Thu Phong Tình Hồng
Không Hẹn Mà Trùng
Lê Phong Trần
Anh gặp em đêm nay
Mừng vui như dạ hội
Ngỡ mình hay đang say
Nhéo tay vào đầu gối
Anh hỏi vì sao thế
Bỗng nhiên mình gặp nhau
Cách xa nhiều quá nhỉ
Tình yêu vẫn đậm màu
Anh sẽ chẳng thay đổi
Mong em chẳng đổi thay
Nhưng nếu em rẽ lối
Anh chẳng thù đắng cay
Vì anh yêu em lắm
Chỉ mong em bình an
Tình yêu luôn ngập tràn
Suốt đời được hạnh phúc
Anh gặp em đêm nay
Hồn tung bay phơi phới
Tình yêu thêm đậm say
Nguyện suốt đời chung lối
Lê Phong Trần
Hẹn Em Nhé
Lê Phong Trần
Hẹn em nhé, hôm nay em có ghé
Nhớ gởi thư cho anh gặp đêm nay
Anh chờ em nhẩm tính đã... mấy ngày
Lên dây cót đồng hồ sắp hết điện
Nếu em bận, không sao, đừng lỡ chuyến
Việc nhà em, việc học phải trước tiên
Để mai này hai đứa có nên duyên
Em chẳng nói vì anh em bỏ dở
Anh đang ở tận cùng đầu nỗi nhớ
Nhớ từng giây, đếm từng phút, từng giờ
Sống bên đời, hồn cứ mộng trong mơ
Tà áo trắng bay hoài theo gió, nắng
Anh thả trí hồn mình theo mấy chặng
Con đường này đang dẫn tới nhà em
Biết bao giờ hai đứa thảnh thơi tìm
Khi sáng sớm, trưa, chiều hay cả tối
Lê Phong Trần
Nhớ Nhung Nắng đã rơi dần nơi cuối sông
Bên kia sương khói sắt se lòng
Nhớ ai sao nhớ mờ đôi mắt
Tiếng thở dài khơi chuyện sắc không Mới đó Tết về em ghé chơi
Rồi đi nhanh quá biệt xa vời
Nhớ sao mà nhớ hơn hơi thở
Khắc khỏai trông chờ mộng gió khơi Đó thật hay là chỉ mộng mơ
Bóng em hòa quyện khói sương mờ
Vẫy tay ơ nhỉ hồn ngây ngất
Xuân đến xuân đi người ngẩn ngơ Nghe tiếng buồn khua động nước sông
Ta thả hồn ta xuống cuối giòng
Nếu em vớt được xin em giữ
Ấp ủ hồn ta giữ ấm nồng Lê Phong Trần
For An Indian Summer Feb 20th, 2007 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2007 02:21:10 bởi Viet duong nhan >
Tóc Cài Hoa Cúc Trắng Lê Phong Trần Đội mũ lệch, tóc cài hoa cúc trắng
Miệng cười duyên ơi duyên quá là duyên
Bao chàng trai mơ ước được chung thuyền
Anh diễm phúc bởi vì sao, thật lạ! Dù sao nữa anh chân thành cảm tạ
Tình yêu em là hạnh phúc đời anh
Đôi mắt em chan chứa mộng hiền lành
Sáng hy vọng cả đời anh chưa thấy Em diệu nữ đơn sơ và lộng lẫy
Em nàng tiên lạc lõng giữa trần ai
Anh nằm mơ cũng chẳng tưởng gót hài
Em kỳ diệu dịu dàng thương ghé đến Hoa cúc trắng cài tóc mây hò hẹn
Buổi tương phùng hội lễ của Tình Yêu
Ngát trầm hương sương khói ráng ban chiều
Anh ngây ngất biết mình thật diễm phúc Lê Phong Trần R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 07:11:44 bởi Viet duong nhan >
Duyên Dáng Lê Phong Trần Ơi duyên dáng nghiêng thân mình diễm ảo
Mái tóc dài chạm tới cả giây lưng
Người hay tiên, sao em đẹp quá chừng
Anh ngắm mãi nhận ra mình may mắn Ôi mái tóc đừng bao giờ cắt ngắn
Để anh se từng sợi nhớ nhung em
Để vuốt từng sợi óng ả tơ mềm
Để tha thiết yêu thương từng lọn tóc Em chăm sóc tóc tơ tình khó nhọc
Chắc mỗi ngày chải gội mất nhiều công
Mái tóc em như mây nước bềnh bồng
Anh sẽ thả cõi hồn mình theo mãi Ơi duyên dáng mái tóc dài mềm mại
Thả xuống eo thác suối đổ lưng đèo
Dù đường tình có vất vả cheo leo
Anh sẽ cố vượt qua yêu vĩnh viễn Lê Phong Trần R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 07:14:45 bởi Viet duong nhan >
Hoan Ca Tình Em Lê Phong Trần Em đừng ngại cứ giữ hồn trinh trắng
Nụ hồn nhiên là nắng ấm mong manh
Em bình an tròn mộng ước đẹp lành
Ta hạnh phúc ấm nồng yêu dào dạt
Vì em đó cõi hồn anh cất hát
Tiếng hoan ca điệu trầm bổng thiết tha
Mối tình yêu ngày khắng khít mặn mà
Đêm thơ mộng tràn trăng sao tinh tú
Anh chẳng ngại anh sẵn sàng tự thú
Anh yêu em từ dạo ấy nhớ không
Vườn thơ anh rạng rỡ, rộn hoa đồng
Mỗi sắc màu tấm lòng anh hướng tới
Anh yêu em một tình yêu diệu vợi
Vòm trời đêm sao đợi ánh trăng lên
Giọt sương mai mong nhớ nắng xuân hiền
Anh trông ngóng dáng em thương trìu mến
Lê Phong Trần R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 07:17:04 bởi Viet duong nhan >
Xuân Bưởi đã rụng đầy giăng trắng cả lối đi Hoa xoan tím cũng vội vương ngoài ngõ Lời dịu dàng sao anh chưa ngỏ? Để đêm buồn… sao chưa tỏ với sao!? Gió có đùa… Mà cây lá cứ lao xao? Tâm tư nào khép hờ trong kí ức Hơi thở xưa khẽ phập phồng trong lồng ngực? Sao em… không biết mình ngẩn ngơ gì? Xuân về e ấp bao chồi biếc Anh có bận lòng… Em vu quy?
Hồn Hoang Lê Phong Trần Hồn sa mạc đêm đen dài vô tận
Cát mù xa là bãi nhớ mênh mông
Dẫu ngàn sao thiếu em cũng tựa không
Trong cõi vắng nhớ miên trường dằng dặc Hồn sa mạc đêm nhớ nhung khao khát
Mong hạt mưa tình gội rửa hồn hoang
Em có về cho hương ngát nồng nàn
Cho hoa nở dù một giờ một lúc Hồn sa mạc mơ hoài giây hạnh phúc
Dòng sông mơ tuôn chảy cát vàng say
Em có về thăm viếng tối hôm nay
Cho anh thấy ánh trăng tình diễm ảo Hồn sa mạc em về cho gió bão
Mưa tình trên ốc đảo của tình yêu
Anh mãi yêu mãi nhớ em thật nhiều
Khi em vắng hồn hoang sa mạc vắng Lê Phong Trần
Khi Đêm Về
Khi đêm về nỗi nhớ rơi từng mảng
Trên trần kia là nét vẽ tương tư
Đường ngoằn ngoèo khúc khuỷu tựa dường như
Xoắn xúyt mãi vào mảnh hôn cô lữ
Em có nhớ, có mong anh không hử
Em lặng lờ để bóng tối thêm đen
Anh ngồi đây gõ từng chữ truyền tin
Cho tín điệp mang hơi nồng thương mến
Đêm nay nữa, bao đêm rồi chẳng đến
Em đã quên... hay là cố lãng quên
Đêm hôm nay... day dứt dưới ngọn đèn
Anh sẽ nhắc, gọi tên em từng phút
Anh chờ mãi, chắc nương nhờ cửa Bụt
Bỏ trần gian, kinh kệ mãi A Đi Đà...
Phật hộ phù cho khỏi chước quỷ ma...
Em nhân ái tỏa hương trầm trước cửa
Lê Phong Trần
r
Làm Chi Đó?
Làm chi đó, mấy ngày nay, chẳng thấy
Buồn quyện mây, quyện sương khói, hồ ao
Buồn ghê nơi, giữa phố chợ, ồn ào
Ngồi cô quạnh, gõ từng câu, từng chữ
Chẳng lẽ em đã quên rồi đó hở
Hẹn tuần này dạo bước nhỏ công viên
Để gió lay ve vuốt lọn tóc mềm
Để anh ước mình vuốt ve thay gió
Anh lãng mạn quê mùa như thế đó
Nghĩ làm sao, đành viết vậy thôi nha
Em không về, hồn dạ bỗng xót xa
Mỗi câu nói anh anh hơn ngọc quý
Ừ sau trước mình vẫn là tri kỷ
Vẫn thương yêu da diết nhớ không em
Đêm nay chờ, đếm lại đã bao đêm
Anh nhớ quá khói vàng tay kẹp thuốc
Lê Phong Trần r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2007 00:48:04 bởi Huyền Băng >
Nguyên Nét Tiểu Thư
Vẫn hoài dáng ngọc trầm hương
Vẫn hoài thục nữ yêu thương hiền từ
Vẫn hoài nguyên nét tiểu thư
Để anh mãi mãi tương tư tháng ngày
Em còn áo trắng thơ ngây
Sáng lên lớp học, chiều bay về nhà
Dịu dàng săn sóc cha già
Tình thương thắm đượm đậm đà dấu yêu
Em còn mãi mãi diễm kiều
Tiểu thư, công chúa, người yêu, mộng hồng
Tình em ấm cả trời đông
Bình an em nhé giữ lòng thảnh thơi
Vẫn hoài sắc nước hương trời
Vẫn hoài là áng thơ đời của anh
Vẫn hoài mộng ước trong xanh
Vẫn hoài hạnh phúc duyên lành yêu thương
Lê Phong Trần
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2007 21:06:03 bởi Huyền Băng >
Bạn Học Thân Thiết
Mai em nhỉ, lại trở về Đại Học
Hàng Anh Đào tươi nở đón chào em
Những cánh hoa chúm chím đọng sương đêm
Lấp lánh sáng như những chùm hoa ngọc
Tuần lễ nghỉ đã đi qua thoáng chốc
Chẳng gặp nhau, em có nhớ anh không?
Anh nhớ em, nhớ canh cánh bên lòng...
Mai vào học lại gặp nhau sướng nhỉ!
Ngang cửa lớp, anh liếc nhìn thật kỹ
Em sẽ cười nháy mắt gặp anh sau
Đã bao lần, đâu phải mới lần đầu
Mỗi xa cách lại càng thêm mật thiết
Nếu mai lỡ chúng mình xa cách thiệt
Anh sẽ buồn day dứt chắc không phai
Nhớ từng đêm hai đứa cúi học bài
Thỉnh thoảng liếc nhìn nhau cười tình tứ
Lê Phong Trần r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2007 21:04:08 bởi Huyền Băng >
Hương Hoa Huyền Thoại
Vẫn còn đó nét hương hoa huyền thoại
Của tình yêu trân quý chẳng chuyển suy
Như cỏ hoa mùa xuân tới xanh rì
Cây trĩu trái đong đưa trong gió hạ
Vẫn còn đó rạng ngời như bức họa
Của tháng hè, bãi biển, sóng mênh mông
Của bình minh và chiều xuống mây hồng
Của tuổi trẻ yêu thương trong diễm mộng
Vẫn còn đó nét em cười sống động
Mặt thon tròn, mắt nghiêng liếc nhìn ai
Tấm thiệp xinh áo đỏ thắm tương lai
Ước gì nhỉ người bước ra đối diện
Vẫn còn đó nét trầm hương thương mến
Khói sương chiều thơ mộng nhớ nhung hơn
Ra sân sau nhìn ngắm gốc hoa hồng
Mầm lộc mới đang còn hơi nhu nhú
Lê Phong Trần
Tuần Lễ Mới
Lê Phong Trần
Tuần lễ mới, hãy vui lên em nhé
Lại học thi, ừ thi mãi thi luôn
Đời sinh viên không thi lại thấy buồn
Nên thi mãi cho vui làng vui nước
Chúc em vui, mỗi ngày một hạnh phúc
Cứ cười luôn, kết quả đạt càng cao
Để một hôm, anh đón trước cổng chào
Em giỏi lắm, mừng em vừa mãn khóa
Vắng mặt em, hồn bỗng chừng nhớ quá
Muốn tìm em, gõ cửa lớp, gật chào
Chắc là yêu, lòng tê tái làm sao
Vắng một buổi, cả hồn như trống trải
Anh biết em tuổi đời còn thơ dại
Chẳng nhớ nhung quay quắt tựa như anh
Em chuyên tâm cố gắng chịu học hành
Tương lai sáng và tình yêu rạng rỡ
Lê Phong Trần
Ngày Sắp Hết Lê Phong Trần
Ngày sắp hết, lòng chạnh buồn nhớ lắm
Cả không gian thấm thía nỗi cô đơn
Ngày lại ngày càng xa vắng nhau hơn
Không gặp mặt thấm chút gì nghi hoặc
Trên trần gian chẳng có gì vững chắc
Một ngày qua rồi lại một đêm qua
Bóng thời gian không trở lại thật mà
Tuần nghỉ hết chẳng còn cơ hội nữa
Phút giây đợi như đi trên đống lửa
Em chẳng về, chẳng ghé lại vào chơi
Khúc đàn đang buông nhịp bỗng quên lời
Dây đàn đứt, dây đàn chùng lạc lõng
Tim dễ rạn như một trang giấy mỏng
Tình dễ tan như tảng tuyết đầu xuân
Hồn ta đau đầu, cuối, giữa... cả tuần
Mai ta chết héo khô ngoài sương gió
Lê Phong Trần
Mơ Người Ta Lê Phong Trần Mơ người ta đó tối hôm qua
Dáng ngọc thiên thư nét cúc hoa
Nhè nhẹ kiễng chân hôn tận má
Anh cười ôm trọn mộng chan hòa Tương tư rồi đó nhỏ yêu thương
Ước mộng trăm năm chung lối, đường
Cuộc sống tương lai đầy hạnh phúc
Không gì ngăn cản khúc du dương Mơ người ta đó mắt long lanh
Ngồi cạnh bên nhau kể chuyện lành
Chuyện học, chuyện nhà, lòng ước mộng
Vầng trăng tinh tú rạng trời xanh Nhớ nhung chi lạ ngạt ngào hương
Tỉnh mộng nhìn em gắn ở tường
Em đẹp dịu hiền xinh xắn quá
Ngàn năm vĩnh viễn một yêu thương Lê Phong Trần
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: