Màu Tým Tim Em
Vắng Em
Vắng mặt em, hồn thấy buồn chi lạ
Bút ngẩn ngơ không muốn viết câu thơ
Chữ không ra ngồi ngẫm nghĩ cả giờ
Trong giấc ngủ, em mơ gì đấy nhỉ
Chắc là mơ đang đi thăm Đức, Ý
Thành phố Bonn, công trường thánh Phê Rô
Hay Florence tranh mỹ thuật, trầm trồ
Những cảnh đẹp tự nhiên mùa tuyết trắng
Ở bên anh hoa tuyết bay lảng vảng
Rơi nhẹ nhàng trắng bạch tự như bông
Anh xoè tay ra hứng, có lạ không
Vừa chạm xuống đã tan ra thành nước
Vắng mặt em, lại càng thêm ao ước
Khi em về còn đó những bài thơ
Những câu thơ thương nhớ chẳng phai mờ
Và em sẽ đưa hình ra, "Đền đó!"
Nguyên Đỗ
Em Ghé Đến
Em ghé lại chao ơi lòng rúng động
Trái tim hồng xao xuyến muốn tung ra
Em ở đâu ghé đến, thật thương mà
Lòng nhung nhớ tưởng như bùng ánh lửa
Em ghé lại tưới hồn thơ chan chứa
Ngày cuối năm hai đứa liếc nhìn nhau
Mãi vẫn như dạo ấy thưở ban đầu
Hồn rung động trái tim reo loạn nhịp
Cám ơn em ghé lại nhà đúng dịp
Thực ra là anh chuẩn bị luôn luôn
Chọc em cười quên hết những u buồn
Hoa chùm gởi lúc nào cũng treo cửa
Hôn trên má, trên môi... như đã hứa
Khi em vào dưới cửa ngát trầm hương
Em biết không trăm nhớ với ngàn thương
Cũng chưa tả hết nỗi niềm mong nhớ
Anh chẳng cho duyên mình là gánh nợ
Mà hồng ân đặc sủng cuộc đời anh
Em như mây, như nước, gió thơm lành
Đã tưới mát, thổi, che ngày quá nắng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 10:20:48 bởi Nguyên Đỗ >
Anh Nghịch Lắm
Anh nghịch lắm làm tim em xáo động
Biết tình yêu có thật ở trần gian
Hay chỉ trong mơ mộng với trăng ngàn
Từng câu hát còn âm vang tình tứ
Em lắng nghe lời thông ru tình tự
Gió thì thầm bên song cửa đêm nay
Đêm cuối năm trên cao đó sao dầy
Chiếu lấp lánh mừng Xuân trong vũ trụ
Vâng, anh ơi, đêm nay em chẳng ngủ
Nhìn màn sao trông tình tứ trên cao
Lòng nao nao chạnh nhớ đến đêm nào
Trên đồi cỏ nằm ngửa nhìn sao sáng
Anh khi ấy đọc tình thơ lãng mạn
Sao kia em, ngôi sao ấy là anh
Hai ngôi sao gởi tín hiệu mơ lành
Như hai đứa từng đêm thơ gởi mãi
Em mắc cở bởi em là con gái
Chẳng nhìn anh sợ đôi mắt chìm sâu
Sóng tình đưa sẽ chìm đắm con tàu
Cố vững lái đợi đến ngày cập bến
Còn mãi mãi những ngày, đêm hò hẹn
Ly rượu hồng, tình sẽ uống cho say
Sẽ yêu nhau trọn cả cuộc đời này
Và sau nữa đến thiên thu vạn đại
HoaTymTým
Ghét Ghê Lắm Ghét ghê lắm cứ giả lờ giả tảng
Thấy bóng anh mà cứ lảng không quen
Anh lơ là em lại trách hờn ghen
Rồi giận dỗi mấy tuần không thèm ghé Nói vậy thôi trách móc gì cô bé
Vốn hay hờn, đôi mắt liếc trông ghê
Làm như anh chẳng phải tử tế gì
Hở một chút trách là anh... lãng mạn Ghét ghê lắm dòng thơ tình sẽ cạn
Buồn sẽ như buổi hồng thủy tràn dâng
Em nhớ anh? Anh nhớ gấp vạn lần
Cứ thử rạch mạch tim anh xem thử Nói vậy thôi anh vẫn hằng tình tự
Nhắn trăng, sao, gió, biển... nói cùng em
Mỗi một ngày anh càng nhớ em thêm
Mỗi đêm đến anh viết thơ nhung nhớ Nguyên Đỗ
SA xin chào và hân hạnh làm quen Hoa Tym Tým nha, vô tình đi ngang thấy cảnh...thưong tâm ghé vào đỡ lời dùm chủ nhà đó hihihihihi... Đàn Ông Cũng Biết Ghét?! Ngộ ghê nha, vô tình chân đi lạc
Vào trang thơ Tym Tým thấy người ta
Đang ngồi rên buồn rũ ở góc nhà
Bởi chủ vắng, bỏ chàng ngồi hiu quạnh Trời đã tối đêm đông càng thêm lạnh
Cưả đóng rồi khách đứng ở ngoài sân
Muốn làm ơn giúp đỡ nhưng ngại ngần
Đành xem khách đang giận hờn nũng nịu Thấy vui vui nhưng có điều không hiểu
Tưởng ghét hờn là chuyện con gái thôi
Ai ngờ anh cũng biết ghét...trời ơi!
Đàn ông cũng vậy...có chi nào khác Hỡi Tym Tým vào đây ly nước mát
Mời người ta kẻo khát nước hết hơi
Tiếng dỗi hờn chẳng ai nghe mệt rồi
Paris thấy tội...nhưng mời hổng thèm uống! Sương Anh
Lêu Lêu Sương Anh
Lêu lêu nhỏ Sương Anh vô tình lạc
Nơi chốn này Tym Tým bỏ bùa mê
Chỉ riêng anh, nơi trú ngụ đi về
Mỗi khi nhớ, mỗi vui buồn năm tháng
Nguyên Đỗ
OH, Vậy Hả ?! Nhà người ta cũng là nhà anh hả?
Cưả then cài đóng mở tự do anh?
Vậy là nhà riêng anh xây để dành
Khi nhớ chị anh vào đây thủ thỉ Ôi trời, vậy buồn cười em ghê nhỉ?!
Tự nhiên đi lạc còn chỉ này kia
Thôi thì lỡ chân... thưa anh em dzià
Ở đây lâu quá...coi chừng hổng tiện Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
OH, Vậy Hả ?!
Nhà người ta cũng là nhà anh hả?
Cưả then cài đóng mở tự do anh?
Vậy là nhà riêng anh xây để dành
Khi nhớ chị anh vào đây thủ thỉ
Ôi trời, vậy buồn cười em ghê nhỉ?!
Tự nhiên đi lạc còn chỉ này kia
Thôi thì lỡ chân... thưa anh em dzià
Ở đây lâu quá...coi chừng hổng tiện
Sương Anh
Chị Ơi Ở Lại Cùng Em
Đùa vui thôi, em nhớ đừng giận nhé!
Chỗ bạn bè Tym Tým cũng như anh
Đâu chỉ riêng biệt thự Tử Cấm Thành
Em cứ đến nghỉ chân Tym Tým đón
Nhưng anh bảo vào đây chớ chộn rộn
Tym Tým hiền giữ trọn mãi đêm nay
Muốn ra đi cũng níu kéo lại này
Bởi đây đó cũng tình chị em cả
Đấy anh báo em trước rồi đấy nhá
Vào nơi đây, và cứ ở đây xem
Ai sẽ là chị ai sẽ là em
Báo anh nhé để đem trà pha chế
Hoa Tym Tým sẽ trách anh viết lẹ
Chọc người ta giờ phải rót trà hương
Mời người ta trà quí ướp ngàn thương
Sương Anh nhé, uống ly tình chịu tội!
Nguyên Đỗ
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Chị Ơi Ở Lại Cùng Em
Hoa Tym Tým sẽ trách anh viết lẹ
Chọc người ta giờ phải rót trà hương
Mời người ta trà quí ướp ngàn thương
Sương Anh nhé, uống ly tình chịu tội!
Nguyên Đỗ
Hông Thèm
Em nghe nói xuống sông là hết
Bao nhiêu tội lội nước trôi đi
Nhưng gặp em thì anh phải chết
Bởi nhớ dai không thể nào quên
Nhà người ta sao anh lanh lẹ
Trả lời thay rồi xin lỗi em
Phạt cái tật tài lanh xảnh xẹ
Trà thơm mời em cũng hông thèm
Sương Anh
Vắng Chủ Nhà
Vắng chủ nhà gà lôi thôi lại quậy
Ơ ghét ghê ớt hiểm cũng chưa cay
Nhà của em, ai lại tới quấy rầy
Người ta tới phải vội vàng tiếp đón
Mời Sương Anh, anh Nguyên hay lộn xộn
Phạt ra rìa, rót nước đãi chị em ta
Cứ tưởng như đã chiếm lĩnh được nhà
Anh trai lớn ra chừng ưa hiếp đáp
May cho đấy anh chưa gây bão táp
Phạt anh quỳ gai mít trọn mười năm
Đừng trách em, con gái Huế âm thầm
Dữ như quỷ, nghịch hơn Ma họ Hứa
Vắng chủ nhà, gà cũng đừng cọ cựa
Khách ghé chơi phải gáy thật cho to
Nhớ nha anh, ò ó ò ó o
Chào khách quý đến nhà em thăm viếng
HoaTymTým
Welcome Sương Anh,
HTT vui lắm khi SA ghé nhà, chị em mình phải làm thịt anh gà ND mới được hihihihi!
Trích đoạn: SuongAnh
SA xin chào và hân hạnh làm quen Hoa Tym Tým nha, vô tình đi ngang thấy cảnh...thưong tâm ghé vào đỡ lời dùm chủ nhà đó hihihihihi...
Đàn Ông Cũng Biết Ghét?!
Ngộ ghê nha, vô tình chân đi lạc
Vào trang thơ Tym Tým thấy người ta
Đang ngồi rên buồn rũ ở góc nhà
Bởi chủ vắng, bỏ chàng ngồi hiu quạnh
Trời đã tối đêm đông càng thêm lạnh
Cưả đóng rồi khách đứng ở ngoài sân
Muốn làm ơn giúp đỡ nhưng ngại ngần
Đành xem khách đang giận hờn nũng nịu
Thấy vui vui nhưng có điều không hiểu
Tưởng ghét hờn là chuyện con gái thôi
Ai ngờ anh cũng biết ghét...trời ơi!
Đàn ông cũng vậy...có chi nào khác
Hỡi Tym Tým vào đây ly nước mát
Mời người ta kẻo khát nước hết hơi
Tiếng dỗi hờn chẳng ai nghe mệt rồi
Paris thấy tội...nhưng mời hổng thèm uống!
Sương Anh
Mình Có Ba Người Nguyên Đỗ,
hoatymtym,
SuongAnh Mình có ba người chơi với nhau
Người thì quen trước kẻ quen sau
Cũng em cũng chị người quen biết
Đâu phải lọai kê gốc gác Tàu Mình có ba người vui họa thơ
Sương Anh Tym Tým cứ vui mờ
Trách chi anh vốn hay gà gật
Cái tật bon chén đáng phạt mà Nguyên Đỗ
Trích đoạn: hoatymtym
Welcome Sương Anh,
HTT vui lắm khi SA ghé nhà, chị em mình phải làm thịt anh gà ND mới được hihihihi!
OH, SA vưà ngạc nhiên mà cũng vui nưã, tim đang đập thình thịch nè ...sao mà linh quá ha, mới lạc bước vào cái thấy chủ nhà xuất hiện liền hà...ouf! may mà chưa có...phá nhiều
Thật là đầu năm SA gặp hên nha! Chúc Hoa Tym Tým năm mới vui vẻ và mãi dễ thương với SA ha, để cùng trị cái anh NĐ hay phá phách ghẹo SA lắm đó chị ơi!
Vần Thơ Trao Tặng
Vần thơ trao tặng tháng ngày đồng
Những cánh hoa thơ nở giữa đồng
Những đóa hoa bông màu tuyết trắng
Tặng em yêu nhé buổi chiều hồng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2008 11:14:48 bởi Nguyên Đỗ >
Trái Tim Tình Hoa Ti Gôn
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
T. T. Kh
Mỗi lần tôi thấy sắc ti gôn
Lại nhớ tình thơ nhuộm sắc buồn
Năm tháng điểm đời sương đốm tóc
Nhớ Người xưa viết mối đau thương
Tôi với Người xa mãi mịt mùng
Cuộc đời hư thực, có thành không
Thời gian khung cảnh xa chưa gặp
Đọc áng thơ xưa khóc mủi lòng
Có phải là tôi cũng thế thôi
Dòng thơ viết mãi để ai vui
Trong lòng cũng sợ tình tan vỡ
Nỗi nhớ người thương lại nhớ rồi
Tôi với Người xưa khác quá đi
Người tôi yêu mãi tuổi xuân thì
Còn ngây thơ lắm, đơn sơ lắm
Tôi biết làm sao hóa gốc si
Tôi biết mai sau có lỡ làng
Cũng đành từ tạ với yêu thương
Dẫu lòng tê tái, tim khô héo
Tôi sẽ tìm ai vạn nẻo đường
Rồi sẽ thu tàn, thu với thu
Hồn tôi trăn trở với vần thơ
Một trời thương nhớ luôn day dứt
Vạn mối thương yêu, chẳng hững hờ
Tôi mãi dâng lên cả cuộc đời
Trái tim chan chứa của tình tôi
Trời thu man mác, tình tha thiết
Tôi giữ luôn luôn một bóng người
Nhớ lắm! Mỗi ngày tôi cứ viết
Từng trang giấy mực đậm hương xưa
Ti gôn hồng thắm còn trong vở
Vẫn nắng ngoài sân vẫn thiết tha
Tôi nhớ người ta đã dặn tôi
Hình em giữ nhé chỉ anh thôi
Tình thương ấp ủ trong lòng mãi
Nhưng dấu yêu xưa lạc biến rồi
Tôi ước trời thu tỏa nắng mờ
Cho tôi viết mãi những vần thơ
Gởi theo từng lá sang bên đấy
Người ấy đọc thơ nhớ hẹn hò
Nếu biết rằng tôi vẫn giừ lòng
Thuỷ chung, người ấy có cười không?
Lắc đầu, tiếc nuối tình tan vỡ
Nhìn cánh ti gôn nhuộm máu hồng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2008 14:26:07 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: