Gõ Chuông vàng
Lòng Mẹ
Con đã biết... Con đã hiểu,.. Ngày nào đó phải xa ôi !.xa Mẹ Kẻ làm con lặng lẽ đếm tháng ngày Cay cay mắt khi hay người mệt mỏi Hỏi,.Mẹ cười rồi nói chẳng sao đâu... Dẫu biết thế nông sâu do vận kiếp Điệp khúc đời đi tiếp chắc gì vui ...
Nhưng tủi lắm... Mẹ là dòng suối mát Thỏa khát kẻ làm con Dù bước chân phiêu bạt Tình mẹ vẫn chẳng mòn Lầm lũi tay che nón Trăm dặm đến thăm con Tinh sương Mẹ đã đến Trăng lên Mẹ vẫn còn Tiếc thay con nhỏ mọn Không hiểu rõ tình người ...
Con tệ lắm..Mẹ ơi!! Đến khi con trẻ hiểu đời Hỡi ơi Mẹ đã tàn hơi , mắt mờ Bạc phơ mái tóc bạc phơ Tựa bờ ngập nước như thơ thiếu vần Cán cân con để lên cân Ân tình nặng mãi vạn cân vẫn còn... ... Chúc người ta chúc luôn ta Chúc ai còn Mẹ có xa hãy về U mê có lúc ủ ê Khi về chẳng kịp lê thê cả đời.. Nếu ai tình Mẹ đã rơi Hãy rời đau xót sẽ vơi bớt sầu Ngẩng cao dù có hố sâu Dù ta chèo láy bể dâu một mình Tự hào đã trọn ân tình Khắc sâu chữ hiếu thân vinh suốt đời... myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2014 20:43:35 bởi myhoanmy >
Mất bút
Đến giờ họp nhóm sớm nay
Gà con mất bút loay hoay đi tìm
Thót tim gà vẫn cố kìm
Hỏi thăm bạn vịt vẫn im còn cười Tức mình gà không chửi Vì lưỡi đã đóng băng Do thằng bò nó ghẹo Cô mèo ra thương cảm Thôi xài tạm bút mình Cũng xinh và lắm mực Kể ra thì cũng xót lòng Sáng vừa mua bút giờ mong bút về Không có bút sẽ nhiêu khê Im hơi lặng tiếng ra đê mà ngồi Thôi thì cớ sự đã rồi Xin tiền thầy mẹ nay tôi đành liều Ưu tư vóc dáng liêu xiêu Ý thầy ý bạn tôi liều được không Ê chân mỏi gối vẫn gồng Nhắn tin cho mẹ mất công mẹ buồn
myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:32:27 bởi myhoanmy >
-----
"KHÔNG AI TẮM TRÊN MỘT DÒNG SÔNG HAI LẦN" -
"KHÔNG AI TẮM TRÊN MỘT DÒNG SÔNG HAI LẦN" - Heraclitus (Nhà Triết học Hi Lạp)
Dòng đời trôi... trôi mãi...mãi trôi Ta mang tội như đồi đầy sỏi xám Chạm khẽ đời ảm đạm chốn xa hoa Hòa với gió sông xa như khắc họa Hóa thành mây lan tỏa khắp phương trời Ta mời gọi bạn cười chê ủy mị Chỉ khẽ cười ý nhị tránh nâng li Rồi nghĩ lại thầm thì nâng li nhé Sẽ cùng vui buồn tẻ tự thoát rời Lời bạn nói như khơi niềm kiêu hãnh Tránh nhìn nhau khơi lạnh xóa chân tình Toan tính thế? quang minh ta chẳng tính Định là khờ cố tịnh sẽ động thêm... Êm êm chảy không thêm ...không thêm mãi Chảy chậm nhanh vẫn mãi mãi không dừng Đừng đếm nữa xin đừng đừng níu mãi Một dòng sông không ai tắm hai lần myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 22:07:57 bởi myhoanmy >
Đường khuya lạnh vắng thênh thang Quên đi mệt mỏi lại càng thấy vui Bỏ công rèn luyện chẳng lùi Mùi hương chiến thắng ngập vui tiếng cười
Bạn cùng chia sẻ niềm vui Cúi chào khán giả ngọt bùi tiếng khen Len theo tiếng nhạc âm kèn Con thơ lên chúc chèn theo nhánh hồng
Cuộc đời dù lắm bão giông Mênh mông sóng nước vẫn không nản lòng Chỉ mong khúc hát mãi trong Len vào tâm khảm tựa dòng nước trong...
Dù bão tố dù phong ba Dù hoa giáp tăng tuổi già Ta vẫn là ta... vẫn là ta Dù bão tố dù phong ba... myhoanmy
Bước vào đời..
Vào đời em anh như dòng nước mát Tạt ướt mi bóp ngạt trái tim mềm Đêm trăng khuyết anh như sao bắc cực Thức cùng em háo hức đón dương hồng Men cay,.. Men đắng,.. Tránh ai đâu
Đông dẫu lạnh dễ gì hơn máu nóng Bóng tuy xa đâu dễ khuất trong lòng Mong mong mãi dẫu nắng đông tuyết hạ Lệ vẫn tràn dù máu đã cạn khô Còn chi đâu?...còn chi đâu?... Đất lành sao chim mãi nơi đâu? Mãi nơi đâu !!... Cõi tình ngập đắng chèn chua chát Luyến ái che tim nát cõi lòng Chữ duyên mang đến long đong Chữ tình mang nặng bẻ cong cuộc đời.. Bởi đâu lá rụng về đất mẹ Vì ai tim lạnh bỏ mơ hoa Ưu tư, khói thuốc cùng hòa Vui cùng li rượu cố xoa cõi lòng…
Vậy, cuối cùng là...
Trong tứ đổ tường Ta không chọn một Trong tứ đổ tường Ta mong có hết Rượu giúp ta say Mong quên dáng ấy Cờ mang suy nghĩ Giúp trí bớt lay Bạc bài chẳng ngại Cho kiếp mau tàn Dang tay nhận ái Mong nhạt tâm can... myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:29:38 bởi myhoanmy >
Say men gió
Anh,.. Sao anh nỡ hóa thân làm cơn gió Tỏ chút tình rồi bỏ lại đắng cay Say men ái rủi may em không ngại Lại nhói lòng nhìn gió thoảng nơi xa
Là duyên số gió xa rồi cũng đến Nếu số phần dù cận cũng trôi xa Ta luôn hiểu cớ sao ta vẫn nhận Vẫn mở lòng dù tận chẳng phân vân..
Gần men ái như gần ngọn gió Bỏ tình đời tựa bỏ bến thơ Chữ duyên đi với chữ ngờ Duyên cơ đã định biết khờ cũng mơ
Dù tình lỡ bơ vơ lại nhớ Nhớ bài thơ dang dở hôm nào Ước sao ghép lại đường tơ Bài thơ được kết hoang sơ lại về... myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:28:43 bởi myhoanmy >
NẾU KHÔNG LẤY VỢ, MÌNH KHÔNG KHỔ
Gục gặt,lim dim men rượu chát Da xanh môi tím hát nghiêu ngao
Cót két xe lao bao con Phố
Kịp báo sáng nay mặc hố,hầm
Ki cóp dăm nghìn cầm mua rượu
Lầm bầm Vợ mắng mặt hầm hầm...
Vô phước kiếp Tui lầm lấy bợm
Cả đời Tâm tịnh ngắm cơm rau. myhoanmy --- Ai hiểu
Đêm Trăng Đồi yên tịnh
Tiếng sáo Tiêu
Dìu dặt Cảnh thanh bình
Ánh Dương sáng lưng Đồi
Than ôi!! Em vẫn vội
Bỏ Duyên rồi
Bối cảnh chỉ còn Tôi.. --
Anh biết mồ chôn là tuyệt vọng Vẫn hơn day dứt mãi trong lòng
Thà chết tâm can đừng trông ngóng
Còn hơn tuy hết vẫn thầm mong
Nhớ nhớ vương vương tâm còn đọng Nén nhang nấm mộ khỏi chạnh lòng
Nếu biết chữ tình luôn trong mộng
Xuất gia đầu Phật một tiếng...bong...
myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:27:59 bởi myhoanmy >
Tình lỡ Bay đi nhé đừng ngập ngừng mây hỡi Bởi ý trời có đợi cũng sẽ vơi Đời đâu dể sầu vơi vui lãnh trọn Đã dọn đường chưa hẳn đã hanh thông.. Không dể xóa công lao ta gầy dựng Nhưng dòng đời chứa đựng lắm phong ba Xa bóng nhỏ ta không buồn không tiếc Chỉ hỏi lòng gối chiếc sẽ theo ai… Hãy cứ xem anh là người xa lạ Hãy là em rồi đá cũng sẽ mòn Còn ánh sáng con đường còn rộng mở Phải không em? phải không ? phải không em? Bên người mới … Tình ơi..bên người mới.. Mong gió ngập ngừng đừng đến vội Mong bến yên bình lối em đi Nơi đây anh vẫn thầm thì Cầu mong nơi ấy nhàn vi suốt đời.. myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:26:49 bởi myhoanmy >
SẮC NÂU Mang tình về với đêm đen Ánh đèn khơi sáng hơi men lại đầy Em đi bỏ lại đoạn dây Bỏ luôn nhân nghĩa gác qua sum vầy Tơ hồng năm ấy còn đây Riêng em đi mãi đắp xây với người Anh chẳng mong không nhớ Anh không tiếc chẳng hờn Anh cũng không ôm hận Vì lỗi ấy do anh Đã đành anh có lỗi Mang tội đáng lưu đày Nhưng dù là tử tội Ân huệ có mà em... Ngấm men ái hỏi ai không dại Thấm sắc tình ngơ ngẩn như điên Biết là anh chỉ đem phiền Dám đâu mong ước thuốc tiên thỏa lòng Trời lại nắng bốn bề vắng lặng Chẳng còn ai mang nặng nỗi sầu Chỉ còn anh với sắc nâu Ngã đầu làm bạn với câu ..cũng đành. myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2014 21:25:36 bởi myhoanmy >
Không yêu không sầu Con đường rộng mở Ta đi Quên sầu quên khổ,nhớ chi Tình hờ?
Gạt đi câu hứa mù mờ
Cho qua kỉ niệm,khéo cho về già.
Đừng mơ Trăng rụng,Sao sa
Chìa tay đón nhận-chỉ là viễn vông
Cũng đừng mỏi mắt ngóng trông
Đôi dòng xin gửi-không yêu không sầu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2014 17:33:32 bởi myhoanmy >
DÁNG TÂY ĐÔ
Đôi lần ghé lại tây đô Chập chùng sóng nước nhấp nhô mũi phà Sóng xa ngắm tựa áng hoa Vỡ òa bọt trắng khiến ta thẩn thờ Lời thơ trữ mộng chứa mơ Hóa khờ lữ khách ước tơ nguyện tằm... Ghé thăm hoa sứ ninh kiều Tiếng tiêu réo rắt dập dìu bóng hoa Thướt tha dáng ngọc mắt ngà Bà ba khắc họa đậm đà gót sen Say say tựa ngấm hơi men Lời khen câu tặng đan xen tiếng lòng Vấn vương lữ khách thầm mong Bến sông sẽ đợi đôi dòng hòa chung Dẫu đời lắm nẻo chập chùng Mong rằng nơi ấy sẽ cùng xẻ chia Nguyện cầu mất cảnh chia lìa Ninh kiều mãi mãi đừng chia đôi bờ... myhoanmy (08/01/2014) (Gàcon1 phá lệ,..Tặng em và những người bạn Cần thơ)
TIẾC THU....
Lạc lối nơi đâu hỡi gió thu? Nỡ để tuyết đông phủ mặt hồ..?
Dòng nước lùi sâu,cô liêu nhớ
Tìm lá vàng xưa ngỡ vẫn còn.
Gió lạnh đã về - vết son lạnh
Vắng lặng từng ngày - ánh mắt ai?
Nay thêm tê tái , mai đau buốt
Áo lụa đâu rồi?-suốt thu trông...
Gọi mời- trong nỗi nhớ sương vơi
Ngắm tuyết rong chơi, vẫn nhớ nàng
Đơn lẻ, lá vàng lang thang mộng
Mong gió mở ra cổng thiên đường.
Vẫn biết - lương duyên là hư ảo
Báo đông ,thu bảo : hết phiên rồi
Thu vội bước qua-cho đông đến
Vẫn mong cập bến chốn yên bình...
myhoanmy
Hương Cần thơ
Dòng sông bến nước chiều xưa
Đội mưa anh đến cho vừa ý ai?
Ai kèm theo tiếng nhạt phai?
Quên chiều quán vắng gót hài phân vân
Bần thần lắng đọng ai vương vấn
Lẩn thẩn mơ màng cảnh tương lân
Biết chăng anh chẳng bất cần
Biết chăng anh chỉ phân vân rối lòng
Thầm mong nơi ấy em hạnh phúc
Cớ sao tim xót mắt nhuốm buồn
Anh buồn sao lệ em tuôn?
Anh buồn ai khóc mưa buồn trách ai?
Đông đã phai tìm mãi tiếng tơ lòng
Mong xuân đến nguyện thầm em lắng đọng
Đóng cửa tim sao em đóng cửa lòng
Mong xuân đến nguyện thầm em lắng đọng
Nếu vẫn còn mong ngóng
Cứ mở cổng chờ anh
Xuân tỏ hay đông vấn
Anh vẫn hứa quay về...
Bên nhau cùng tranh kể
Cho thỏa cảnh lê thê
Cùng thề dù dâu bể
Nuốt lệ xóa u mê
...
... vẫn như xưa...
myhoanmy
Kỉ niệm
N hìn mây ngắm gió tim cố nén Ước hẹn bay xa tựa gió chiều Nhớ ai chẳng biết bao nhiêu Thương ai chẳng biết bao điều cố quên... Mưa đắng nắng hanh em không đến Ngõ vắng người xa bến chẳng đò Đừng cho trăng rụng em lo Đừng cho mưa đến chuyến đò vắng anh... ... Nhặt hoa rơi..mà không nói nên câu,. Ngày xanh chết trong tim... Biết đâu mà tìm? myhoanmy
Dáng ngọc Bình Dương Mùa hạ ấy mãi là mùa kỉ niệm Kỉ niệm này theo mãi mãi đời ta… ... Qua đất thủ nắng lắc lư chào đón Đất miền đông như ngọn gió gọi mời Chợt xao xuyến sáng ngời ôi dáng ngọc Nón nghiêng che lọn tóc phủ vai mềm Đêm chưa đến sao như trăng đã hiện Dáng thướt tha bên bến tựa chị hằng Nắng vừa qua hương đêm thêm cố vội Tỏa ánh trăng soi lối gót sen mềm… Anh bối rối hỏi đường ra đến bến Em khẽ cười ..đã đến hỏi làm chi? Anh thêm rối trách sao mình lẩn thẩn Hỏi vô duyên sao dấu được cõi lòng… Thuyền đã sang anh vẫn như mơ ngủ Tụ nét buồn ngơ ngẩn tiếc hương quê Rồi cố gắng thốt lên lời thăm hỏi Hỏi nhà nàng miệng nói mắt cầu mong.. Nàng bẽn lẽn lòng vòng rồi cũng nói Cuối vườn kia mái ngói chính là nhà Qua khóm trúc rồi sang vườn tố nữ Gặp vườn cam đi hết đến cửa nhà.. Lời tạm biệt thốt ra sao khó quá Chợt buồn lòng sao nắng hạ qua nhanh Dành phút ấy để ta thêm lưu luyến Tiễn chân người ta hẹn sẽ về thăm.. Ơi em gái bình dương,.. Ơi dáng bình dương… Đường trải rộng khiến ta như quên hướng Cứ ngơ ngơ như lữ khách không nhà Ta sẽ đến sẽ về thăm đất thủ Sẽ bên em tay nắm ngắm cây vườn...
myhoanmy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2014 02:33:40 bởi myhoanmy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: