ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối

Tác giả Bài
dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 20.01.2014 20:17:46
0
CUỐI NĂM RA CHỢ
 
Hôm nay ra chợ
Thấy bán lịch tết
Ngỡ ngàng hỏi lòng
Một năm lại hết ?
 
Tuổi ngày nhiều thêm
Sao còn mải miết ?
Đời người ngắn ngủi
Đầy chi ly biệt ?
 
Ta như cánh chim
Bay trong trời biếc
Một tiếng kêu buồn
Ngàn năm da diết
 
Hôm nay ra chợ
Thấy đông rộn ràng
Ai người  thổn thức
Đón mùa xuân sang ?
 
Nghe trong hơi gió
Cái lạnh quê mình
Nghe trong huyên náo
Chút gì lặng thinh
 
Trái tim chỉ một
Giữa bốn bên tình
Bao nhiêu giằng xé
Bên nào trọng – khinh ?
 
Người Bắc người Nam
Người già người trẻ
Chẳng biết từ đâu
Về trong chợ bé
 
Rồi sau buổi chợ
Người đi về đâu
Chỉ còn sạp vắng
Lạnh lùng đêm thâu
 
Mùa xuân này đến
Rồi mùa xuân sau
Sao không vui nhỉ
Đời mình bao lâu ?
 
Hôm nay ra chợ
Bỗng nhớ bao điều
Tuổi thơ lem luốc
Mẹ gầy liêu xiêu
 
Nhớ hoa cà trắng
Thơm ngát một vùng
Nhớ trong sương giá
Ấm nồi bánh chưng
 
Nhớ bạn bè cũ
Họp mặt đầu năm
(Dẫu rằng năm cũ
Ngày nào cũng thăm)
 
Hôm nay ra chợ
Vợ con chờ phòng
Giữa niềm hạnh phúc
Thấy mình long đong
 
Cuối năm ra chợ
Biết bao nỗi niềm
Tiên sư cơm áo !
Tiên sư gạo tiền !
Khiến người phóng khoáng
Cũng thành bon chen …
 
                  Viết cuối năm Quý Tỵ (01.2014)
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

Lụa trắng
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 21.01.2014 13:59:02
0
Không biết có phải bạn ngày xưa
Làm tôi nhung nhớ đến tận giờ
Chợt heo may lạnh trong nắng ấm
Bạn về đây thật, hay là mơ?

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 30.01.2014 22:32:16
0
Vẫn là Hàn quân tử của ngày xưa
Hi. Chúc bạn một mùa xuân mới nhiều niềm vui
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 31.01.2014 12:05:13
0
chào bạn thơ dongthanhtruc, dzuylynh vì hai câu " tiên sư cơm áo, tiên sư gạo tiền " mà có món quà mừng tuổi cho bạn đây !
chúc một năm Ngựa phi đường xa " vinh danh cơm cháo, vinh danh gạo tiền " nghen !
 
   GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM 3 giờ (permalink) 0


https://app.box.com/s/lfhv88bj75qaulqbp7xv
 
CUỐI NĂM RA CHỢ 
thơ Đông Thanh Trúc | diễn ngâm Lanchy
  
Hôm nay ra chợ 
Thấy bán lịch tết 
Ngỡ ngàng hỏi lòng 
Một năm lại hết ? 
  
Tuổi ngày nhiều thêm 
Sao còn mải miết ? 
Đời người ngắn ngủi 
Đầy chi ly biệt ? 
  
Ta như cánh chim 
Bay trong trời biếc 
Một tiếng kêu buồn 
Ngàn năm da diết 
  
Hôm nay ra chợ 
Thấy đông rộn ràng 
Ai người  thổn thức 
Đón mùa xuân sang ? 
  
Nghe trong hơi gió 
Cái lạnh quê mình 
Nghe trong huyên náo 
Chút gì lặng thinh 
  
Trái tim chỉ một 
Giữa bốn bên tình 
Bao nhiêu giằng xé 
Bên nào trọng – khinh ? 
  
Người Bắc người Nam 
Người già người trẻ 
Chẳng biết từ đâu 
Về trong chợ bé 
  
Rồi sau buổi chợ 
Người đi về đâu 
Chỉ còn sạp vắng 
Lạnh lùng đêm thâu 
  
Mùa xuân này đến 
Rồi mùa xuân sau 
Sao không vui nhỉ 
Đời mình bao lâu ? 
  
Hôm nay ra chợ 
Bỗng nhớ bao điều 
Tuổi thơ lem luốc 
Mẹ gầy liêu xiêu 
  
Nhớ hoa cà trắng 
Thơm ngát một vùng 
Nhớ trong sương giá 
Ấm nồi bánh chưng 
  
Nhớ bạn bè cũ 
Họp mặt đầu năm 
(Dẫu rằng năm cũ 
Ngày nào cũng thăm) 
  
Hôm nay ra chợ 
Vợ con chờ phòng 
Giữa niềm hạnh phúc 
Thấy mình long đong 
  
Cuối năm ra chợ 
Biết bao nỗi niềm 
Tiên sư cơm áo ! 
Tiên sư gạo tiền ! 
Khiến người phóng khoáng 
Cũng thành bon chen … 
  
Viết cuối năm Quý Tỵ (01.2014)


 

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 01.02.2014 10:43:22
0
Chân thành cảm ơn thi hữu Dzuylynh đã tặng bài diễn ngâm.Một món quà quý đầu xuân ! 
Chúc bạn cùng gia đình một mùa xuân an lành.
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

Lụa trắng
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 02.02.2014 09:20:33
0
Vẫn phảng phất đây mùi kiêu mạn
Vẫn văng văng đây tiếng lạnh lùng
Sao lòng bỗng thấy trào tiếc nuối
Ngày xưa.... có lúc....đã tương phùng.

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 07.02.2014 20:08:43
0
XUÂN CHIA LY
 
Ai bảo xuân là xum họp ?
Ta bảo xuân là chia ly
Ai bảo xuân là hoan lạc
Ta bảo xuân đầy sầu bi
Ngày vui ngắn ngủi
Để lại ngày buồn đằng đẵng
Gặp nhau nâng chén
Chào nhau nâng chén
Rồi mỗi bước chân đi về đâu ?
 
Mẹ già mắt sâu
Nhìn theo bóng con khuất dần ngõ tối
Người thân ngậm ngùi
Không thành lời nói
Bạn bè níu với
Gửi chút quà đường xa
Người yêu thiết tha
Tiễn đưa nhau qua hàng cây số....
 
Ôi,cuộc đời
Những cuộc chia ly như bão tố
Tả tơi lòng người muôn thủơ.
Rồi mai ta về đâu ?
Trên đường dài biết có gặp nhau ?
 
Mong manh lắm
Phù du lắm
Bon chen đến bạc đầu
Chỉ mong trở lại
Quê hương,từ ngày tâm hồn còn thơ dại
Những ân tình giản dị
Cất chén mời nhau ...!
Mời trăng sao ...!
 
Hôm qua còn đoàn tụ
Nay một mình nâng chén say
Mai ta trở lại
"Ngẫm cho kĩ lẽ đời chơi hóa phải
Cần chi tiếng hão bận thân này" *
 * Đỗ Phủ                          
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

Lụa trắng
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 08.02.2014 00:11:33
0
Cảm xuân.

Xuân, với tiếng "jô" cạn từng chung rượu
Với tiếng pháo giao thừa, phải đốt vụng trên đê
Với tiếng ngã xe, rợn lòng cha mẹ
Xuân, chợt não nề...

VỚI tôi, Xuân là khát vọng yêu của Nguyễn Bính
Là hiến dâng thầm lặng của nốt trầm
Dàn hòa ca cuộc đời thật sâu lắng
Thanh Hải sắp đi xa còn khao khát cháy lòng.

Xuân là từng hạt mưa đêm nay thì thầm
Là em ung dung bên thềm chờ anh đến
Là mẹ trong khói hương trầm lưu luyến
Bóc bánh chưng và không nguôi nhớ về cha.

Xuân vẫn xanh làm bạc thêm mái tóc
Vẫn ríu ran trong ù đặc tai già
Tan và tụ, duyên vô thường nghiệt ngã
Nhưng, hãy reo, xuân đã đến lòng ta.

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.02.2014 17:16:28
0
TRÚ MƯA
 
Chiều nay mưa lạnh đường thưa người
Có chút hoang tàn trong lá rơi
Có người viễn khách nghiêng điếu thuốc
Trong quán cóc nghèo, ly nước vơi
 
Chẳng biết từ đâu anh tới đây
Chiếc áo sờn vai sương gió lay
Mưa có gì đâu anh nhìn mãi
Cơm áo, tình quê theo khói bay
 
Chiều đất Long Thành buồn não ruột
Mỗi mảnh đời riêng , mỗi mảnh ai
Chẳng hỏi gì nhau nhưng đồng cảm
Tôi rít đầy lòng hơi thuốc cay.
                    Long Thành,23.07.2013
 
R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2019 23:59:16 bởi Ct.Ly >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

Lụa trắng
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 23.02.2014 13:39:57
0
Nghe buồn.

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 22.09.2015 10:59:58
0
CÓ MỘT NGÀY


Có một ngày con biết mình đã lớn
Đó là khi thấy tóc mẹ bạc nhiều
Thời gian hỡi làm sao con trả lại
Màu đen huyền trên tóc mẹ thương yêu !
 
Có một ngày con biết mình đã lớn
Đó là khi trán mẹ nếp nhăn đầy
Như sông lớn cuộn mình trong nước lũ
Xin đất trời cho bão tố thôi bay.
 
Có một ngày con biết mình đã lớn
Khi mắt mẹ sâu, dáng vóc thêm gầy
Bao khốn khó mẹ âm thầm nhận hết
Nâng lấy đời con bằng cả hai tay
 
Có một ngày con biết mình nhỏ lắm
Giữa mênh mông vô định kiếp người
Con sợ lắm ! Xin không bao giờ tới
Cái ngày ... con xa mẹ, mẹ ơi ...
 
 
R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2015 23:59:07 bởi Nguyệt Hạ >

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 20.10.2015 21:45:34
0
PHỐ NÚI CHIỀU CUỐI THU
 
Phố núi chiều nay trở lạnh
Đường về cơn gió trêu ai ?
Ô hay! Ta nào trẻ nữa
Để đèo tia nắng trên vai.
 
Phố núi chiều nay trở lạnh
Có gì man mác đìu hiu.
Ta nghe trong lời cây cối
Như còn đôi chút dấu yêu.
 
Đi ngang những căn nhà cũ,
Đi ngang kỷ niệm trường xưa,
Đi qua hai hàng Sao rũ,
Bây giờ thôi nhớ hay chưa?
 
Phố núi! Ta về rồi đấy.
Bạn bè! Dăm đứa nay đâu?
Chao ơi! biết đời vẫn thế
Mà sao cũng ngẫn ngơ sầu.
 
Phố núi chiều nay trở lạnh
Đôi tình nhân xiết tay nhau.
Trên từng vỉa hè, quán cóc
Người người như sống thêm mau.
 
Phố núi chiều nay trở lạnh
Lang thang vơ vẫn đó ai?
Đồi núi nghiêng đầu nặng trĩu
Bên trời một xác lá bay...
                TĐT, tàn thu năm Ất Mùi
 

R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 12:50:39 bởi Nguyệt Hạ >

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 01.03.2016 16:41:34
0
TỪ GIÃ ĐỜI VIỄN XỨ


Xin từ giã lênh đênh đời viễn xứ
Tám mùa mưa dâng nước ngập lòng
Xin từ giã từng hàng cây góc phố 
Cùng ta ngồi qua suốt chín mùa đông.
 
Xin từ giã bạn bè dăm bảy đứa
Còn bôn ba nơi đất khách quê người
Ta về với quê mình nghèo khốn khó
Sớt chia cùng bao cay đắng buồn vui.
 
Xin từ giã những ngày nơi quán trọ
Sống quẩn quanh bên cơm áo dập vùi
Ngày lại ngày cùng anh em tứ xứ
Rượu, bia nhiều và thuốc chẳng rời môi.
 
Xin từ giã những cuộc tình lãng đãng
Vu vơ thôi mà nhớ cũng thật nhiều
Trái tim lớn vẫn luôn là một nửa
Và vẫn hoài rung động những thương yêu.
 
Ta sẽ nhớ những tháng ngày nổi hứng
Xách ba lô rong ruổi khắp đường dài
Hết lên núi lại trở về với biển
Ngất ngư chiều rồi ngơ ngẩn ban mai.
 
Ta sẽ nhớ những chiều mưa quán cóc
Buồn rưng rưng nhưng cũng rất mơ hồ
Cô đơn lạ nhưng cũng đầy ý vị
Tựa như ngồi trong một cõi hư vô.
 
Ta sẽ nhớ những lần say túy lúy
Mấy thằng thân inh ỏi hát bên đường
Trải chiếu ngủ chắn ngang đầu dãy trọ
Tựa như rằng : Đây mới cảnh tha hương!
 
Ta sẽ nhớ lời anh hàng xóm nói :
Năm mươi rồi còn vất vưởng nơi đây
Lần lữa riết, thế rồi trong thoáng chốc
Tráng tâm xưa nay tóc trắng phủ đầy.
 
Ta sẽ nhớ ngày chia tay đồng nghiệp
Nợ bài thơ cho đến tận bây giờ
Hồn nghệ sĩ biết tặng gì hơn nữa
Gói tình nhiều trong câu chữ đơn sơ.
 
Ta sẽ nhớ. Chắc rồi! Ta sẽ nhớ.
Biết bao nhiêu kỷ niệm quãng đời qua
Đã chuyển hóa thành làn hơi ta thở
Trong mỗi tế bào, trong máu, xương, da.
 
Xin từ giã lênh đênh đời viễn xứ
Như Ngày - Đêm tuần tự nối chân nhau
Khi nắng tắt, đêm lại về rất khẽ
Có ta đi tìm lại giấc mơ đầu.

 
 
R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2016 12:48:21 bởi Nguyệt Hạ >

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 06.09.2016 23:31:12
0
ĐÔI MẮT NGẮM TRỜI MÂY

Ngắm trời mây qua đôi mắt này
Mây đen như tỉnh, trắng như say
Khói chiều ai thổi buồn vơ vẩn
Ta đếm xuân tàn trên ngón tay.

Ngắm trời mây qua đôi mắt ai
Vui chi phiêu lãng tháng năm dài
Tóc xanh đổi lấy sầu ly biệt
Thương khối tình con đem trả vay.

Bạn lại lên đường, ta vẫn đây
Vẫn vui trăng gió, núi sông đầy
Vẫn ôm thơ rượu vào cơn ngủ
Và vẫn bây giờ tay trắng tay...

Thôi thế bạn đi đường vạn dặm
Quê hương gửi tạm dưới chân giày
Khi nào phú quý, khi nào đủ
Nhớ hẹn quay về hai đứa say.

Ta cũng từng đi, cũng biết buồn
Cũng mưa viễn xứ, nắng tha phương
Cũng mang chí cả đời ngang dọc
Khinh rẻ bạc tiền như rác rơm.

Ta cũng từng đi, cũng biết rồi
Năm tháng ơ hờ năm tháng ơi
Sao chẳng chờ nhau vui chút nữa
Năm tháng vô tình năm tháng trôi. 

Người đến, người đi, người mất rồi
Biệt ly, ly biệt, lắm chia phôi
Bỗng nhớ quê nghèo lam lũ quá
Tuổi thơ cây lá phủ bên đồi.

Một sớm ta về, ta về thôi
Bỏ hết công danh ở xứ người
Nhà ta phố núi, mây ngang cổng
Hoa lá xưa giờ, tươi cứ tươi.

Bạn ạ, bây giờ ta ở đây
Người đời lắm kẻ bảo ta say
Sao mãi mơ màng trong cuộc sống
Sách vở, thơ đàn vô ích thay!

Tiễn bạn bây giờ tay nắm tay
Chuyện cũ tuôn về trong phút giây
Ngày mai đôi hướng đời đôi ngã
Khi nao gặp nữa những Tao- Mày?

Ngắm trời mây qua đôi mắt này
Đôi khi sương khói mắt như cay
Một kẻ lên đường đi viễn xứ
Kẻ ngồi chân núi ngắm mây bay.

TĐT, tiễn bạn chiều xuân
 
 
R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 08:23:40 bởi Nguyệt Hạ >

Lụa trắng
  • Số bài : 141
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2010
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 08.07.2017 22:28:20
0
Va đầu vào ký ức
Chợt nhận ra quá già
Bạn xưa giờ xanh quá
Mình nhận mãi không ra.

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 26.11.2018 08:24:37
0
BẠN TÔI - NHỮNG NGƯỜI NGHỆ SĨ
Bạn tôi - những người nghệ sĩ
Lơ ngơ đi giữa cuộc đời
Lòng mang nỗi buồn rất lạ
Tháng ngày khinh bạc rong chơi

Bạn tôi - những người nghệ sĩ
Phải đâu nào chỉ kiếm tiền
Những mong tìm Chân-Thiện-Mỹ
Giữa dòng thế cuộc đảo điên

Có kẻ giam mình trên gác
Kiếp này chết nghiệp đàn ca
Ngân tiếng tơ lòng nức nở
Ai người hiểu được Bá Nha?

Có kẻ âm thầm nắn bút
Viết văn! Sợ thế gian cười :
"Ai muốn đi tìm sách vở
Qua rồi thế kỷ hai mươi?"

Có kẻ quay cuồng màu sắc
Vẽ tranh khí chất ngút ngàn 
Sông núi gom đầy một góc
Năm cùng, mối gặm quan san!

Bạn tôi - những người nghệ sĩ
Lơ ngơ giữa phố đông người
Chân mỏi đi tìm thi ý
Bao lần xuôi ngược ngược xuôi

Nhưng biết tìm đâu bạn hỡi
Con tằm ai bứt lá cho
Những tối giao thừa phố lạ
Rượu nồng dăm chén nằm co

Nhưng biết tìm sao bạn hỡi
Mỗi khi con trẻ đòi quà
Mỗi lúc cơm chiều thiếu vị
Đời thường trăm nỗi buồn lo

Bạn tôi - những người nghệ sĩ
Thường hay than thở tự tình:
"Ta vốn đa sầu đa cảm
Bởi vì yêu quá nhân sinh"

Bạn tôi - những người nghệ sĩ
Vẫn tin ý nghĩa đời mình
Trời trót ban dành chí dị
Đội trời đạp đất mới kinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2019 18:09:17 bởi dongthanhtruc >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 25.12.2018 22:39:43
0
KHOẢNG TRỐNG

Có một khoảng trời tôi đã mất
Là tuổi thơ xanh ngát bên đồi
Trưa nắng nhuộm tóc vàng như rạ
Cùng bạn bè dăm đứa rong chơi

Có một khoảng trời tôi đã mất
Là vầng trăng trong vắt trên đầu
Đêm tháng hạ hoa ngàn cỏ nội
Nghe dế đàn khúc khích bên nhau

Có một khoảng trời tôi đã mất
Là cơn mưa tươi mát tâm hồn
Sân bóng nhỏ quần đùi, chân đất
Những miệng cười lem luốc bùn trơn

Có một khoảng trời tôi đã mất
Những hồ, ao, suối, đập quanh vùng
Cùng trốn học mò trai bắt ốc
Biết bao lần chết hụt vẫy vung

Có một khoảng trời tôi đã mất
Là bắn bi, ăn cắp, thả diều
Nào chạc ná, thuốc mồi, súng póc,…
Những trò vui xiết mấy thân yêu

Có một quãng đời tôi đã mất
Nằm bên kia tuổi tác mất rồi
Ừ! Năm tháng! Ai mà chả khác
Có ai nào ngủ miết trong nôi

Có một khoảng trời tôi đã mất
Dẫu trời kia chẳng khuyết bao giờ
Tôi đi mỏi những chiều vô định
Tìm cho mình khoảng trống Tuổi Thơ
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2020 22:39:11 bởi Ct.Ly >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 19.06.2020 12:16:18
0
TỰ TÌNH CÙNG PHỐ NÚI
 
Có một thời tôi đã ở nơi đây
Vùng đất cà phê ngút ngàn biên giới
Đàn mây trắng gảy trên đầu ngọn núi
Dã quỳ thơm ngơ ngẩn hát bên đường
 
Vùng đất nghèo tôi gọi tiếng quê hương
Là khoảng trời xanh giăng đầy kỷ niệm
Nơi cha đã sống một đời tằn tiện
Mẹ lưng còng mót hạt cà phê rơi
 
Những vườn cây, sân bóng bạn bè ơi
Những con diều vút bay trên đồng cỏ
Những hò hẹn dưới trăng vàng trước ngõ
Một lời yêu chưa dám tỏ cùng ai…
 
Tôi lớn dần trên mảnh đất nơi đây
Nắng và gió biến tôi thành rắn rỏi
Những con đường đất đỏ ngầu, lầy lội
Dạy cho tôi thêm kiên nhẫn, vững vàng
 
Rồi cứng cáp, tôi xa rời phố núi
Mơ công danh đi phiêu lãng xứ người
Lòng trai trẻ như con tàu lướt vội
Quên cả rằng quê cũ có buồn vui!
 
Mười năm ròng qua đi trong chớp mắt
Cha đã về bên kia núi cùng mây
Mẹ nghiêng nón nắng chiều đan trắng tóc
Mái nhà xiêu, sân vắng, cỏ lên đầy
 
Nghe giật thót, tôi vô tình quá quá đỗi!
Quê hương ơi, tôi xin lỗi vạn lần!
Mười năm trời như bước một bàn chân
Quên nguồn cội thì có gì nhớ mãi?
 
Phố núi ơi bây giờ tôi trở lại
Vẫn gió gào và ngàn hoa cúc dại
Nhưng bóng núi như tuổi đời khắc khoải
Có mùa nào còn đứng đợi tôi không?
R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2020 22:37:48 bởi Ct.Ly >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:40:31
0
BA MỐT NĂM RỒI 
 
Ba mốt năm rồi như cánh sóng
Vui buồn bao độ nước đầy vơi
Thương thay con nước ôi bèo bọt
Bạc trắng đầu rồi vẫn xa khơi!
 
Ba mốt năm rồi như khói mây
Khi đen, khi trắng, lúc mỏng, dầy
Mây ơi hiểu lẽ vô thường chứ
Sao để đời mình theo gió bay?
 
Ba mốt năm rồi tay trắng tay
Mấy bầu chữ nghĩa, mấy cơn say
Thân tằm đến chết tơ còn vướng
Bút nghiên cay đắng vốn xưa nay.
 
Ba mốt năm rồi ai biết cho
Chí trai như thể bến không đò
Năm tháng qua rồi sao lấy lại
Những niềm khinh bạc lẫn ngây thơ!
 
Ba mốt năm rồi, ba mốt năm
Vẫn say, vẫn viết, vẫn âm thầm
Bao giờ như ánh trăng rằm nhỉ
Xé vành mây bạc chiếu xa xăm?
 
Ba mốt năm rồi ta ngó ta
Trẻ trung đâu nữa, cũng chưa già
Tháng ngày ngơ ngẩn miền sơn cước
Như một loài ong mê cỏ hoa.
 
Ba mốt năm rồi trong khoảnh khắc
Nhấp chén trà thơm nghe chớm thu
Ta tiễn nửa đời theo ký ức
Nửa đời phiêu lãng giữa hư vô…
                                         ĐTT, Sinh nhật
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:42:40
0
VIẾT VỘI TẠI BẾN XE 
 
Ngồi giữa bến xe
Đêm mùng Năm tết
Ngắm dòng người đi
Những đoàn lê thê
Kéo dài không hết
Ngày tháng vô tình
Đuổi nhau quên mệt
Có kẻ đa tình
Ngồi xoa tóc bạc
Dường như da thịt
Tiếc thời gian trôi
 
Tôi lắng nghe tôi
Từ trong tiềm thức
Những niềm uẩn khúc
Dong buồm ra khơi
 
Ôi nửa đời người
Biết bao hò hẹn
Đã thành kỷ niệm
Chìm theo sương rơi
 
Bao nhiêu mộng ước
Không thực nữa rồi
Như vành trăng khuyết
Nằm ngang lưng trời
 
Tôi lắng nghe tôi
Từ trong khoảnh khắc
Tiếng giày không quen
Đi vào trong óc
 
Này cô quán cóc
Này bác lao công
Tài xế mấy ông
Này em vé số
Này kẻ giàu sang
Này người khốn khó
Kìa biết bao người
Đi về đâu đó
Tất tả vội vàng
Như là mây gió?
 
Vừa đoàn tụ đó
Rồi thì chia phôi
Kẻ khóc người cười
Vì sao thế nhỉ?
 
Bao nhiêu ý nghĩ
Bủa vây đêm này
Mà nào tôi hay
Thân mình: Lữ khách!
 
ĐTT - Mùng 5 tết Canh Tý (2020)
 
R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2021 23:38:59 bởi Ct.Ly >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:47:05
0
CÓ NHỮNG NGÀY ANH CHỢT MUỐN LÀM THƠ 
 
Có những ngày anh chợt muốn làm thơ
Dù anh biết chẳng bao người sẽ đọc
Như chiều nay hơi rét luồn trong tóc
Giữa hạ vàng bỗng rơi lạc mùa đông
 
Anh làm thơ để trút trãi nỗi lòng
Khi cảm xúc vỡ òa trong khối ngực
Anh trôi giữa hai bến bờ hư thực
Giữa đời thường vẫn rất bận mộng mơ
 
Đường phố núi bao lần em qua đấy
Có thấy gì trong tán những hàng cây
Trong những sớm sương mù hoen ướt kính
Trong nắng hồng mơn trớn bàn tay?
 
Em có nghe mùi hương hoa cỏ
Tiếng chim muông trong gió gọi bầy
Hạt mưa rớt trên lòng đường rất nhẹ
Đám côn trùng khua cánh tung bay?
 
Anh nghe hết và anh thấy hết
Những thanh âm ở cung bậc rất trầm
Và đôi lúc anh trả lời chúng nữa
Tiếng lòng anh như tiếng một chàng câm!
 
Anh bước đi qua những phố âm thầm
Tiếng huyên náo cũng hòa vào điệu nhạc
Có chút gì hình như buồn man mác
Một chút gì rất khác, chỉ riêng anh…
 
Anh cũng giống một mùa đông rơi lạc
Giữa dòng đời tất bật hơn thua
Tóc dẫu bạc tim vẫn hoài non nớt
Nên có những ngày… anh bất chợt làm thơ
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:50:39
0
GIA NGHĨA CHIỀU MƯA BAY 
 
Mưa phố núi đâu buồn như ai nghĩ
Có hoang liêu nhưng ý vị vô cùng
Trong những tiếng rơi đều rất khẽ
Chứa cả ngàn giai điệu ngân rung
 
Mưa phố núi vương vấn hồn nghệ sĩ
Như sương mù vương tóc những hàng thông
Ôi phố núi hay người tình tri kỷ
Cho ta say, say chếnh choáng men nồng
 
Những con đường trãi dài hoa vàng rộ
Khói lam chiều hiu hắt phía đồi xa
Đồi rất nhỏ loang lỗ triền đất đỏ
Phố lưa thưa, cây cối phủ che nhà
 
Mưa phố núi đâu buồn đâu em nhỉ
Quán trên đồi bỗng thấy thật gần mây
Dăm cánh én chao giữa trời hùng vĩ
Như giục mình ôm vũ trụ vào tay
 
Gia Nghĩa! Gia Nghĩa! Chiều mưa bay
Biết cho chăng ôi một chút lòng này
Khi ta đến chiều tặng mưa rất nhẹ
Mà khi về mang nỗi nhớ khôn khuây...

Gia Nghĩa, Đắk Nông, 09.07.2020
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:53:17
0
PHỐ BIỂN ANH VÀ PHỐ BIỂN EM 
 
Từ phố núi anh về thăm phố biển
Sớm tháng Năm mây trắng nắng thơm hồng
Muôn con sóng giỡn đùa trên bãi cát
Biển êm đềm như xa thêm mênh mông
 
Trước sông Hàn mà đâu nào thấy lạnh
Biển bên này và biển cũng bên kia
Nơi em đi và nơi này anh đến
Cùng một nguồn tuyệt không có phân chia
 
Từ phố núi anh về thăm phố biển
Nghe xôn xao kỷ niệm thuở ban đầu
Nhanh quá nhỉ, mười năm rồi em nhỉ
Đã bao lời ta quên nói cùng nhau?
 
Ngày quen em anh hai bàn tay trắng
Ôm chí ngàn lên đỉnh núi nhìn mây
Chí chưa trọn anh cúi đầu cay đắng
Em âm thầm lo hết kế sinh nhai
 
Bước vơ vẩn một mình bên biển vắng
Anh hiểu rằng hạnh phúc giản dị thôi
Sau lưng anh luôn có dáng một người
Cùng gắn bó như thể là chiếc bóng
 
Từ phố núi anh về nghe tiếng sóng
Tiếng trùng dương vang vọng phía trời xa
Cho tim anh cuốn lên dòng máu nóng
Viết về em thay một bản tình ca
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 14.10.2020 10:55:42
0
HƯƠNG XƯA 
 
Những ngày mưa hoa sữa bỗng thơm hơn
Trên đường tôi về xôn xao kỷ niệm
Nghe xao xuyến như buổi chờ hò hẹn
Và bâng khuâng tựa tan vỡ tình đầu

Mùa thu nằm trong hoa sữa rất lâu
Trên đường tôi về bao mùa thu cũ
Ôi quá vãng mới hôm nào thơ nhỏ
Sau lưng cha ngơ ngác ngắm phố phường
 
Hoa sữa mềm trong những sớm mù sương
Rơi rất nhẹ rồi lẫn vào trong tóc
Tóc ai dài gói hương nồng tới lớp
Mà mùi thơm chưa dứt, hai mươi năm!

Qua bao nhiêu cơn sóng gió thăng trầm
Tôi lại về đây con đường hoa sữa
Chiều se lạnh dáng ai ngồi bên cửa
Mặc thời gian chải tóc chẳng còn xanh

Những bóng người trên phố vắng chạy quanh
Ôi phố núi ai gọi "Buồn Muôn Thuở"(*)?
Có nỗi buồn thân quen như nhịp thở
Khiến lòng mình trăn trở mãi niềm yêu
 
Hoa rụng đầy đường thương biết bao nhiêu
Ngang lối tôi về giăng đầy kỷ niệm
Tuy nhàu úa theo dòng đời ẩn hiện
Giữa mưa nguồn còn nguyên vẹn hương xưa.
 
                                           TĐT,16/9/2020
(*) Buôn Ma Thuột viết tắt là BMT, người ta hay gọi đùa là Buồn Muôn Thuở
  R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2021 22:48:03 bởi Ct.Ly >
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 29.12.2020 16:25:21
0
VỀ ĐẤT MẸ 
 
Tôi lại về đây quê xứ Thanh
Khi thu thơm nắng, gió trong lành
Lúa xong mùa gặt phơi đầy xóm
Lối nhỏ trâu nằm bên tre xanh
 
Tường cũ ven đường dây mướp leo
Cá vui tung tẩy dưới ao bèo
Tiếng gà xao xác đi tìm ổ
Đôi lá dừa lay như ca reo
 
Nghiêng nghiêng trong khói nếp nhà xưa
Mái ngói hoen màu, cây lưa thưa
Giếng nước bây giờ rêu phủ biếc
Đất bạc, vườn hoang ôi thương chưa!
 
Bên bếp rơm hồng bà tôi đâu
Từ nay xa vắng tủi dây trầu
Theo ông bà cũng về yên tịch
Chỉ tiếng dế đồng kêu đêm thâu
 
Tôi lại về đây quê xứ Thanh
Khi thu đang trút lá trên cành
Sương sớm vương đầy nơi khóe mắt
Bỗng thấy hồng trần sao mong manh
 
Mười mấy năm rồi tôi trở lại
Biết bao người cũ nay về đâu
Trẻ nít bây giờ xa lạ nhỉ
Năm tháng xoay vần như bể dâu!
 
Từ vùng đất này tôi sinh ra
Một tuổi lên đường đi chia xa
Có sợi chỉ hồng theo bước mãi
Níu giữ Hồn tôi-Quê ông cha
 
Tôi lại về đây quê xứ Thanh
Rưng rưng bưng chén nước chè xanh
Biết bao giờ nữa tôi về nữa
Có giọt nước nào rơi long lanh…
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI

dongthanhtruc
  • Số bài : 441
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2009
  • Nơi: Thảo nguyên mờ sương khói
Re:ĐÔNG THANH TRÚC- Những vần thơ tiếp nối - 31.03.2021 10:07:07
0
HOA SAO THÁNG BA
 
Tháng ba hoa trãi vàng đất đỏ
Thương nhớ theo miền bươm bướm bay
Muôn cánh tơ mềm trên lá cỏ
Rung động hòa theo những dấu giày
 
Tháng ba hoa trãi vàng đất đỏ
Ta về gom lại chút hương xưa
Gom cả ánh chiều nơi xóm nhỏ
Sợ dấu yêu tàn theo nắng mưa
 
Hoa Sao thơm đường ta đến lớp
Hoa Sao thơm ngát tóc người thương
Hoa Sao thơm lẫn mùi khói bếp
Thơm vầng trăng ngọc suốt đêm sương
 
Tháng ba hoa trãi vàng trên đất
Đất đỏ quê nghèo bên núi mây
Ta đi góp nhặt từng ký ức
Năm tháng vương đầy trong bóng cây
 
Hoa cứ non hiền như ngày trước
Cứ hoài thanh thoát, cứ tinh khôi
Chỉ cố nhân dần thưa ghé lại
Mặc cánh hoa buồn thơ thẩn rơi
 
Hoa nhỏ xinh mềm như nức nở
Dăm tháng ba thôi tóc đổi màu
Rồi đây không biết ai còn nhớ
Chút tình âu yếm lúc bên nhau?
 
"Đêm thanh ngồi cô độc,mời trăng kể lể chuyện buồn
Canh khuya ngủ một mình,gọi dế nói niềm sầu hận" (U Mộng Ảnh)
RIÊNG MỘT GÓC TRỜI