vơi,
Sương run tay lái, ngậm ngùi nhớ ai.
"Ta không làm chủ được mình,
Ta đánh mất mình trong nỗi nhớ ai!"
tl (12/16/2013, 01:50 P.M.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2013 01:12:40 bởi thachthaohuynh >