Màu Tým Tim Em
Cánh Đồng Hoa Xuân
Cánh đồng rực rỡ hoa xuân
Xa xa suối chảy thác nguồn reo vang
Không tìm ra Động Hoa Vàng
Ngẩn ngơ thấy cả đồng vàng muôn hoa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2008 03:55:08 bởi Nguyên Đỗ >
Em Nói Đó Nha
Em nhỏ nhẹ, "Em thường hay an ủi
Những ai buồn, lệ nhỏ thưở xa xưa..."
Anh hỏi rằng em hiểu rõ anh chưa
Mà chẳng thấy một lần nào an ủi?
Em trừng mắt, "Anh một đời gió bụi
Có bao giờ cần an ủi chi đâu
Có bao giờ em thấy anh âu sầu
Lúc nào cũng nở nụ cười toe toét..."
Nghe em nói anh buồn cười muốn chết
Bộ giả vui là hạnh phúc hoài sao
Nếu mà em hiểu được những réo gào
Không chừng sẽ kiếp đường đi lẩn tránh
Em chẳng sợ đã có liều thuốc mạnh
Tùy bệnh tình, em châm chế chữa ngay
Bệnh nhẹ em đưa kẹp nhỏ, "Cầm này
Kẹp cho khéo buồn rồi sẽ không xuống!"
Buồn hơi hơi em xoa đầu làm nũng
"Lớn mà hư, buồn chi khổ lây em
Buồn nặng hơn, khuyên nhủ suốt buổi đêm
Buồn thấu ruột, thuốc an thần để ngủ..."
Ôi người em lạ lùng trong hoàn vũ
Chuyện buồn vui cứ kể lể cho nhau
Như tình nhân trong những buổi hẹn đầu
Rất say đắm chuyện vẩn vơ vẫn thích
Nguyên Đỗ
Yêu Em Từ Kiếp Nào
Ánh trăng soi qua cửa
Em yên giấc ngủ hiền
Mộng mị chốn thần tiên
Anh yêu từ muôn thuở
Mây bay như giải luạ
Lơ lững giữa trời sao
Nhìn qua muốn ghé vào
Thì thầm lời ngọn gió
Trăng đêm nay thật tỏ
Anh càng yêu em hơn
Giấc ngủ cứ chập chờn
Mái tóc dài quyến rũ
Tình yêu bao năm cũ
Chồng chất ngất tầng mây
Yêu em cả đời này
Yêu hoài cũng chưa đủ
Yêu em giải lụa đào
Mười năm thoáng là bao
Trăm năm còn thật ngắn
Yêu em từ kiếp nào
Nguyên Đỗ
1999
Anh Kỳ Quá
Anh kỳ quá giỡn đùa hoài thật lạ
Em giận rồi, buồn quá, biết không anh
Em chỉ yêu, thương nhớ một mình anh
Vai anh đó cho bao nhiều người tựa
Rồi mai mốt em chẳng về đây nữa
Nếu anh còn thơ thẩn chẳng nghiêm trang
Đã yêu em, anh nhớ phải đàng hoàng
Không được liếc tỏ tình cùng con gái
Anh đã lớn chẳng còn gì nhỏ dại
Người trưởng thành biết phải sửa sai ngay
Em là người con gái chẳng chua cay
Vẫn ý tứ chẳng hờn ghen đâu đấy
Nhưng nếu anh vẫn hằng ngày như vậy
Em sẽ buồn, thinh lặng bỏ đi luôn
Sẽ chẳng thèm gọi anh buổi cuối tuần
Anh cứ việc vui với người ta nhé
HoaTymTým
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2008 13:13:21 bởi hoatymtym >
Duy Nhất Chỉ một người duy nhất
Là em hiểu anh thôi
Mối tình yêu chân thật
Xúc cảm luôn bồi hồi Chỉ một mình em đó
Ngự trong trái tim anh
Những giọt nước mắt nhỏ
Muôn đời còn long lanh Chỉ mối tình em đấy
Dạt dào sóng đại dương
Trào dâng sông suối chảy
Hương trầm thơm vấn vương Chỉ đôi mình em ạ
Bềnh bồng trong cõi mơ
Mênh mông tựa biển cả
Tình yêu vỗ đôi bờ Chỉ duy nhất hai đứa
Trăm năm nhịp tim rung
Tình yêu như ánh lửa
Trong đêm dầy mịt mùng Anh yêu em mãi mãi
Bầu trời luôn trong xanh
Anh yêu không ngần ngại
Mối tình thơ mộng lành Nguyên Đỗ
Em Hổng Tin
Em hổng tin mình là người duy nhất
Tại vì anh, hay thiên hạ, vì em
Em cứ nhìn, cứ đọc, nghĩ suy thêm
Anh giấu giếm chút gì đâu em nhỉ
Mọi bài viết tỏ lòng cùng tri kỷ
Cùng bạn bè, thân hữu, với nàng thơ
Ai có ghen chuyện ảo giới bao giờ
Chút thư giãn nhọc tâm chi Yêu Dấu
Em đọc vội, bừng bừng lên án ẩu
Làm thế nào để đính chính được đây
Thơ với anh như hơi thở từng giây
Ai nỡ cắt, xẻ từng đường gân mạch
Đường tình ái có muôn ngàn thử thách
Anh hiểu em và em cũng hiểu anh
Giữ gìn nhau cho mộng ước tươi lành
Sống thoải mái, không nghi ngờ đấy nhé
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2008 22:33:29 bởi Nguyên Đỗ >
Em Biết Không?
Em biết không
Mỗi lần đi thăm bạn
Được tin buồn
Chán ngán quá đi thôi
Tập và Mai mới đó ly dị rồi
Anh buồn quá, đêm về, như rã liệt
Từng đám bạn ngày xưa ôi thân thiết
Hợp rồi tan, tan rồi hợp lại không
Em nhớ không
Thanh và Soái mặn nồng
Cũng ly dị chao ơi đời sống mới
Mỗi lần nghe...
Là một lần chới với
Biết rồi sau
Hai đứa sẽ về đâu
Nếu mất em
Anh nhất định buồn rầu
Nếu ly dị, chẳng thà mình không cưới
Chẳng thà em và anh không hề tới
Cứ lửng lơ như gió với mây bay
Để anh yêu và nhớ mãi từng ngày
Nếu ly dị, chẳng thà anh.... chết trước
Dòng Dakla
Có khi xuôi khi ngược
Chảy hoài thôi nhập dòng nước Mékong
Chạy vào Nam chia chín khúc: Cửu Long
Suối tình anh chỉ một mình em đó
Bé yêu ơi!
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2008 22:48:57 bởi Nguyên Đỗ >
Anh Kỳ Ghê
Anh kỳ ghê
Nói hoài chẳng nghe hở
Bảo rằng không
Lại có
Có như không
Một mai kia em giận
Bỏ
Lấy chồng
Hối đã muộn
Có buồn không đấy hở
Em áo tím
Màu hoa cà rạng rỡ
Anh thích không
Dáng thon nhỏ
Mi nhon
Em vẫn xưa
Vẫn cô gái Sài Gòn
Lăng Cha Cả
Đạp xe sang
Phú Nhuận
Anh thực tập
Ông thầy con
Minh mẫn
Mắt chợp hoài
Đánh điện hở
Thầy Hai?
Mặt đỏ gay
Lớp học nhỏ chọc hoài
Thầy giáo trẻ
Một phen chào lận đận
Đám con gái
Tụi em cười hưng phấn
Ông thầy con
Than khổ tận tâm sâu
Lũ quỷ ma
Họp lại hợp tâm đầu
Thay phiên nhau
Phá phách cười vui thế
HoaTymTým
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2008 13:05:17 bởi hoatymtym >
Vẫn Màu Hoa Tim Tím
Em hiên diện
Vẫn màu hoa tim tím
Nét trầm hương
Dáng thục nữ thanh cao
Đêm mộng hoa
Từng hơi thở dạt dào
Qua cành lá thông xanh
Trong làn gió
Vẫn thấp thoáng
Trắng, hồng, xanh, tím, đỏ
Áo dài em
Thật rõ nét đường cong
Mỗi lần xem
Bao đợt sóng trong lòng
Trăm tấm ảnh
Vạn lần nhìn say đắm
Đêm hôm qua
Chiêm bao về đẹp lắm
Em cùng anh
Cùng hẹn hứa trăm năm
Đi bên nhau
Dưới ánh sáng trăng rằm
Vừa huyền ảo
Vừa hoang mơ dịu mát
Vẫn màu tím
Vẫn hương hoa ngào ngạt
Nét hoa soan
Mùa xuân thắm
Trước sân
Anh yêu em
Dù nói vạn muôn lần
Cũng chẳng đủ phải không hoa tym tým
Nguyên Đỗ
Cành Lan Và Dương Cầm
Em ngồi xuống đây cạnh bên anh
Áo dài màu tím, áo anh xanh
Phìm ngà hai đứa hòa chung nhé
Tấu khúc tình ca mộng đẹp lành
Em nhành hoa tím, thực hay mơ
Bên anh mình gảy khúc đàn thơ
Lâng lâng xao xuyến trong hồn dạ
Tình tứ chao ơi đã mãi chờ
Anh dạo đàn tơ khúc diệu thường
Tóc em đen lánh ngạt ngào hương
Cho anh say đắm tay vờn phím
Gảy khúc tình ca tuyệt lạ thường
Một thoáng mơ em tựa phím đàn
Phím ngà từng nốt tỏ tâm can
Đàn em thánh thót vang từng tiếng
Khúc nhạc tình yêu quá dịu dàng
Những nhịp trái tim nhịp chúng mình
Dương cầm lan tím đất trời xinh
Mộng hoa hai đứa đêm hương ngát
Nở đóa quỳnh hoa chan chứa tình
Nguyên Đỗ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2008 23:27:49 bởi Huyền Băng >
Biển Động
Em áo trắng giữa cuộc đời phẳng lặng
Dáng hồn nhiên trên bãi biển mênh mông
Anh nhìn xa sóng biển bỗng bập bồng
Hồn anh cũng phập phồng theo ngọn sóng
Em áo trắng thoáng ngày xưa biển động
Phương trời nào em đã đến dừng chân
Cho anh mơ buổi áo trắng thiên thần
Bên bờ biển làn gió chiều đùa nghịch
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2008 02:36:36 bởi Nguyên Đỗ >
Quạt Nan Thương Yêu
Bầy hạc trắng đậu trên cành mai trắng
Chiếc quạt này anh gởi tặng riêng em
Tình yêu thương từ sáng sớm qua đêm
Mãi nồng cháy quạt nồng làm dịu mát
Chiếc quạt nan tẩm hương trầm thơm ngát
Phe phẩy đưa làn gió nhẹ yêu thương
Tình yêu ta như thưở ở thiên đường
Rất hạnh phúc không chút gì vướng bận
Em thấy không dạo này anh lẩn thẩn
Gọi em hoài, nói chuyện với trăng sao
Hồn nhớ em vang tiếng dội sóng gào
Vì sao lạc trên trời sao chẳng thấy
Chiếc quạt nan đêm nồng em phe phẩy
Gió hương tình quanh quất chẳng hề ngưng
Khi gặp em, anh tay bắt mặt mừng
Ngày hội ngộ không chừng như sắp đến
Chiếc quạt nan những ngôn từ ước hẹn
Nón bài thơ em múa một đêm xuân
Cho anh yêu chẳng một chút ngại ngần
Hồn chan chứa trời yêu thương diễm ảo
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2008 10:12:50 bởi Nguyên Đỗ >
Em Hướng Nhìn Xa
Em đứng trên ghềnh mắt hướng xa
Ngoài khơi sóng bạc cuộn như là
Đuổi nhau nhào lộn trông vui lắm
Em cất lời thơ vang tiếng ca
Em hướng nhìn đâu tận bến nào
Dáng em kỳ nữ đẹp thanh cao
Đôi chân dài thẳng da như mật
Nắng đã hôn chân với má đào
Em ngóng chờ ai có nhớ anh
Ngày xưa không nói giấc mơ lành
Cánh chim xa xứ chưa về lại
Nhớ bóng mây bay, mẫu ruộng xanh
Em đứng chênh vênh đứng một mình
Chỗ nào em đứng cũng thành xinh
Vì em có sức thôi miên lắm
Thu hút hồn anh vẹn tấm tình
Nguyên Đỗ
Trên Bến Đợi Chờ
Em đứng đó, đợi chờ trên bến cảng
Ngực căng phồng luồng gió thổi đam mê
Gió phất phơ vuốt nhẹ mái tóc thề
Buông thả lỏng vân vê vai lưng nhỏ
Ờ gió biển phiêu du lãng mạn đó
Cứ vẩn vơ sờ mó dáng người hoa
Nắng chiều buông những vạt nắng hiền hoà
Cứ do dự ngần ngừ không giã biệt
Em đứng đó, mắt dõi nhìn tha thiết
Chờ ai kia trên bến cảnh chiều nay
Anh ngắm nhìn em yêu hỡi có hay
Thầm mơ ước mình hoá thành ngọn gió
Nếu là gió anh thì thầm nói nhỏ
Lời yêu thương chỉ mình hiểu được thôi
Bóng hình em trên bến cảng tuyệt vời
Áp vào ngực nghe ấm nồng rung cảm
Nguyên Đỗ
Ghéttttt Quáaaa Hàaaa
Ghét anh quá chuyện gì cũng thơ được
Chọc hoài à, mai mốt nghĩ chơi lun
Cứ làm như hát xiệc phá cơn buồn
Cười ha hả chọc cười người ta mãi
Anh nào dám để hồn em trống trải
Buồn cô đơn hờn dỗi tội người ta
Dù sao em là tri kỷ mặn mà
Anh nào dám chọc em buồn đến khóc
Anh ghét lại đã bỏ công khó nhọc
Em lại la, lại trách, thấy phiền ghê
Hay là anh đi vắng chẳng quay về
Cho ai ghéttt ghéttt lun cho ghéttt mãi
Thôi mà ghét, chắc cả hai tổn hại
Trong trái tim, trong quan hệ yêu thương
Thôi hòa nha, để hai đứa đến trường
Không liếc xéo, liếc nghiêng trông sắc cạnh
Một chút ghét một chút thương đỏng đảnh
Một chút hờn, một chút dỗi làm duyên
Có lại qua có kết quả giây chuyền
Yêu thương mãi, thương yêu nhiều hơn ghét
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2008 12:27:02 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: