Bạc đầu vẫn bị lừa sao
Tình giờ bạc bẽo, trời cao cũng đành
Chẳng ai thương xót được mình
Mình ôm lấy trái tim mình, kha kha...
Ui, sao tâm trạng thế a? Nếu mặt trời vẫn mọc thì chả có gì phải lo buồn cả.
Người cười ta! Ta cũng đáng bị cười
Hận một nỗi người ơi vô tình thế
Ta chẳng bị lừa đâu sao người không biết nhỉ?
Ta chỉ cháy hết mình Đúng nghĩa một tình yêu.
Ta chẳng ân hận đâu
Nếu một mai có thể yêu trở lại.
Ta lại đốt cháy mình cho cái người xưa ấy.
Tự hận mình " Ngọc họ Hòa không biết lại quăng đi"
Nếu ân hận!
Kẻ duy nhất làm cho ta ân hận
Đó là ai ? Người có biết chăng người?