Xuân Tái
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
 
 Nhà Ai Hoa Đào Đỏ Sắc Xuân 
  
 Nhà ai nhành đỏ sắc đào 
 Du xuân lạc lối...muốn vào hái hoa 
  
 Ngại chủ nhân thấy phiền hà 
 Họ chê! Họ trách mình là trộm hương 
 Mình là kẻ chuyên leo tường 
 Chuyên trèo...ắt hẳn đây phường tà gian 
  
 Nhà ai đào đỏ...xuân làn 
 Gió lên hoa rụng xuống đàng! Tiếc thay 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Áo Xanh Thêu Hoa Cúc 
  
 Áo nàng xanh xuân nhành hoa cúc 
 Vàng đoá thêu...mực bút thơ sa 
 Vần âm tết đuổi đeo tà 
 Lụa lung lay gió hương ngà ngọc bay 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Thập Nhị Đào Hoa  
   
  Thập nhị đào hoa thập nhị hoa  
  Xuân nay nụ nở thắm sân nhà  
  Hương thoang thoảng gió mùa đây gió  
  Bấc lạnh đưa làn bấc cuốn xa  
   
  Đào hoa đỏ cánh sắc pha trời  
  Dạt nắng tơ vàng óng ánh rơi  
  Xuống phủ hiên ngoài sau trắng khói  
  Mù lơ lửng sợi ngả nghiêng trời  
   
  Thập nhị đào hoa đoá đỏ hoa  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2022 06:36:21 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Cách Mấy Dặm Xuân Ta Về  
   
  Cách mấy dặm xuân về đậu nhánh  
  Hoa này ta thân cánh cận cành  
  Tơ mùa đang sắc vàng hanh  
  Gió mùa đây gió làn quanh mát làn  
   
  Cách mấy dặm xuân ngàn hẹn ước  
  Đường tuy xa quyết vượt trời mây  
  Cho mình với ấy sum vầy  
  Trước sau quấn quít...quên ngày cách xa  
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2022 06:39:13 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Thơ Ta Vẫn 
  
 Thơ ta vẫn giữa ngày xuân âm chữ 
 Khắc giờ trôi lai khứ tiết vàng hoa 
 Cánh mai thêu trên ngõ lửng lơ tà 
 Bay gợi nỗi niềm tha hương đất khách 
  
 Thơ ta vẫn sắc màu len ngõ ngách 
 Từng hộc tim! Từng mạch máu trong người 
 Đâu rồi ai thời mắt biếc môi tươi 
 Trông đợi tết hai mươi tròn mộng tuổi 
  
 Thơ ta vẫn vần vấn vương, tiếc nuối 
 Thuyền ra khơi một buổi...tình ly tan 
 Là cách sông cách biển, núi, non, ngàn 
 Phương tây cõi! Trời xuân sang nhớ áo 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Chiều Xuân Biển Lặng Đảo Mờ Xa 
  
 Chiều xuân biển lặng bóng hòn xa 
 Viễn khách vào trông ảnh nhớ nhà 
 Thủa tết mai vàng năm cánh nở 
 Đầu năm chúc thọ mẹ cùng cha 
  
 Mệnh số tha phương vạn nẻo đường 
 Mơ trời cố quận cõi nhoà sương 
 Hôm nay cảnh cũ người đăng ánh 
 Nhật khuất trong mây! Nỗi đoạn trường 
  
 Chiều xuân biển lặng đảo mờ xa 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Xuân Về Nhớ Bà Mẹ Quê 
  
 Xuân về nhớ bà mẹ quê gói bánh 
 Sáng ba mươi bấc lạnh gió đông sang 
 Củi lò đun trắng khói thủa xưa làng 
 Treo nêu pháo ầm vang đùng tiếng tết 
  
 Nhành mai nở vàng quanh đường phố kết 
 Đèn hoa giăng chênh chếch bóng chiều rơi 
 Đàn én bay lượn cánh cuối kia trời 
 Xa tơ nắng làn phới phơi sắc áo 
  
 Bà mẹ quê đứng nhìn con chân sáo 
 Cười vui nghe dạ bảo " Thế là xuân " 
  
 Cố Quận 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Tà Hồng Vạt Tím Lụa Xuân Hương  
   
  Tà hồng vạt tím...nhánh thông xanh   
  Gọi gió xuân lên nắng nhạt thành   
  Tóc thả vai làn lơ lửng mái   
  Huyền đen sợi rụng xuống thềm quanh   
   
  Cúi nhặt mang về ép vở hương   
  Vần gieo bút nhả mực dòng chương   
  Thơ năm bảy nét mềm câu chữ   
  Vạt tím, hồng ai áo lụa đường   
   
  Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2022 06:51:54 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Chị Mai...Em Đây Đào 
  
 Vàng mai tà áo chị 
 Em vạt thắm hoa đào 
 Vần âm thơ xuân hỉ 
 Ai qua lối cũng vào 
  
 Nhìn...mới tường nhan sắc 
 Ngắm...ngộ chữ giai nhân 
 Xưa nay đời vẫn nhắc 
 Làm quân tử luỵ thân 
  
 Chị mai, em đây đào 
 Xinh xắn và thanh tao 
 Ngõ ngoài...ta tục tử 
 Dừng chân! Đâu dám vào 
  
 Đi mà lòng ngẩn ngơ 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Mơ Màng 
  
 Mơ màng...nguyệt chiếu đỉnh đồi cao 
 Toả ánh tơ soi sắc trắng đào 
 Nở đoá kia cành khuya mộng ảo 
 Mầm đâm đấy nhánh sớm chiêm bao 
 Xuân du ngõ trước người thưa gửi 
 Tết thưởng đường sau kẻ hỏi chào 
 Nguyệt chiếu mơ màng...hiên dạt nắng 
 Vàng trôi bóng nhật khuất đồi cao 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Xuân Lạc Ngõ Hoa  
   
  Một sớm xuân hồng lạc ngõ hoa  
  Vàng tơ, đỏ lụa áo hai tà  
  Em thơ sắc lá mầm sương nhỏ  
  Chị ảnh màu cây nhánh nắng pha  
  Mắt biếc thu hồn anh giữa xóm  
  Son môi hốt vía gã ngang nhà  
  Du xuân lạc ngõ vàng ươm áo  
  Lụa đỏ hồng em chị...luyến ta  
      Cố Quận  
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2022 07:13:01 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
  Đào Bắc Mai Nam  
   
  Hoa đào đất bắc với mai nam  
  Ngõ áo tơ hương sắc tuyệt phàm  
  Hết tết! Xuân còn lưu luyến kẻ  
  Thơ vần nhạt nắng chữ sương lam  
   
  Cố Quận  
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2022 07:15:00 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Khúc Tự Tình Xuân Trên Thuyền 
  
 Khúc tự tình xuân tiếng nguyệt cầm 
 Ai thuyền ngự đánh nhắn tri âm 
 Sương rơi bến cũ đường quay kiếm 
 Khói toả bờ xưa lối trở tầm 
 Tựa cửa hai mùa trông bỏ lược 
 Kề song tám tiết đợi quên trâm 
 Sầu trăn trở giấc khoang thuyền khảy 
 Khúc tự tình xuân! Lệ nhỏ thầm 
  
 Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
 Vội Gì Xuân!!! 
  
 Không đón chào cũng đến 
 Không đưa tiễn cũng đi 
 Xuân đã rời bỏ bến 
 Xuân mờ cánh chim di 
  
 Trăng qua chờ đốt pháo 
 Trăng nay lặng thanh âm 
 Biết bao giờ xuân đáo 
 Bao giờ xuân giáng lâm 
  
 Ta hiên ngồi nhớ tết 
 Ngoài đào, mai sắc hoa 
 Vội gì mi...xuân hết 
 Đài rơi! Cánh tàn hoa 
  
   Cố Quận   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
  
  Nguyên Tiêu Lãm Nguyệt  
   
  Nguyên Tiêu lãm nguyệt chiếu dòng thơ  
  Bóng khói hình mây lảng đảng bờ  
  Nước chảy ta thuyền neo bãi lánh  
  Dòng xuân gió nổi sóng vàng tơ  
   
  Nguyên Tiêu lãm nguyệt thoáng đàn âm  
  Thập lục dây rung khúc bổng trầm  
  Ngón khảy cung sầu cung não tiếng  
  Ai người thục nữ chốn cùng thâm!!!  
   
  Nguyên tiêu lãm nguyệt! Chén quỳnh rơi  
   
      Cố Quận   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2023 09:19:02 bởi Cố Quận >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: