NỢ DUYÊN
Nguyễn Thủy
Ngồi mà ngẫm chuyện đã qua
Bỗng lặng thinh với xót xa não nề
Tiếng buồn mãi vọng đâu đây
Vào trong hơi thở, phút giây hôm nào
Chờ bao nhiêu… đến bao giờ?
Thuở xưa về lại dấu mờ xa xăm
Gót chân lê bước phong trần
Đời chưa mở cửa ngại ngần lối vô.
Dấu tình người có biết cho
Bao nhiêu lối mộng, âu lo lối sầu
Ngồi nhìn những hạt mưa ngâu
Rớt vào đâu, rớt vào đâu chạnh lòng
Hôm qua tha thiết nhớ mong
Bơ vơ, lạc lỏng, hư không… lại về.
Hôm nay gặp lại mừng ghê.
Ngày sau chắc sẽ tình quê nhiệm mầu.
Bây giờ ý nguyện tâm đầu
Người xưa về lại bên cầu nợ duyên
Chắp tay lạy tạ ơn trên
Cho hai ta với nợ duyên kết tình
Bốn mùa ngan ngát hương trinh
Cầu xưa nối nhịp đôi mình gặp nhau
Từ nay về mãi ngàn sau
Tình chàng ý thiếp đẹp câu " duyên lành "
NT
22-9-2014
1 lượt chia sẻThíchThích