MONG NGÀY TRỞ LẠI CALI
MONG NGÀY TRỞ LẠI CALI Vẫn tiếc nuối những ngày xưa thân ái
Ngóng về Ca Li anh gởi vần thơ
Suối tương tư chảy qua miền thương nhớ
Chợt mủi lòng - nghe tiếng gọi xa mong
Quận Cam vàng bài tình ca rạn vỡ
Em nỡ nào để buồn viếng hồn anh
Trong dáng chiều tiếng thở dài vọng cảnh
Ước một lần thôi để lặng lẽ chờ
Thiếu anh , Sai Gon nhỏ nghe hiu hắt
Mà xôn xao , mà tha thiết người ơi
Một trái tim đang thổn thức nghẹn lời
Đời ấm ức nhiều điều chưa dám nói
Sớm bình minh mây xám bay ra biển
Trời mất nắng nên trời thêm ảm đạm
Mượn gió Ca Li gửi tình sâu thẳm
Đến cùng anh dạo nhạc khúc hoa đăng
Trả lại anh buổi hẹn hò quán nhỏ
Môi em ngon ngọt lịm ly nước dừa
Anh ưu tư ngồi đếm từng giọt mưa
Nhớ nhớ quá hàng dừa xanh quê mẹ
Cali ... cali ... giống quê mình lạ
Từ chén cơm cho đến miếng trầu xanh
Paris chừ ... nỗi nhớ cứ vây quanh
Ta thầm hỏi biết bao giờ trở lại
Tôn Thất Phú Sĩ
Oct. 2005
Chào Thi Sĩ TTPSĩ - vdn đã đưa bài thơ này vào Thư Viện.
Chúc Thi Sĩ vạn an & hồn thơ luôn tuôn tràn lai láng.
Thân
vdn
Cam on 7 nhieu , hom chua nhat 16/10/05 hop mat than huu co vui khong , lau qua hom nay moi vao VNTQ de xem tho cua ba con.
Than chuc VTN vui , khoe va rat la yeu ddo+`i
23/10/05
TTPS
MẸ ƠI BIỂN GỌI
Con ốc nhỏ thu mình chôn dưới cát
Mà trong lòng chứa cả một đại dương
Nghe vi vu từ ngàn xưa vất vưỡng
Rồi thì thầm từ hồn ốc mênh mông
Mẹ sinh con bên bờ cong chữ S
Bài hát ru theo chiếc võng à ơi !
Lời mẹ êm thiết tha tình biển gọi
Võng tròng trành theo nhịp tàu đong đưa
Buổi chia tay tuổi học trò ra biển
Ngày xuống tàu hồn bỗng thấy lao xao
Ôm mẹ yêu , vòng tay đầy mộng ảo
Tiễn con đi quanh mẹ gió rì rào
Con dã tràng xe từng viên cát nhỏ
Giương cái càng che khuất nửa vầng trăng
Ánh trăng vàng rơi tràn trên biển vắng
Ngọt như dòng sữa mẹ đã nuôi con
Chiều xuống thấp mây rơi trên đỉnh núi
Cánh chim bay lãng đãng bóng hoàng hôn
Mẹ ơi mẹ giữa trùng khơi dậy sóng
Lòng mẹ bao la hơn biển Thái Bình
dạt dào *
TÔN THẤT PHÚ SĨ
* Lòng Mẹ - Y Vân
Noel Hy Vọng
Màu sắc vàng xám dần qua sắc muối
Chiếc lá khô còn sót lại muộn màng
Vội lặng lẽ rời cành cây trơ trụi
Để lao xao xào xạc cuối trời xa
Dẫu biết rằng gió mùa đông cay nghiệt
Ray rức hồn đau xót tận trong tim
Ngọn gió chướng đôi khi tàn nhẫn lắm
Con đường xưa lạnh cóng buổi ai chờ
Đời lãng tử chu du cùng năm tháng
Chợt rộn ràng nghe thanh thoát lầu chuông
Ngôi giáo đường uy nghi trên dốc đứng
Mùa yêu thương người ta rủ nhau về
Đêm Thánh Vô Cùng hân hoan huyền dịu
Bài Thánh Ca êm ái Giáng Sinh nào
Sương phủ đầy quanh tượng đài Đức Mẹ
Lòng ngậm ngùi giọt nước mắt quê tôi
Hoa vẫn nở khắp cùng hoa vẫn nở
Một loài hoa trắng nõn thuở hoang sơ
Cõi lòng tôi ...lòng con người ngoại đạo
Vẫn nghĩ rằng có Chúa ở trên cao
Để từ đó còn nhiều điều mơ ước
Mùa Đông này tuyết phủ kín đồi thông
Đêm Paris đêm Giáng Sinh hy vọng
Xin nguyện cầu Quê Mẹ sớm AN VUI
Tôn Thất Phú Sĩ
Déc 2005 :Đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2005 14:21:08 bởi Viet duong nhan >
NOEL HY VỌNG
Màu sắc vàng xám dần qua sắc muối
Chiếc lá khô còn sót lại muộn màng
Vội lặng lẽ rời cành cây trơ trụi
Để lao xao xào xạc cuối trời xa
Dẫu biết rằng gió mùa đông cay nghiệt
Ray rức hồn đau xót tận trong tim
Ngọn gió chướng đôi khi tàn nhẫn lắm
Con đường xưa lạnh cóng buổi ai chờ
Đời lãng tử chu du cùng năm tháng
Chợt rộn ràng nghe thanh thoát lầu chuông
Ngôi giáo đường uy nghi trên dốc đứng
Mùa yêu thương người ta rủ nhau về
Đêm Thánh Vô Cùng hân hoan huyền dịu
Bài Thánh Ca êm ái Giáng Sinh nào
Sương phủ đầy quanh tượng đài Đức Mẹ
Lòng ngậm ngùi giọt nước mắt quê tôi
Hoa vẫn nở khắp cùng hoa vẫn nở
Một loài hoa trắng nõn thuở hoang sơ
Cõi lòng tôi ...lòng con người ngoại đạo
Vẫn nghĩ rằng có Chúa ở trên cao
Để từ đó còn nhiều điều mơ ước
Mùa Đông này tuyết phủ kín đồi thông
Đêm Paris đêm Giáng Sinh hy vọng
Xin nguyện cầu Quê Mẹ sớm AN VUI
Tôn Thất Phú Sĩ
Déc. 2005
NGƯỜI DƯNG
Tháng chạp chau mày níu gió đông
Thênh thang bông tuyết rớt chập chùng
Xa xa một cánh chim bay lượn
Thầm hỏi sao em vẫn lạnh lùng
Nghe tủi buồn không hỡi người em
Mặc cho hoa nở trắng bên thềm
Tiếng còi giã biệt từ ga vắng
Có làm hồn em nhức nhối thêm
Nằm ôm gối chiếc em mơ ước
Gặp lại người anh thuở xa xôi
Cái thuở đầu tiên em đã gặp
Mối tình chưa rụng đã chia phôi
Tại sao em vẫn thiết tha yêu
Có phải chi ...anh người hữu tình
Anh bay bướm quá nên anh để
Vừa hận vừa thương em khổ nhiều
..........
Bây giờ đã hết một mùa đông
Đã thấy cành mai nhú nụ hồng
Thôi không thèm nhớ người bội ước
Điểm phấn tô son em lấy chồng
Từ đây em sẽ nhỡn nhơ vui
Thanh thản em đi giữa chợ đời
Đường về bên phải hay bên trái
Bên nào hoa cũng nở màu tươi
Em dấu không cho chồng em biết
Mối tình ngu dại với người xưa
Chồng em vẫn tưởng em trong trắng
Ảnh ngỡ rằng em mộng buổi đầu
Tình yêu là chỉ dối gạt nhau
Mới gặp đã nghe phỉnh phờ rồi
Em đem hận ấy theo duyên mới
Để thấy lòng mình bớt chút đau
Và để cho anh sẽ biết rằng
Trong em anh chỉ là người dưng
Thương anh là gặp tai nạn nhỏ
Vấp viên sỏi buồn trặt gót chân
Thôi nhé ... nói nhiều chỉ ghét hơn
Mưa Xuân êm ái dịu tâm hồn
Chồng em ngoan lắm thương em lắm
Sưởi ấm hồn em hết héo hon
....
Chiều nay chợt thấy hoa tuyết rụng
Người dưng ... buồn quá lệ rưng rưng
Viên sỏi buồn gây tai nạn nhỏ
Sao suốt đời đau một vết thương
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris - Ngày cuối năm 2005 Vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2005 13:20:57 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: