Bâng khuâng
Tôi đã thấy chùm hoa mai hé nở
Cánh ươm vàng như báo cảnh xuân sang
Lòng bâng khuâng chợt nhớ đến xuân nào
Đôi mắt ấy thẹn thùng qua ánh lửa
Tôi nghe thấy lòng mình như ấm lại
Chút bồi hồi nhớ lại những xuân qua
Ngày xưa ơi những kỉ niệm êm đềm
Bên lửa hồng trông bánh chưng chờ sáng
Ôi nhớ quá đôi má hồng qua ánh lửa
Mắt thẹn thùa môi lí nhí chẳng nên câu
Lòng xôn xao tim rộn rã nhịp giao hòa
Bờ vai thon mà đôi tay như thừa thãi
Xuân năm ấy tuổi xuân chừng mươi tám
Ăn tết rồi xuân bỏ phố đi xa
Bỏ sau lưng bao kỉ niệm tuổi học trò
Bà mẹ già và người yêu còn bé nhỏ
Bao nhiêu năm nàng xuân chừng thấm mệt
Mắt đượm buồn tay bế nách đeo mang
Tóc lưa thưa những sợi trắng chen màu
Tôi chợt thấy cuộc đời như đã lỡ …..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2007 08:50:29 bởi nguyens >
Trăng say giấc – mộng đêm lành quê mẹ
Gió thu vờn bông lúa trĩu tình ai
Đời xa ơi tôi lại muốn đi về
Tìm nhặt lại những ngày xưa yêu dấu