HOÀI NIỆM
NHỚ XUÂN XƯA
Đón xuân này lại nhớ xuân xưa
Chốn cũ người đâu cảnh thiếu thừa
Ngắm cội mai già bên suối vắng
Nâng cành hoa dại góc rừng thưa
Trời xanh lơ lửng vần mây lướt
Núi đỏ đong đưa ngọn gió đùa
Nhặt cánh hoa vàng nghe tết đến
Bâng khuâng nhớ mẹ khúc giao mùa R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:24:53 bởi Viet duong nhan >
XUÂN XỨ HOA ĐÀO
Dừng chân ghé lại xứ hoa đào
Xuân đã đến rôì buổi sáng nao
Thành phố mãi chìm trong mộng mị
Đồi thông say đắm giấc ngàn sao
Cam Ly ngây ngất mây se sắt
Than Thở miên man gió nghẹn ngào
Đà Lạt mơ màng sương khói phủ
Tình nồng duyên thắm hẹn hò trao r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:29:03 bởi Viet duong nhan >
BÃO TÌNH
Mây xám giăng ngang một góc trời
Mịt mù cơn lốc cuốn mưa rơi
Cuồng phong che lấp rừng sim tím
Gió xoáy dập vùi cánh phượng trôi
Nẻo tới còn bao nhiêu cách trở
Đường về sao mãi quá xa xôi
Thuyền tình mất lối trong giông bão
Một cánh hoa trôi phải ngậm ngùi
Khi cơn bão đi qua
Giông bão đã qua một khoảng trời
Bụi mù thôi cuốn, lá thôi rơi
Dòng nước đã không còn cuộn chảy
Đường mây lại vẫn lững lờ trôi
Nẻo đời những tưởng gần nhau thế
Rồi bỗng một chiều hóa xa xôi
Bão đến rồi đi...trời lại sáng
Biết vậy lòng sao vẫn bùi ngùi...
Đây là bài thơ đầu tiên Hoatina làm theo thể Đường Luật, lời thơ còn vụng về, mong được học hỏi nhiều từ nguyens.
Khi cơn bão đi qua
Giông bão đã qua một khoảng trời
Bụi mù thôi cuốn, lá thôi rơi
Đường mây lại vẫn ơ hờ lướt
Dòng nước đã không còn cuộn trôi
Những tưởng tình đời gần mãi thế
Bỗng dưng duyên phận hóa xa xôi
Bão đi rồi đến...trời mong sáng
Biết vậy lòng sao vẫn ngậm ngùi... Đây là bài thơ đầu tiên Hoatina làm theo thể Đường Luật, lời thơ còn vụng về, mong được học hỏi nhiều từ nguyens.
Hoatina thân mến xin sửa laị 5 luật bằng,trắc nha. giữ nguyên ý thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2006 15:11:09 bởi nguyens >
Cảm ơn nguyens nhiều! Có người thầy tận tình như nguyens, HTN tin rằng sau này mình sẽ làm được nhiều thơ Đường hơn mà lại...không bị sai (nhưng nếu vẫn sai thì mong nguyens chỉ giúp nhé.)
Hoatina.
Cảm ơn nguyens nhiều! Có người thầy tận tình như nguyens, HTN tin rằng sau này mình sẽ làm được nhiều thơ Đường hơn mà lại...không bị sai (nhưng nếu vẫn sai thì mong nguyens chỉ giúp nhé.)
Hoatina.
KHÁCH SÁO QUÁ LẮM ĐẤY. không dám là thầy đâu. Thơ của Hoatina rất hay. Vào đây để tìm hiểu luật nè:
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=71334
Hoatina nói thật lòng mà, nguyens còn đưa cả đường link cho HTN nữa, vậy lại xin cám ơn lần nữa nha. HTN đã in ra và tối nay về sẽ nghiên cứu kỹ.
Hoatina
VỀ THĂM MẸ
Từ lúc ta xa mái giảng đường
Sa vào thế giới cảnh tang thương
Núi rừng kết bạn duyên hồ hải
Mưa nắng se tình kiếp gió sương
Xuân đến vì rừng mai chớm nở
Thu về thấy suối lá vàng vương
Cánh thư còn đó bao lời hứa
Thất hẹn mãi rôì Mẹ hãy thương r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:35:26 bởi Viet duong nhan >
XUÂN TRÊN ĐỈNH CAO
Từ đỉnh cao nghe nhớ về quê cũ
Tận chân trời phương ấy thật xa xôi
Ước gì theo ngọn gió nhắn được lời
Bao câu nói yêu thương con gửi mẹ
Dòng Dabla vẫn cuồn cuộn chảy
Nước đỏ ngầu sủi bọt nhớ nguồn xa
Thay lời ru bằng tiếng gió âm ba
Từ sâu thẳm nỗi lòng nghe da diết
Rừng chập chùng nhấp nhô màu xanh thẩm
Một mảnh trời đỉnh núi thấy cô đơn
Trong giây phút tưởng ở chốn thiên đường
Nhìn trần thế từng làn mây thơ thẩn
Xuân đã về mà không nghe tết đến
Ở nơi này sao chẳng giống quê ta
Không bánh chưng thịt mỡ chẳng dưa hành
Lon đồ hộp - đón xuân trong lặng lẽ
Xuân chợt đến chợt đi trong hoang vắng
Góc rừng hoang vội nở búp chôì non
Bờ suối vắng róc rách tiếng xuân về
Trên đỉnh cao đón xuân bằng ánh mắt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:08:32 bởi Viet duong nhan >
Gửi nắng cho ai
Muốn gửi cho ai chút nắng hồng
Xua tàn giá lạnh của ngày đông
Đường mây cánh nhạn đi muôn hướng
Dòng nước cá bơi khắp bể sông
Tết đến ai thương về quê mẹ
Xuân về ta nhớ chút tình không
Niềm thương nỗi nhớ bao giờ cạn
Chia sẻ cho nhau một tấm lòng.
GỬI EM
Anh nhắn cho mây chở nắng hồng
Tặng em sưởi ấm trọn mùa đông
Sóng lên đênh vỗ bên bờ vắng
Thuyền lững lờ trôi nhớ bến sông
Ánh mắt ngày xưa giờ đâu nữa
Lời yêu năm ấy có còn không?
Đường tình vạn nẻo ai nào biết
Xa mặt cớ sao vội cách lòng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:43:58 bởi Viet duong nhan >
LƯNG CHỪNG
Trong lặng lẽ giọt sương buồn trên lá
Giữa đêm đen không một ánh sao mờ
Ai vẫn đi những bước nhẹ bên đời
Bên biển vắng một cánh buồm chắp vá
Xuân đã về bâù trời nhiều hoa nở
Cội mai già lác đác cánh vàng rơi
Nửa chừng xuân nắng rụng ở bên đời
Trong sâu thẳm gió xuân chừng lạnh giá r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 04:57:39 bởi Viet duong nhan >
GỬI EM
Anh nhắn cho mây chở nắng hồng
Tặng em sưởi ấm trọn mùa đông
Sóng lên đênh vỗ bên bờ vắng
Thuyền lững lờ trôi nhớ bến sông
Ánh mắt ngày xưa giờ đâu nữa
Lời yêu năm ấy có còn không?
Đường tình vạn nẻo ai nào biết
Xa mặt cớ sao vội cách lòng
Em có nghe buồn? Em có nghe buồn không hỡi em
Khi đông lạnh giá đến bên rèm
Màu hoa đã đượm trong phòng vắng
Sắc lá lại tươi mãi bên thềm
Như thoáng nghe tình lên tiếng gọi
Em về chút bỏ mọi ưu phiền
Này em có thấy trong màu mắt
Bóng dáng ai về, giấc mộng lên?...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2006 22:59:51 bởi Hoatina_hn >
CÔ GÁI MIỀN SƠN CƯỚC
Em là cô gái miền sơn cước
Chỉ biết yêu trăng với núi rừng
Dệt mộng bên bờ con suối nhỏ
Gieo thơ theo sợi nắng chiều vương
Em vẫn hồn nhiên tuổi mộng mơ
Vui đùa ca hát dưới trăng mờ
Soi mình duyên dáng bên bờ suối
Khoe mái tóc huyền gió ngẩn ngơ
Bên nương rẫy vắng một chiều nao
Sợi gió đưa hương lúa ngạt ngào
Say đắm nỗi lòng anh lính trẻ
Thẹn thùa sơn nữ tự hôm nào
Sơn nữ mơ màng bên rẫy nương
Mỗi chiều nắng nhạt thấy thương thương
Hoàng hôn buông xuống nghe nhơ nhớ
Đôi mắt mơ huyền bao vấn vương
Hiu hắt gió chiều gợi nhớ thương
Có chàng lính trẻ tận sa trường
Cầm về cánh thư mầu tim tím
Ánh mắt ngập ngừng bao xót thương
Cánh thư nét chữ loang mầu máu
Lời ngỏ tim yêu quá muộn màng
Kẹp đóa hoa rừng làm chứng cớ
Tình nàng sơn nữ đắp khăn tang
Ánh mằt hồn nhiên đã mất rồi
Mây chiều nhạt nằng bỗng chơi vơi
Hoàng hôn se sắt tim đau xót
Tiếng vạc kêu sương một khoảng trời r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2006 13:41:37 bởi Viet duong nhan >
HOA NẮNG
Hoa nắng ai cài lên tóc em
Cành phong Lan dỗi khóc bên rèm
Gió hờn thôi lướt ngoài sân vắng
Mây giận ngừng trôi bóng trước thềm
Cho ánh mắt nàng thôi luyến tiếc
Để bờ môi thắm hết ưu phiền
Sương đêm lóng lánh pha màu mắt
Cung nguyệt ỡm ờ -giấc mộng lên
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2006 10:33:49 bởi nguyens >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: