HOÀI NIỆM
Trích đoạn: khanhchan
Một góc đời
Nhặt nỗi đau thương điểm góc đời
Đếm từng sợi nhớ để buồn vơi
Nghe hơi sương rụng … ngờ...chân bước
Ngỡ tiếng ai về… chỉ.. lá rơi
Nửa sáng hờn duyên trăng lẻ bóng
Tàn đêm tủi phận lệ đơn côi
Không anh –em trở thành cô phụ
Lặng lẽ cho qua một kiếp người
KC
Người đó lâu rồi em vẫn nhớ
Vẫn còn lưu luyến vẫn còn thương
Anh ơi ! cầu nguyền xong em khóc
Cứ hỏi lòng , sao mãi vấn vương...
Rồi cứ về đêm gió lạnh nhiều
Mộng lòng khép chặt giữa cô liêu
Bao đau thương ướp qua mầu mắt
Đêm khóc tàn đêm , sớm lại chiều...
HS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2007 20:42:58 bởi hongsang >
Trích đoạn: khanhchan
Nếu lỡ mai này lạc mất nhau
Nếu lỡ mai này lạc mất nhau
Ngừơi ơi có nhớ nụ hôn đầu
Tay đan tay –mắt chìm trong mắt
Mình đã say nồng giấc mộng sâu
Lối nhỏ vườn tràm trải đá hoa
Có còn ai nữa chỉ riêng ta
Bờ môi e thẹn lên màu mắt
Em nói tình em chẳng nhạt nhòa
Mình đã cho nhau những ngọt ngào
Hòa câu ân ái buổi chiều nao
Vòng tay xiết chặt –chia môi ấm
Thế giới riêng ta tỏa sắc màu
Ngoài trời tí tách tiếng mưa rơi
Hòa nốt nhạc yêu đọan cuối đời
Lặng lẽ hồn nghe tim thổn thức
Nao lòng chợt nghĩ chuyện đầy vơi
Đã mấy tuần rồi em biết không ?
Chiều mưa đan lối mộng ươm hồng
Hai năm gom nhớ vào năm tiếng (giờ)
Mình tỏ cho nhau cạn tấm lòng
Chuyện mình sao giống chuyện liêu trai
Từ Thức gặp Tiên chỉ một ngày
Cho mãi đời sau là kí ức
Tỉnh rồi mà giấc mộng còn say…
Nếu lỡ mai này lạc mất nhau.
Thơ em sẽ chép vạn chương sầu.
Hồn thơ không còn ru anh nữa.
Giấu kín trong lòng một nỗi đau....
Nếu lỡ mai này lạc mất nhau.
Mùa Thu hoa lá hết tươi màu.
Loài chim trốn lạnh rời Tây Bắc.
Nhìn áng mây buồn nghe xuyến xao....
Nếu lỡ mai này lạc mất nhau.
Trời ơi ! chẳng biết nói làm sao.
Nhìn qua ô cửa xin tạ tội.
Mơ bóng thời gian...đã nhạt màu....
HS
Dẫu không anh..
Dẫu không anh –Em –dẫu là cô phụ
Dẫu nhọc nhằn –vẫn thắm một màu hoa
Cuộc đời thường làm mẹ lẫn thay cha
Thân bồ liễu vượt trên ngàn cay đắng
Ngày không anh –em ngỡ mình ngã quỵ Mỗi đêm về nghe trống vắng một niềm đau Nhìn con thơ say giấc mộng thiên thần Lòng chợt tỉnh ..không thể nào gục ngã Rồi thời gian cứ trôi qua lặng lẽ Con chúng mình giờ lớn lắm anh ơi Đứa năm cuối – đứa tốt nghiệp ra trường Chúng ngoan lắm –vẫn hay thường nũng mẹ Che ngấn lệ em thấy lòng mãn nguyện Bao năm rồi chờ đợi đến hôm nay Lòng bâng khuâng nghe kỉ niệm tuôn tràn Trong khỏanh khắc .. giá có anh bên cạnh ..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 12:17:46 bởi khanhchan >
Tan tác Tiễn anh chiều ấy lệ tuôn rơi Đẫm chiếc khăn tang úa mộng đời Tóc rối rẽ vai bờ mắt dại Sương mờ khuất nẻo mảnh trăng lơi Mười năm chung giấc tình chưa phỉ Một phút chia duyên nghĩa cạn rồi Dấu ái nương theo làn khói trắng Đường về hiu quạnh chốn rong chơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2007 12:19:25 bởi khanhchan >
Bài thơ không tên thứ hai
Có lẽ nào em chỉ trong thơ ?
Là câu thương nhớ chữ mong chờ
Là trăng là gió là mây tím
Là bóng đêm dài với ước mơ
Có lẽ nào em chỉ trong mơ ?
Cho mưa tí tách giọt đàn tơ
Cho giai điệu lạc bên đời lỡ
Cho nắng thu rơi với hững hờ
Tôi biết là em rất thích thơ
Và hay đi dạo dưới trăng mờ
Cài hoa lan tím pha màu tóc
Khẽ hát thì thầm bên suối mơ
Mỗi lúc chiều về vẫn nhớ em
Nắng loang nhè nhẹ bóng qua thềm
Tìm trong nỗi nhớ về nơi ấy
Nên viết bài thơ chẳng có tên …
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 10:37:03 bởi khanhchan >
Bài thơ không tên số ba Trời đã vào đông anh có hay ? Rừng hoang úa lá mộng vơi đầy Có con nai nhỏ vàng ngơ ngác Nghe tiếng suối reo hồn ngất ngây Chiều nay gió bấc tiễn thu đi Nắng lạnh u buồn lệ ướt mi Có bóng thu xưa về lối mộng Bên sông hiu hắt nụ xuân thì Đêm tàn lẻ bóng nguyệt đơn côi Đong giấc mơ vàng lên cánh môi Nhắm mắt em nghe hồn đẫm lệ Tay nào kê gối tóc buông lơi Lặng lẽ bên đời đếm gió đông Mấy mùa lá úa rụng qua song Bao nhiêu xa cách là nhung nhớ Là bấy u sầu anh biết không ?
Qua đọc thơ anh, vẫn hay và buồn, vẫn hoài niệm gì đâu....
Nhỉ, nhỉ!

HoaTiNa
Bài không tên số bốn Tháng mười hai chưa cười đã tối Cho gió đông về theo nỗi quạnh hiu Hoàng hôn nhanh nên phố xá chậm lên đèn Những vệt sáng đan nhau màn sương nhạt Mùa đông trước cũng chừng này anh nhỉ ? Trong thi đàn mình bất chợt quen nhau Những vần thơ như suối nước ngọt ngào Em say mộng cho lòng anh ngơ ngẩn Lời thơ anh – em chừng như đã thuộc Thật nhẹ nhàng và ấn tượng mãi trong em Rồi từng đêm trong giấc ngủ chập chờn Khi choàng tỉnh- gối hồng nghe đẫm lệ Mùa Noel năm nay sắp về trên quê mẹ Phố rộn ràng xanh thẫm những cành thông Sài gòn về đêm tràn ngập sắc màu Trời ấm áp sao em nghe hồn giá lạnh .
Cuộc sống Loanh quanh một chữ Tìm Kẻ tìm danh Ngừơi tìm lợi Riêng anh chỉ tìm em Còn em thì tìm ai Mình chơi trò cút bắt Để tháng ngày trôi qua Chợt một chiều Tóc ngả màu bàng bạc Chợt giật mình thảng thốt Mình vẫn chưa thấy nhau Vẫn cô đơn Trống vắng Rồi từng đêm Từng đêm Bên chiếc bàn phím thân thương Mình lại tìm nhau Trong những vần thơ hoài niệm .
Mộng tao phùng Mơ giấc tao phùng ta có nhau Cho đôi mắt ấy đượm thêm màu Chiều hôn suối tóc – tình ngây dại Nhớ gọi bờ môi - duyên thấm sâu Tròn cõi mơ hồ thêm chuốc hận Hoàn cơn mộng ảo chợt hoen sầu Hồn treo bóng nguyệt chờ mây hạ Liễu rũ bên thềm thu ở đâu ?
Ta và Em Em Con chiên ngoan Ta Tên ngoại đạo Lỡ yêu thầm –ta nhớ trộm từ lâu Muốn làm quen nhưng chẳng biết từ đâu Nên tò tò đến giáo đường xem lễ Ta tỉnh bơ làm như mình có đạo Lặng lẽ quỳ nghiêm chỉnh cạnh bên em Vì thông minh nên bắc chước thật nhanh Cũng đọc kinh cũng tay thì làm dấu Chung quanh ta mọi người không ngờ vực Một vài tuần rồi cũng thấy quen thôi Còn trên cao xin Chúa hãy thưong tình Vì tình yêu nên con đành làm thế Rồi thời gian cứ trôi qua lặng lẽ Giáng sinh nào lại đến giáng sinh nay Quỳ bên em ta chẳng nói một lời Trong mắt em ta thấy điều khác lạ Ta đã biết là em đang thắc mắc Sao lần nào xem lễ ..cũng bên ta ? Người gì đâu .. nghiêm khắc đến lạnh lùng Nhìn đã quen nhưng sao mà thấy ..ghét ...... Chiều cuối năm thời gian như chậm lại Giữa Giáo đường ta chẳng thấy em đâu Cho nỗi lòng nặng trĩu một mùa ngâu Nghe hi vọng tan dần trong đêm Thánh .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2007 10:31:34 bởi khanhchan >
Tôi với em
Như hai màu đen trắng
Đứng cạnh nhau
Độ tương phản sẽ vô cùng
Nhưng hòa chung
... Ta sẽ chẳng còn chi
Vì lúc đó
..Chỉ là màu Giông bão
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2008 07:15:33 bởi khanhchan >
Hương xuân Xuân đến mang theo muôn ý thơ Cho hồn thi sĩ một trời mơ Mai say tình gió hoa bung nở Đào mộng duyên ai nụ hé chờ Thi pháp nhịp nhàng tay bút trẻ Luật đường thử thách ngón đàn tơ Cụ đồ năm ấy còn dư ảnh Thỏang tiếng xưa về khách ngẩn ngơ
Giấc mơ hoang
Một chút tâm tình gởi hạ xưa
Bao nhiêu nét chữ họa cho vừa
Thương khi thu đến mây quên lối
Nhớ lúc đông sang gió trở mùa
Một góc trời chung hai biển mộng
Đôi lần duyên hợp mấy xuân thưa
Đời chia đôi ngả trăng chia bóng
Mặc giấc mơ hồng phận đẩy đưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2008 09:41:30 bởi khanhchan >
Luận thế Buồn trông cảnh vật chuyện xưa nay Ngẫm chữ vô thường thật khéo hay Ý nịnh lại nghe - bình tắc lọan Lời trung không nghĩ- tỉnh như say Lưu Nga tráo chúa- mưu Phi tặc Bao Chuẩn hòan vương- kế Trạng tài *Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết Đêm qua sân trước một nhành mai * Thiền sư Mãn giác
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2008 21:33:51 bởi khanhchan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: