HOÀI NIỆM
Đêm thu
Trời cao trong vắt bóng trăng treo
Dầy đặc tinh cầu bé tí teo
Nầy sợi mây trôi chừng đứng chựng
Kia vì sao lạc khẽ bay vèo
Lững lờ góc núi làn sương khỏa
Róc rách ven rừng tiếng suối reo
Lặng lẽ buông câu chờ mẻ lưới
Bác ngư mỏi gối thả tay chèo
THU BUỒN
NHỚ ai một mảnh trăng gầy treo
đầu tháng lưỡi liềm bé tý teo
ánh mỏng nhạt soi trời vẫn tối
cánh chim lẻ bạn hết bay vèo
trăng treo đỉnh núi mờ thăm thẳm
tiếng gió trong cây khúc nhạc reo
thu cũ còn vương thuyền thả mộng
vần gieo anh lái em cùng chèo
YeuDieuLongNu.
huynh dạo này không làm thơ đường nữa hả và làm ý tứ thơ nhẹ thui heng...từ ngữ cổ quá ,muội không theo được đâu hii chúc huynh vui
Góc phố bâng khuâng
Chiếc lá vàng quên rụng
Phố chớm buồn
Khi chợt nhớ gót chân xưa
Thu trôi qua trên phiến đá hoen màu
Hoa nắng nhạt
Buồn..
Lang thang trên hè vắng
Tương tư
Quẩy gánh tương tư đứng thẩn thờ
Hai đầu nỗi nhớ một trời thơ
Duyên tình chỉ một người trong mộng
Cuộc sống chia đôi cảnh đợi chờ
Vạt nắng chiều về nghe trống vắng
Làn sương đêm rũ nghĩ vu vơ
Buồn trông xa thẳm vì sao lạc
Mượn ánh trăng vàng gởi ước mơ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2006 17:05:30 bởi Huyền Băng >
Góc phố bâng khuâng
Chiếc lá vàng quên rụng
Phố chớm buồn
Khi chợt nhớ gót chân xưa
Thu trôi qua trên phiến đá hoen màu
Hoa nắng nhạt
Buồn..
Lang thang trên hè vắng
LỠ HẸN góc phố hẹn đầu tiên
để anh trong ưu phiền
chỉ tại cơn mưa đổ
trút xuống mộng tình duyên
anh đứng đợi lặng yên
bên hàng đèn khuya lạnh
gió xé mưa muôn mảnh
giọt rơi thẳng-giọt nghiêng.
buồn lạnh trộn con tim
đôi mẳt nhìn ngơ ngác
bóng người thưa lác đác
đi vội dưới hàng hiên.
anh về trong lặng im
như chiến binh thất trận
biết lỡ trong mưa hận
sao chẳng phôn cho anh.
để anh phải nhìn mành
mưa dăng buồn dệt mãi
để tim anh trống trải
nghĩ tình là mong manh
YeuDieuLongNu
chúc huynh vui nhé NGUÝEN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2006 02:03:34 bởi YeuDieuLongNu >
Lỡ hẹn
Đã lỡ hẹn rồi -sao nói đây?
Người ơi có hiểu nhớ nhung đầy
Lang thang từng bước trong chiều vắng
Hoa nắng đượm buồn theo gió say
Nhớ gót chân hồng trên phố xưa
Hàng me rũ lá nắng lưa thưa
Mây trôi hờ hững trời hoang lạnh
Lặng lẽ công viên một bóng thừa
Ghế đá ươm buồn trên lối đi
Gió vờ hôn nhẹ cánh tường vi
Cho ai chợt nhớ làn môi ấy
Ngầy ngật sương mờ đọng ướt mi
Ai đã từng chờ mới biết lâu
Hong sầu từng phút đếm mưa ngâu
Xôn xao tấc dạ tay thừa thải
Điếu thuốc tàn nhanh khói nhạt mầu
Đã mấy thu rồi em biết không?
Mỏi mòn ghế đá - cảnh chờ mong
Tàn me xanh ngắt giờ đang úa
Vì nhớ người xưa -đã lấy chồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2006 11:11:33 bởi nguyens >
VU VƠ
Hong sầu tựa bóng tiếc vu vơ
Dăm mảnh tình xa đã khuất mờ
Mượn ánh trăng thu tìm nỗi nhớ
Nương làn gió hạ thỏa cơn mơ
Ngàn thương tiếp nối đời lơ lững
Trăm tủi đeo mang kiếp vật vờ
Xa thẵm trời cao vầng nguyệt khuyết
Có vì sao lạc đứng chơ vơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2006 08:23:04 bởi nguyens >
MƯA ƠI
Đêm buồn ru đếm giọt mưa rơi
Sợi nước đan nhau kín mảng trời
Lặng lẽ bên hiên đàn sẻ trú
Lạnh lùng dưới rãnh cánh hoa trôi
Lệ tràn khoé mắt lòng tê tái
Đèn hắt cô phòng bóng lẻ loi
Kỷ niệm xưa về trong luyến tiếc
Sương mờ phố núi nhớ chơi vơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 10:46:06 bởi nguyens >
Bâng Khuâng
Đã mấy thu rồi em biết không?
Tình xa từ độ nắng thôi hồng
Đông về gió rét - lòng xao xuyến
Hạ đến mưa dầm - dạ nhớ nhung
Buổi ấy thuyền đi mang ước vọng
Chiều nao bến đợi lặng chờ mong
Đôi bờ chia cách- đời ngăn lối
Một chút bâng khuâng - trải nỗi lòng
Xuân nhớ mẹ
Con hứa sẽ về dẫu tết qua
Cho dù cánh én đã bay xa
Cội mai nở rộ vàng trong gió
Chậu cúc tàn nhanh rụng trước nhà
Nhớ lắm bụi trầu đang mướt lá
Thương nhiều mái tóc chớm râm hoa
Chiều ru thoang thoảng mùi hương lúa
Tiếng sáo du dương -vạt nắng tà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2006 11:45:30 bởi nguyens >
Chớm đông
Gió chiều se sắt chớm sang đông
Sợi nắng lơ thơ gợn nỗi lòng
Tím ngắt khung trời pha ước vọng
Xám mờ đỉnh núi nặng chờ mong
Thuyền đi-đi mãi vàng năm tháng
Bến đợi - đợi hoài vợi nhớ thương
Đời chia hai mảnh-tình chưa trọn
Xuân đã qua rồi nhạt nét son
Gọi nắng
Gọi chút nắng cho gió chiều thôi lạnh
Mây thôi buồn trong ngày tháng đi hoang
Tình xa đưa thôi những phút hững hờ
Nơi bến vắng con thuyền xưa vẫn đợi
Gọi chút nắng cho thêm hồng đôi má
Chút mượt mà vì tóc đã thôi bay
Lời yêu xưa khoảnh khắc chợt trôi về
Trong sâu thẵm bừng lên mầu nắng gọi
Từng lọn sóng đùa nhau chiều biển vắng
Vẫn rì rào tiếng gọi cõi hoang sơ
Mãi ngoài kia - nơi tiếp nối biển trời
Chùm hoa nắng -nhấp nhô -con thuyền nhỏ
Hoàng hôn lộng -mầu chiều hoang tím nhạt
Ráng chiều vàng níu lại bóng thời gian
Chợt đâu đây thoang thoảng gió ru thầm
Có phải không? tình xa lên tiếng gọi..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2006 07:19:59 bởi nguyens >
Chiều Hôm phố thị
Đã lâu lắm- nay về qua xóm cũ
Nắng chiều vàng- con phố vẫn như xưa
Hàng me xanh - xanh ngát tự hôm nào
Con hẻm vắng - tiếng ru buồn não ruột
Bên góc thềm -cô bé chuyền bóng đũa
Nhoẻn miệng cười vì lỡ nhịp rơi banh
Mái tóc mây thắt bím quả hồng đào
Đang giận dỗi - đổ thừa cho nắng dọi
Trước sân đình lũ nhóc làng hò hét
Đang quay quần tranh cướp trái banh da
Giọt mồ hôi nhễ nhại tấm lưng trần
Chúng chìm đắm trong trò chơi thế kỷ
Mái hiên vắng bà cụ già đang trông khách
Chiếc bàn vuông - ly, bát , ấm chè xanh
Anh xe lai , đang gân cổ kéo thuốc lào
Chiếc quạt giấy - trên tay bà phe phẩy
Chiều tắt nắng ánh đèn rơi vàng vọt
Sứ nhà ai -thoang thoảng tỏa hương đêm
Bầy bồ câu chực vỗ cánh bay về..
Nghe xao xuyến - mùi hoàng lan trong gió..
NẮNG THU
Có những chiều thu ngập nắng vàng
Gió buồn se sắt bước lang thang
Mây trôi hờ hững trời hoang vắng
Kí ức năm xưa chợt ngút ngàn
Thuở ấy trăng non tuổi chớm tròn
Thu về đơm mộng nét môi son
Xuân sang e ấp lên màu má
Trăng có ngờ đâu một nỗi lòng
Theo gót chân em sợi nắng hồng
Trắng tà áo trắng -trắng mênh mông
Chiều pha nỗi nhớ mầu vương vấn
Đếm bước hoàng hôn - nắng mỏi mòn
Dẫu có xa nhau -dẫu muộn màng
Ngậm ngùi nhặt lá đếm thu sang
Cửa hồng đã khép -tình chôn chặt
Xin mãi yêu em -dẫu lỡ làng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2006 21:51:54 bởi Viet duong nhan >
Mùa Thu lụa là Thu chỉ đẹp khi tóc cài lá me Nắng hoe hoe vùi gót hài len lén Phố ồn ào mà môi em hoang vắng Tà áo mềm như mây trắng ngang qua Tan trường rồi phố buồn - nhà quá xa Vòng xe quay chiếc lá cài ngang giỏ Câu ca nào cứ vờn theo cánh gió Lá me rơi như Thu rắc đầy lòng Đừng ngẩn ngơ để buồn tím cả sông Mùa nước lên Lục bình xuối về bến Giọt nắng nào hẹn hò em vội đến Khi Mặt trời mòn dần phía hòang hôn Xanh ngắt bầu trời - lơ lửng sao Hôm Chòng chành gió tóc xõa mềm buông thả Em bé nhỏ Tôi ngẩn ngơ đứng ngó Thu len vào tà áo lụa là thơ
NHẶT LÁ THU RƠI
Nhặt lá thu rơi đếm nỗi buồn
Lá nào nhung nhớ -lá nào mong
Yêu thương ngày ấy chừ xa vắng
Chợt rỉ trong tim giọt máu hồng
Mỗi độ thu về nhặt lá rơi
Nghe buồn da diết nhớ chơi vơi
Cung đàn lỗi nhịp đời buông phím
Tiếng vọng chiều xưa lạc giữa trời
Ai có cùng tôi nhặt lá vàng ?
Chia cùng nỗi nhớ lúc thu sang
Nhìn mây lơ lững khi chiều xuống
Nghe vọng trong tim chút bẽ bàng
Gói nỗi lòng này trong lá thu
Đem về ướp mộng dưới trăng mờ
Gửi mây mang nhớ cho người ấy
Dẫu muộn xin đừng phai ước mơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: