HOÀI NIỆM
Trích đoạn: nguyens
Giấc mơ hoa
Khi đã yêu đời như thêm ý nghĩa
Tim rộn ràng như thấy gió xuân sang
Lòng lâng lâng như nhắp chén rượu đào
Môi chúm chím nụ cười không duyên cớ
Khi đã yêu đời thêm nhiều mơ mộng
Mơ một ngày phaó cưới rộn chiếù xuân
Mộng ngaỳ mai sánh bước chung đường về
Môi chợt hé bài tình ca không đoạn kết
Cho np mơ ké nhé
Yêu và Mơ
Có phải là tình yêu không đấy nhỉ?
Khi dáng em luôn hiện hữu trong tôi
Nhớ đến em dạ bỗng thấy bồi hồi
Thầm mong được găp em trong giây phút
Làn gió nhẹ nghe lòng mình ray rứt
Ngỡ bước chân em khẽ đến bên mình
Nhìn bóng trăng trên giòng nước lung linh
Tôi bỗng mơ hai ta cùng soi bóng
GIÓ ĐÔNG
Ngập ngừng đón ngọn gió đông sang
E ấp vườn xanh lá rộn ràng
Bụi trúc lao xao chim chích hót
Cội mai xào xạc tiếng thu vang
Bâng khuâng nắng nhạt mầu sương khói
Lướt thướt mây chiều nghe xốn xang
Khắc khoải hồn ai về chốn ấy
Chào đông thu đã vội sang ngang
Yêu và Mơ
Có phải là tình yêu không đấy nhỉ?
Khi dáng em luôn hiện hữu trong tôi
Nhớ đến em dạ bỗng thấy bồi hồi
Thầm mong được găp em trong giây phút
Làn gió nhẹ nghe lòng mình ray rứt
Ngỡ bước chân em khẽ đến bên mình
Nhìn bóng trăng trên giòng nước lung linh
Tôi bỗng mơ hai ta cùng soi bóng
Mộng chiều xuân đôi mình cùng chung lối
Bước đường đời chia sẻ gánh gian nan
Ta bên nhau niềm cay đắng ngọt ngào
Xây tổ ấm chim khuyên ta ghép cánh
Giờ giao mùa đêm xuân tràn hạnh phúc
Phút tương phùng loan-thúy khúc hoan ca
Tay trong tay mình đan giấc mơ vàng
Chung gối mộng uyên ương xuân hạnh ngộ
(Như phương&khánh chân cùng ghi lại)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2005 21:30:51 bởi nguyens >
NHỚ THU
Trời cao mây xám vắt ngang trời
Gợn sóng mặt hồ bóng nguyệt rơi
Lơ lững trôi theo làn nước biếc
Thuyền câu hờ hững bóng chơi vơi
Hiu hiu ngọn gió thu còn sót
Lác đác một vaì chiếc lá rơi
Vờ hé mắt nhìn đôi bướm lượn
MÙA THU ĐÃ CHẾT thật bên đời
Mùa thu chêt
Thu đã chết cho mùa đông dừng lại
Cho lá vàng khô héo dưới chân ai
Cho gió buồn thồi vào đời hiu hắt
Trong đêm về buông những tiếng thở dài
Đông sẽ về với mưa phùn gió bấc
Ngàn hoa tuyết lặng lé phủ bờ vai
Cho tim ai héo mòn nghe rạn vỡ
Mùa thu đã chết thật ở trong ai.
KHÚC GIAO MÙA
Thu đã chết cho mùa đông dừng lại
Cho lá vàng khô héo dưới chân ai
Cho gió buồn thổi vào đời hiu hắt
Trong đêm về buông những tiếng thở dài
Đông sẽ về với mưa phùn gió bấc
Ngàn hoa tuyết lặng lẽ phủ bờ vai
Cho tim ai héo mòn nghe rạn vỡ
Mùa thu đã chết thật ở trong ai
Ngọn gió heo may chừng như ấm ức
Cùng nàng thu lê bước nắng chiều vương
Gởi lại chiếc lá vàng trong gió rét
Ôm khối tình lưu luyến mộng đêm trăng
Chào chúa đông nửa đêm se sắt lạnh
Gió giao mùa rạo rực gối hồng loan
Ngọn đông phong reó rắt tình đơn chiếc
Gói hồn ai trong giấc mộng đêm đông
(NP-KC)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2005 05:31:48 bởi Viet duong nhan >
Mộng
Cuộc đời là một giấc chiêm bao
Vương vấn chi đâu mãi đón chào
Danh lợi đa mang vòng luẩn quẩn
Nhân tình thế thái mãi lao đao
Vần thơ dệt mộng với trăng sao
Đem tặng cho nhau những ngọt ngào
Mơ mộng ý thơ tràn sóng vỗ
Thà hồn bay nhẹ vút lên cao r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2005 07:32:49 bởi Viet duong nhan >
HOA PHẤN
Phấn mòn vì những ngón tay thon
Hạt bụi rơi theo nét chữ tròn
Hoa phấn nào bay trên bục giảng
Nhụy hồng nào ươm búp măng non
Viên phấn nào thêm trắng ngón tay
Ướp hoa đơm ánh mắt vơi đầy
Gieo vần vun chữ mầu hoa trắng
Bụi phấn mãi vương làn tóc mây
Hoa phấn vẫn rơi rơi
Cho đơì em tươi đẹp
Cho em thêm đôi cánh
Vững bước ở ngaỳ mai
Hoa phấn vẫn bay bay
Nghĩa thầy càng thêm nặng
Tình cô trên giáo án
Cho em một đời vương
Phấn còn mòn bởi vạn niềm thương
Dệt mộng tương lai dưới mái trường
Dìu dắt tuổi hoa mầu áo trắng
Bên hàng phượng vĩ phấn hoa vương
Có bao viên phấn mòn trên tay
Là bấy cánh chim tung cánh bay
Hạnh phúc đong đầy trang giáo án
Tóc thầy bạc trắng phấn hoa bay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 13:39:20 bởi nguyens >
MỘNG VỚI THƠ
Cuộc đời là một giấc chiêm bao
Vương vấn chi đâu mãi đón chào
Danh lợi đa mang vòng luẩn quẩn
Nhân tình thế thái mãi lao đao
Vần thơ dệt mộng với trăng sao
Đem tặng cho nhau những ngọt ngào
Mơ mộng ý thơ tràn sóng vỗ
Thà hồn bay nhẹ vút lên cao
Thơ mãi mang giai điệu cuộc đời
Cung đàn vương vấn lá thu rơi
Phím tơ réo rắt chiều đông tới
Tí tách giọt thơ nhã ý mời
Gửi mộng vào đời họa nét thơ
Dệt đôi câu phú khỏa sương mờ
Dăm lời thơ nhạt gieo vần nhớ
Chữ tình sao mãi cứ trong mơ
NP-KC
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2005 07:34:05 bởi Viet duong nhan >
Quên ngay
Đã tìm được nơi để vấn vương
Sợi tơ vàng đan kín cành thương
Chiếc lá thu sang vừa chợt hỏi
Nụ sầu đông vội đã mơ màng
Gió cầu cho mây đến vội vàng
Để che kín lối năng đi hoang
Tay trong tay nhé qua cầu ấy
Nàng có sang không...thiếp với chàng
Hỏi ai tình nào trên thế gian
Mà thương mà nhớ mãi đa đoan
gặp người - quay ngoắt...tình hư ảo
Có nhớ chăng - ai đã lạnh lòng
DỖI HỜN
Lơ lững lâu rôì sao vấn vương
Tình thơ vốn dĩ đã vô thường
Cớ sao đó trách đây hờ hững
Một thoáng dỗi hờn nghe nhớ thương
Người nỡ lạnh lùng đến thế sao??
Một lời nhạt nhẽo thâý nao nao
Dăm câu hờn trách cho thêm vị
Tình dẫu thế naò vẫn nhớ nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2005 04:19:57 bởi nguyens >
Trích đoạn: nguyens
DỖI HỜN
Lơ lững lâu rôì sao vấn vương
Tình thơ vốn dĩ đã vô thường
Cớ sao đó trách đây hờ hững
Một thoáng dỗi hờn nghe nhớ thương
Người nỡ lạnh lùng đến thế sao??
Một lời nhạt nhẽo thâý nao nao
Dăm câu hờn trách cho thêm vị
Tình dẫu thế naò vẫn nhớ nhau
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao?
Anh đi em ở dạ nao nao
Muôn lời hờn trách không nguôi được
Cho nỗi nhớ nhau trong nghẹn ngào
Anh hãy về đây cho thắm mộng
Muôn vần thơ hãy gửi trao nhau
Xin đừng nhạt nhẽo em hờn giận
Hãy tặng cho nhau trăng với sao. (viết thay cho cô bé dỗi hờn của tác giả)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2005 03:23:59 bởi Như Phương >
LẠNH LÙNG
Anh nỡ lạnh lùng đến thế sao?
Anh đi em ở dạ nao nao
Muôn lời hờn trách không nguôi được
Cho nỗi nhớ nhau trong nghẹn ngào
Anh hãy về đây dẫu ở đâu
Muôn vần thơ hãy gửi trao nhau
Xin đừng nhạt nhẽo em hờn giận
Hãy tặng cho nhau trăng với sao.
Anh có lạnh lùng đến thế sao?
Sao em không trách tự hôm nào
Giờ đây nuối tiếc càng thêm nhớ
Dỗi hờn cắn đắng há xa nhau
Anh sẽ quay về bên bến mơ
Cùng em chép lại những vần thơ
Thuyền tình chung lối đêm trăng tỏ
Trút nỗi niềm riêng xây ước mơ NP-KC
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2005 22:08:43 bởi nguyens >
Mơ
Em muốn níu thời gian cho ngừng lại
Để vần thơ đẹp mãi như hôm nay
Đê hồn thơ em theo gió mây bay
Cho cuộc đời đẹp như hoa với bướm
Em thương hòai những ngày thu vừa chớm
Gió lửng lơ đùa trên những lá vàng
Em yêu những buổi chiều bước lang thang
Ngắm hòang hôn xuống dần trong nắng nhạt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2005 01:44:23 bởi Như Phương >
Mơ
Em muốn níu thời gian cho ngừng lại
Để vần thơ đẹp mãi như hôm nay
Đê hồn thơ em theo gió mây bay
Cho cuộc đời đẹp như hoa với bướm
Em thương hòai những ngày thu vừa chớm
Gió lửng lơ đùa trên những lá vàng
Em yêu những buổi chiều bước lang thang
Ngắm hòang hôn xuống dần trong nắng nhạt
Chờ đêm xuống nghe lòng bao khắc khoải
Đếm giọt sâù tí tách suốt năm canh
Ngọn gió đông giá lạnh cảnh cô phòng
Tim heó hắt hoang vu đơì sương phụ
Mây chơi vơi đợi chờ cơn gió đến
Tuổi đá buồn xanh ngắt kiếp rong rêu
Bước chân hoang vô định nẻo đường đời
Sương ướt đẫm vai gầy đêm hoang vắng
NPKC r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2005 14:17:10 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: