Dặn Dò, Tự Nhủ
Quen bạn mới nhưng đừng quên bạn cũ
Tự nhủ lòng mở rộng nối tình thân
Ở quanh ta, trên phố ảo, xa gần
Mỗi một bạn một cách nhìn thế giới
Mỗi quan niệm giúp con người đổi mới
Thăng tiến người cùng thăng tiến chính ta
Thế giới này như vườn rộng muôn hoa
Đủ các loại cho vườn thêm xinh đẹp
Kìa nhìn kia cạnh hàng rào khép nép
Có bông hoa hay Mắc Cở đơn sơ
Có bông hoa nở rộ lúc Mười Giờ
Hoa Hồng sớm, hoa Phù Dung buổi tối
Khoan vội nhé em chớ đừng kết tội
Chưa biết người, nào ai dám yêu thương
Cũng đừng nên ghét bỏ hoặc khinh thường
Khi chưa biết giả chân qua dư luận
Hãy tỉnh trí, đừng buông theo lốc cuốn
Hãy bình tâm kẻo hối muộn sau này
Đừng hạ mình vào phiếm luận không hay
Hãy cẩn trọng, dùng tâm và lý trí
Em hỏi anh nên anh đành tỉ mỉ
Dặn dò em sắp sửa phải đi xa
Em lớn rồi, tất đến lúc rời nhà
Lông cánh đủ phải tung bay học hỏi
Nguyên Đỗ