CẢM NHẬN THƠ HÀ LINH GIANG
Cô giáo, nhà thơ Hà Linh Giang yêu thơ và làm thơ rất sớm, chị đã từng cho tôi xem tập viết tay những bài thơ của các thi sĩ cũ thời trước như Xuân Diệu, Nguyên Sa, Đinh Hùng… tập thơ chép tay viết rất cẩn trọng và trang trí đẹp chứng tỏ người ấy yêu thơ.
Chị làm thơ từ đầu thập niên 70 của thế kỷ trước, bài thơ chị có duyên đăng năm 1974 là do người anh chuyên văn nghệ chuyển giùm, bài thơ 4 chữ khá dài, tôi còn nhớ vài khổ thơ vì tôi thích bài ấy: Dư hương ngày nhỏ
“Ngồi trên bãi cỏ,
Ngắt nụ hoa vàng
Nghe con dế nhỏ
Hát sầu miên man”
…
“ Ta làm hạt mưa
Ngậm sầu trong lá
Thả bao nhiêu tờ
Thơ xanh dạo đó”
( Dư hương ngày nhỏ)
Bài thơ ấy nói lên nổi buồn vu vơ của cô gái mới lớn ( có lẽ bắt đầu yêu) trong xã hội lúc bấy giờ.
Thế rồi bẽn đi khá lâu chị chẳng nói về thơ nữa, có lẽ cơm áo và trách nhiệm đã trói chặt chị trong trách nhiệm với gia đình, và rồi ở thế kỷ nầy năm 2002 chị bỗng xuất hiện trong các tuyển tập nhiều tác giả tôi thấy làm mừng hóa ra chị vẫn yêu thơ và làm thơ khi có điều kiện
Thơ chị không nhiều mục đích viết là trình bày cảm xúc và trách nhiệm của mình trong thân phận người trước trần gian khá hay tuy ngôn ngữ mộc mạc không màu mè nhưng đầy đặn trong ngữ cảnh văn của thơ. Chị có nổi đau lớn về mất mát anh quá sớm, một mình vừa làm mẹ vừa làm cha nên chăng những bài thơ ấy đọc nghe ray rức trong lòng người đọc khôn nguôi. Hình như khi thực chứng những khổ đau cung bậc của ngôn ngữ thơ có tần suất cao độ hơn, mạnh mẽ hơn trong văn.
Các bạn hãy đọc một khổ thơ các bạn sẽ cảm nhận được điều tôi nói:
“ Anh đi vội quá đành câm lặng
Giọt nắng, giọt sương trắng mái đầu
Nuôi con lặng lẽ thân cò vắng
Má thắm xa rồi – nổi bể dâu”
( xuân tâm sự)
Hay
“ cơm thanh đạm nhưng mẹ đầy hạnh phúc
Trước con yêu bé bỏng đến hao gầy
Nồi cơm hột mít tràn đầy
Reo vui mắt trẻ, già ngây lệ trào”
( bữa cơm chiều)
Và một bài tả thắng cảnh Quảng Ngãi khá đẹp đó là Thạch Bích tà dương, một bài lục bát tứ tuyệt:
“ Mây ngưng sắc tía ban mai
Tà dương lặng khuất sương phai ánh hồng
Ráng chiều Thạch Bích tà dương
Dội vào vách đá còn vương tháng ngày”
Bây giờ, con cái chị trưởng thành, đời sống cũng đỡ hơn có lẽ chị sẽ có nhiều thời gian để sáng tác hơn và chắc chắn tuổi đời càng nhiều tính thực nghiệm càng lớn,khi nhận chân giá trị đời sống tâm hồn, hy vọng chị sẽ có những bài thơ hay hơn, sâu hơn trong dòng chảy thi ca của Hà Linh Giang.
Sài Gòn, 9/ 2013
NGÃ DU TỬ