Nốt ruồi son   
 Góc vắng chơ vơ một nỗi sầu 
 Từng mùa thu đến lại qua mau 
 Từ trong sâu thẳm bao nhung nhớ 
 Mơ được một ngày ta có nhau   
 Lối cỏ hôm xưa người tiễn biệt  
 Em về nuốt lệ cố làm vui 
 Anh đi đáp trả lời sông núi 
 Bỏ lại sau lưng một mảnh đời   
 Anh hẹn sang thu ghé lại nhà 
 Mình cùng nối lại khúc tình ca 
 Mấy độ thu bao mùa lá đổ 
 Từng chiều trông ngóng lá thư xa   
 …..   
 Bất chợt xôn xao một buổi chiều 
 Anh về tô thắm một trời yêu 
 Mân mê sắc áo màu xanh lá 
 Thầm nói cho nhau nhớ thật nhiều   
 Tay ấp tay nhau khắp phố phường 
 Bờ môi nuốt cả một trời thương 
 Lần tay khẽ cởi từng khuy áo 
 Khao khát dâng tràn toả ngát hương   
 Ánh mắt long lanh giọt lệ hồng 
 Vun tròn bầu ngực nốt ruồi son 
 Thầm thì hơi thở đừng anh nhé 
 Hãy giữ cho nhau trọn tấm lòng   
 Khoảnh khắc đam mê rồi thoáng lặng  
 Anh ừ mình gắng giữ cho nhau 
 Khi nao đất nước tàn chinh chiến 
 Đám cưới đôi ta vạn sắc màu   
 …   
 Anh đã ra đi giữa một ngày 
 Lời thề theo gió đã xa bay 
 Nốt ruồi son thắm màu băng giá 
 Nuối tiếc cho nhau lệ chảy dài .