HOÀI NIỆM
Hương xuân
Xuân đến mang theo muôn ý thơ
Cho hồn thi sĩ một trời mơ
Mai say tình gió hoa bung nở
Đào mộng duyên ai nụ hé chờ
Thi pháp nhịp nhàng tay bút trẻ
Luật đường thử thách ngón đàn tơ
Cụ đồ năm ấy còn dư ảnh
Thỏang tiếng xưa về khách ngẩn ngơ
Khánh Chân
Hoạ:
TÌNH XUÂN
Cứ thế âm thầm dõi bóng thơ
Làm cô gái lạc giữa Thung Mơ
Mà Thi Sỹ bước quên về lại
Để Núi xanh trông ngóng đợi chờ
Muốn gặp ông đồ gieo một quẻ
Mong từ năm mới vướng đường tơ
Cho xao động đất trời Oanh Yến
Bắt kẻ ôm đàn đứng giả ngơ
Kim Giang
*Anh Nguyens kính mến! Hôm nay KG mới có dịp hoạ thơ anh Chúc anh và gia đình đón Xuân vui vẻ!
Xướng với kim Giang một bài
Mộng chiều xuân Em ghé thăm anh một cuối đông Giọt chiều nhẹ gió nắng mênh mông Cung thương -nhớ gọi lên màu mắt Lối mộng – sầu dâng ngập cõi lòng Ngõ vắng xôn xao bờ cỏ úa Rừng thưa rộn rã tiếng chim hồng Giang đầu khánh họa hồn thơ thắm Cuối sóng én chào xuân mới trong ..
Hạ về nhớ dấu yêu xưa Hạ đã về rồi em biết không ? Ngoài kia sắc nắng chợt thêm hồng Tiếng ve non nỉ lời ai oán Như khúc nhạc sầu gợi nhớ mong Cánh phượng thắm hồng trên lối xưa Hàng cây nghiêng ngả bóng lưa thưa Lá say tình gió vờn hoa nắng Nhớ mắt em đong chút thẹn thùa Tà áo em vờn trong gió bay Chiều buông lơi lả tóc em say Bứơc chân hoang- gọi tình theo gót Biển nhớ lời yêu sóng miệt mài. …… Cuộc sống quay cuồng ta mất nhau Nẻo đời còn lại những thương đau Bước chân lẻ dấu mờ trên cát Bọt biển nhạt nhòa sóng cuốn mau.
Nàng Thơ Nàng thơ nho nhỏ của tôi ơi ! Nàng đã cho tôi nhớ một thời Cái thuở hàn vi màu áo trắng Bên hàng phượng thắm tiếc chơi vơi Áo trắng học trò tôi đánh rơi Một chiều tang tóc khởi nơi nơi Bước theo tiếng gọi hồn sông núi Mầu lá cây rừng sắc áo tôi Trắng xóa chiều về con nước trôi Vàng thu lá úa mộng chung đôi Bài thơ năm ấy lời ngơ ngác Lạc lỏng cung đàn tiếng nhạc rơi Nàng thơ nho nhỏ của tôi ơi ! Lỗi mộng yêu đương của một thời Thánh thót giọt tơ chùng dĩ vãng Dòng đời tí tách tiếng đêm rơi
Xướng với kim Giang một bài
Mộng chiều xuân
Em ghé thăm anh một cuối đông
Giọt chiều nhẹ gió nắng mênh mông
Cung thương -nhớ gọi lên màu mắt
Lối mộng – sầu dâng ngập cõi lòng
Ngõ vắng xôn xao bờ cỏ úa
Rừng thưa rộn rã tiếng chim hồng
Giang đầu khánh họa hồn thơ thắm
Cuối sóng én chào xuân mới trong ..
Nguyễn Khánh Chân
Họa:
TIẾNG SUỐI TRONG
Nợ một bài thơ tự cuối Đông
Ai còn đợi đó có ê mông
Trăng soi bến nước lần theo bóng
Gió ngập triền lau thổi thốc lòng
Lại đến thăm anh chiều nắng nhạt
Chờ tin trước cửa bức thơ hồng
Con chim Sáo hót nhà vui khách
Tiếng khánh chuông vàng...Tiếng suối trong
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 10:55:33 bởi KimGiang >
Tiệc người Mỗi ngày qua/ mất /một niềm vui Thêm chút cô đơn với ngậm ngùi Con cháu/lớn dần / thương / chẳng hiểu Bạn bè /vơi bớt /nhớ/ khôn nguôi Như dòng sông/ nước/ thuyền qua lại Tựa nẻo tục/ đời/ khách tới lui Tàn tiệc thế nhân về cát bụi Thiên đường/huyền hoặc/có Em ,Tôi ??
Về Đà lạt
Đường lên đỉnh núi li biang
Ngoằn ngèo con dốc/ giăng giăng sương mù
Rừng thông/ gió/ thốc vi vu
Bâng khuâng đáy dạ /thực hư / nẻo đời
Góc trưa/ êm ả/ suối vàng
Nắng/ nghiêng nghiêng /dọi / chia hàng rừng thông
Chiều lên bãi cát mênh mông
Lững lờ /sóng nước/ ngược dòng cõi mơ
Ẩn mình/ nắng lạnh/ cáp treo
Tàu trôi/ trong/ tiếng thông reo/ rì rào
Nghe hương rừng tỏa ngạt ngào
Một chút ngây ngất khẽ vào trong tim
Uy nghi giữa đỉnh đồi thông
Trúc lâm Thiền viện /hư không cõi trần
Lòng người quyện lẫn hương nhang
Từ trong sâu thẳm / nhẹ nhàng chữ tâm
Dịu dàng hơi tỏa trong sương
Duyên ai Than thở còn vương ngày nào
Chiều phai / nắng đã nhạt màu
Hoàng hôn níu những hư hao một đời .
Tháng 6 Đàlạt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 15:52:31 bởi khanhchan >
Xin lỗi tình yêu Ngàn lần xin lỗi tình yêu ơi ! Xin hãy quên đi –bóng một người Và những lời yêu/ xưa/ đã nói.. Lâu rồi ngày tháng cũng qua thôi Đã biết yêu ai khó một đời Lỡ rồi đành chịu nói sao vơi Từng đêm thao thức nghe trời sáng Cái nghĩa tình yêu quá tuyệt vời Nhớ quá ngày xưa- nhớ ngẫn ngơ Nắng chiều nhè nhẹ gió lơ thơ Ta bên nhau -ngắm hoàng hôn xuống Ánh mắt bừng lên những đợi chờ.. Tháng sáu mưa về -ướt cánh hoa Nhánh mù u –cánh bướm bay xa Sầu dâng ngập lối –sầu lên mắt Ghế đá buồn tênh nước nhạt nhòa Ngàn lần xin lỗi tình yêu ơi ! Nước mắt chưa khô mộng ước đời Tha thứ /được thôi /quên chẳng thể .. Về đi / đừng ngại / một trò chơi .
Hột lúa
Giã từ đồng ruộng dạo xa chơi
Thiên hạ ai mà chẳng biết hơi
Cởi giáp vàng kia phơi chốn chốn
Bày da ngọc nọ rạng nơi nơi
Ông cha giúp nước đà ghe thuở
Dòng giống nuôi dân biết mấy đời
Vì thế liều mình cơn nước lửa
Người đà có thấu, hỡi người ơi!
Cụ cử Phan Văn Trị họa Tâm tình hạt lúa Mọi miền đất nước –nẻo rong chơi Chẳng nệ sang, hèn /công tiếp hơi Tha thướt áo vàng /danh khắp chốn Nõn nà da trắng/ tiếng muôn nơi Cối xay / mấy lượt / càng nên phận Chày giã/ bao phen / đã tỏ đời Chắc dạ / má hồng /khi cách biệt Vững lòng cất bước /ới chàng ơi
Hột lúa
Giã từ đồng ruộng dạo xa chơi
Thiên hạ ai mà chẳng biết hơi
Cởi giáp vàng kia phơi chốn chốn
Bày da ngọc nọ rạng nơi nơi
Ông cha giúp nước đà ghe thuở
Dòng giống nuôi dân biết mấy đời
Vì thế liều mình cơn nước lửa
Người đà có thấu, hỡi người ơi!
Cụ cử Phan Văn Trị Bài hoạ 1
Tâm tình hạt lúa Mọi miền đất nước –nẻo rong chơi Chẳng nệ sang, hèn /công tiếp hơi Tha thướt áo vàng /danh khắp chốn Nõn nà da trắng/ tiếng muôn nơi Cối xay / mấy lượt / càng nên phận Chày giã/ bao phen / đã tỏ đời Chắc dạ / má hồng /khi cách biệt Vững lòng cất bước /ới chàng ơi Nguyễn Khánh Chân
Bài hoạ 2
HẠT CƠM Dân nghèo cho đến kẻ ăn chơi
Thiếu tớ sống nào được mấy hơi?
Cốt ngọc đau chày đâu oán cảnh
Thảm vàng đẹp mặt chẳng quên nơi
Nước sôi lên xuống đà bao thưở
Lửa bỏng vào ra đã lắm đời
No bụng ngọt bùi dân khắp nẻo
Đâu màng danh phận bạn bè ơi!
Thursday, July 03, 2008 Đuyên Hông
TU Đôi lúc buồn tình cũng muốn tu Ngại tâm chưa dứt trí đương mù Với người thóat tục/ mình chưa ngộ Còn đứa sõi đời/ nó bảo ngu Ái dục nào tha nơi đạo tịnh Sân si lọ vắng nẻo thiền vu Lòng người / cửa Phật / câu duyên phận Tu chợ /tu chùa / đâu cũng tu
Lấy chồng xa xứ Theo chồng xứ lạ đoạn tình xưa
Suối lệ trào dâng khóc chẳng vừa
Phụ nghĩa vong thề cơn lốc đẩy
Liều mình nhắm mắt cuộc đời đưa
Thương cha vất vả thân mưa nắng
Nhớ mẹ tảo tần kiếp sớm trưa
Bát nước chung trà ai phụng dưỡng
Từ đây xa hẳn xóm thôn dừa
Bích Trân
Feb 16, 2006 Thao thức Nửa đêm ray rức mảnh hồn xưa Tủi phận tha hương lệ đã vừa Chim sáo sang sông/ câu hiếu chọn Nụ hồng lạc lối / chữ tình đưa Thương màu lúa chín/ lời ru hạ Nhớ khói lam mờ / tiếng võng trưa Quê mẹ chiều nao sương trắng nhạt Soi ngang con rạch bóng thân dừa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2008 12:24:34 bởi khanhchan >
Chúc KhanhChan sinh nhật thật vui vẻ và nhiều hạnh phúc hen... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/F9D2ED89CB3649C18CF8B0CF362313B1.jpg[/image]
Cảm ơn CTT thật nhiều nhé. Nhờ CTT mình mới nhớ hôm nay là sinh nhật. Một lần nữa xin cảm ơn CTT. Chúc vui.
Bài ca trần thế Nỗi buồn rao bán để tìm vui Nẻo tục quanh ta những dập vùi Giữa chốn trần ai / ai loạn- tỉnh Sầu này chia bớt kẻ thừa vui Bàn tay dâng hiến chút thơ ngây Tận hưởng đam mê chốn đọa đầy Lạc thú cho ai / ta ngấn lệ Tiền truồng như nhộng / nghĩa như say Trời rộng bao la đất tận cùng Còn nơi nào nữa để ta dung Yêu em -một khối sầu vô vọng Loạng chọang hoàng hôn mộng đã từng .. Đời vứt cho ta cái phận người Cao xanh trêu chọc mấy trò chơi Vần thơ nhảy múa nghêu ngao hát Có vạn nỗi sầu / bấy cái vui .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2008 08:04:07 bởi khanhchan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: