ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 26 bài trong đề mục
dongthanhtruc 20.01.2014 20:17:46 (permalink)
0
CUỐI NĂM RA CHỢ
 
Hôm nay ra chợ
Thấy bán lịch tết
Ngỡ ngàng hỏi lòng
Một năm lại hết ?
 
Tuổi ngày nhiều thêm
Sao còn mải miết ?
Đời người ngắn ngủi
Đầy chi ly biệt ?
 
Ta như cánh chim
Bay trong trời biếc
Một tiếng kêu buồn
Ngàn năm da diết
 
Hôm nay ra chợ
Thấy đông rộn ràng
Ai người  thổn thức
Đón mùa xuân sang ?
 
Nghe trong hơi gió
Cái lạnh quê mình
Nghe trong huyên náo
Chút gì lặng thinh
 
Trái tim chỉ một
Giữa bốn bên tình
Bao nhiêu giằng xé
Bên nào trọng – khinh ?
 
Người Bắc người Nam
Người già người trẻ
Chẳng biết từ đâu
Về trong chợ bé
 
Rồi sau buổi chợ
Người đi về đâu
Chỉ còn sạp vắng
Lạnh lùng đêm thâu
 
Mùa xuân này đến
Rồi mùa xuân sau
Sao không vui nhỉ
Đời mình bao lâu ?
 
Hôm nay ra chợ
Bỗng nhớ bao điều
Tuổi thơ lem luốc
Mẹ gầy liêu xiêu
 
Nhớ hoa cà trắng
Thơm ngát một vùng
Nhớ trong sương giá
Ấm nồi bánh chưng
 
Nhớ bạn bè cũ
Họp mặt đầu năm
(Dẫu rằng năm cũ
Ngày nào cũng thăm)
 
Hôm nay ra chợ
Vợ con chờ phòng
Giữa niềm hạnh phúc
Thấy mình long đong
 
Cuối năm ra chợ
Biết bao nỗi niềm
Tiên sư cơm áo !
Tiên sư gạo tiền !
Khiến người phóng khoáng
Cũng thành bon chen …
 
                  Viết cuối năm Quý Tỵ (01.2014)
#1
    Lụa trắng 21.01.2014 13:59:02 (permalink)
    0
    Không biết có phải bạn ngày xưa
    Làm tôi nhung nhớ đến tận giờ
    Chợt heo may lạnh trong nắng ấm
    Bạn về đây thật, hay là mơ?
    #2
      dongthanhtruc 30.01.2014 22:32:16 (permalink)
      0
      Vẫn là Hàn quân tử của ngày xưa
      Hi. Chúc bạn một mùa xuân mới nhiều niềm vui
      #3
        dzuylynh 31.01.2014 12:05:13 (permalink)
        0
        chào bạn thơ dongthanhtruc, dzuylynh vì hai câu " tiên sư cơm áo, tiên sư gạo tiền " mà có món quà mừng tuổi cho bạn đây !
        chúc một năm Ngựa phi đường xa " vinh danh cơm cháo, vinh danh gạo tiền " nghen !
         
           GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM 3 giờ (permalink) 0


        https://app.box.com/s/lfhv88bj75qaulqbp7xv
         
        CUỐI NĂM RA CHỢ 
        thơ Đông Thanh Trúc | diễn ngâm Lanchy
          
        Hôm nay ra chợ 
        Thấy bán lịch tết 
        Ngỡ ngàng hỏi lòng 
        Một năm lại hết ? 
          
        Tuổi ngày nhiều thêm 
        Sao còn mải miết ? 
        Đời người ngắn ngủi 
        Đầy chi ly biệt ? 
          
        Ta như cánh chim 
        Bay trong trời biếc 
        Một tiếng kêu buồn 
        Ngàn năm da diết 
          
        Hôm nay ra chợ 
        Thấy đông rộn ràng 
        Ai người  thổn thức 
        Đón mùa xuân sang ? 
          
        Nghe trong hơi gió 
        Cái lạnh quê mình 
        Nghe trong huyên náo 
        Chút gì lặng thinh 
          
        Trái tim chỉ một 
        Giữa bốn bên tình 
        Bao nhiêu giằng xé 
        Bên nào trọng – khinh ? 
          
        Người Bắc người Nam 
        Người già người trẻ 
        Chẳng biết từ đâu 
        Về trong chợ bé 
          
        Rồi sau buổi chợ 
        Người đi về đâu 
        Chỉ còn sạp vắng 
        Lạnh lùng đêm thâu 
          
        Mùa xuân này đến 
        Rồi mùa xuân sau 
        Sao không vui nhỉ 
        Đời mình bao lâu ? 
          
        Hôm nay ra chợ 
        Bỗng nhớ bao điều 
        Tuổi thơ lem luốc 
        Mẹ gầy liêu xiêu 
          
        Nhớ hoa cà trắng 
        Thơm ngát một vùng 
        Nhớ trong sương giá 
        Ấm nồi bánh chưng 
          
        Nhớ bạn bè cũ 
        Họp mặt đầu năm 
        (Dẫu rằng năm cũ 
        Ngày nào cũng thăm) 
          
        Hôm nay ra chợ 
        Vợ con chờ phòng 
        Giữa niềm hạnh phúc 
        Thấy mình long đong 
          
        Cuối năm ra chợ 
        Biết bao nỗi niềm 
        Tiên sư cơm áo ! 
        Tiên sư gạo tiền ! 
        Khiến người phóng khoáng 
        Cũng thành bon chen … 
          
        Viết cuối năm Quý Tỵ (01.2014)


         
        #4
          dongthanhtruc 01.02.2014 10:43:22 (permalink)
          0
          Chân thành cảm ơn thi hữu Dzuylynh đã tặng bài diễn ngâm.Một món quà quý đầu xuân ! 
          Chúc bạn cùng gia đình một mùa xuân an lành.
           
          #5
            Lụa trắng 02.02.2014 09:20:33 (permalink)
            0
            Vẫn phảng phất đây mùi kiêu mạn
            Vẫn văng văng đây tiếng lạnh lùng
            Sao lòng bỗng thấy trào tiếc nuối
            Ngày xưa.... có lúc....đã tương phùng.
            #6
              dongthanhtruc 07.02.2014 20:08:43 (permalink)
              0
              XUÂN CHIA LY
               
              Ai bảo xuân là xum họp ?
              Ta bảo xuân là chia ly
              Ai bảo xuân là hoan lạc
              Ta bảo xuân đầy sầu bi
              Ngày vui ngắn ngủi
              Để lại ngày buồn đằng đẵng
              Gặp nhau nâng chén
              Chào nhau nâng chén
              Rồi mỗi bước chân đi về đâu ?
               
              Mẹ già mắt sâu
              Nhìn theo bóng con khuất dần ngõ tối
              Người thân ngậm ngùi
              Không thành lời nói
              Bạn bè níu với
              Gửi chút quà đường xa
              Người yêu thiết tha
              Tiễn đưa nhau qua hàng cây số....
               
              Ôi,cuộc đời
              Những cuộc chia ly như bão tố
              Tả tơi lòng người muôn thủơ.
              Rồi mai ta về đâu ?
              Trên đường dài biết có gặp nhau ?
               
              Mong manh lắm
              Phù du lắm
              Bon chen đến bạc đầu
              Chỉ mong trở lại
              Quê hương,từ ngày tâm hồn còn thơ dại
              Những ân tình giản dị
              Cất chén mời nhau ...!
              Mời trăng sao ...!
               
              Hôm qua còn đoàn tụ
              Nay một mình nâng chén say
              Mai ta trở lại
              "Ngẫm cho kĩ lẽ đời chơi hóa phải
              Cần chi tiếng hão bận thân này" *
               * Đỗ Phủ                          
              #7
                Lụa trắng 08.02.2014 00:11:33 (permalink)
                0
                Cảm xuân.

                Xuân, với tiếng "jô" cạn từng chung rượu
                Với tiếng pháo giao thừa, phải đốt vụng trên đê
                Với tiếng ngã xe, rợn lòng cha mẹ
                Xuân, chợt não nề...

                VỚI tôi, Xuân là khát vọng yêu của Nguyễn Bính
                Là hiến dâng thầm lặng của nốt trầm
                Dàn hòa ca cuộc đời thật sâu lắng
                Thanh Hải sắp đi xa còn khao khát cháy lòng.

                Xuân là từng hạt mưa đêm nay thì thầm
                Là em ung dung bên thềm chờ anh đến
                Là mẹ trong khói hương trầm lưu luyến
                Bóc bánh chưng và không nguôi nhớ về cha.

                Xuân vẫn xanh làm bạc thêm mái tóc
                Vẫn ríu ran trong ù đặc tai già
                Tan và tụ, duyên vô thường nghiệt ngã
                Nhưng, hãy reo, xuân đã đến lòng ta.
                #8
                  dongthanhtruc 14.02.2014 17:16:28 (permalink)
                  0
                  TRÚ MƯA
                   
                  Chiều nay mưa lạnh đường thưa người
                  Có chút hoang tàn trong lá rơi
                  Có người viễn khách nghiêng điếu thuốc
                  Trong quán cóc nghèo, ly nước vơi
                   
                  Chẳng biết từ đâu anh tới đây
                  Chiếc áo sờn vai sương gió lay
                  Mưa có gì đâu anh nhìn mãi
                  Cơm áo, tình quê theo khói bay
                   
                  Chiều đất Long Thành buồn não ruột
                  Mỗi mảnh đời riêng , mỗi mảnh ai
                  Chẳng hỏi gì nhau nhưng đồng cảm
                  Tôi rít đầy lòng hơi thuốc cay.
                                      Long Thành,23.07.2013
                   
                  R

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2019 23:59:16 bởi Ct.Ly >
                  #9
                    Lụa trắng 23.02.2014 13:39:57 (permalink)
                    0
                    Nghe buồn.
                    #10
                      dongthanhtruc 22.09.2015 10:59:58 (permalink)
                      0
                      CÓ MỘT NGÀY


                      Có một ngày con biết mình đã lớn
                      Đó là khi thấy tóc mẹ bạc nhiều
                      Thời gian hỡi làm sao con trả lại
                      Màu đen huyền trên tóc mẹ thương yêu !
                       
                      Có một ngày con biết mình đã lớn
                      Đó là khi trán mẹ nếp nhăn đầy
                      Như sông lớn cuộn mình trong nước lũ
                      Xin đất trời cho bão tố thôi bay.
                       
                      Có một ngày con biết mình đã lớn
                      Khi mắt mẹ sâu, dáng vóc thêm gầy
                      Bao khốn khó mẹ âm thầm nhận hết
                      Nâng lấy đời con bằng cả hai tay
                       
                      Có một ngày con biết mình nhỏ lắm
                      Giữa mênh mông vô định kiếp người
                      Con sợ lắm ! Xin không bao giờ tới
                      Cái ngày ... con xa mẹ, mẹ ơi ...
                       
                       
                      R
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2015 23:59:07 bởi Nguyệt Hạ >
                      #11
                        dongthanhtruc 20.10.2015 21:45:34 (permalink)
                        0
                        PHỐ NÚI CHIỀU CUỐI THU
                         
                        Phố núi chiều nay trở lạnh
                        Đường về cơn gió trêu ai ?
                        Ô hay! Ta nào trẻ nữa
                        Để đèo tia nắng trên vai.
                         
                        Phố núi chiều nay trở lạnh
                        Có gì man mác đìu hiu.
                        Ta nghe trong lời cây cối
                        Như còn đôi chút dấu yêu.
                         
                        Đi ngang những căn nhà cũ,
                        Đi ngang kỷ niệm trường xưa,
                        Đi qua hai hàng Sao rũ,
                        Bây giờ thôi nhớ hay chưa?
                         
                        Phố núi! Ta về rồi đấy.
                        Bạn bè! Dăm đứa nay đâu?
                        Chao ơi! biết đời vẫn thế
                        Mà sao cũng ngẫn ngơ sầu.
                         
                        Phố núi chiều nay trở lạnh
                        Đôi tình nhân xiết tay nhau.
                        Trên từng vỉa hè, quán cóc
                        Người người như sống thêm mau.
                         
                        Phố núi chiều nay trở lạnh
                        Lang thang vơ vẫn đó ai?
                        Đồi núi nghiêng đầu nặng trĩu
                        Bên trời một xác lá bay...
                                        TĐT, tàn thu năm Ất Mùi
                         

                        R
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 12:50:39 bởi Nguyệt Hạ >
                        #12
                          dongthanhtruc 01.03.2016 16:41:34 (permalink)
                          0
                          TỪ GIÃ ĐỜI VIỄN XỨ


                          Xin từ giã lênh đênh đời viễn xứ
                          Tám mùa mưa dâng nước ngập lòng
                          Xin từ giã từng hàng cây góc phố 
                          Cùng ta ngồi qua suốt chín mùa đông.
                           
                          Xin từ giã bạn bè dăm bảy đứa
                          Còn bôn ba nơi đất khách quê người
                          Ta về với quê mình nghèo khốn khó
                          Sớt chia cùng bao cay đắng buồn vui.
                           
                          Xin từ giã những ngày nơi quán trọ
                          Sống quẩn quanh bên cơm áo dập vùi
                          Ngày lại ngày cùng anh em tứ xứ
                          Rượu, bia nhiều và thuốc chẳng rời môi.
                           
                          Xin từ giã những cuộc tình lãng đãng
                          Vu vơ thôi mà nhớ cũng thật nhiều
                          Trái tim lớn vẫn luôn là một nửa
                          Và vẫn hoài rung động những thương yêu.
                           
                          Ta sẽ nhớ những tháng ngày nổi hứng
                          Xách ba lô rong ruổi khắp đường dài
                          Hết lên núi lại trở về với biển
                          Ngất ngư chiều rồi ngơ ngẩn ban mai.
                           
                          Ta sẽ nhớ những chiều mưa quán cóc
                          Buồn rưng rưng nhưng cũng rất mơ hồ
                          Cô đơn lạ nhưng cũng đầy ý vị
                          Tựa như ngồi trong một cõi hư vô.
                           
                          Ta sẽ nhớ những lần say túy lúy
                          Mấy thằng thân inh ỏi hát bên đường
                          Trải chiếu ngủ chắn ngang đầu dãy trọ
                          Tựa như rằng : Đây mới cảnh tha hương!
                           
                          Ta sẽ nhớ lời anh hàng xóm nói :
                          Năm mươi rồi còn vất vưởng nơi đây
                          Lần lữa riết, thế rồi trong thoáng chốc
                          Tráng tâm xưa nay tóc trắng phủ đầy.
                           
                          Ta sẽ nhớ ngày chia tay đồng nghiệp
                          Nợ bài thơ cho đến tận bây giờ
                          Hồn nghệ sĩ biết tặng gì hơn nữa
                          Gói tình nhiều trong câu chữ đơn sơ.
                           
                          Ta sẽ nhớ. Chắc rồi! Ta sẽ nhớ.
                          Biết bao nhiêu kỷ niệm quãng đời qua
                          Đã chuyển hóa thành làn hơi ta thở
                          Trong mỗi tế bào, trong máu, xương, da.
                           
                          Xin từ giã lênh đênh đời viễn xứ
                          Như Ngày - Đêm tuần tự nối chân nhau
                          Khi nắng tắt, đêm lại về rất khẽ
                          Có ta đi tìm lại giấc mơ đầu.

                           
                           
                          R
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 12:48:21 bởi Nguyệt Hạ >
                          #13
                            dongthanhtruc 06.09.2016 23:31:12 (permalink)
                            0
                            ĐÔI MẮT NGẮM TRỜI MÂY

                            Ngắm trời mây qua đôi mắt này
                            Mây đen như tỉnh, trắng như say
                            Khói chiều ai thổi buồn vơ vẩn
                            Ta đếm xuân tàn trên ngón tay.

                            Ngắm trời mây qua đôi mắt ai
                            Vui chi phiêu lãng tháng năm dài
                            Tóc xanh đổi lấy sầu ly biệt
                            Thương khối tình con đem trả vay.

                            Bạn lại lên đường, ta vẫn đây
                            Vẫn vui trăng gió, núi sông đầy
                            Vẫn ôm thơ rượu vào cơn ngủ
                            Và vẫn bây giờ tay trắng tay...

                            Thôi thế bạn đi đường vạn dặm
                            Quê hương gửi tạm dưới chân giày
                            Khi nào phú quý, khi nào đủ
                            Nhớ hẹn quay về hai đứa say.

                            Ta cũng từng đi, cũng biết buồn
                            Cũng mưa viễn xứ, nắng tha phương
                            Cũng mang chí cả đời ngang dọc
                            Khinh rẻ bạc tiền như rác rơm.

                            Ta cũng từng đi, cũng biết rồi
                            Năm tháng ơ hờ năm tháng ơi
                            Sao chẳng chờ nhau vui chút nữa
                            Năm tháng vô tình năm tháng trôi. 

                            Người đến, người đi, người mất rồi
                            Biệt ly, ly biệt, lắm chia phôi
                            Bỗng nhớ quê nghèo lam lũ quá
                            Tuổi thơ cây lá phủ bên đồi.

                            Một sớm ta về, ta về thôi
                            Bỏ hết công danh ở xứ người
                            Nhà ta phố núi, mây ngang cổng
                            Hoa lá xưa giờ, tươi cứ tươi.

                            Bạn ạ, bây giờ ta ở đây
                            Người đời lắm kẻ bảo ta say
                            Sao mãi mơ màng trong cuộc sống
                            Sách vở, thơ đàn vô ích thay!

                            Tiễn bạn bây giờ tay nắm tay
                            Chuyện cũ tuôn về trong phút giây
                            Ngày mai đôi hướng đời đôi ngã
                            Khi nao gặp nữa những Tao- Mày?

                            Ngắm trời mây qua đôi mắt này
                            Đôi khi sương khói mắt như cay
                            Một kẻ lên đường đi viễn xứ
                            Kẻ ngồi chân núi ngắm mây bay.

                            TĐT, tiễn bạn chiều xuân
                             
                             
                            R

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 08:23:40 bởi Nguyệt Hạ >
                            #14
                              Lụa trắng 08.07.2017 22:28:20 (permalink)
                              0
                              Va đầu vào ký ức
                              Chợt nhận ra quá già
                              Bạn xưa giờ xanh quá
                              Mình nhận mãi không ra.
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 26 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9