Dáng Khuya
DÁNG KHUYA
Khuya trở giấc mòn đêm đến tội
Giật mình chi mấy đỗi gầy hao
Tay run gõ phím lao xao
Bâng hoài niệm cũ thì thào cùng đêm
Chỉ khắc này, là tôi rất thật
Nguyên hình hài, thao thức vì đâu
Không sân, không hận, không sầu
Không còn nhăn nhó, càu nhàu khó ưa
Có lẽ đã, lệch thời lệch bóng
Ngày chuyển đêm, vần đổi tính người
Thành ra tiếng khóc thành cười
Nỗi đau cũng lại hóa lời vô tri
TA140115 ____________
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: