tan vỡ
nỗi buồn không tên 14.12.2013 09:59:15 (permalink)
0
 
 
 
 
 
 
TAN VỠ (part 4)
Một chiều tàn đi qua con ngõ vắng
Một ngày dài cứ thế lại trôi qua
Một ngày thường cũng như bao ngày khác
Tôi đến nhà nàng mang những yêu thương
 
Rồi bất chợt hình ảnh người xưa ấy
Lại trở về khoảng khắc này đây
Đứng bên nàng vui cười hạnh phúc
Tôi thấy nhói lòng nhưng cố quay đi
 
Nàng hẹn tôi không mong lời giải thích
Tôi biết rằng tôi chỉ là người sau
Chỉ mong rằng được lời xin lỗi cuối
Rồi sau đó cất bước quay mặt đi
 
Góc cafe này là nhân chứng tình yêu
Là nơi bắt đầu của một kết thúc
Tôi lặng người lắng nghe từng tiếng nói
Thấy trong lòng bóp nghẹn làm sao
 
Xin lỗi anh,anh chỉ là thay thế
Trong thời gian người kia bỏ em đi
Dù có hạnh phúc nhưng anh phải hiểu
Dù thế nào em cũng chẳng yêu anh
 
Một lời nói trăm lần dau
Quả tim bốn ngăn dường như thắt lại
Tôi đã lầm khi đã yêu em
Khi đặt trọn niềm tin vào trái tim người
 
Nàng đứng dậy nhìn tôi không nói
Tiếng thở dài lặng lẽ bỏ đi
Tại sao thế? tôi làm gì có lỗi
Dể bây giờ người phải bỏ tôi đi
 
Tại sao thế tôi lại là người sau
Câu hỏi này dường như không thể giải
Lúc trước kia tôi sống không hy vọng
Người đến rồi hạnh phúc cũng trôi theo
Nhưng giờ đây người đã đi xa lắm
Hạnh phúc tàn theo gió thổi phương xa.
 
Nỗi buồn không tên
 
#1
    nỗi buồn không tên 14.12.2013 10:05:15 (permalink)
    0
    Trở về quê cũ
    Trên chuyến xe trở về quê cũ
    Nghe nặng lòng kỷ niệm ngày xưa
    Kỷ niệm ấy tôi đã từng trải
    Khi lúc ra đi bỏ lại quê hương

    Lúc ra đi không nói lời nào
    Giờ trở lại sao nghe lòng nặng trĩu
    Trên con đường qua những bụi tre xanh
    Nó lặng yên đi dường như để trách...

    Sao lâu rồi không gặp anh về
    Những bụi măng tre giờ cũng đã lớn
    Con đường này cũng đã khác xưa
    Nhưng tôi biết:
    Những kỷ niệm trong anh vẫn mãi còn

    Rồi hình ảnh bé con đi học
    Chợt ùa về trong tâm trí của tôi
    Nhớ khi xưa trên con đường ấy
    Thằng nhỏ ngày nào giờ đã lớn khôn

    Giờ trở về gia đình yêu quý
    Thấy trong lòng khó tả làm sao
    Nào bạn bè nào thầy cô yêu mến
    Ai cũng cười thằng này lớn làm sao.
    Nỗi buồn không tên



    #2
      nỗi buồn không tên 14.12.2013 10:07:58 (permalink)
      0
      KỶ NIỆM ẤY
      Anh về thăm quê một chiều đầu hạ
      Nghe xao xuyến trong lòng hình bóng em tôi
      Tóc em bay phất phơ trước gió
      Nghe thoáng buồn hình ảnh ngày xưa

      Ngày nào đó trên con đường đất đỏ
      Tôi chờ nàng khuất dưới hàng cây
      Trên con đường chiều nghiêng nắng đổ
      Bóng tôi mờ theo ánh chiều trôi...

      Vẫn con đường ngày nào thuở ấy
      Dấu chân tôi giờ đã phai màu
      Giờ trở lại với bao kỷ niệm cũ
      Thấy nhói lòng hình ảnh ngày xưa

      Kìa,góc thông già khuất dưới mái tranh
      Hàng ghế đá lặng yên giữa phố
      Hàng phượng vĩ dường như cũng biết
      Đứng lặng nhìn hình bóng người xưa.
      Nỗi buồn không tên
      #3
        nỗi buồn không tên 14.12.2013 10:10:05 (permalink)
        0
        Nỗi buồn(part 1)
        Nắng,khẽ lùa qua khe cửa
        Mưa,làm ướt áo anh tôi
        Mùa thu, sào xạc tiếng lá rơi
        Con nai vàng lặng yên dường như ngủ

        Sáng,bình minh vừa thức giấc
        Mây mờ che phủ bóng hàng cây
        Lặng yên một góc cafe vắng
        Giọt sương rơi trĩu nặng trước hiên nhà...

        Chiều,hoàng hôn vừa chợt tắt
        Mây lững lờ đùa giỡn trước hàng cây
        Rồi!cơn gió nhẹ khẽ lay chiếc lá
        Chiếc lá buồn cũng lặng lẽ bay đi

        Tối,cũng vẫn hình ảnh ấy
        Góc cafe cũng đã tắt bao giờ
        Bỗng trong màn đêm yên tĩnh đó
        Chỉ một mình tôi ngồi lại nơi đây.
        Nỗi buồn không tên
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9