Tiếng vọng rừng xưa

Tác giả Bài
Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Tiếng vọng rừng xưa - 06.01.2014 15:36:58
0
Lần đầu tiên tham gia Diễn đàn, tôi mạo muội gửi tới Việt Nam Thư Quán tình cảm của tôi về một thời gắn bó Rừng và Lính và cũng mong đây là bài trình làng. Kính mong quý Diến đàn cho ý kiến:
Tiếng vng Rng xưa.
Tôi tự tay đánh máy lại bài viết thay cho lời tựa của tập thơ "NƠI HẠT MƯA KHÔNG ĐAU " của Hà Linh..
 Lâu quá rồi người ta không còn hát Bài ca người thợ rừng, cũng lâu lắm rồi chẳng thấy cây bút nào viết và trải lòng mình với rừng và những người giữ rừng.
Nhiều cánh rừng bị phá tơi bời, hạt mưa ở đó không còn được cái lá rừng, cánh hoa rừng nâng đỡ để dịu êm đưa nước vào lòng đất mẹ- Hạt mưa vỡ tung,xói thẳng vào đất, hạt mưa đau, hạt mưa kêu bằng tiếng kêu của lũ quét, Hạt mưa gồng mình gạt phăng tất cả những màu mỡ của đất mẹ và tạo thành dòng xoáy đổ mọi phì nhiêu ra biển cả. Hạt mưa đau, hạt mưa khóc...
Những người giữ rừng xin cám ơn HL về tất cả, Anh đãlại mang hương rừng đến với chúng tôi, anh thức cùng chúng tôi và những cánh rừng, anh đã nhen nhóm trong tâm hồn những người giữ rừng - mạch sống của muôn loài
Hẹn gặp anh vào dịp gần nhất, xin lấy lời tựa tập thơ này của anh làm nguồn cảm hứng để nói tiếng nói của rừng và của những người giữ rừng.
Lâu quá rồi người ta không còn hát
Bài ca người thợ rừng, đã bị lãng quên
Trải lòng mình với dải đất giáp biên
Tôi lẩm nhẩm lời ca ngày xưa hát
Nhiều cánh rừng bị phá tơi bời tan nát
Hạt mưa rơi côi cút giữa thinh không
Tôi nhớ ngày xưa bên đống lửa hồng
Cả tiểu đội hát, bài ca bên cánh võng
Không gian đêm rừng miền tây sống động
Sự cộng hưởng ngọt ngào sức trẻ - rừng cây
Giờ đã lớn, đã già theo năm tháng
Lần lữa thời gian tôi quay về tìm bạn
Rừng cũ đâu rồi, bạn hữu gần xa
Hình ảnh xưa bạn hữu rừng già
Giờ chỉ thấy mơ hồ trong ký ức
Chỗ  ngủ ngày xưa nay cận kề miệng vực
Nước xoáy vào lòng đất lỏn nhỏn bở ra
Chỗ mắc võng ngày xưa bên gốc Giổi bà
Nay đổi chỗ cho Sim Mua trú ngụ
Chỗ ngày xưa rừng ru ta giấc ngủ
Nay đã hóa đồi hoang trơ sỏi đá hoang tàn
Nhớ ngày xưa khi mưa gió giăng hàng
Vẫn ướt cánh võng mềm bên gốc Giổi
Rừng ngày ấy che tôi cùng đồng đội
Hạt mưa rơi tán lá đỡ nhẹ nhàng
 
Mưa ngớt đi trời hoe nắng mỡ màng
Bóng tán lá soi mình bên dòng suối
Và hoàng hôn buông đêm rừng về vồi vội
Đồng đội tôi vào giấc ngủ an lành
Sáng ngày ra rừng đón ánh bình minh
Cùng chim thú hòa thanh ngàn câu hát
Giờ về đây trong chiều nắng rát
Chim thú rừng xưa đâu thấy – cảnh hoang tàn
Chợt thấy rùng mình khi ngọn gió trở ngang
Cơn gió xoáy cuốn bụi bay mù mịt
Gió lật từng cơn qua tai nghe rít rít
Hạt mưa lăng loàn quất rát rạt quanh thân
Nếu là ngày xưa có tán lá đỡ đần
Thân đâu rát bởi hạt mưa vô giác
Đất đâu chịu cảnh đớn đau, xói, bạc
Sinh cảnh này đâu chịu cảnh hoang vu
Bất ngờ chưa, tiếng nước réo ù ù
Tiếng đất lở ầm ào trong nước chảy
Cả cánh rừng xưa đỏ ngầu như máu vậy
Nước lũ cuốn phăng cả Vàng, Bạc, Phì nhiêu
Về lại đây nhớ quá cảnh xa xưa
Nhớ tiếng hú của bầy muông rất lạ
Nhớ mảng rừng mùa đông về thay lá
Miếng nước ngọt ngào dòng suối lửng lờ trôi
 
Nhớ về rừng nghe xót quá ai ơi
Hạt mưa nhỏ không còn ai nâng đỡ
Lòng đất mẹ chẳng được còn rộng mở
Nhẹ đón từng hạt mưa qua tán lá chuyển về
Từ đâu đây vọng tiếng gọi ngàn xưa
Hạt mưa muốn tàn cây giang tay đỡ
Đất mẹ muốn rễ rừng cây vạm vỡ
Nhẹ nhàng đưa hạt mưa nhỏ về nguồn!
Hạnh -2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2014 15:40:12 bởi Họ Hà >

Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Viết về mẹ - 06.01.2014 15:50:53
0
 
Ngày của mẹ
Sớm nghe gà gáy ba hồi
Nhẹ nhàng mẹ quẩy một đôi thúng tròn
Chợ Neo một tháng mấy phiên
Dặm dài mẹ bước triền miên tháng ngày
Trên đôi vai nhỏ thon gầy
Thương con mẹ gánh cả mây, nắng về
Quàng vai mẹ vượt con đê
Lội sông mùa cạn đi về Xuân Lai
Chợ Thạc mủng sắn mủng khoai
Bòn dăm giành Lạc cùng vài mớ rau
Trời nắng chân mẹ bước mau
Vượt qua bãi cát dầm đau chân trần
Trưa về một chút nghỉ chân
Miếng cơm mẹ nấu để phần cho con
Chiều nghiêng ánh nắng sau thôn
Ra sông quẩy nước mẹ còn tưới rau
Mấy mẹ con, một vườn màu
Mùa nào thức ấy cháo rau mát lòng
Khi nắng cháy, lúc mưa dầm
Chắt chiu mẹ giữ con không thiếu gì
Nhà nghèo tính toán sân si
Dạy cho con biết nghĩ về tương lai
Chỉ mong con học thành tài
Gian nan mẹ chẳng đoái hoài nắng mưa
Chẳng kể tối, chẳng kể trưa
Guồng chân của mẹ nắng mưa tảo tần
Nhớ khi gió bão xoay vần
Mái kè mình mẹ một thân chống chèo
Lắm khi cuộc sống gieo neo
Vì con mẹ vẫn vượt nghèo đứng lên
Dặn con nuôi chí vững bền
Ngẩng cao đầu sống trong niềm yêu thương
Những ngày tháng ở học đường
Dồn cân tem phiếu mẹ nhường cho con
Ba người có hai suất cơm
Phần ăn của mẹ dành ươm nhân tài
Năm bảy chin những chông gai
Người hoa người nụ kéo dài thê lương
Phần con ở xa quê hương
Ở quê mẹ chịu khổ thương đủ điều
Quê hương biết mấy thân yêu
Biết chăng người mẹ đủ điều đắng cay
Ở góc biển cuối chân mây
Lòng con trai mẹ đong đầy ước mong
Chúng con lòng những nhủ lòng
Sông sâu mẹ vượt thác ghềnh mẹ qua
Lo cho hạnh phúc chúng ta
Gắng tròn chữ hiếu ấy là phận con./.
Hè 2013
Đức Hạnh

Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Viết về mẹ - 06.01.2014 15:58:28
0
Vàng phai chiếc lá Trầu không
 
Mùa thu đến cùng tôi sớm hơn thường lệ
Lá trầu vàng nghiêng gieo nhẹ bên thềm
Tay ai đó run run không nhanh nhẹ
Đỡ lá trầu vàng, hứng gọt nắng thu
 
Gốc cau già thân Trầu vấn vít ru
Rễ lan tỏa từng mắt dây quấn quýt
Thân cau mốc màu thời gian xám xịt
Bóng cau về  như hội tụ trời thu
 
Vươn lên trời cao thân nghiêng cất tiếng ru
Giữ chặt thân cau dây trầu rung rinh lá
Vạt nắng chiều thu dát vàng trên luống mạ
Bóng cau nghiêng dài theo bước chạy chiều thu
 
Rất lâu rồi không ngắm lá trầu rơi
Không ngắm thân cau dây trầu ôm xoắn suýt
Tôi vẫn miên man nhớ vườn cây da diết
Tay mẹ gầy nâng chiếc lá thu rơi
 
Trong vườn mẹ ngày xưa mỗi lúc lá trầu rơi
Là thu đến xôn xao lòng con trẻ
Tín hiệu mùa thu cau trầu rất lạ
Tơ duyên tiền định lứa đôi
 
Lúc lá trầu xanh nâng cánh những ước mơ
Lúc lá trầu vàng chao nghiêng mình trước gió
Giọt nắng thu vàng đọng trong tay của mẹ
Rung rinh ấm áp vô bờ
 
Mỗi độ thu về từ thủa còn thơ,
Tôi đã biết trước hiên nhà, ngồi ngắm
Cánh lá nghiêng nghiêng mang màu vàng thẫm
Lá trầu vàng bay chấp chới dọc hàng cau.
 
Mẹ lom khom lượm trầu vàng rụng,
Tay mẹ nâng niu lá nhỏ ước mơ
Mẹ chạy theo lá vàng bay chẳng kể thời giờ
Chừng như muốn quên đi tuổi tác.
 
Những lúc vậy mẹ trẻ hơn bao giờ hết
Tình cảm trầu cau có vẻ gì đặc biệt
Đọng trong tâm can người mẹ con thơ
Lá trầu không, mẹ nuôi những ước mơ
Của con trẻ trong niềm tin bất tận
Để quên đi những tháng ngày lận đận
Nuôi con, chống giặc trả thù nhà
Tôi lon ton theo bóng mẹ bóng cau
Xếp những lá trầu vàng nghiêng nghiêng lên kệ
Khi nắng chiều thu hạ vàng trên lưng mẹ
Là những tệp trầu vàng trên kệ đã bên nhau
La đà cánh lá trầu cay
Bình yên đến đậu bên ngoài hiên tây
Nắng thu tràn bóng tay gầy
Nhẹ nhàng lá trải vàng đầy lối đi 
Trầu vàng vôi trắng cau xanh
Quện chút vỏ mấu là thành môi son
Hạnh- 2013

Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Đời và Khoảng lặng - 07.01.2014 08:47:07
0
ĐỜI VÀ KHOẢNG LẶNG
                                                        ĐH
" Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
                                    Ta có thêm ngày nữa để yêu thương
   



Đời là bể sóng ngầm không biên giới
Khoảng lặng ư, có phải lúc sóng cồn
Khoảng lặng ư, có phải lúc mưa tuôn
Ngồi một góc soi mình trong nuối tiếc
*
Bởi có lúc trầm mình trong tiễn biệt
Khoảng đời xanh rộn rã tiếng ca vui
Bao giấc mơ, bao ước vọng sáng ngời
Bỗng vụt tắt, khi sóng ngầm nổi giận
*
Ta đã có phút giây đầy hối hận
Vì tình yêu không được đặt đúng nơi
Vì tình yêu chỉ hiều nửa vời
Trong tâm lý tuổi xanh bồng bột
*
Trong giấc ngủ có đôi lần giật thột
Mình trong ai, ai đó ở trong mình!
Chắp hai tay, cầu khẩn lúc bình minh
Đời là sóng nhưng đừng nhiều khoảng lặng
*
Đời là sóng nhưng xin nhiều ánh nắng
Sưởi con tim giá lạnh lúc đông về
Chút sầu thôi trong cuộc sống đam mê
Là cũng đủ cho đời nhiều thi vị
*
Có bạn hiền để trút bầu tâm sự
Có rượu ngon để có lúc phiêu linh
Bạn – Rượu ngon sẽ có một chút tình
Run rẩy đấy nhưng không hề lẻ bóng
*
Bạn có nghĩ khi tình trong khoảng lăng
Là cội nguồn của muôn thú yêu đương
Là tình thương đang tích cóp vô thường
Để đến lúc tuôn trào đầy sức sống
Để đến lúc vượt qua khoảng lặng
Tình ngự trên muôn đợt sóng ngầm!
Tháng 1/2013
Đức Hạnh

Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Tháng năm - 07.01.2014 08:51:11
0
THÁNG NĂM
 
Tháng Năm trên cây Phượng một màu tươi đỏ
Cơn mưa rào cuốn chảy cánh phượng rơi
Tháng năm đến với những bồi hồi
Lứa học trò ngơ ngơ mùa phượng nở
Hoa bằng lăng tím mình bên phố nhỏ
Thả vào không gian hương sắc giao mùa
Nhớ ngày nào cởi trần tắm trong mưa
E lệ nấp khi chợt nhìn thấy bạn
Trời tháng Năm khiến da như bị rạn
Nắng chói chang mưa xối xả tơi bời
Nhưng tháng năm cũng buồn lắm ai ơi
Cánh phượng ép và những dòng lưu bút
Ai với ai cái nắm tay rất chặt
Và có khi môi đọng những bờ môi
Tranh thủ bên nhau thời khắc đang trôi
Lửa Phượng bỏng tâm hồn đôi bạn trẻ
Những cái cù nhau tiếng cười nắc nẻ
Nhũng phút trao nhau lưu bút học trò
Đêm hè về trao đổi những ước mơ
Hồn bay bổng trước kỳ thi đại học
Áo dài ơi bạn đừng rơi nước mắt
Dành đến ngày gặp lại cuối kỳ thi
Đừng bao giờ nghĩ cảnh chia ly
Là không có cơ duyên ngày đoàn tụ
Tháng năm về lũ ve kia không ngủ
Suốt ngày ca khúc nhạc Bạn – Trường –Ve
Nhớ lại ngày xưa trong những đêm hè
Cùng chúng bạn bắt ve bên gốc vải
Cùng nghĩ rằng sau hè gặp lại
Lời nói yêu thương nhất định sẽ trao
Tháng năm về bao ký ức ngọt ngào
Trong chiếc khăn tay tiễn người ra trận
Cặp mắt hoe hoe, nỗi niềm ân hận
Chỉ chực tuôn ra bên cánh phượng hồng
Tháng Năm về Vàng thẫm những cánh đồng
Mong lụt sớm đừng về làm ngập lúa
Có những lúc trời xanh như dải lụa
In xuống ao đình trong vắt những ước mơ
Chiều tháng Năm lảng bảng những cánh cò
Hạ cánh xuống ráng chiều như tranh vẽ
Tháng năm về mẹ gồng mình hối hả
Vai hằn lên nỗi vất vả của cha
Mặt rạng ngời cha mẹ vẫn ước mơ
Con cái trưởng thành sau khi vào đại học
Tháng Năm về bao lo toan khó nhọc
Thắp sáng niềm tin soi rọi những ước mơ
Tháng Năm tháng đợi tháng chờ./.
Đức Hạnh

Họ Hà
  • Số bài : 11
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.01.2014
Cúc - 07.01.2014 08:59:09
0
   Hoa Cúc
Tặng C người vợ chân quê của tôi 
 (Cảm ơn bạn Nguyễn Thúy Hạnh đã mang đến cho tôi cảm xúc khi viết bài thơ này)



Thương lắm thương nhiều những bông Cúc xác xơ
Giữa một chiều mùa Đông nhiều mưa gió
Ngẫm về số phận con người,trên đường hoan lộ
Giống những bông Cúc kia bé nhỏ khiêm nhường
Chẳng có ai không vượt khó - lớn lên
Chẳng có ai chỉ căng buồm thuận gió
Đời là vậy có những điều hỷ, nộ
Hoa Cúc đó loài cây luôn vượt khó
Đón nhận phong ba để đến phút huy hoàng
Ôi những bông Cúc dại mọc ven đường
Trên đá sỏi, trên cỏ khô chết mục
Trong gió hú Cúc âm thầm nẩy lộc
Đem đến những bông hoa khoe sắc với đời
Cho ta gọi tên em nữa Cúc ơi
Cho ta gọi tên em giữa trời xanh ngắt
Giữa bộn bề lo toan, khi gió thu về
Giữa đồng cỏ mênh mang xé toạc gió tràn trề
Cúc vẫn nở, không bao giờ rụng cánh
Cúc đổ nghiêng, khi gió chiều ào qua
Cúc đổ dạt sóng về đâu phía chân mây hay phía gió
Phía nào của cơn bão lòng ta?
Quá lâu rồi không một chút phôi pha
Cúc đã chiếm hồn ta không đắn đo do dự
Khiêm nhường bên cây không cần ngôi thứ
Đứng thứ ba Cúc vẫn đẹp rạng ngời
Vươn qua lá nắng gọi khẽ Cúc ơi
Xa thấp thoáng khoảng trời thu đang hát
Ta ngắm Cúc trong trời thu bàng bạc
Ngẫm đến đời người ấm áp tình thương
Cúc với ta gắn liền như người bạn
Ta và Cúc cùng đi khắp mọi nơi
Bao nhiêu loài mà đẹp thế Cúc ơi
Mỗi loài Cúc là mùi hương khác biệt
Hàm tiếu ,đài,tràng luôn xoắn xuýt với nhau
Tuy Cúc mảnh mai nhưng đã có từ lâu
Trang trọng lắm trên bàn thờ người Việt
Tình cảm thương yêu, lễ nghi, trinh tiết
Trên kính dưới nhường, Cúc mãi tỏa hương thơm
Chén trà sáng nhớ tới Cúc Hoa vàng
Muốn hóa thân thích làm bông Cúc trắng
Để xua hết khí trời Đông ảm đạm
Ta nguyện hóa thành Cúc đại đóa kiêu sa
Cúc Vạn thọ vàng au màu sắc đậm đà
Cánh hoa mỏng khít vào nhau ấm áp
Nét chấm phá hài hòa nên cái đẹp
Những đường cong cánh mỏng tuyệt vời
Màu tươi lâu Cúc sống khắp mọi nơi
Cúc Vạn thọ khác gì nàng trinh nữ
 
Chuyện về Cúc sẽ tốn nhiều giấy mực
Của những Thi nhân yêu vẻ đẹp mặn mà
Những con người biết quý trọng loài hoa
Trong gian khó vẫn tràn đầy sức sống
  Ngày 04 Tháng 1/2013