Phôi pha
Trùng dương vạn dặm cách xa nhau
Từ biệt ngày nao mắt nghẹn ngào
Biển rộng đôi bờ bao nỗi nhớ
Mây ngàn mấy dãi một niềm đau
Ba mươi năm lẻ ôm trăng khuyết
Là bấy nhiêu ngày đắm mộng sâu
Nửa mảnh tình xa mờ cố quận
Nhạt vần thơ cũ khóc duyên đầu
Giọt lệ tình xa
Chiều rũ bên thềm vệt nắng loang
Vườn hoang ươm mộng giấc thu vàng
Đường xưa im vắng sầu cung nguyệt
Lối cũ u buồn vọng gót loan
Trăm nhớ vi vu hồn gió núi
Nghìn thương thăm thẳm bóng mây ngàn
Xanh xao ngõ trúc hòang hôn nhạt
Giọt lệ tình xa đẫm mắt nàng