Chào chị Việt Dương Nhân,
Cám ơn chị đã dành cho HoaTymTy'm hình ảnh hoa lục bình thật đẹp, cám ơn lòng ưu ái của chị đã dành cho HoaTymTy'm.
Còn sư huynh Nguyên Đỗ nữa nì,
Chưa chi đã tố cáo Hoatymty'm rùi hen! HTT nghe lời anh đưa thơ văn vào đây cho chắc ăn lỡ có gì cũng còn cái này cái kia nha!
Đây là thơ HTT đã làm bên diễn đàn kia, bị đóng cửa vài hôm rồi, làm HTT lo muốn khóc, nay đem con đi tản cư ở đây nha!
Cô Đơn
Có nhiều lúc thấy mình cô đơn lắm
Đêm dài ra và bóng tối thêm đen
Biết làm chi, tâm sự chỉ mình ên
Trang giấy mới đã chít chi đầy chữ
Giòng nước mắt, bút mực thơ, tình tự
Người đi rồi, còn lại cõi hồn đau
Lệ nhỏ rơi làm giòng chữ hoen màu
Thương phận gái đêm canh trường thăm thẳm
Lược gương đó em chẳng buồn chải, ngắm
Lệ mùa Ngâu hay lệ khóc thương đau
Người bên ngoài chẳng thể hiểu được đâu
Trái tim nhỏ sót xa sầu rướm máu
Trong bóng tối linh hồn em ẩn náu
Mùa Đông dài, mùa cô phụ triền miên
Trong bình an, cảm thụ phút hương thiền
Cho thanh thoát khỏi cõi trần ô trọc
==========================
Anh Hư
Anh hư,lại nói cưng kìa
Xưng cùng ai đó ai về với ai
Đợi ngày một, đợi ngày hai
Hứa xuôi hứa ngược anh hai ba lòng
Để em đợi
Để em mong
Những lời như gió, như sông, không về
Thời gian
Xuân sắc
Trăm bề
Buồn vui nhung nhớ
Cận kề bạn thân
Anh hư
Giờ lại ngại ngần
Hứa ngon hứa ngọt
Bao lần lại quên
Bây giờ
Em chẳng hờn ghen
Lỡ mai có gặp
Chẳng thèm nhìn anh
==========================
Anh Là Thơ, Thơ Là Anh
Anh mãi là thơ của đời em
Như làn gió nhẹ thổi qua đêm
Về ngang cửa chớp rung cành lá
Cho mắt mở to, gió động rèm
Anh đúng là thơ, thơ chính anh
Hôm qua em đứng ở bên mành
Anh nhìn thấy được trêu em mãi
Em đứng chờ ai, hỏi có anh
Đừng nghĩ em là mơ mộng mơ
Em giờ đã lớn, chẳng còn thơ
Chờ anh mãi đó, anh không nói
Anh đợi em mời mới nhả thơ
Anh vẫn là thơ, em biết nè
Đây này em nói để anh nghe
Anh như giòng nước sông nguồn lớn
Cuốn trọn tình em như chiếc ghe
Anh của em ơi, em mãi mơ
Đêm nay không đến để em chờ
Thuyền mơ không gió làm sao thả
Trôi lạc trăng sao, đâu bến bờ
==========================
Anh Như Làn Gió
Anh như là làn gió
Thổi ngang một chiều hè
Cánh diều trên cao đó
Lồng lộng giữa trời quê
Anh như là ngọn gió
Thoáng về trong đêm mưa
Những cánh hoa phượng đỏ
Đầy sân đến xác xơ
Anh như là luồng gió
Àm ầm trong cơn giông
Tàn phá như bão tố
Có thấm đau trong lòng
Anh như là cơn gió
Thoảng qua rồi đi ngay
Chẳng còn dấu tích nhỏ
Vết hằn in chốn này
==========================
Anh Tìm Nàng Thu?
Thu đến vàng rơi trên lá tươi
Ai như anh đó nét tươi cười
Nhẹ nhàng theo lối rừng thu bước
Cho thoáng hồn thơ chan chứa khơi
Anh cứ thẩn thơ đếm lá phong
Tìm chi ảnh cũ dáng ai hồng
Em chưa hiểu thấu lòng ai đấy
Tình vẫn tuôn tràn như suối sông
Quên lãng ngày xưa ân ái trao
Đã qua thì hãy vẫy tay chào
Cứ tìm thêm khổ thêm day dứt
Làm gió làm mây trên núi cao
Em tưởng thời gian anh sẽ quên
Nào hay kỷ niệm vẫn gần bên
Mùa thu vạt nắng còn vương mắt
Em dỗi hờn thôi đâu có ghen!
==========================
Bài Thơ Em Định Viết
Bài thơ em định viết
Cứ lung bung trong đầu
Những nỗi nhớ theo nhau
Gõ nhịp vào trí óc
Muốn khóc mà chẳng khóc
Biết than vãn cùng ai
Trái tim anh cứng chai
Chẳng bao giờ hiểu nổi
Con gái sầu trăm mối
Con trai mau lãng quên
Tại sao ta lại quen
Để bây giờ đôi ngã
Anh đã làm mặt lạ
Em rồi mai cách xa
Lạc trong cõi ngân hà
Ngôi sao em mờ ảo
HoaTymTým
09072003
==========================
Bài Thơ Tình Chưa Viết
Bài thơ tình chưa viết
Làm sao gởi tặng anh
Em cô gái đất Việt
Giữ tiếng con nhà lành
Bài thơ tình dang dở
Làm sao để thành thơ
Xé đi thật không nỡ
Gởi anh có hững hờ?
Trái tim em anh giữ
Thấp thoi chút này thôi
Mảnh kia vui vinh dự
Mảnh này hấp hối rồi!
Bao giờ viết xong nhỉ
Bài thơ tình đôi ta
Cái ngày vui hoan hỉ
Đôi ta cùng một nhà
==========================
Bản Hòa Tấu Cuối Cùng Thời Trung Học
Bản hòa tấu cuối cùng thời trung học
Tiếng nhịp nhàng réo rắt vọng vang xa
Đêm hôm nay như với những tinh hà
Cả vũ trụ sáng ngời rung khúc nhạc
Em nhìn xuống giảng đường như đổi khác
Những người thân chăm chú ngóng nhìn lên
Ở quanh em lấp lánh những ánh đèn
Đưa tay kéo vĩ cầm nghe thương lạ
Mai cách xa bạn bè đi mấy ngả
Mái trường này, kỷ niệm, bạn, thầy cô
Biết tương lai hình ảnh có phai mờ
Nghe tiếng nhạc lệ muốn trào nhỏ giọt
Bản hòa tấu cuối cùng em kéo nốt
Chiếc vĩ cầm thời trung học sắp qua
Ừ rồi em cũng từ giã tuổi hoa
Mùa thu tới lại bước vào đời mới
==========================
Bị Phát Giác Bất Ngờ
Lữ khách lạ quen, biết tận tường
Giật mình tự hỏi phải người thương
Của bao năm cũ giờ tìm lại
Hay khách điều tra khắp bốn phương
Em ngỡ lạc quên giữa cuộc đời
Bơ vơ loả thể nước sông vơi
Thuỷ triều rút vội đêm trăng sáng
Gập cúi chẳng che kín đủ người
Tiếng hát đêm trăng giữa đại dương
Em là ngư nữ rất đáng thương
Chẳng như kiều nữ nghê thường cũ
Tiếng khóc nỉ non với tiếc thương
Sóng hãy vì em vẫy thuỷ triều
Dâng lên phủ kín ngập thương yêu
Để em ngụp lặn trong giòng nước
Để lạc hoà tan, hết cô liêu
==========================
Buồn Này Em Giữ Riêng Em
Buồn này em giữ riêng em
Chẳng chia chẳng nói để xem thế nào
Không đâu, em chẳng làm cao
Em tuy phận gái khóc gào được chi
Buồn này em viết em ghi
Không tên không tuổi hiểu gì không anh
Độ xưa anh hứa chung tình
Lời xưa nặng nhẹ giây mành rã lâu
Bây giờ cánh nhạn bay đâu
Neo xưa đứt đã chìm sâu đáy giòng
Lời anh nói, em thuộc lòng
Mà anh quên bén con ong, bướm tình
Cứ vui mãi mãi đi anh
Tuổi xuân lắm mối, một mình ngày sau
Của riêng em, nỗi buồn đau
Trái tim xoá hẳn tình nhau thuở nào
==========================
Buồn Ơi
Buồn ơi
đừng đến
tim tôi
Hồn tôi
tím lịm
đơn côi
ngỡ ngàng
Buồn ơi
hãy trả
cho chàng
Để tôi
ôm mối
mơ màng
mình tôi
Theo con nước lạ xa vời
Theo ra biển lớn mặn đời xót xa
==========================
Bướm Mơ Chiều Hạ
Bướm bay
Nắng Hạ còn say
Dưới giàn hoa giấy
Ngất ngây thơm nồng
Những màu tím
Những cành bông
Phủ che cõi mộng
Phiêu bồng xứ mơ
Anh về
Rộn rã
Hồn thơ
Chiều nay
Bướm hạ
Đơn sơ
Lượn vòng
Ngạt ngào
Tỏ hết
Ước mong
Anh ơi
Có hiểu
Tấm lòng
Em không?
HoaTymTým
==========================
Ca'i Nhi`n La.
Cái Nhìn Lạ Chưa ?
Sao cứ nhìn em chẳng ngập ngừng
Ðể lòng em bỗng thấy lâng lâng
Cái nhìn say đắm ôi xao xuyến
Hồn trí cao dâng mãi chín tầng
Nhìn mãi người ta đã thẹn thùng
Nhìn chi là lạ mắt khoan dung
Nhìn thầm thì nói điều chi đó
Cặp mắt dòm sâu chẳng ngại ngùng
Ðừng hỏi người ta ngại quá đi
Một câu nước mắt đã hoen mi
Người ta con gái còn e thẹn
Sao hỏi yêu chi thấy thật kỳ!
HoaTymty'm
==========================
Cám Ơn Người Đã Mở Đường
Cám ơn Người đã mở đường
Dẫn vào vườn mộng dễ thương chừng nào
Cám ơn Người đón Người chào
Để HoaTymTým đi vào Vườn Thơ
Cám ơn Người đợi Người chờ
Để HoaTymTým mộng mơ tháng ngày
Cám ơn bạn hữu đó đây
Vui mừng Xuân mới tình say nắng hồng
Cám ơn thơ ý mặn nồng
Những lời thương nhớ đợi mong hẹn hò
Những lời thơ, những âu lo
Hiện vào tim óc thành thơ gởi đời
Cám ơn các bạn muôn nơi
Sẻ chia tâm sự với lời thơ hoa
==========================
Còn Chút Đây Thôi
Còn chút đây thôi nét mặn mà
Của thời con gái sắp phôi pha
Hồng nhan tri kỷ lời tha thiết
Gởi đến người anh nơi đó xa
Còn chút đây thôi tiếng đậm tình
Của người em gái tuyết băng trinh
Tình đầu mấy thuở mà nên vẹn
Giữ lấy cho nhau trọn chút tình
Còn chút đây thôi mộng dịu hiền
Mong anh trời ấy vẫn bình yên
Nhớ người em gái xa xưa đó
Đứng ở vườn hoa ngóng tiếng chim
Còn chút đây thôi gởi đến người
Nụ hoa hồng thắm tuổi đôi mươi
Mai kia hoa úa tàn năm tháng
Bay đến nơi đâu với gió trời
==========================
Chỉ Như
Chỉ như những giấc mơ
Có bao giờ là thật
Tỉnh ra là đã mất
Ngậm ngùi thêm bơ vơ
Chỉ như cơn sóng nổi
Bùng lên rồi lặn sâu
Tình ban đầu đậm mầu
Bây giờ chìm bóng tối
Như là một cánh hoa
Dập vùi trong mưa gió
Đời đang vui lại khô?
Tình yêu vừa đi qua
Đành như loài cỏ dại
Ngủ yên trên đồng hoang
Mưa đổ, nắng huy hoàng
Có chi mà e ngại
Chỉ như giòng thác la.
Đổ xuống vực sông sâu
Cuồn cuộn rồi êm mau
Đi ra cùng biển ca?
Yêu anh yêu say đắm
Duyên đẹp tình như thơ
Thoáng qua đời như mơ
Lệ dâng trào ướt đẫm
HoaTymTým
==========================
Chờ Anh ... Chờ Hoa
Em cứ chờ anh mãi
Sang đây để xem hoa
Nụ quỳnh đang hé mở
Mà anh sao chẳng qua
Chắc là anh mắc bận
Chắc là anh thẩn thơ
Mai này em tra tấn
Tội anh cứ giả lơ
Ðợi anh từ chập tối
Quỳnh hoa đã hé rồi
Thế là anh có tội
Ðể em phải lẻ loi
==========================
Chia Nhau
Chia nhau từng chén cơm ngon
Chia nhau từng trái bồ hòn đớn đau
Chia nhau mộng mị ngàn sau
Những tùng bách, những hàng lau, sông, ngàn
Bây giờ cách trở quan san
Niềm thương nỗi nhớ chứa chan không mờ
Gởi nhau mỗi một lời thơ
Dặn lòng bảo dạ giấc mơ còn nồng
Ngày nào nhịp sóng Cửu Long
Sông Tiền sông Hậu -- con sông cuộc đời
Tình yêu mãi mãi chẳng vơi
Theo nhau ngày tháng khắp nơi nghèo giàu
HoaTymTým
==========================
Cho Dù Tình Trắc Trở
Đêm chập chờn cơn mê
Trằn trọc thương và nhớ
Duyên hồng như sắp vỡ
Cõi hồn đau nhói tê
Vùi đầu trong bài vở
Chương sầu sách hoang sơ
Giải tích toán không sợ
Cắn bút tập làm thơ
Cho dù tình trắc trở
Ta càng yêu Người hơn
Mai sau còn mãi nhớ
Tình yêu chẳng phai sờn
Đêm thu về trong mộng
Vàng võ mắt trần ai
Buồn len vào cuộc sống
Tìm quên chờ tương lai
Đêm về dáng mảnh mai
Sầu đông càng hiu quạnh
Ngoài trời cơn gió lạnh
Lệ buồn ướt mắt nai
==========================
Chưa Nợ Duyên Chi
Chưa nợ duyên chi chớ trách tình
Chớ hoài theo mãi kẻo người khinh
Chưa lần hò hẹn, sao duyên nợ
Em chỉ xem người như bạn, anh
Trách cứ làm chi chúng bạn cười
Chẳng là bùn đất ép chi chơi
Mỡ, dầu, nước loãng, đừng nên ép
Hãy để tự nhiên mặc ý trời
Chưa nợ chưa duyên, khổ thế này!
Thôi đành từ giã, hãy chia tay
Không huynh, không muội, thôi anh nhé
Anh hãy lặng lờ mây trắng bay
Em chỉ giòng sông phản chiếu trời
Trăng sao, mây, lá, bóng cây thôi
Anh nhìn chẳng biết là hư ảnh
Chỉ bóng trầm tư mây trắng trôi
==========================
Gìn Vàng Giữ Ngọc
Tình yêu đến như là tia chớp giật
Sấm vọng về khi chớp dứt hồi lâu
Dư âm tình còn réo mãi về sau
Khi tình đến, tình đi trong khoảnh khắc
Em không phải gái một đêm đổi chác
Tình men say mong thắm mãi không phai
Lòng cầu mong bền vững cả đời dài
Đừng vội hái để cành đau gốc cỗi
Em gìn giữ có gì là tội lỗi
Mà anh nhìn trách giận để chia ly
Đợi chờ lâu, hứa hẹn, mối manh gì
Tình yêu thật đâu có cần thử thách
Lời mật ngọt mánh mung thôi đủ cách
Em một đời đâu dám dại mau quên
Lời mẹ cha con gái phải giữ gìn
Đừng trách móc em gìn vàng giữ ngọc
==========================
Ghé Tìm Tri Kỷ
Ghé tìm tri kỷ ngày xưa
Tối khuya,
Sáng sớm,
Giấc trưa,
Giấc chiều
Vắng anh
Lòng mãi cô liêu
Càng yêu thương lắm
Càng nhiều thương đau
Hỏi hồn
Còn nhớ gì nhau
Hay chôn đáy mộ
Từ lâu
Chẳng màng
Em về
Khăn trắng sẽ quàng
Sụt sùi lại khóc
Để tang tình mình
==========================
Ghé Vào Nhà Mới
Ghé vào nhà mới lạ
Anh xây mới vừa xong
Nhà đẹp xinh nhìn đã
Rộn rã vui trong lòng
Anh bây giờ sao nhỉ
Tiếng cười vui với thơ
Lời tình ca tuyệt mỹ
Có bao nhiêu người chờ?
Lá chuyển màu trên ngọn
Gió đong đưa gọi mời
Lời tình thu gãy gọn
Đưa hồn đi muôn nơi
Ghé thăm nhà trang nhã
Dạt dào mơ xuyến xao
Những văn hay ý lạ
Những lời thơ ngọt ngào
HoaTymTým
10/01/2002
==========================
Giáo Viên Thực Tập
Áo học trò bị rách
Cô giáo nhìn xót thương
Áo học trò đã cũ
Vá đã quá nhiều đường
Hỏi thăm cô ghé lại
Qùa nhỏ này cho em
Nhà tranh vách trống trải
Mưa dột cho mà xem
Cô thực tập ít tháng
Tháng sau về bên kia
Quê hương bao thảm trạng
Thao thức cho đến khuya
Làm được gì đây nhỉ
Gà cùng mẹ mến thương
Dẫu sau về đến Mỹ
Hồn nhớ hoài quê hương
==========================
Giọt Mưa Thu
Từng giọt mưa rơi đã đi vào cuộc thế
Những u buồn lã chã giữa không gian
Nhìn cơn mưa vùi dập lá thu vàng
Trên má em cũng long lanh dòng lệ
Chuyện tình đó đêm nay em muốn kể
Nụ hôn nồng ấp cúng giữa đêm mưa
Không nói năng, ngôn ngữ sẽ dư thừa
Vòng tay khoác mười ngón tay đan chắp
Gió khuya hú tiếng ai ru từng chặp
Thả buông mình dâng hiến trái tim son
Dấu tình sử bao năm nay vẫn còn
Mà anh lại lạc nơi nao chẳng đến
Em đã biết hiến dâng đời trọn vẹn
Anh lại quên những lời hẹn đêm nao
Gió thu nay từng chập cứ kêu gào
Người xưa cũ biệt phương trời vô định
Chuyện mình tính đâu có phải trời tính
Lời anh xưa em còn nhớ từng câu
Tim trinh nguyên sao nhớ mộng ban đầu
Nhìn thu đẹp, mà lãng quên sắc úa
==========================
Hàng Cây Thủy Tinh
Từng hạt nhỏ mưa rơi trên cành, đọng
Thành đá, băng lóng lánh giống thủy tinh
Cả hàng cây đông giá trĩu bao cành
Chiếu ánh sáng của mặt trời rất đẹp
Từng bước nhẹ, đi bên nhau khép nép
Sợ cành cây nặng trĩu gãy nghiêng rơi
Gió căm căm chẳng nói trọn thành lời
Trong thinh lặng hai đứa vào cửa lớp
Mùa đông lạnh, bão tuyết về như chớp
Mưa nhẹ rơi, từng giọt đọng đông ngay
Ước chi tình cảm cũng thế này
Đọng từng chút cho nặng tim anh nhỉ
Bao năm tháng ta tựa như tri kỷ
Mà sao anh mãi không nói thương, yêu
Này anh ơi, em muốn nói bao điều
Có đông cứng, có khắc vào tâm khảm? ...
==========================
Hỏi Anh
Anh đi lâu lắm chưa về
Hỏi anh hay đã ước thề với ai?
Em mong tháng đợi ngày dài
Anh đi không lại hoa cài nhạt hương
Niềm riêng ai để vấn vương
Vì đâu em lại yêu thương ai kìa?
Đi đâu, sao lại chưa về
Để em nước mắt đầm đìa nhớ anh!
==========================
Hồi Âm Thơ Lạ
Lời thơ lạ
Ngỡ ngàng không ý nghĩa
Anh viết gì
Tỏ lộ nốt tâm tư
Sớm thu sang
Lá thành những tờ thư
Anh gởi tới
Khối tình yêu vĩnh cửu
Em mơ thấy
Mình đi về An Cựu
Xuôi Hương giang
Bờ xanh mướt cỏ cây
Nơi viễn xứ
Tình dù có đậm say
Cũng tạm bợ
Sánh với tình quê Mẹ
Anh có yêu
Hãy về quê hương nhé
Xem buồng cau
Đòng đòng sắm đơm bông
Những giàn trầu
Kết nối sợi tơ hồng
Vĩnh viễn đẹp
Như Nam Giao, Vĩ Dạ
Mùa Thu đẹp
Cảm ơn Thu, sắc lá
Màu tím vàng
Đỏ ối sắc đang phai
Anh vì em
Xin rèn luyện thành tài
Về thăm Huế
Kinh thành xưa, lăng tẩm
Em công chúa
Sẽ đưa anh vào điện cấm
Đốt hương trầm
Tôn kính tổ tiên xưa
Kể cho anh
Huyền thoại các vì vua
Ngày xưa đã dấn thân tranh đấu mãi
Vua Hàm Nghi
Vua Duy Tân
Thắng bại
Chuyện muôn dời
Dân nước mãi ghi ơn
Những chàng trai
Vì dân tộc trường tồn
Đâu hãi sợ
Đâu yếu hèn
Quỵ luỵ
Tổ tiên ta
Đắp thành cao
Chiến luỹ
Giao thông hào
Chống giặc ngoại, Bắc phương
Cả một đời
Sống chết với quê hương
Gương son ấy
Đâu xoá mờ quên lãng
Anh, hỡi anh
Cháu con Rồng ưu hạng
Hãy bền tâm
Quật khởi chí hùng anh
Về quê hương
Góp sư'c giúp dân làng
Đưa dân tộc
Đến Tự Do - No Ấm
==========================
Hư Ảo Đời Hoa
Trời hanh nắng trong núi rừng thăm thẳm
Đường mòn thu chẳng dấu vết rong rêu
Cả rừng cây như bừng sống gió chiều
Lá vẫy vẫy như rừng cờ hoang dã
Như cảo thơm giữa cuộc đời mới lạ
Em khiêm cung tym tým rất hiền nhu
Ngày vào trường buổi sáng ấy mùa thu
Anh đứng đó, cười cười, như quen thuộc
À không phải, anh cười em đi guốc
Rất Việt Nam, à em gái Việt Nam
Từng buổi mai, buổi sáng thấy anh làm
Chỉ gật gật chẳng chào hay lơ đãng
Rồi biến mất, trời ơi, bao nhiêu tháng
Bao nhiêu năm, chim rời núi về đâu
Sao tìm anh, thăm hỏi lại buổi đầu
Em mộng mị hay đời hoa hư ảo?
==========================
Khóc Tình
Em viết bài thơ day dứt lòng
Người đi mãi mãi cứ chờ mong
Mùa xuân đã hết hoa tàn rụng
Hạ đến Thu qua sẽ lập Đông
Nước mắt tình yêu thấm ướt trời
Mùa yêu qua mãi lệ đầy vơi
Người đi sao chẳng quay vòng lại
Để trái thương yêu héo trọn đời
Em khóc cho em khóc cuộc tình
Mùa trăng tròn khuyết cõi trời xinh
Mà ai mãi mãi không về lại
Để vết thương đau chuyện chúng mình
==========================
Không Có Thông Điệp Mới
Không có thông điệp mới
Hồn buồn bị bỏ rơi
Mùa đông giá lạnh tới
Hoa tuyết bay ngoài trời
Này anh, em vẫn đợi
Sao anh chẳng ghé chơi
Bao giờ anh ghé tới
Hoa xinh nở rạng ngời
Không có thư anh gởi
Hồn hoa cánh tả tơi
Lòng em chợt nghĩ ngợi
Phải chăng quên em rồi
Nhớ anh buồn diệu vợi
Mây chùng ngang chơi vơi
Đường ra ngoài biên giới
Nhắn cho em một lời
==========================
Không Cần Chứng Minh
Em cảm thấy như thế
Không thể nào chứng minh
Đừng biện hộ lý lẽ
Làm khổ bản thân mình
Em thấy anh giả dối
Đang ngồi ngay cạnh em
Lẽ nào vì nói vội
Gọi lầm cả tên em
Em không phải là Tuyết
Em không phải là Sương
Tình mình như đã chết
Đừng giả đò yêu thương
Em đâu có kết tội
Chỉ không còn niềm tin
Em cũng chẳng bắt lỗi
Nhẹ nhàng từ giã Anh
Anh là chú bướm trắng
Em là sen giữ hồ
Ân tình cũng chưa nặng
Sóng tình chưa đẩy xô
Bướm ong bay đi nhé
Cánh sen mở búp xinh
Em sẽ lau ngấn lệ
Quên đi một mối tình
==========================
Khi Biết Yêu
Khi biết yêu là bắt đầu nói dối
Mặt đỏ bừng định chối chẳng nhận ai
Khi ai nhìn đôi lúc lại nguýt dài
Giả bộ ghét không thèm nhìn ai nữa
Mà ai đó không đi học một bữa
Lòng nhớ nhung ngơ ngẩn tại vì sao
Bạn bè hỏi hay lại nhớ anh nào
Cười chối cãi nói rằng đâu có nhớ
Khi biết yêu đời bỗng dưng vương nợ
Ra ngoài đường lại sợ xấu đi ghê
Nón che nghiêng dấu trọn mái tóc thề
Cười e thẹn mặc dù lòng mừng rỡ
Tay lúng túng muốn rơi chồng sách vở
Khi gặp người hỏi nhỏ có khoẻ không
Má tự dưng nóng bỏng lại thêm hồng
Môi ấp úng tự nhiên lời biến mất
Khi biết yêu là trí hồn ngây ngất
Mắt mơ màng xao xuyến đợi chờ nhau
Đi bên ai chẳng dám bước đi mau
Sợ vấp ngã chao ơi e thẹn chết
Tình học trò ngây thơ không tì vết
Ngày lại ngày chan chứa những chờ mong
Yêu rất yêu mà vẫn để trong lòng
Không dám nói sợ tình bay đi mất
Khi biết yêu thích những lời đường mật
Ngọt ngào ghê nghe mãi chẳng nhàm tai
Có đôi lúc giả bộ lại hỏi bài
Xem tiếng nói như thơ tình vừa viết
Hồn đắm say trong tình yêu bất diệt
Nhìn cuộc đời rực rỡ vạn muôn hoa
Xung quanh ta cả thế giói hiền hoà
Nào đã biết tình yêu trăm khúc rẽ !
HoaTymTým
==========================
Lá Ngọc Cành Vàng
Mẹ thường nói khi con còn bé nhỏ
Con gái cưng là lá ngọc cành vàng
Hãy giữ mình phái nữ nét cao sang
Như tiên phật, như quan âm tái thế
Con phải giỏi, phải hiền, người ta nể
Không kiêu căng, đanh đá, tính chua ngoa
Người ghét ghen con vẫn giữ vẻ hòa
Không nổi giận để mù đui lý trí
Người chán nản con vẫn luôn kiên chí
Giữ hiền nhu nhưng không phải yếu mềm
Trong gia đình phải kính chị nhường em
Ngoài xã hội luôn luôn suy phải trái
Cổ nhân viết bao điều hay lẽ phải
Đáng làm gương, thực hiện, sống noi theo
Dù vinh sang hay lúc khổ hèn nghèo
Con phải nhớ mình kim thoa ngọc diệp
HoatymTy'm
(1) Người con gái thường được coi là kim thoa ngọc diệp
(cành vàng lá ngọc) trong cổ văn\.
==========================
Lễ Độc Lập
Hôm nay lễ Độc Lập
Của đất nước Hoa Kỳ
Bao người được nghỉ việc
Tha hồ rủ nhau đi
Anh có ra bờ biển
Ngắm nhìn cuối đại dương
Bạn bè bên kia đấy
Đang xây dựng quê hương!
Chị có đi leo núi
Nhìn về nơi xa xa
Cuộc đời thấy ngắn ngủi
Làm chi cho nước nhà ?
Em có đi dạo phố
Tìm sách đọc Việt văn
Mỗi người làm một tí
Ngày về cũng đến gần
==========================
Mùa Xuân Trên Ngọn Anh Đào
Em thấy muà Xuân đã trở về
Trăm cây đào nở đẹp xinh ghê
Em nhìn trăm cánh Anh Đào nở
Hồn cũng mở tung đón nắng về
Cửa ngõ hồn em có gió vào
Linh hồn trinh nữ bỗng xôn xao
Sáng nay nắng sớm đọng trên tóc
Mùa Xuân tươi nở ngọn Anh Đào
Xuân đã về rồi, anh đến đây
Đôi tay giang rộng má hây hây
Mùa Đông tuyết trắng không còn nữa
Tình em nở rộ hoa trên cây
Này lối Tình Yêu nở trăm hoa
Đường mơ vạt nắng chiếu chan hoà
Tay nắm bàn tay ta đi mãi
Cả muà Xuân này của chúng ta
HoaTymTym
03-22-2000
==========================
Mẫn Cảm
Anh nhạy cảm
Làm thơ vui với nhé
Cho em cười
Mặt trời mọc
Hoa tươi
Cho mặt trăng
Vằng vặc
Chiếu cho người
Cho hạnh phúc
Tình yêu
Cho nhân loại
Anh nhạy cảm
Huyền diệu
Thơ anh viết
Cho hồn em
Ngây ngất
Khúc hoan ca
Bao giờ
Anh\Em
Xum họp một nhà
Câu tình khúc
Ngàn năm
Vang tiếng nhạc
Em mẫn cảm
Cõi hồn
Thơ dẫu khác
Viết cho anh
Viết cho họ
Yêu nhau
Tâm hồn em
Rực rỡ
Vạn ánh mầu
Đêm hoa chúc
Nở hương trầm
Bát ngát
==========================
Một Ngày Không Thấy
Một ngày không thấy mặt
Cũng tựa ba muà thu
Rưng rưng giòng nước mắt
Phủ mờ làn sương mù
Em hờn anh rồi đấy
Không chịu dỗ dành em
Giọt lệ buồn sẽ chảy
Rơi hoài suốt cả đêm
Em ghét anh ghê lắm
Trốn biệt đi những đâu
Tình hoa đang tươi thắm
Nỡ nào gieo mưa sầu
Em giận anh mãi mãi
Đừng tìm em nữa nha
Trái tim đã tê dại
Cõi lòng đau xót xa
Vắng anh có một bữa
Biếng ăn biếng học, chơi
Nóng lòng như phỏng lửa
Hỡi người ta ơi ời
==========================
Mừng Lễ St. Patrick!
Hôm nay lễ anh cầm hoa cẩm chướng
Ngâm nước màu: trắng, xanh mởn lá cây
Đưa tặng em má ửng đỏ hây hây
Mừng thánh Pat, tháng Ba ngày mười bảy
Đâu xa lạ, tay sao mà run rẩy
Em cầm hoa nhỏ nhẹ nói cám ơn
Có lúc nào còn hạnh phúc được hơn
Trong đôi mắt tình ngấm ngầm chan chứa
Ta im lặng mà hồn như thầm hứa
Sẽ gặp nhau sẽ nói chuyện nhiều sau
Sáng hôm nay thời gian nhẹ trôi mau
Hạnh phúc đến từ những gì thật nho?
Không cần nhẫn hay kim cương quí đó
Chỉ tấm lòng quảng đại với quan tâm
Cũng tạo nên chút cảm động thương thầm
Cám ơn anh cành hoa xinh xanh trắng
==========================
Moi Trí Nhớ
Moi trí nhớ mà chẳng tìm ra nhỉ
Anh vô tình xao lãng quá quên em
Vâng, thì quên, em cũng chẳng gì thèm
Con gái Huế thường hờn ghen dữ lắm
Anh càng đoán lại càng xa nhiều dặm
Tả cô này, tả cô ấy, ui chao
Anh của tôi bào bảnh quá đi nào
Đi tới đâu cũng gieo tình tới đó
Trên Đà Lạt không thấy cành phượng đỏ
Mimosa, vàng thắm, những đồi xanh
Áo dài em tym tým những chiều lành
Đi bát phố, vào mái trường xinh đẹp
Hồi xưa đó em vẫn thường khép nép
Sợ cơn mưa, sợ nắng cháy xém da
Mạ bảo em con gái phải mặn mà
Trong tiếng nói, trong điệu đi, dáng đứng
Thôi anh ạ, đừng moi đầu, tưỏng tượng
Em là em, không có phải nàng thơ
Anh về đi, chị ấy mãi trông chờ
Anh đứng mãi, cây si rồi mọc rễ
Em đã nói nếu mà anh có thể
Nhận ra em, ừ, chắc đã một lần yêu
Mà kìa anh, anh nói đã hơi nhiều
Mỗi một chuyện, anh phịa sai quá xá
Chắc không được, anh và em đôi ngã
Có bao giờ con nước đứng tịnh yên
Anh khen em con gái nết na hiền
Nhưng trong bụng, rủa thầm con gái Huế
Thôi anh nhé, thôi cũng đừng kể lể
Chuyện qua rồi, thả hết xuống Hương giang
Chuyện đời em, chỉ một trái tim vàng
Em phải giữ trao tận tay người mộng
==========================
Mua Vải Về May Áo
Mua vải về may áo
Gởi người yêu phương xa
Tình yêu đang tái tạo
Trong khúc vải đường tà
Mũi kim em đơm nút
Đường chỉ em khâu tay
Thương anh em chăm chút
Nhớ nhung trọn tháng ngày
Áo anh xưa sứt chỉ
Em vá lại đường tà
Tình yêu mong chung thuỷ
Khi gần cũng như xa
Vải này may áo mới
Vá may với yêu thương
Nhớ nhung theo từng sợi
Yêu anh theo từng đường
==========================
Mưa Tình
Sấm chớp kia có là gì chăng nhỉ
Sét ái tình ai chợt đánh ngang tim
Cơn mưa nhanh làm ướt đẫm cánh chim
Không kịp ẩn dưới tàng cây, trong tổ
Đừng vội nhé, anh làm em khiếp sợ
Lỡ rồi mai sương phủ khói mù lan
Con chim xanh nào biết lối về ngàn
Chết héo rũ nhớ đồng hoang đồi cỏ
Cơn mưa lạnh run run chim dấu mỏ
Không dám kêu không dám hót ngày mưa
Chim cô đơn trong bão gió giao mùa
Chờ mong mãi mặt trời đâu hãy đến
Một ngày mới nắng thủy tinh hò hẹn
Trên đồi cao, trong thung lũng đẹp xinh
Mong con mưa hôm nay tựa mưa tình
Tưới mảnh đất để hồi sinh duyên mới
==========================
Mưa Thu
Mây từ đâu vần vũ
Kéo về đây đổ mưa
Bạn bè quây quần đủ
Mà sao anh lại chưa?
Đêm nay đêm sinh nhật
Đốt nến đợi chờ anh
Anh người em thương nhất
Anh người tình mong manh
Người ta thường hay bảo
Ai sinh mùa thu, buồn
Anh cãi họ nói láo
Em chính là mùa xuân
Mùa Xuân - lá vàng úa
Mùa Xuân - anh không về
Mưa niềm đau tua tủa
Thấm buốt hồn tái tê
Em - Mùa thu buồn lắm
Anh - Mùa Xuân đã qua
Em - Chỉ là xác lá
Anh đi tìm hoàng hoa
==========================
Này Người Em Gái
Này người em gái chị ơi
Mỗi ngày bao kẻ thả lời trêu hoa
Sáng nay trời nắng chan hoà
Em học đi nhé chớ loà vì đâu
Tuổi thơ đang đẹp muôn mầu
Khoan yêu, khoan nhớ, kẻo đau lỡ làng
Hôm nào em ghé về ngang
Chị em mình dạo thênh thang quanh hồ
Này người em gái ngây thơ
Thả hồn bay bổng theo mơ mộng hồng
Khoan đừng đánh động tâm lòng
Sợ rồi khổ não long đong một chiều
Này em khoan nhé đừng yêu
Học xong cho mộng thêm nhiều trái hoa
Tương lai ngợp ánh nắng hoà
Hiên ngang em bước lên toà nữ vương
==========================
Nói Thôi
Nói thôi em chẳng trả
Giữ luôn cả cuộc đời
Có vay thì có trả
Có buồn sẽ có vui
Anh nói trả, không trả
Em giữ cả cho coi
Em cứng đầu anh ạ
Sau này anh chết thôi
Tim anh em giữ lấy
Nhốt chặt làm con tin
Anh có sợ không vậy
Mau mau trả bằng tình
==========================
Nắng Sầu
Sáng nay trời u ám
Hạt nắng rơi chẳng hồng
Hồ nước rộng mênh mông
Lửng lơ tầng mây xám
Nắng sầu vì đâu nhi?
Mùa đông lạnh quanh đây
Nhớ thương về chật đầy
Viết giòng thơ nhật ký
Nhớ ai nhớ nhiều lắm
Lệ rơi trên má hồng
Anh còn nhớ em không
Mà trời kia ảm đạm
Xưa em là tiên nữ
Đày đoạ xuống gặp anh
Quyền phép mất, trời hành
Bao giờ hoàn lại cũ
Đuã thần có huyền nhiệm
Cho ta sớm gần nhau
Sướng khổ hay nghèo giàu
Em sẽ tròn ước nguyện
HoaTymTým
==========================
Ngã Ba Đường Đời
Đứng trước ngã ba đường
Ngần ngừ chưa biết chọn
Lối nào gai vuốt nhọn
Lối nào ngọt yêu thương
Em con người thơ nho?
Mắt nhìn như nai tơ
Biết đâu mà nhận rõ
Mai sau khỏi dại khờ
Những con đường trước mặt
Những chàng trai dang tay
Tình yêu như đuổi bắt
Hạnh phúc, cạm bẫy đầy
Đời sao không đen trắng
Rõ ràng như trắng đen
Tình yêu như mưa nắng
Tình cờ như rủi hên
Thân gái mười hai bến
Bên nào đục, nào trong
Tình yêu khoan đừng đến
Để em tịnh an lòng
HoaTymTým
==========================
Nguyện Trời Anh Được Bình An
Chiến tranh sắp bùng nổ
Anh lại lên đường rồi
Sang mãi vùng trời đó
Chốn này em đơn côi
Em sợ bom với đạn
Giết chóc người dân lành
Xóm làng rồi sơ tán
Như ngày xưa quê mình
Thuở đó em nhỏ xíu
Biết đâu là tóc tang
Chết chóc cũng chưa hiểu
Chiến tranh thật phũ phàng
Anh! Trai thời chinh chiến
Em chỉ mong hoà bình
Nguyện xin mau đổi biến
Đời hiền hòa tươi xinh
Nguyện trời ban bình an
Hồng ân trên ngập tràn
Cho những người thiện chí
Cho khắp cả trần gian
==========================
Người Đi
Sông xuôi ra biển ca?
Thơ vào trong hồn ta
Lệ lăn dài trên má
Người đi không về nhà
Chiều nay ra bến nhỏ
Ngóng nhìn cuối chân mây
Mùa thi qua rồi đó
Bao giờ người đến đây
Thả lời thơ trên suối
Trôi về quê quán anh
Lệ rưng rưng sầu tủi
Ngoảnh mặt luôn sao đành
Người đi về phương ấy
Trăng tròn trăng khuyết thay
Anh có về không vậy
Tin vui thế buồn này
==========================
Nhắn Gởi Giang Phong
Viết thay cho chị Thủy
Hỡi bạn tình xưa, hỡi bạn lòng
Hỡi chàng thi sĩ, hỡi Giang Phong
Có còn nhớ nước, tình non nước
Sông gió tình ơi, thắp lửa hồng
Sông uốn quanh co chảy về đâu
Biển xanh chờ ngóng nước sông sâu
Gió đi đâu mãi chưa về núi
Cho nước hồ thu đọng dãi dầu
Gió thổi về đâu, sông chảy hoài
Mà sao không đến biển tình ai
Hồ rồi sẽ cạn không còn nước
Nước mắt rồi khô, đợi quá dài
Hỡi bạn tình xưa, sông gió xưa
Đưa thuyền trôi mãi cả ngày mưa
Sóng dâng cuồn cuộn theo làn gió
Anh biết nước thu sắp cạn chưa?
==========================
Nhớ Quê Hương
Xa vời vợi
Quê nhà nơi góc núi
Mái tranh nghèo
Mưa dột nắng soi qua
Từng sợi nhớ
Phủ che như làn tóc
Rưng rưng buồn
Đôi mắt
Nhớ quê cha
Nơi chốn lạ
Đêm nằm thương dáng mẹ
Cúi lưng còng
Quét lá đợi chờ con
Mười năm trời
Đứa con xưa còn bé
Đã theo chồng
Ngày tháng trống vắng hơn
Con qúi mẹ
Con yêu cha mãi mãi
Bài thơ này
Dâng kính nhớ quê hương
Nỗi niềm riêng
Nói năng chừ ngần ngại
Biết bao giờ
Đền đáp những yêu thương
Xa mút mắt
Chân trời xưa thuở nhỏ
Xoắn ruột gan
Từng nỗi nhức hoài mong
Dụi đôi mắt
Bao lần hoen hoét đỏ
Khóc từng đêm
Thầm dấu vết thương lòng
==========================
Những Vui Buồn Lẫn Lộn
Em sẽ viết những vui buồn lẫn lộn
Gởi vào đây như góc nhỏ tim em
Nếu như anh trong phút nhớ đi tìm
Sẽ thấy được mảnh hồn em còn đó
Anh cứ tưởng ngày nao em bé nhỏ
Rất vô tư chưa biết nghĩa tình yêu
Vì thẹn thùng em chẳng nói chi nhiều
Nhưng đôi mắt chứa chan anh chẳng hiểu
Trái tim em, tình thương yêu chẳng thiếu
Bóng hình anh choán ngập phủ bao la
Những ước mơ lấp lánh tựa Ngân Hà
Vũ trụ nhỏ xoay vần quanh anh mãi
Nói cho anh, em âu lo ái ngại
Con gái mà, sao dám tỏ ngay đâu
Anh thề yêu, em sẽ lặng cúi đầu
Cười e thẹn đỏ hồng đôi má thắm!
==========================
Quét Lá
Anh ơi
đừng quét lá vàng
Để cho nắng trải
thảm vàng trên sân
Lá vàng nệm mát đôi chân
Em đi như thể nữ thần mùa thu
Một cơn gió thổi bay vù
Lá như bướm liệng lá như hoa vàng
Lửng lơ đáp xuống nhẹ nhàng
Lá nằm ngửa, lá nằm ngang mọc mời
Anh ơi,
dừng lại nghỉ ngơi
Mùa thu xinh đẹp tuyệt vời quá đi
Lá nâu như cánh chim gi
Tìm sâu, tìm hạt, hay gì hở anh?
Em thì tìm chỉ mình anh
Vun trồng săn sóc mộng lành đôi ta
Anh ơi, để đó đi mà
Lá hoa chim bướm một nhà văn thơ
HoaTymTým
==========================
Quê Việt Tình Việt
Trời tháng hạ trên cành phượng đỏ
Anh có về lối nhỏ ngày xưa
Những chiều nắng, những chiều mưa
Dấu chân hai đứa vẫn chưa phai mờ
Anh có biết em chờ em đợi
Mối tơ tình muôn sợi nhớ nhung
Nhớ anh nhớ đến vô cùng
Những chiều đầu hạ chập chùng cơn mưa
Trăng chênh chếch, sao thưa buồn thảm
Suốt đêm khuya thương cảm nước non
Cố đô, Hà Nội, Sài Gòn
Bao người trông đợi mỏi mòn chờ mong
Nước non Việt trong lòng bao kẻ
Dáng oai hùng muôn vẻ ngày nao
Gươm thiêng, tuấn mã, chiến bào
Những hồn tử sĩ gió gào tự do
Anh còn nhớ câu hò tiếng hát
Những vườn cây thơm ngát hương hoa
Quê em nắng đẹp hiền hòa
Thủ Thiêm, Bến Cát, Biên Hòa, Bình Đương
Dẫu đã phải tha hương tìm sống
Tình quê mình sâu rộng bao la
Nhớ giàn thiên lý, vườn cà
Bờ tre bụi luá đậm đà quê hương
Quê Việt đó trăm thương vạn mến
Ánh lửa hồng ngọn nến cầu kinh
Ngàn năm dáng Việt tươi xinh
Giữ hoài hồn Việt cốt tình Rồng Tiên
HoaTymTým
6/2000
==========================
Rồi Sẽ Quên Anh
Rồi sẽ quên Anh, em nhủ lòng
Mà sao vẫn nhớ, vẫn long đong
Bướm bay đi mãi mà hoa đợi
Tím úa tâm can, lịm cả hồn
Rồi sẽ quên Anh, em hứa rồi
Mà sao từ đó mãi đơn côi
Anh không gì nữa mà sao nhớ
Ghét quá mà sao vẫn bồi hồi
Rồi sẽ quên Anh, em dặn hoài
Mà sao trên vách thấy hình ai
Phải chăng phải xoá trong tâm tưởng
Cạo não trạng tim bạc trắng phai
Rồi sẽ quên Anh, em nhắn em
Bao nhiêu lời nhắn, mỗi hằng đêm
Mà sao khó quá, chưa quên được
Vòng tay nào đó mắt môi mềm
==========================
Tìm Đâu Bài Thơ
Tìm đâu bài thơ cũ
Trong tủ nào vậy kìa
Bây giờ đêm đã khuya
Tự nhiên sao nhớ quá
Bài thơ, văn, tranh hoạ
Cõi hồn ta đắm say
Chỉ còn một đêm nay
Ngày mai chắc đã tới
Yêu người ta yêu vội
Sợ thời gian mau qua
Sợ nát ngọc tàn hoa
Mặt trời không mọc nữa
==========================
Tình Yêu Và Tuổi Tác
Vâng em biết tình yêu và tuổi tác
Chỉ phần nào trong cuộc sống ta thôi
Nếu mà em thực sự thương anh rồi
Thì ngăn cách bốn mươi năm chẳng kể
Nhưng anh ạ, anh đừng buồn anh nhé
Đã quen anh tính kể bốn năm năm
Không hiểu em, lúc nào cũng hầm hầm
Và hờn trách bảo em là này nọ
Em xin lỗi, chẳng phải là chối bỏ
Ân tình anh xưa nay gởi cho em
Nhưng tình yêu đâu phải chỉ vài đêm
Cả cuộc sống đôi bên cùng thông cảm
Yêu anh hở, dạ thưa em chưa dám
Chỉ xin anh đừng cản cấm ngăn nhau
Cho em xin được cơ hội lần đầu
Được thoải mái đi tìm người tri kỷ
==========================
Tháng Tư Đóng Cửa
Tháng tư đóng cửa ở nhà
Tưởng về Mẹ lẫn quê cha mịt mùng
Tháng tư mang nỗi buồn chung
Cùng chung một bọc, mà lòng khác xa
Tháng tư trăn trở tuổi già
Nụ cười héo hắt xót xa bố hiền
Dặn dò con cái cần chuyên
Học hành thành đạt thỏa nguyền ước mơ
Mai sau ... lỡ việc ... bất ngờ
Đốt thân xác bố thành tro đem về
Trọn tình nghĩa Mẹ, phu thê
Tháng tư mưa nhỏ lại về bên đây
==========================
Thắc Mắc
Anh còn yêu em không
Mà sao im bặt tiếng?
Sáng nay mặt trời hồng
Em buồn, thêm lười biếng!
Đã ra, lại chui vào
Chăn giường ơi thật ấm
Điện thoại sao chẳng reo
Tự nhiên ghét anh lắm!
Anh còn yêu em không
Mà quên cả sinh nhật?
Nhen nhúm buồn trong lòng
Lửa tình yêu đã tắt?
Vô duyên những hẹn thề
Sao mà quên nhanh thế?
Chữ tình trong cõi mê
Gây khổ đau vô kể
==========================
Thương Yêu Còn Đầy
Còn đây tim rạn vỡ
Những nhớ thương còn đầy
Có duyên mà không nợ
Tình ngàn năm mây bay
Còn đây ngày tháng đó
Bên nhau chân trời này
Đưa nhau một chiều nọ
Đi vào trong ngất ngây
Ngàn năm còn mãi nhớ
Một thời xưa thơ ngây
Hoa thơm đời rạng rỡ
Tình yêu cuộc đời này
Ai đi mùa Xuân nớ
Để mùa Đông về đây
Bao mùa hoa không nở
Cành cây héo khô gầy
Còn đây ngàn nỗi nhớ
Một người nơi chân mây
Thắm duyên, sao lại nỡ
Tình qua như gió bay
Còn đây trái tim vỡ
Dáng thân lau sậy gầy
Người ơi, hỏi có nhớ
Thương yêu còn đọng đầy
==========================
Tim Em Vẫn Nồng Ấm
Tặng Lan K.
Tim em vẫn nồng ấm
Nhưng anh sao lạnh lùng
Mẫu đơn còn xinh thắm
Nhưng anh kiếm cánh hồng
Tháng Năm hoa rực rỡ
Nhưng lòng lại héo hon
Nếu tình yêu tan vỡ
Trái tim em chẳng còn
Sáng nay ra ngoài ngõ
Mẫu đơn nở đầy sân
Nói gì cùng hai họ
Dang dở trên đường trần
Đàn ông cũng thật lạ
Đủ cả vẫn buông chài
Hài nhi còn trong dạ
Con chớ là con trai
==========================
Tim Ti'm
Tim Ti'm
Mo^.t loa`i hoa tim ti'm
Tu*.a nhu* hoa bi`m bi`m
Sa'ng nay cu*o*`i chu'm chi'm
Ho^`n ai nhu* la(.ng chi`m
Mo^.t ba`i tho* tim ti'm
Tha? giu*~a tro*`i vu vo*
Nhu* la^`n na`o thu*? nghie^.m
DDe^? tra(ng gio' tha^?n tho*`
Mo^.t hi`nh dung tim ti'm
Tu*.a nhu* la` tra'i tim
Ma^y ho^`ng va` ma^y ti'm
Tro^i chie^`u nay e^m dde^`m
Em la` Hoa Tym Ty'm
Bu*o*'m tra('ng chie^`u nay bay
Nhuy. hoa ddo*`i ngo.t li.m
Bu*o*'m tra('ng dda~ nga` say
HoaTymTy'm
==========================
Trâm Huyền
Giọt mưa nhỏ
Nhẹ làm duyên
Đậu trên mái tóc
Trâm huyền long lanh
Như là sương nhỏ mong manh
Như là thoáng chốc mộng lành bốc hơi
Buồm
Khoan lộng gió ra khơi
Em khoan,
Nghe chị,
Thả lời yêu thương
Tình yêu lý tưởng thiên đường
Chẳng may làng lỡ lại vương vấn sầu
Khi xưa
Ngả nón trên cầu
Giờ em
Thả mộng
Khoan sầu tương tư
Em nghe chị nhé
Chớ hư
Học ngoan
Học giỏi
Mai chừ rạng danh
==========================
Trả Cả Trăng Thơ
Từ đây
trả cả trăng thơ
Sợ mưa
sợ gió
sợ bờ dậu tre
Sợ người
đem những tái tê
Hoá bùa hóa phép
làm mê hoặc người
Từ đây
trả những chơi vơi
Tránh giông tố
tránh tả tơi
hiểu lầm
Rượu anh
sợ lắm chẳng cầm
Ép gì duyện nợ
khi tâm không màng
Từ đây
trả cả thơ chàng
Trả gầu nước
ánh trăng vàng
trả luôn
Từ đây
trả cả u buồn
Vững lòng theo học
chuyên tâm giúp đời
Từ đây
từ giã anh thôi
Xin đừng
buông tiếng lả lơi
xấu mình
Đã không
có nợ duyên tình
Đừng đem
truyền thuyết ba sinh
rù rì
==========================
Trả Lại Cho Ai
Trả lại cho ai đá sỏi nè
Trả lại cho ai những chùm me
Trả lại cho ai tô muối ớt
Trả lại cho ai những tháng hè
Đá sỏi em quăng cứ chìm hoài
Đá anh chạy nhảy thật là oai
Anh cười em ghét em buồn giận
Cố dỗ dành em ... để nhớ hoài
Trả lại cho ai những tháng ngày
Mối tình ngày đó rất thơ ngây
Anh như con bướm, em hoa cúc
Vàng thắm tươi xinh lẫn đắm say
Mối tình đầu đó nhớ nhung ghê
Nhớ nhất là khi gió hạ về
Những cành phượng đỏ ngày xưa cũ
Thắm đậm tình em với tiếng ve
Trả lại cho em những ngây thơ
Trả lại cho em những ngóng chờ
Trả lại cho em ngày tháng cũ
Trả lại cho em tuổi mộng mơ
==========================
Trầm Tư Hạnh Phúc Buổi Hoàng Hôn
Mến tặng PY Connecticut,
người đã gợi ý bốn câu đầu!
Em lặng yên lắng nghe từng giai điệu
Ong bướm vờn trong ánh nắng ban chiều
Nếu vắng ong, vắng bướm, cũng cô liêu
Và buồn lắm nếu anh và em thiếu một
Em lặng yên nhìn nắng vàng rơi rớt
Trên cành cây đẹp quá mộng mơ ghê
Ước là anh theo nắng cũng đi về
Để hai đứa chúng mình cùng chung bước
Em lặng yên nguyện mai này hạnh phước
Sẽ theo về, ong bướm, nắng vàng, hoa
Chuyện đôi mình, tình yêu đó thăng hoa
Đôi bướm trắng bay trong chiều thanh tịnh
Em lặng yên đôi chim trời tung cánh
Bay về ngàn tìm tổ ấm uyên ương
Em và anh, hai đứa mãi yêu thương
Mơ hạnh phúc hoàng hôn hồng phủ xuống
==========================
Trồng Hoa
Tháng Tư trời đẹp trồng hoa
Tháng Năm tưới nước cây hoa cao ngồng
Tháng Sáu hoa đã trổ bông
Sang đầu tháng Bảy vàng hồng trắng xanh
Hoa này em cắt gởi anh
Những hoa em biết rằng anh yêu hoài
==========================
Trở Giấc Giật Mình
Canh khuya trở giấc giật mình
Bên ngoài gió cũng làm thinh đợi chờ
Cúi đầu vò võ giấc mơ
Viết vài dòng chữ thả thơ gởi Người
À ơi từng tiếng ru hời
Ru từng nhịp thở ru lời ủi an
Đưa tay lau lệ vừa tràn
Cô đơn quá lẽ, núi ngàn nỉ non
Vâng em vẫn mối tình con
Đôi môi còn thắm chân son ngại ngùng
Cũng đành một kiếp long đong
Để soi bất hạnh để lòng quạnh hiu
Thương ai lắm, yêu ai nhiều
Tim càng chan chứa, hồn càng khổ đau
Còn gì nữa để cho nhau
Tấm tình úa mục nỗi sầu tả tơi
Đây em dạo khúc ca đời
Mai anh phổ nhạc cho vơi oán hờn
Tình buồn giữ lại là hơn
Giữ hoài chẳng được hoá cơn sóng gầm
==========================
Trăng Và Nỗi Nhớ
Xin cám ơn chị HNT cho phép HTT đăng bài này ở đây\.
Ngày đi biển
Trăng mười ba mười bốn
Mặt trăng tròn
Cao sáng mãi trên cao
Mẹ bảo con
"Mau mặc áo ấm vào!"
Đêm vượt biển
Run lo
Trăng chiếu sáng
Chân bước run
Ngập ngừng và chập choạng
Chiếc ghe dài
Theo con sóng ra xa
Thôi từ nay
Làm một kẻ xa nhà
Không có Me.
Không có Cha
Anh chi.
Trên ghe lớn
Em cô đơn thầm nghĩ
Biết mai này
Có trở lại quê hương
Me.
Anh
Chi.
Cha
Rất mến thương
Con ra đi
Biển đời
Bao cơn sóng
.....
Đêm trắng sáng
Bao năm trời đất rộng
Buổi xa nhà
Tính đã quá mười năm
Ngày em đi
Đang ở tuổi trăng rằm
Bỏ mơ mộng
Dập vùi
Trong gió bão
Mẹ ở nhà
Tháng năm dài tần tảo
Nuôi con lớn
Gởi đi ở xứ người
Tóc mẹ bạc
Hồn mẹ vẫn cười tươi
Biết
Con ở nơi xa xôi chẳng khô?
Trăng nay sáng
Con nhớ về phương đó
Mai con về
Thắp sáng lại niềm tin
Mẹ Cha ơi
Anh chị ráng giữ gìn
Con trở lại
Hồn tràn đầy nỗi nhớ
Như con sóng
Như trăng vàng
Hơi thơ?
Mãi mãi
Còn
Không thể mất quên đâu
Con sẽ về
Dù có phải dãi dầu
Mưa với nắng
Cho vơi mòn nỗi nhớ
Hà Nguyệt Thu
==========================
Trăng, Biển, Và Nỗi Nhớ
Trăng, Biển, Và Nỗi Nhớ
Trăng với biển
Nỗi nhớ
Về khua động
Sóng hồn em
Từng mỗi tối
Kéo quân
Trăng tháng tám
Trung Thu
Buổi cuối tuần
Đi từng đám
Đi từng đàn
Dọc biển
Đèn có đôi
Trăng với trăng
Cùng tiến
Câu hát hò
Tuổi nhỏ
Rất ngây thơ
Đoàn trẻ em
Đèn rước
Dọc ven bờ
Câu hát vọng
Vang vang
Từng đợt sóng
Mảnh trăng vàng
Dưới nước chìm giao động
Trẻ thơ cười
Thu ấy đã vụt xa
Ngày hôm nay
Em lưu lạc xa nhà
Chợt nhớ lại
Nỗi lòng
Rung nhịp sóng
HoaTymTým
==========================
Vùng Trời Bỏ Lại
Ray rứt nhớ những vùng trời bỏ lại
Ngôi nhà trên con dốc với hàng thông
Buổi sớm mai rực rỡ ánh dương hồng
Chim ríu rít đón mừng một ngày mới
Đà Lạt ơi bây giờ xa vời vợi
Em nhớ hoài những buổi sáng tinh sương
Đứng trên đồi nhìn xuống hồ Xuân Hương
Cụm sương trắng là là trên mặt nước
Đường lặng yên những chiều em cất bước
Lối về nhà bình thản biết dường bao
Một ngày kia, ai đó gật đầu chào
Xao xuyến lạ cúi đầu không dám nói
Sáp gần lại dịu dàng ai khẽ hỏi
Mỗi một ngày đi chung với được chăng ?
Em ngẩng nhìn, lòng bỗng chợt dùng dằng
Nên không nhỉ, hay chối từ giữ cách
Sợ ai đó nói rằng em làm phách
Đành mỉm cười, đường có phải riêng đâu
Ngày lại ngày chớm nở nụ duyên đầu
Vai sánh vai những ngày cùng đi học
Thổn thức nhớ nhiều khi em bật khóc
Ngày cuối tuần ra thác nước rong chơi
Đa-tăng-la, Gougah ... cảnh tuyệt vời
Cam Ly nữa, Liên Khương ... tên thật đẹp (1)
Có ngờ đâu cửa địa đàng chợt khép
Chim lìa đàn, hai ngã cách chia xa
Bao năm rồi biền biệt sống xa nhà
Chưa trở lại một lần thăm phố núi
Mùa hạnh phúc phải chăng thường ngắn ngủi
Để suốt đời nỗi nhớ cứ triền miên
Đâu đồi Cù, đâu ngày tháng hoa niên (2)
Thương nhớ quá vùng trời em bỏ lại
Kỷ niệm cũ có làm ai tê tái
Có nhớ về đường cũ, dốc cao cao
Đà Lạt ơi, giòng thác lệ tuôn trào
Rấm rức hỏi có bao giờ tái ngộ ?
==========================
Vầng Trăng Mộng Đẹp
Vầng trăng mộng đẹp đêm nay
Lửng lơ treo giữa trời mây nỗi niềm
Giá mà anh ở bên em
Cầm tay hai đứa đường thêm trăng tình
Đêm nay nhìn ngắm một mình
Lại mơ thấy bóng thấy hình của anh
Làn mây u ám bay nhanh
Phủ che khuất bóng trăng thanh, ơ kìa!
Ngậm ngùi đứng giữa đêm khuya
Vầng trăng mộng đẹp đi về nơi đâu?
Bây giờ có nhớ thương nhau
Nhìn mây, gởi gió những câu đậm đà
Làn mây lại bỏ trăng xa
Trăng đêm lại tỏa ánh ngà rủ rê
Cầm làn tóc nhỏ vân vê
Nhớ anh, giữ mái tóc thề năm xưa
HoaTymTým
==========================
Vết Nứt Thành Lớn
Em biết anh vẫn thường vào đọc
Những bài thơ em viết lúc cô đơn
Cho riêng em, chẳng phải để dỗi hờn
Có chia sẻ cũng chỉ là chia sẻ
Nhưng đôi lúc đôi mắt rươm rướm lệ
Biết rằng anh chỉ đọc rồi đi thôi
Không thư riêng, như đã lạ nhau rồi
Đã tri kỷ sao lạnh lùng quá thế
Có gặp gỡ hỏi thăm cho có lệ
Gật đầu chào em có khoẻ không em
Em cười ngoài mà trong dạ đau thêm
Những vết nứt rạn thêm nhiều rãnh lớn
Em vẫn biết những buồn vui lẫn lộn
Viết vào đây buồn thật nhiều hơn vui
Trang nhật ký chứa đầy những ngậm ngùi
Tại anh đó lạnh lùng như kẻ lạ
==========================
Với Hái Vầng Trăng
Đêm qua với hái vầng trăng
Làm voan che mặt trái soan hao gầy
Giờ này anh ở đâu đây
Hái sao vương miện chẳng đầy vòng tâm
Nhớ anh lắm, nhớ âm thầm
Vút sao Chức Nữ mưa dầm tháng Ngâu
Đêm này anh ở nơi đâu
Ở nơi phố thị, trên đầu sóng khơi
Nhớ anh thật nhớ anh ơi
Anh chàng thủy thủ quên lời rất nhanh
Sóng gầm sóng động biển xanh
Em con chim nhỏ trên cành trú thương
Vâng em còn mãi vấn vương
Với trăng làm mạng yêu thương một đời
Đưa tay hái cả sao trời
Gắn thành vương miện như thời yêu anh
==========================
Viên Đá Cuội
Thuở còn bé như con trai nghịch ngợm
Buổi chiều về phá phách với người ta
Rủ nhau đi liệng sỏi đá hồ xa
Xem ai thắng khi đá hồ nhảy mãi
Viên đá mỏng nhảy hai, ba, bốn ... cái
Nhảy càng nhiều phần thắng sẽ giành luôn
Mà đằng kia chẳng sợ người ta buồn
Cứ thắng mãi trông sao mà dễ ghét
Có một lần tức quá người ta hét
Sao con trai dị hợm quá đi thôi
Chỉ muốn tranh, chỉ muốn thắng, thật tồi
Vội xin lỗi, đằng kia hứa là sẽ dạy
Chọn sỏi dẹp, ném chao nghiêng thế đấy
Người ta nhìn trố mắt lạ làm sao
Đằng kia ném sao giỏi quá đi nào
Thôi hãy chỉ cho người ta từng bước
Viên đá sỏi mỏng manh vừa chọn được
Đằng kia cười đứng ngay ở đằng sau
Cầm bàn tay vung mạnh ném thật mau
Tay đằng ấy vô duyên chạm vào ngực
Vừa xấu hổ vừa quê quê vừa tức
Sao đằng kia bê bối quá đi thôi
Vội vàng quay chạy về mãi một hồi
Mẹ nhìn bảo ..."Con dậy thì rồi đó!"
Viên đá cuội của một thời thuở nhỏ
Đã chìm sâu trong hồ nước quê hương
Mỗi khi nhớ hồn lại thấy thương thương
Viên đá cuội lắng sâu vào kỷ niệm
==========================
Vui Đời Con Gái
Cảnh chết chóc ma quái về ám ảnh
Bủa vây em, bởi cái chết ngày xưa
Tuổi ngây thơ, tờ giấy trắng, ngày mưa
Để ướt đậm xoáy sâu vào tâm khảm
Đừng sợ hãi, hãy vừng lòng can đảm
Còn bao người thương mến ở quanh em
Qua bão giông, giờ đã tới êm đềm
Hãy thanh thản vui sống, học chăm chỉ
Em có khổ hãy trở về với chị
Chị em mình cùng cố vượt chông gai
Đường em đi rất tươi sáng, còn dài
Đừng ngã qụy trước bóng hình chết chóc
Em ứa lệ thì thôi em cứ khóc
Nước mắt tuôn trôi chảy những nỗi buồn
Và xoá cả những ám ảnh đi luôn
Để tâm trí bình an vui vẻ lại
Hãy hạnh phúc vui tươi đời con gái
Sống vị tha với những kẻ quanh ta
Bỏ ngoài tai những quấy nhiễu phiền hà
Quên đi cả những chuyện buồn quá khứ
==========================
Văn Thơ Phù Phiếm
Phù phiếm lạ văn thơ rồi héo uá
Võ vàng bay theo gió cuốn mùa thu
Bàn tay ai đã rắc mảnh sương mù
Trên phố núi sáng nay trời lành lạnh
Phù phiếm lạ bút dẫu nhiều góc cạnh
Đã lụi cùn vì chẳng có tình anh
Buổi hôm nào đôi mắt sáng long lanh
Anh đã ví là đôi vì tinh tú
Phù phiếm lạ kỷ niệm buồn vui cũ
Vẫn tìm về những buổi tối bơ vơ
Anh còn đâu mà trông ngóng đợi chờ
Anh đã bỏ núi non về biển cả
Phù phiếm lạ đã biền biệt tăm cá
Mà từng ngày, từng đêm hiện bủa vây
Vâng vì anh mà nỗi nhớ đọa đày
Cho phố núi ngàn năm thành gỗ đá
==========================
Xa Cách
Chẳng Cần Xin Lỗi
Anh chẳng cần xin lỗi
Ai cũng lầm lỗi mà
Em cũng nhiều khi lỗi
Tình yêu luôn thứ tha
Anh chẳng cần nói nhiều
Em vẫn biết anh yêu
Anh chẳng cần giải thích
Nói năng đủ mọi điều
Em đâu cần phải biết
Lý lẽ hay tại sao
Tất cả đâu cần thiết
Khi thật sự yêu nhau
Anh chẳng cần nói nữa
Phải trái cũng vậy thôi
Mình đã xa đôi ngã
Phân bua cũng muộn rồi
HoaTymTým
==========================
Xót Xa
Xót Xa
Lại xót xa đau, khẽ thở dài
Nhớ hoài nhớ huỷ nhớ mong ai
Sao đi biền biệt không lên tiếng
Nhức nhói hồn tôi như phải gai
Vẫn biết là tan vỡ hẳn rồi
Trái tim rạn nứt lệ còn rơi
Vầng trăng tháng Tám như ngạo nghễ
Vằng vặc trên cao diễu cợt tôi
Anh trách rằng sao qúi tiết trinh
Khó khăn dù đã thấm men tình
Anh ơi con gái gia phong cũ
Đâu dám buông tuồng cho chúng khinh
Tôi tiếc chi đâu! Phải giữ nề
Ái tình nam nữ, dám u mê?
Biết nên duyên nợ mà trao hết?
Dang dở cuộc đời bao tái tê!
HoaTymTým
==========================
Đà Lạt Một Chiều
Đà Lạt Một Chiều Vừa Mưa Vừa Nắng
Rừng Tùng Lâm chiều nay còn chút nắng
Hàng thông buồn đứng rũ dưới cơn mưa
Nhìn xa xa sương mù bay bạc trắng
Anh có còn mơ lại tháng ngày xưa ?
Đập Đa Thiện nước trong xanh diệu vợi
LangBian ngọn núi đứng ngẩn ngơ
Bùi Thị Xuân cổng trường anh có đợi
Hay quên rồi để em đứng thẩn thờ
Hồ Than Thở ngày nào anh có nhớ
Lá thông dài xanh xanh ngắt chờ mong
Đây ngôi mộ của cuộc tình dang dơ?
Ngôi mộ kia còn trống, chuyện thay lòng ?
Đập Đa Nhim nước cao cây tỏa bóng
Con đò chiều giữa hồ nước chơ vơ
Em tỉnh thức vừa trải qua giấc mộng
Mặt trời chiều thổn thức với nàng mưa
Vồng ngũ sắc trông xinh xinh đẹp quá
Sao lại buồn rướm lệ khóc, vì Xuân
Cơn nắng Hạ ngày mai rồi sẽ đến
Nhủ lòng em quên cả phút u buồn
==========================
Đồng Luá Quê Em
Trong em nhiều kỷ niệm
Gieo luá, cấy mạ xanh
Mỗi sáng cài tóc bím
Đến trường chăm học hành
Những buổi chiều tan học
Về trên con đường làng
Luá quá đầu bọn nhỏ
Học trò ca hát vang
Thơm ngát mùa lúa trổ
Đòng đòng xanh trắng non
Nhấp nhô bầy trẻ nhảy
Trên đê giữa lúa con
Đẹp nhất mùa luá chín
Vàng ươm một góc trời
Những tình nhân bịn rịn
Lúc hoàng hôn tuyệt vời
Quê em giờ biển đổi
Đồng luá nay còn đâu
Những đầm, ao thủy sản
Tăng xuất khẩu năm châu
Biết rằng thêm thu nhập
Cuộc sống được nâng cao
Luá không nhiều lợi nhuận
Hồn em vẫn xé cào
Long An quê em đó
Cùng tổ quốc chuyển mình
Em gìn giữ mộng nhỏ
Đất nước mãi tươi xinh
Em nhớ đồng luá chín
Vàng ươm tận chân trời
Những cánh đồng lục tỉnh
Nuôi người khắp muôn nơi
==========================
Đừng Dối Lừa Nhau
Đừng dối lừa nhau, anh!
Trái tim em vừa lành
Anh đừng đâm nhát nữa
Trái tim em tan tành
Đừng dỗ dành em, anh!
Em chim nhỏ trên cành
Mới tập bay chưa vững
Mộng mơ khoảng trời xanh
Đừng rủ rê nha anh!
Cho em đứng một mình
Nhìn một ngày mới tới
Ánh nắng hồng bình minh
Đừng bỏ em, hỡi anh!
Lá mới đổi trên cành
Những màu xinh rực rỡ
Mùa thu tình em anh
==========================
Đừng Trách Em
Đừng trách em anh nhé
Tối nay không học bài
Không phụ giúp cho Mẹ
Lên mạng lưới tìm ai
Đừng gõ đầu em đó
Đau em la cho xem
Để anh phải xấu hổ
Từ nay không dạy kèm
Đừng nhéo tay anh ạ
Tay này em làm thơ
Có giận ... hôn lên má
Kìa anh ... sao chần chờ
A có người mắc cở
Mắc lỡm của người ta
Từ nay anh phải sợ
Học trò phá đấy mà!
==========================
Đeo Đuổi Mãi
Đeo đuổi mãi, ơ mặt dày mặt dạn!
Đem thơ tình anh dán khắp nhân gian
Em chẳng thương, có gắng, cũng ai màng
Em đã nói để tự nhiên mà cứ...
Chắc con trai chẳng giữ gìn danh dự
Cho chính mình, cho con gái người ta
Nói đừng theo mà cứ mãi rà rà
Theo em riết, đến chừng em bực bội
Lời anh viết toàn những lời giả dối
Đã chi mà, có nợ, với có duyên
Mẹ dạy em con gái phải chính chuyên
Câu em nói sao mà anh thêm chữ
Anh nhớ nhé, em chưa từng tình tự
Đừng thêu thùa, đừng dệt chiếu thêm hoa
Đừng để em nói thẳng đồ điêu ngoa
Anh xấu mặt cho đáng đời anh đó
==========================
Đi Ngang Qua Sông
Đi ngang qua một giòng sông
Lục bình hoa tím bềnh bồng về đâu
Tháng ngày quấn quýt bên nhau
Hoàng hôn sắp tắt lòng sầu sắp lên
Người đi buổi đó mình ên
Mình ên ở lại cạnh bên cầu tình
Người đi từ đó lặng thinh
Không một lời nói giữa mình với ta
Đi vào trong những xót xa
Thấy tim rạn nứt rữa ra nỗi buồn
Lục bình theo nước đi luôn
Hoa tim tím lịm mùa xuân nhạt nhòa
Ừ thôi cũng một kiếp hoa
Giòng sông gột rửa lược thoa chẳng màng
Bây giờ gió lạnh thu sang
Em như chiếc lá phong vàng rơi bay
Đi qua một đoạn cầu này
Thấy giòng lệ chảy mắt cay nhớ Người
Ân tình ngày cũ xa xôi
Mà sao nỗi nhớ nhói soi tim hoài
Mai này hương sắc nhạt phai
Má hồng rồi cũng theo ngày tàn đông
Kiếp hoa vào buổi bão giông
Thấm đau nỗi nhớ long đong từng chiêu
==========================
Đoạn Đành
Em không còn nhớ nữa
Em chẳng còn mong đâu
Chẳng đợi chờ chi nữa
Đã tan mộng tình đầu
Thôi anh đừng thề hứa
Em chẳng còn ngây thơ
Có khói thì có lửa
Em trách mình dại khờ
Anh là người phụ bạc
Bắt cá cả hai tay
Em bây giờ đã khác
Đâu còn dại thơ ngây
Thôi anh đừng độc ác
Thề thốt rồi quên nhanh
Trách em người hèn nhát
Chưa chi đã đoạn đành
Em rồi quên đi hết
Ước mộng xưa buổi đầu
Nhớ làm gì cho mệt
Biển sâu, người hiểm sâu
==========================
Đuổi Bắt Mặt Trăng
Đuổi rượt mặt trăng
dưới nước xanh
Ta cùng
đuổi bắt giấc mơ lành
Như đôi cá lội
Không hề mệt
Sóng vẫy vùng
như
em với anh
Đuổi rượt
tương lai
cứ đuổi hoài
Ước mộng
cuộc đời
Của gái trai
Thân em
thiếu nữ
như tầm gởi
Gìn giữ
xuân xanh
năm tháng phai
Đuổi bắt mặt trăng
mộng ái tình
Cuộc đời xa xứ
bến lênh đênh
Cột neo thả xuống
buồm thôi giạt
Dấu ấn tin yêu
chuyện chúng mình
HoaTymTým
10022002
==========================
Đuổi Bắt Tình Yêu
Em buồn quá sợ vào đây anh ạ
Sợ nỗi buồn nặng quá ngã oằn vai
Em cô đơn đi hết quãng đường dài
Cứ lặng lẽ nhìn cuộc đời đi xuống
Có những chuyện đi ra ngoài ước muốn
Anh và em, hai đứa thật xa nhau
Mà bỗng nhiên xa cách, tại vì đâu
Tại em nhát hay anh không dũng cảm
Em đi nốt phần ba phần đời ảm đạm
Một phần tư hương sắc lạ yêu thương
Một phần tư ngoài cánh cửa thiên đường
Trái hạnh phúc chẳng vào trong hái được
Đôi chân mỏi có lúc định dừng bước
Ngồi bên lề nhìn lén những tình nhân
Họ hân hoan sung sướng đến vô ngần
Chạy đuổi bắt trò tình yêu say đắm
HoaTymTým