Xuân Tái
Tình Con Cá, Nghĩa Khúc Sông
Tình con cá dòng trên, dòng dưới
Nghĩa khúc sông bờ duỗi, bờ cong
Quê xưa, làng cũ nặng lòng
Nắng mưa hai tiết, lớn ròng bốn con
Nước đục trong bến mòn, bãi nổi
Đò dọc ngang hò nói, hát vần
Ôn-o kẻ cựu, người tân
Kết giao cận-viễn tương lân sau này
Nào ong bướm cánh thân mộng hả
Đâu cúc hoa cành lá mơ đâu
Mà tra mà vấn...đau đầu
Dấu lằn củi tạ bầm mầu tay chưn
Khai ra giấy trắng dưng lên sếp
Đọc đi nghe người đẹp tôi ơi
Thơ tìm lấy chút thảnh thơi
Chút thanh xuân của chặn đời xuân qua
Chứ tình nghĩa mình bà chiếm hết
Lấy gì chia cô Chệt, cô Ta!!!
Cố Quận
Tay Bẻ Chị Cùng Em
Một cành sinh hai đóa
Em chị nở vàng hoa
Chờ làn xuân hiu gió
Hương nhè nhẹ lan xa
Cho chàng thơ hắn đến
Mơ màng buông ý câu
Chén quỳnh say trên bến
Dòng tơ nắng về đâu
Một cành sinh hai đóa
Hắn đưa tay bẻ rồi
Hương theo làn qua ngõ
Vào chưng nhánh hoa ngồi
Thơ xuân...hồng vàng hoa
Cố Quận
Ớ Cô Áo Đỏ
Ớ này cô áo đỏ
Cô nhìn ai cô cười
Hay là màu hoa đoá
Hồng xuân nên cô cười!!!
Tay mười ngón nâng niu
Nhành mơn mởn mỹ miều
Trên giàn xanh xanh lá
Cười trong gió hiu hiu
Ớ này cô áo đỏ
Nghe tôi hỏi hay chăng
Không thèm quay lại ngó
Cho mình thấy nụ, răng!!!
Cố Quận
Vách Câm! Tường Nín
Mình về soi bóng với hình
Vách câm! Tường nín tiếng tình nhân đâu
Cười nửa nụ, nghiêng nghiêng đầu
Áo hoa cúc thuở lụa mầu xuân xưa
Phai tàn nắng sớm chiều mưa
Tháng năm viễn xứ...như vừa hôm qua
Ừ đây bóng với hình ta
Đâu thanh xuân vóc ngọc ngà xuân đâu!!!
Cố Quận
Chuyện Giàn Thiên Lý
Thương giàn thiên lý trùng xa
Nhành xanh xanh lá vàng hoa năm nào
Đêm hoả châu...vách thông hào
Đời trai chinh chiến! Rằng bao xuân rồi
Chưa về thăm mái tranh đồi
Thông xưa em đứng chờ tôi bên đường
Chừ nàng nhạt sắc phai hương
Chừ tôi vai gánh gió sương quan hà
Nhớ giàn thiên lý vàng hoa
Nhành xanh hiên lá...giờ xa dặm trường
Cố Quận
Tháng Ba Cô Lấy Chồng
Tháng ba cô lấy chồng
Mùa hoa gạo đỏ bông
Giọt mùa rơi sân trước
Sao cô vội lấy chồng!!!
Cho vần âm nức nỡ
Thơ tôi gió qua bờ
Khóc tình duyên trắc trở
Dòng câu tím mực tờ
Cô lấy chồng tháng ba
Bỏ cội hoa gạo già
Sương đầu hôm sân trước
Rụng đỏ màu tháng ba
Tôi một bóng bên đường
Cố Quận
Bốn Cô Áo Đỏ Đi Thuyền
Bốn cô ngồi cho khéo
Không thuyền lật à nghe
Đừng mình nghiêng, vặn vẹo
Kẻo chòng lắc chìm ghe
Hỏi bốn cô đi đâu
Xuân hồng thưởng vườn dâu
Ngắm đào hoa cánh nở
Cành trên Bến Văn Lâu
Bốn cô màu áo đỏ
Tôi sào chống vải đen
Vần âm thơ ngân nhỏ
Du thuyền xuân một phen
Hương Giang nước thuận dòng
Cố Quận
Này Em Hãy
Này em hãy bên cầu sông đứng
Tôi hình xuân lơ lửng nhành đào
Hồng hoa nụ nở trên cao
Hiu hiu xuân gió về chao cánh mùa
Này em hãy cười xua mây trắng
Làn xuân bay cho nắng dạt lên
Tôi hình gọi khe khẻ tên
Tình ơi! Một mái bồng bềnh tóc trôi
Này em hãy cùng tôi xuân nhé
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2020 02:58:55 bởi Cố Quận >
Xuân Hồng Tơ Trải Áo Người
Ngoài xuân hồng đã áng
Vàng hoa những nụ mai
Ừ! Xuân hồng kia dáng
Vàng tơ lụa tà ai
Ngang đường đây cho hỏi
Này cô tuổi bao nhiêu!!!
Sao cười chi không nói
Tôi hồn bay phách xiêu
Trời xuân hồng cô dáng
Lụa tà tơ sắc mai
Làm xuân hồng kia áng
Ngừng trôi...vương tóc ai
Cố Quận
Con Oanh Trên Giàn Hoa Giấy
Con oanh đậu giàn hoa giấy
Líu lo chủ nhật xuân hồng
Sớm mai sân nhà cô dậy
Nhìn lên ngắm nắng tơ hồng
Chiếu xuyên qua nhành xanh lá
Ngày xuân thoang thoáng hương mùa
Sớm mai sân nhà cô thả
Hồn theo cơn gió hiên lùa
Con oanh trên giàn hoa giấy
Giật mình! Đập cánh chim bay
Bỏ sân nhà...mình cô đấy
Thẩn thờ đếm ngón bàn tay
Cố Quận
Tên Và Mùa
Kẻ hoạ tên, người hoạ mùa
Mai kia dưới gió đông lùa rụng sân
Cánh thềm xa! Nhuỵ cửa gần
Sắc lan lối Tấn, hương Tần ngõ phơi
Bốn mùa o bỡn đất trời
O cợt mây nước nở thời vàng hoa
Nhánh đường phố, cành vườn nhà
Tắm sương, xông khói...người là tên mai
Kẻ bảo mùa tiết nụ sai
Tôi thơ vần chữ một bài qua sông
Bớ o mai...chén quỳnh không!!!
Xuống đây thưởng áng xuân hồng mùa trôi
Cố Quận
Tứ Quí Hoa-Nhị Độ Mai
Người rằng hoa tứ quí
Kẻ phán nhị độ mai
Xuân bông vàng, hồng nhuỵ
Tàn búp đỏ...trái hai
Màu xanh...đen sắc rụng
Hạ, thu, đông nào phai
Nắng, mưa, sương, khói cũng
Tứ quí-nhị độ mai
Cố Quận
Nghe Anh Danh Tiếng Vườn Đào
Nghe anh danh tiếng khuân đào
Hỏi rằng có bế cành vào nam không
Nếu được...trả công ba đồng
Với mai một nhánh tay bồng ngày ra
Ngại kia chê lá hoa già
Sắc tàn hương hết đậm đà chẳng ưng
Biết kia danh tiếng lẫy lừng
Muốn theo xuống bể lên rừng bóng nương
Anh chịu chăng...nói đây tường!!!
Cố Quận
Khúc Nụ Tầm Xuân
Ngày em tay khúc vĩ cầm
Thì ta thơ chữ nụ tầm xuân hoa
Nụ tầm xuân ấy giờ xa
Nụ tầm xuân tuổi ngọc ngà về đâu
Hoa đã rụng bến giang đầu
Mưa bên kia đã một mầu khói sương
Một mầu nhạt sắc phai hương
Nhạt hình, nhạt bóng! Nhạt đường gió trôi
Nhạt tà xanh áo xưa rồi
Nhạt con dốc cũ, nhạt đồi năm nao
Nụ tầm xuân lạc rừng đào
Nụ tầm xuân lạc cõi nào cùng thâm
Giờ không em khúc vĩ cầm
Cho ta thơ khóc nụ tầm xuân hoa
Cố Quận
Đâu Quê Hương...Đâu Mẹ Già!!!
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ Già tóc bạc màu sương
Trông con xa về ăn tết
Chờ tôi! Đứng đợi bên đường
Giờ đây mẹ già bóng khuất
Ngàn xanh kia! Cõi trùng mây
Xuân từng xuân sầu dâng mắt
Rưng rưng lệ....dáng hạc gầy
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ già tóc bạc màu sương
Lâu rồi...chưa về ăn tết
Thăm mộ mẹ tôi bên đường
Đâu quê hương...đâu mẹ già!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2020 07:25:44 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: