Xuân Tái
Tết Bên Này Thiếu Bạn!
Bên này sắc mai vàng, đào thắm
Bàn bánh chưng, mứt, kẹo, rượu, mồi
Vẫn thiếu tình quê xa nghìn dặm
Nhìn tết rưng rưng! Dạ bồi hồi
Tết bên này thiếu bạn buồn ghê
Cố Quận
Cớ Gì O Vội Lấy Chồng!!!
Cớ gì O vội lấy chồng
Xuân sau vắng vạt áo hồng lụa thêu
Đâu còn chữ ái, vần yêu
Đâu còn ngẫu hứng bút đều tay thơ
Cớ gì O chẳng đợi chờ
Xuân sau vắng vạt xanh lờ lững bay
Đâu còn hò hát tiệc say
Âm thơ bặt tiếng những ngày tết vui
Vội gì thế...hai O Tui!!!
Cố Quận
Mộng Áo Xuân Xưa
Vấn vương hương vị xuân tàn
Đêm qua nằm mộng áo vàng lụa hoa
Thấy màu tết cũ trên tà
Cô thôn nữ nét mặn mà dáng thanh
Bên lũy tre, dưới đồng xanh
Thấy dòng sông thuở tập tành chữ thơ
Vẽ trời tết với nắng tơ
Họa sương khói trắng vây bờ nước quê
Vần đường đi, âm ngõ về
Con đê gió lộng tóc thề ai bay
Giật mình luyến giấc mộng say
Tiếc thương áo lụa nàng ngày xuân xưa
Cố Quận
Áo Mùa Xuân Đâu Rồi!!!
Đâu rồi áo mùa xuân hôm trước
Tà nhẹ hương, trên ngõ thướt tha
Đâu rồi nắng vàng soi tóc mượt
Vèo xuân hồng! Theo gió bay xa
Vội vàng chi thế áo xuân ơi
Bỏ sắc màu hoa giữa góc đời
Thương nhớ vóc ngà ai da diết
Nên vần, âm, chữ, ý thơ rơi
Muốn hỏi áo mùa xuân đâu rồi!!!
Cố Quận
Không Áo! Không Thơ
Không viết dạ nhớ dáng ngà
Không thơ lòng nhớ hai tà áo xuân
Ngồi buồn chén rượu rưng rưng
Mùa ơi sao vội, tiệc mừng năm tan
Ngoài sân hoa cúc nụ vàng
Còn đong đưa ngọn gió ngàn trắng sương
Sáng ngày vắng áo trên đường
Vắng o tóc mượt...chán chường không thơ
Không vần nắng nhạt vàng tơ
Không từ tím mực mặt tờ giấy hoa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2016 12:40:33 bởi Cố Quận >
Mùa Xuân Của Ta Đâu Rồi!!!
Mùa xuân của tôi đâu rồi
Cành mai còn hoa trước ngõ
Mà phố vắng áo lụa người
Không làn tóc bay trong gió
Mùa xuân của em sao vội
Hôm kia quai trắng quai hài
Hôm nay nắng vàng nhạt lối
Không lung linh chiếc trâm cài
Mùa xuân của ta đâu rồi!!!
Cố Quận
Bên Này Mưa Xuân Buồn
Mưa xuân về sân trước
Hạt mềm vương cánh hoa
Nghiêng mình soi bóng nước
Nhụy vàng run...phấn sa
Mưa bên này đất khách
Một màu âm u trời
Gió lồng âm tí tách
Sầu tha hương nửa đời
Nhớ làng xưa! Xóm cũ
Biền biệt bao năm rồi
Hiên nhà xuân hoa lựu
Đỏ nhánh lá đâm trồi
Sân trước mưa xuân về
Tí tách! Nằm nhớ quê
Thương đường xưa, lối cũ
Đã bao năm chưa về
Bên này mưa xuân buồn...
Cố Quận
Hương Hoa Góc Vườn
Góc vườn hoa thắm màu hoa
Xanh mơn cành lá tháng ba nắng ngày
Phấn vàng hạt phấn bay bay
Sân sau bầy bướm ong say hương nồng
Tiếng chào mào rộn ven sông
Chòm mây lơ lững tầng không xuân tàn
Nhành hoa trong gió tỏa làn
Hương trong nắng sớm mai lan góc vườn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2016 23:55:39 bởi Cố Quận >
Hai Cô Em Gái Tôi
Hai Cô Em Gái Tôi ơi
Đỏ đen sắc lụa màu rơi dưới thềm
Hương trần ngây ngất cỏ mềm
Gót chân son dạo trong đêm phố người
Hai Cô Em Gái Tôi cười
Xuân hồng muốn hỏi hai mươi chưa à!!!
Đỏ đen dáng lụa mượt mà
Hương trần ngây ngất thơ ta nhả vần
Cố Quận
Chàng Đi Mùa Hoa Đào Xuân Trước
Chàng đi mùa hoa đào xuân trước
Một tối tàn năm sương gió lên
Không bóng sao giăng trời biển nước
Trùng khơi! Tàu vượt sóng lênh đênh
Rồi những lần xuân hoa đào nở
Hoa tàn, ngồi nghe ngóng âm tin
Không cánh thư xa từ phương nớ
Hay Người...hồn lạc cõi u minh!!!
Em buồn mấy mươi xuân qua kiếp
Hồng nhan! Tợ xác rụng đào hoa...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2016 01:10:32 bởi Cố Quận >
Áo Xuân O Đi Chùa O đi chùa xuân áo
Màu cam cánh hoa thêu
Một mình sao không bảo
Tôi theo kẻo người trêu
Ghẹo Nàng...hương lụa tơ
Hỏi xin chút về mơ
Đêm vần âm thấm mực
Tím mấy dòng chữ thơ
Áo xuân O đi chùa
Khi ra mang ít bùa
Theo cho người ta tránh
Không ghẹo...chẳng dám đùa Cố Quận
Cơn Gió Xuân Vô Tình
Đây cơn gió vô tình...đây cơn gió
Lùa hương xuân trên đồi cỏ chiều xuân
Khói sương vây mù mịt kín lối rừng
Theo xuống phố mờ lưng ai áo trắng
Trôi về đâu hỡi hai tà chở nắng
Cho thơ ta buồn chữ nặng vần âm
Cho rượu ta nhạt từng chén lặng thầm
Đầy vơi chén quỳnh bặt câm thi ý
Mi cơn gió vô tình! Ta lúy túy
Hồn thơ xuân đêm lụy áo xuân rồi
Đếm từng giây từng khắc thời gian trôi
Mai xuân nắng chiều ôi mai xuân nắng
Để ý thơ ta xuân tà ai trắng
Cố Quận
Áo Níu Thơ
Áo quay trở lại níu thơ
Là trời xuân nắng rụng tơ cả rồi
Là mây chiều phủ ngọn đồi
Là mong manh khói chiều trôi xuống đường
Là tình cũ! Dạ tiếc thương
Là dư âm vẳng chiều sương tiếng giày
À! Hình như bước gã say
Về qua con dốc...kìa tay chén quỳnh
Áo quay trở lại cười tình
Là chiều xuân nắng vàng kinh xám màu
Cố Quận
Xuân Trong Lòng Ta
Xuân ở trong lòng ta chứ đâu
Quanh năm trồi đâm lá xanh màu
Phố nắng vàng mai hoa nụ nở
Trời sương đào đỏ thắm cành giao
Sớm tối tay ôm bàu ngủ suối
Chiều trưa khơi lửa nướng mồi ngon
Khẻ đếm à quên rồi đây tuổi
Ngoài đang xuân, nhắp chén quỳnh ngon
Cố Quận
Hai Nhỏ Họ Phùng
Đầu làng hai Nhỏ họ Phùng
Tà xuân phơi phới anh hùng lụy thân
Kẻ hồ rượu chứa trăm cân
Kẻ thơ vần chữ thất thần âm rơi
Xanh đỏ, hồng cúc hoa ơi
Vạt nào theo gió lên trời xuân bay
Đầu làng đào tựa lưng mai
Phùng gia hai Nhỏ chân hài, guốc xuân
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2016 00:01:02 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: