Thư ngỏ gửi ông “giáo sư” Tương Lai
ductuan091 06.01.2014 11:15:16 (permalink)
Luật gia – Nhà báo HOÀNG PHƯƠNG
[link=http://thoiluanvietnam.files.wordpress.com/2014/01/gs-tuong-lai.jpg][/link]
Ông “Giáo sư” Tương Lai (cái tên nghe thật “sến”!) có tên thật là Nguyễn Phước Tương, 77 tuổi, dáng người cao to, da dẻ hồng hào, tóc bạc trắng trông rất… tiên phong đạo cốt, người mà tôi có lần gặp mặt tại cơ quan đại diện báo Đại Đoàn Kết tại TP.HCM. Lần đó gặp ông, tôi nể ông. Song bây giờ thì ngược lại, đọc xong “Thư ngỏ gửi ông Nguyễn Phú Trọng” của ông, tôi vừa thất vọng, vừa khinh bỉ, vừa tức giận vì ông.
Ông bà ta có câu: “Uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”. Theo Tạng Thư Phật học: “Lời nhắc nhở khuyên răn này là cả một kinh nghiệm già dặn trong việc giao tiếp xử thế của người xưa”
Nhưng cái lưỡi của ông Tương Lai thuộc loại có nhiều đường lắc léo, nó phun đại, rất cẩu thả chứ không đợi phải “uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”. Đầu thư, với mục đích… “nhờ vả”, ông nịnh hót “chúc mừng” ông Nguyễn Phú Trọng: được Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XI tín nhiệm bầu làm Tổng Bí thư, với dã tâm mong muốn ông Nguyễn Phú Trọng sẽ là Mikhail Sergeyevich Gorbachyov của Việt Nam. Nhưng ông Nguyễn Phú Trọng vẫn kiên định lập trường của Đảng, của dân, của quân ta, khiến ông Tương Lai lập tức rút lời “chúc mừng”, cay cú, mạt sát, sỉ vả ông Nguyễn Phú Trọng không thương tiếc.
Trong dân gian còn có câu: “Lời nói không mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” hoặc: “Chim khôn nghe tiếng rảnh rang. Người khôn nghe tiếng dịu dàng, dễ nghe”. Còn ông… “Giáo sư” Tương Lai, thực ra là Phó Giáo sư (Associate Professor), nhưng ông lại “nổ” là “Giáo sư” (Professor), từng là Phó Viện trưởng rồi Viện trưởng Viện Khoa học Xã hội Việt Nam, kiêm nhiệm chức vụ Tổng Biên tập tạp chí Khoa học Xã hội – chức vụ ấy nghe thật “oách” nên không ai hình dung được ông kém cỏi đến thế!
Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, một Đảng mà như một nhà văn đã viết: trong chớp mắt lịch sử đã lãnh đạo toàn dân đánh bại hai đế quốc hùng mạnh nhất thế giới là Pháp và Mỹ, là người lãnh đạo cao nhất của Đảng, đại diện cho gần 4 triệu đảng viên trên cả nước, từ Trung ương đến cơ sở… Vậy mà, trong thư ngỏ gửi ông Nguyễn Phú Trọng, ông Tương Lai có đến 7 lần nói ông Nguyễn Phú Trọng là: “qui kết hồ đồ… tùy tiện quy kết hồ đồ…. giải thích tùy tiện và hồ đồ… kết luận hồ đồ… lại càng hồ đồ hơn nữa… hồ đồ thiếu tỉnh táo… trót hồ đồ thiếu cân nhắc”; 4 lần ám chỉ Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam là: “những kẻ vong ân bội nghĩa với đồng bào… Vong ân bội nghĩa bằng sự câm lặng trong ngày 17 tháng 2 để khỏi phạm vào “điều cam kết” với những kẻ đã từng xua hơn nửa triệu quân xâm lược tràn vào các tỉnh biên giới năm 1979… Còn sự suy thoái tư tưởng nào bằng sự vong ân bội nghĩa… Có sự sa đọa về đạo đức và lối sống nào bằng sự vong ân bội nghĩa…”. Chưa hết, ông còn cho rằng: “… đã từ lâu, ở ta, thường quen dùng và thích dùng khái niệm “Đảng ta”, xem đấy như một lời phong tặng về uy tín của Đảng trong lòng dân, biến khái niệm đảng chính trị thành một thứ “bái vật giáo” (*)…
Phát biểu của ông Nguyễn Phú Trọng tại Vĩnh Phúc là ông đang làm nhiệm vụ không chỉ với các đảng viên của tỉnh Vĩnh Phúc, mà còn là nhiệm vụ với gần 4 triệu đảng viên mà Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XI của Đảng Cộng sản Việt Nam đã giao cho Tổng Bí thư. Nếu còn là đảng viên, lẽ ra ông Tương Lai phải tự phê bình, phải nhìn lại bản thân mình, xem có suy thoái đạo đức và lối sống giống như những gì ông Tổng Bí thư nói hay không; nếu không thì ông mới phê bình lãnh đạo của mình bằng ngôn từ khiêm tốn, nhẹ nhàng, xây dựng, bằng tình cảm đồng chí, đồng đội lịch sự, thân thương, chứ đâu phải cứ nhảy cẫng lên rồi ngoác mồm đông đổng sỉ vả, mạt sát người ta như một kẻ du côn du kề vậy?! Ai ai cũng cho rằng phát ngôn của ông không xây dựng, không lịch sự, là hỗn láo, không biết điều. Ông cho rằng, Đảng và Nhà nước Việt Nam không cho ông và đồng bọn của ông đòi đa đảng, đòi đi biểu tình rầm rộ, đòi phải khiêu khích chống Trung Quốc, phải phát động chiến tranh, làm cho quê hương hứng chịu thảm cảnh điêu tàn, tan hoang, đầu rơi máu đổ, đói khổ, điêu linh như: Iraq, Lybia, Ai Cập, Syria… thì Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam mới không là… vong ân bội nghĩa ư ? Chỉ có bọn phản tặc hoặc kẻ tâm thần mới có suy nghĩ bệnh hoạn, điên loạn như vậy!
Thực tế, Nghị quyết Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XI của Đảng Cộng sản Việt Nam đã chỉ rõ: “Tiếp tục nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng; đẩy mạnh toàn diện công cuộc đổi mới; xây dựng hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh; phát huy dân chủ và sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc; phát triển kinh tế nhanh, bền vững; nâng cao đời sống vật chất, tinh thần cho nhân dân; giữ vững ổn định chính trị – xã hội; tăng cường hoạt động đối ngoại; bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ; tạo nền tảng đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại. Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam vẫn kiên quyết giữ vững ổn định chính trị – xã hội; tăng cường hoạt động đối ngoại; bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ để xây dựng đất nước, nâng cao đời sống vật chất, tinh thần cho nhân dân như thực tế đã và đang diễn ra. Rõ ràng, Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam đúng đắn, sáng suốt, linh hoạt và khôn ngoan biết nhường nào! Ông Tương Lai biết đấy, trong Di chúc của mình, Chủ tịch Hồ Chí Minh có viết: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân…”. Không chỉ Bác Hồ, mà toàn thể dân tộc Việt Nam đều gọi Đảng Cộng sản Việt Nam bằng hai tiếng trìu mến, thân thương: “Đảng ta”. Nhờ vậy, Đảng ta đã lãnh đạo nhân dân ta đánh thắng hai đế quốc to hung bạo nhất của thế kỷ XX, giành lại độc lập, tự do, thống nhất Tổ quốc, hạnh phúc cho nhân dân. Đảng ta là một Đảng cầm quyền chứ không phải đảng trị hay toàn trị như cái mồm của ông Tương Lai áp đặt: “biến khái niệm đảng chính trị thành một thứ “bái vật giáo”. Ông còn cho rằng Đảng và Nhà nước ta: “không dám tiếp nhận sự phản biện xã hội vì không có tự do tư tưởng, không có tự do báo chí, không cho phép quyền tự do lập hội…”
Chẳng lẽ không có tự do tư tưởng mà ông mạt sát, sỉ vả Tổng Bí thư Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam thoải mái như vậy mà ông vẫn được an toàn ư? Thử hỏi ở thời đệ nhất cộng hòa tại miền Nam do Ngô Đình Diệm làm Tổng thống, Ngô Đình Nhu làm cố vấn kiêm cha đẻ đảng Cần lao (1955-1963), nếu ông Tương Lai gửi cho Ngô Đình Diệm hoặc Ngô Đình Nhu thư ngỏ có nội dung mạt sát, sỉ vả như vậy liệu ông Tương Lai có được các đảng viên Cần lao hoặc bộ máy ngụy quyền, ngụy quân ưu tiên chiếu cố cho ông vào bao tải xanh, buộc miệng bao lại quăng ông xuống sông, xuống biển không?
Ông lại bảo ở Việt Nam không có tự do báo chí. Chứng tỏ ông già rồi lẫn, mù tịt, không nhớ, không biết một tí gì. Ở Việt Nam đã có Luật Báo chí ban hành từ năm 1989, thỉnh thoảng Quốc hội cũng sửa đổi cho phù hợp theo thực tế để ngày một hoàn thiện hơn. Tính đến tháng 3-2013, cả nước có 812 cơ quan báo chí in với 1.084 ấn phẩm; gần 17.000 nhà báo được cấp thẻ; 1 hãng thông tấn; 67 đài phát thanh và truyền hình; 101 kênh truyền hình; 78 kênh phát thanh; 74 báo và tạp chí điện tử; 336 mạng xã hội, 1.174 trang thông tin điện tử được cấp phép hoạt động. Ngoài ra, còn có 75 kênh truyền hình nước ngoài, trong đó có các kênh nổi tiếng như: CNN, BBC, TV5, NHK, DW, Australia Network, KBS, Bloomberg… 20 cơ quan báo chí nước ngoài đã có phóng viên thường trú tại Việt Nam; nhiều báo in bằng tiếng nước ngoài được phát hành rộng rãi. Qua Internet người dân Việt Nam còn có thể tiếp cận tin tức, bài vở của các cơ quan thông tấn báo chí lớn trên thế giới như: AFP, AP, BBC, VOA, Reuter, Kyodo, Economist Financial Times…
Chưa hết, ông Tương Lai còn áp đặt rằng ở Việt Nam không có quyền tự do lập hội. Thực tế ở đất nước ta có hàng ngàn tổ chức hội: Hội Cựu chiến binh, Hội Phụ nữ, Hội Nhà báo, Hội Luật gia, Hội Khoa học Lịch sử, Hội Sinh viên, Hội đồng giám mục, Hội Nông dân, Hội Chữ thập đỏ, Hội Khuyến học, Hội Mỹ thuật, Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh, Hội Âm nhạc, Hội Điều dưỡng, Hội Nghề cá, Hội Tin học, Hội Tim mạch, Hội Tiết niệu – Thận học, Hội Đầu bếp chuyên nghiệp, Hội Vô tuyến điện tử, Hội Doanh nhân trẻ, Hội Thầy thuốc trẻ, Hội Tư vấn thuế, Hội Cấp thoát nước, Hội Gan mật, Hội Thẩm định giá, Hội Kiểm toán viên hành nghề, Hội Thánh Tin lành Việt Nam… Chưa nói, Hội đồng hương ở các tỉnh, thành phố, quận, huyện, xã, phường trên toàn quốc cũng đã có hàng ngàn tổ chức hội hoạt động từ lâu rồi. Ai cũng cho rằng lập hội để làm việc thiện, để xây dựng xã hội ngày một tốt hơn thì Đảng, Nhà nước và nhân dân nhiệt tình ủng hộ, còn lập hội để chống phá nhà nước sở tại, thì trên toàn thế giới không có quốc gia nào cho phép làm điều bậy bạ đó chứ đâu có riêng gì Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Ông Tương Lai còn cho rằng: “Ở đâu thì tôi không rõ, chứ trong 7 điểm nêu trong kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992, thì kiến nghị bỏ Điều 4 của Hiến pháp không đồng nghĩa với “phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng” theo cách hiểu của Tổng Bí thư. Xin nhắc lại nguyên văn nội dung của kiến nghị đó trong văn bản đã được trao cho Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992: “… chính vì vậy chúng tôi đề nghị bỏ Điều 4 của Dự thảo. Việc tiếp thu đề nghị này tạo cơ hội cho Đảng Cộng sản Việt Nam lấy lại niềm tin đã từng có trong nhân dân để thực sự trở thành lực lượng lãnh đạo chính trị được xã hội chấp nhận”
Một thứ lập luận lố bịch đầy mâu thuẫn: bỏ Điều 4 của Hiến pháp có nghĩa là từ bỏ sự lãnh đạo của Đảng để rồi Đảng Cộng sản lấy lại niềm tin đã từng có trong nhân dân để thực sự trở thành lực lượng chính trị được xã hội chấp nhận. Xin thưa với ông, qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ thắng lợi, đã chứng minh Đảng Cộng sản Việt Nam được toàn thể nhân dân Việt Nam chấp nhận từ lâu rồi. Ông Tương Lai ơi! Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân Việt Nam và các đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam đều đã trưởng thành qua quá trình lịch sử nếu không muốn nói họ rất già dặn, đúng đắn và khôn ngoan, chỉ có ông Tương Lai mới càng ngày càng lú lẫn thôi! Đã vậy, ông còn áp đặt và tiếp tục lừa bịp mọi người: “… Thưa anh Nguyễn Phú Trọng, tôi chỉ là hạt cát nhỏ nhoi trong biển cả nhân dân, sự bị xúc phạm của tôi chưa là gì so với điều mà anh đã xúc phạm đến nhân dân…”.
Sự thật, chỉ có ông Tương Lai và 71 đồng bọn đòi bỏ Điều 4 của Hiến pháp, đòi đa nguyên đa đảng là thiểu số nhỏ nhoi, mà cũng tự xưng là nhân dân sao? Rõ là, con nhái bén nhí mà trợn mắt, gồng mình, nín thở, phình bụng rồi nói rằng bụng mình to bằng bụng con voi, e rằng sẽ vỡ bụng mà chết đấy ông Tương Lai à! Trong lúc, có hơn 26 triệu chữ ký của nhân dân Việt Nam kiên quyết đòi giữ vững Điều 4, đại bộ phận tuyệt đối người dân cho rằng: Việt Nam bị đế quốc đô hộ hàng trăm năm, không có tên trong bản đồ thế giới. Ông cha ta và nhiều tổ chức yêu nước vùng lên liên tục đấu tranh, song tất cả đều bị nhấn chìm trong biển máu và bị thất bại, từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đến nay đã 83 năm, trải qua nhiều khó khăn, gian khổ, hy sinh, Đảng đã lãnh đạo nhân dân ta chống Pháp và chống Mỹ thắng lợi, ngày nay chúng ta có một nước Việt Nam độc lập, thống nhất, xã hội đã khoe màu khởi sắc, đời sống người dân từng bước được cải thiện và vị trí của Việt Nam ngày càng cao trên thế giới.
Năm 2010, Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu đối ngoại nổi bật: đảm nhận thành công vai trò Chủ tịch ASEAN với chủ đề: Hướng tới cộng đồng ASEAN: Từ tầm nhìn tới hành động. Chủ trì thành công diễn đàn kinh tế thế giới WEF Đông Á. Tổ chức thành công Hội thảo quốc tế Việt Nam – châu Phi lần thứ II. Năm 2012, tổ chức thành công diễn đàn Việt Nam – Mỹ Latin về thương mại và đầu tư. Việt Nam thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với các cường quốc khu vực và thế giới. Đến tháng 6-2013, các nước có quan hệ đối tác chiến lược gồm các thành viên Thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc là Nga (2001), Trung Quốc (2008), Anh (2010), Pháp (2013); Bắc Á là Hàn Quốc và Nhật Bản (2009); Nam Á là Ấn Độ (2007); Đông Nam Á là Thái Lan, Indonesia, Singapore (2013), châu Âu là Đức (2011), Tây Ban Nha (2009), Italia (2013), Trung Quốc và Nga được nâng lên tầm đối tác chiến lược toàn diện. Từ năm 2009 Việt Nam cũng đã thiết lập đối tác chiến lược toàn diện với Australia và Hoa Kỳ.
Thực tế Việt Nam là một nước đang phát triển về nhiều mặt, vậy mà ông Tương Lai lại mơ màng“… trung thành với truyền thống không có nghĩa là quay về những thế kỷ đã lụi tàn để ngắm một dãy dài những bóng ma…”, hoặc: “… hơn lúc nào hết, khi con thuyền của đất nước đang chao đảo…”. Theo chúng tôi, trung thành với truyền thống yêu nước chống giặc ngoại xâm hàng ngàn năm của dân tộc ta, truyền thống đó, ngày càng được phát huy cao độ qua ba cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại vừa qua. Trung thành với truyền thống yêu nước chống ngoại xâm của dân tộc ta, nhất định không phải là quay về những thế kỷ đã lụi tàn để ngắm một dãy dài những bóng ma như ông Tương Lai mộng du rồi “hù” mọi người: con thuyền của đất nước đang chao đảo! Nó đang chao đảo mà gần đây nhất: “Với 184 phiếu thuận trên tổng số 192 phiếu, Việt Nam trong đêm qua trúng cử với số phiếu cao nhất trong số 14 nước thành viên mới và lần đầu trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền của Liên Hợp Quốc nhiệm kỳ 2014-2016” (Theo Tin Tức Online ngày 13-11-2013). Nó đang chao đảo mà sao có được những thành tựu: “Nền kinh tế vượt qua nhiều khó khăn thách thức, kinh tế vĩ mô cơ bản ổn định, duy trì được tốc độ tăng trưởng khá, tiềm lực và quy mô nền kinh tế tăng lên, nước ta đã ra khỏi tình trạng kém phát triển. Tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân 5 năm đạt 7%. Tổng vốn đầu tư toàn xã hội gấp 2,5 lần so với giai đoạn 2001-2005, đạt 42,9% GDP. Mặc dù khủng hoảng tài chính và suy thoái kinh tế toàn cầu, nhưng thu hút vốn đầu tư nước ngoài vào nước ta đạt cao (trong 5 năm 2006-2010, tổng vốn FDI thực hiện đạt gần 45 tỉ USD, vượt 77% so với kế hoạch đề ra. Tổng số vốn đăng ký mới và tăng thêm ước đạt 146,8 tỉ USD, gấp 2,7 lần kế hoạch đề ra và gấp hơn 7 lần so với giai đoạn 2001- 2005. Tổng vốn ODA cam kết đạt trên 31 tỉ USD, gấp hơn 1,3 lần so với mục tiêu đề ra; giải ngân ước đạt khoảng 13,8 tỉ USD vượt 17,5%. Tỉ trọng khu vực công nghiệp trong cơ cấu GDP từ 41% tăng lên 41,1%; khu vực dịch vụ từ 38% tăng lên 38,3%; khu vực nông nghiệp từ 21% giảm xuống còn 20,6%. Cơ cấu lao động trong nông nghiệp từ 57,1% giảm xuống còn 48,2%; trong công nghiệp và xây dựng từ 18,2% tăng lên 22,4%; dịch vụ từ 24,7% tăng lên 29,4%). Quy mô tổng sản phẩm trong nước (GDP) năm 2010 tính theo giá thực tế đạt 101,6 tỉ USD, gấp 3,26 lần so với năm 2000; GDP bình quân đầu người đạt 1.168 USD. Hầu hết các ngành, lĩnh vực của ngành kinh tế đều có bước phát triển khá. Sự phát triển ổn định trong ngành nông nghiệp, nhất là sản xuất lương thực đã bảo đảm an ninh lương thực quốc gia. Kinh tế nông thôn và đời sống nông dân được cải thiện hơn trước. Việc tập trung đầu tư xây dựng kết cấu hạ tầng nông thôn, đầu tư, phát triển giống mới có năng suất, chất lượng cao, phát triển các cụm công nghiệp, làng nghề, tiểu thủ công nghiệp… đã có tác động tích cực đến việc sản xuất, tạo việc làm và xóa đói giảm nghèo…” (Văn kiện Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XI, NXB Chính trị Quốc gia, tr. 151-152).
Thú thực, đọc thư ngỏ của ông Tương Lai gửi ông Nguyễn Phú Trọng với những điều bịa đặt, suy diễn, hết sức thô lỗ, hằn học, hỗn láo, không ai nghĩ rằng đây là lời nói được “văng” ra từ mồm của một vị Phó Giáo sư đã vượt ngưỡng “thất thập cổ lai hi”. Con người đến tuổi như ông Tương Lai, bình thường họ rất đức độ, già dặn, mực thước, chín chắn, thâm thúy, thận trọng, khiêm tốn. Họ là “cây cao bóng cả” tỏa bóng râm che mát, là tấm gương sáng cho thế hệ trẻ noi theo. Những người trẻ tuổi hơn ông như chúng tôi và con cháu chúng tôi, học được gì qua những điều bịa đặt, suy diễn và những từ ngữ không có văn hóa của ông như đã nêu trên – thưa ông Phó Giáo sư Tương Lai?
Ông Benjamin Franklin (1706-1790), một trong những nhà lập quốc của Hoa Kỳ có câu nói bất hủ: “Kẻ ngu dốt có học ngu dốt hơn người vô học nhiều” – A learnet blockhead is a greater blockhead than an ignorant one(Tudiendanhngon.vn).
________________________________
(*) Theo Daitudien Net, tác giả Dân Tộc viết: “Bái vật giáo là hình thức tôn giáo thờ cúng những vật được gán cho những đặc tính huyền bí, có năng lực siêu nhiên; là một trong những hình thức tôn giáo sớm nhất trong xã hội nguyên thủy. Bái vật giáo có bốn loại: nhân thể, vật thể, thần tượng và vật hộ thân như hòn đá, cành cây, xác người hoặc động vật, cung tên, công cụ… Người nguyên thủy cho rằng chúng có sức mạnh siêu nhiên thần bí nên thờ chúng để trừ tà, cầu phúc”.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9