Cô Đơn
Có nhiều lúc thấy mình cô đơn lắm
Đêm dài ra và bóng tối thêm đen
Biết làm chi, tâm sự chỉ mình ên
Trang giấy mới đã chít chi đầy chữ
Giòng nước mắt, bút mực thơ, tình tự
Người đi rồi, còn lại cõi hồn đau
Lệ nhỏ rơi làm giòng chữ hoen màu
Thương phận gái đêm canh trường thăm thẳm
Lược gương đó em chẳng buồn chải, ngắm
Lệ mùa Ngâu hay lệ khóc thương đau
Người bên ngoài chẳng thể hiểu được đâu
Trái tim nhỏ sót xa sầu rướm máu
Trong bóng tối linh hồn em ẩn náu
Mùa Đông dài, mùa cô phụ triền miên
Trong bình an, cảm thụ phút hương thiền
Cho thanh thoát khỏi cõi trần ô trọc
HoaTymTým
ở trên đời có mấy tình trọn vẹn
như ngày ấy chúng mình đã từng yêu
lần đầu nên em yêu trên mơ mộng
để giờ biết tình đầu chỉ như mơ.
anh đã đi bỏ mình em ở lại
biết bao đêm sầu réo từng tiếng xưa
em gom lại những buồn vui ngày đó
trang thơ nhàu đốm lệ nỗi buồn vương.
cuốn sổ tay đã sờn đi cả góc
mà trong đêm bóng anh vẫn không mờ
vẫn còn nguyên những lời anh thề hẹn
vẫn còn nguyên gian dối dành cho em.
vâng em biết còn mong còn đau khổ
nên nhiều lần em muốn bỏ tên anh.
em đã chôn kín anh vào trang sách
mà bây giờ nhớ quá dở ra xem.
biết rằng mình xiêu lòng người gian dối
nên em tìm chút chân thật trong anh
dù biết anh đi sẽ không về nữa
em vẫn tìm đem lấp bớt tủi lòng.
thời gian ơi! trôi thật nhanh đi nhé
cho nỗi lòng khô héo chết thật mau
để em đóng cửa mồ đêm buồn nặng(lòng)
cho em còn đón nhận những ngày vui.
KHẢ LÔI.
Xin tặng hoaytymtym và những bạn thơ thức trong đêm.