HOÀI NIỆM
[Khách Trọ
Liễu ngủ ngoài hiên quán vắng buồn
Có chàng lãng tữ nhớ quê hương
Cơm ăn áo mặc còn trông cậy
Tay bùn chân lấm cớ sao vương
Đành thôi một kiếp đời sương-gió
Tạm nghỉ đêm này tại quý phương
Đối ẩm cùng ta là nguyệt thẹn
Mai lại mình ta với bụi đường lâu hong gặp chú chú có khoẻ hong nè , chúc chú một ngày vui nhé !
Khách Trọ
Liễu ngủ ngoài hiên quán vắng buồn
Có chàng lãng tữ nhớ quê hương
Cơm ăn áo mặc còn trông cậy
Tay bùn chân lấm cớ sao vương
Đành thôi một kiếp đời sương-gió
Tạm nghỉ đêm này tại quý phương
Đối ẩm cùng ta là nguyệt thẹn
Mai lại mình ta với bụi đường
lâu hong gặp chú chú có khoẻ hong nè , chúc chú một ngày vui nhé !
Cám ơn Bé thật nhiều , chú vẫn khoẻ
Đông quá làm gì thêm rắc rối
Chỉ cần hai đứa cũng vui thôi
Ngắm trăng , thưởng lãm vần thơ nguyệt
Xào xạc đêm dài - giấc lả lơi
Nguời xưa thường dạy đông mới vui
Sao mà Nguyên lại cho rắc rối
Mưa đêm rơi suốt làm sao thấy
Bóng nguyệt đêm này hả khách ơi...

BĂNG NGUYỆT
Một vầng Băng Nguyệt lững lờ trôi
Sương lạnh hoàng hôn thấm ướt đời
Dặm liễu giai nhân miền đất khách
Ngàn mai lữ thứ cảnh quê người
Bâng khuâng nhặt cánh hoa đào rụng
Ngây ngất se lòng ngấn lệ rơi
Dăm khắc thả hồn mơ cố quận
Trọn đời ôm mộng giấc ngàn khơi
Bác Nguyên cứ hay thích cho đường
Nguyệt thì dốt lắm chuyện nấu tương
Cứ đọc xuôi tai là Nguyệt xếp
Ko cần niêm luật với tính lường
________________________
Băng Nguyệt (2)
B óng nhỏ em về một sớm mai
A ó trắng tóc mềm theo gió bay
N ắng ấm có vương theo gót nhỏ
G iấu trong mắt thẹn những u hoài
N ơi ấy ngày xưa em lớn lên
G iữa đời ly hợp ,những nhớ quên
U uất nổi trôi phương trời lạ
Y ên ấm gì đâu, chỉ bấp bênh
E n' con mơ lại khung trời hạ
T ìm chút bình yên...hết gập ghềnh.
HẠ VỀ
Cánh phượng đong đưa bước hạ về
Hanh vàng sợi nắng vạt lê thê
Áo Cô tím quá chiều xuân cuối
Trắng xóa hoàng hôn mái tóc thề
Lại một mùa hoa phượng vĩ bay
Là thêm ngấn lệ buổi chia tay
Sân trường hoa nắng sầu ly biệt
Bụi phấn còn vương mái tóc thày
Hoa phượng bay bay trước cổng trường
Đàn chim đủ cánh bước muôn phương
Vui buồn lẫn lộn đời nhà giáo
Thêm một mùa hoa với giảng đường
Cánh phượng tung bay vạn nẻo đường
Sân trường se sắt nỗi lòng vương
Trời xanh, xanh ngắt làn mây trắng
Phượng thắm tình Cô - giấc mộng thường Thân tặng quý Thầy Cô giáo nhân dịp hè về
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2006 08:38:40 bởi nguyens >
Nguời xưa thường dạy đông mới vui
Sao mà Nguyên lại cho rắc rối
Mưa đêm rơi suốt làm sao thấy
Bóng nguyệt đêm này hả khách ơi...
Bóng nguyệt đêm này hả khách ơi
Trăng ru mộng Khánh giấc à ơi
Giọt mưa tí tách -cung mây tỏ
Nguyệt rạng Khánh ngân - giấc mộng đời


Bóng nguyệt đêm này hả khách ơi
Trăng ru mộng Khánh giấc à ơi
Giọt mưa tí tách -cung mây tỏ
Nguyệt rạng Khánh ngân - giấc mộng đời
Mèn ui thơ Nguyên hay quá à
Đọc đi đọc lại hiểu hong ra
Mộng đời gì rứa ai mà biết
Cuội chắc đợi rồi..thôi...cáo nha.(cáo biệt nha

)
HOÀNG HÔN TRÊN ĐẤT MŨI
Đất Mũi hoàng hôn nắng nhạt mầu
Cuối trời quê Mẹ gió xôn xao
Biển xanh thăm thẳm -ngàn thương nhớ
Mây tím mênh mông -vạn nỗi sầu
Lặng lẽ chiều đi - cung nguyệt lạnh
Âm thầm đêm đến - giọt mưa ngâu
Chim bay mỏi cánh - mong về tổ
Lữ khách dừng chân -nhớ mộng đầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2006 07:27:19 bởi nguyens >
CẢM THU
Chiều thu bàng bạc lá thu rơi
Mây xám giăng ngang một góc trời
Thấp thoáng đầu sông hoa nắng rụng
Lững lờ cuối bãi đám bèo trôi
Tình xuân năm ấy vừa ươm nụ
Ước mộng hôm nao đã khép rồi
Gió thoảng vi vu -hồn mặc khách
Nửa đời hoang phế - mãi rong chơi
MÀU HOA NĂM ẤY
Ngày ấy ươm buồn chẳng có tên
Chiều rơi giọt đắng rụng bên thềm
Nâng cành hoa tím -mầu hoa úa
Nhặt bóng trăng thanh -ánh nguyệt mềm
Lặng lẽ tim côi chìm nỗi nhớ
Âm thầm bóng lẻ ngập sương đêm
Mầu hoa tim tím - hoa năm ấy
Còn đọng trên mi -ngấn lệ dài
Bao giờ tôi lấy lại được lòng vui
Giữa chốn nhân gian ngạo nghễ cười
Người đi thuở ấy quên hẹn ước
Cho tới bây giờ lệ vẫn rơi....
Thơ của chú Nguyễn hay quá, đầy tâm sự u hoài và cô đơn... Mạn phép góp đôi dòng chia sẻ...
Cơn mưa đầu hạ
Mang lạnh về trên những cành lá
Xa thật rồi...
Mùa đông không còn gieo sầu lên mái phố
Nỗi nhớ mãi thân thương
Lại trở về dọc suốt con đường
Những hàng phượng đỏ...
Em một mình không xứ sở
nói gì đến bình yên!
Một đêm cả gió
Một người hiền ngồi bên khung cửa
Vĩnh viễn mùa
vĩnh viễn tháng năm...
Cơn mưa đầu hạ
Mang lạnh về trên những cành lá
Xa thật rồi...
Mùa đông không còn gieo sầu lên mái phố
Nỗi nhớ mãi thân thương
Lại trở về dọc suốt con đường
Những hàng phượng đỏ...
Em một mình không xứ sở
nói gì đến bình yên!
Một đêm cả gió
Một người hiền ngồi bên khung cửa
Vĩnh viễn mùa
vĩnh viễn tháng năm...
Ve rên rỉ gọi mùa hạ đến
Nắng hanh vàng sợi mến sợi thương
Hè về cánh phượng vấn vương
Sân trường đâu bóng người thương năm nào
Lặng lẽ những ngón tay
Ôm vào lòng những đam mê
hư ảo...
Đâu rồi bản lĩnh
Đâu rồi niềm tin
Khi ngày mới đem về nắng xanh trong trẻo?
Ngọn đèn đường dầu dãi
vẫn vàng suốt bốn mùa
Nỗi buồn như sương thu
ra đi rồi trở lại
Em còn trẻ dại
vụng khờ lo toan
Đường đời khi lạ khi quen
Tháng năm hát lời cát bụi...
Tất cả những người đứng đợi
sao chẳng phải là anh của tôi?
Những ngày tháng vừa mới đây thôi
Mà sao đã cũ!
Người đã đi giữa chiều mờ sương phủ
Đường vạn dặm xa xôi...
Xuân chưa qua
Mà hè đã tới
Trời bốn phía mây giăng
Sấm nổi
Lá vội vàng rơi
trên mặt hồ sũng nước
Đời thì mải miết
mà em thì đơn côi
tháng năm ấy đã vắng xa rồi
Anh có nhớ...
Em không xứ sở
xa lạ lời yêu anh
nỗi nhớ rất xanh
trên những con đường tiếp nối...
Thèm cảm giác được chờ được đợi
khi em trở về
Anh đã đi qua những say mê
Và đã nói về một tình yêu không chết...
Rồi vẫn thế
những tháng ngày mỏi mệt
lướt qua em...
THỤY
Thụy về giọt nắng chợt xôn xao
Gió gọi mây mưa ngả nón chào
Bẻn lẻn nụ hồng đang úa sắc
Thẹn thùa đóa cúc đã phai màu
Vườn thơ phối ngẫu tình trăng gió
Cung nhạc giao hoan chuyện trúc đào
Gió thoảng ru đưa hồn viễn xứ
Hoàng hôn se sắt mộng duyên đầu
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: