Thơ Và Hoa
Tháng Ba Hoa Gạo Nở
Tháng ba mùa hoa gạo
Nở đỏ sắc ngoại thành
Gió đồng lay cánh áo
Từng đóa rụng, lìa cành
Hà Nội ơi! Bao giờ
Ta dừng chân ghé thăm
Hồ Gươm nước lững lờ
Từng di tích! Nghìn năm
Cố Quận
Mai
Hương gió mới, mai mùa xuân đang vội
Nở nụ vàng trong nắng nhụy chưa rơi
Khoe sắc hoa làm nhạt sắc muôn loài
Xin hãy chậm! Những nhành tươi chớ vội
Xin chớ nhặt lá xanh mơn, trơ cội
Cho mây về nhớ lá mây ngừng trôi
Tơ chiều đan, sương xuống phủ ngang đồi
Phơi giọt đọng! Mai cười trên lối nhỏ
Mai trong sân, hỏi thầm mai trước ngõ
Một phong trần một đài các ai so?
Một quạnh hiu, một đây chốn hẹn hò
Sao cùng giống hèn sang! Âu chữ mệnh
Mai trở lại! Mai tàn, mai sẽ đến
Tiết xuân về! Xuân hết, xuân cận bên
Hái lộc non cầu chữ phúc trong đền
Dâng trái quả xin chữ tài dưới miếu
Mai của thơ gieo đầy bao âm điệu
Đàn buông trầm! Nhạc sáo tấu cung tiêu
Cõi dương gian tọa thưởng dáng yêu kiều
Mai một nhánh trăm nụ vàng rực rỡ
Cố Quận
Đào
Hoa Đào năm cánh nở còn thưa
Tỉnh giấc đêm qua lỡ giao thừa
Hương tết, buổi đầu năm tĩnh mịch
Sân ngoài nặng hạt nước! Trời mưa
Nhấp chén trà ngon, tiếng gió đùa
Đì đẹt! Nhà ai pháo nổ đưa
Âm lùa khe cửa tàn canh thức
Lạnh quá! Ngày xuân tiết chuyển mùa
Ửng bóng tà dương những cành mềm
Nhuộm màu sắc đỏ áng chiều êm
Lung lay nụ thắm, đài hoa nở
Bẻ ít nhành tươi tối viếng đền
Nhớ xưa đất bắc xuân năm cũ
Những gốc đào, quanh lối sương mù
Nhật Tân chốn đó hoa không tựu
Đường phố thay vườn, xuân ở đâu!!!
Cố Quận
Cúc
Thiên hạ tư hoa
Bằng hữu tư trà
Giai nhân tọa lãm
Quân tử tất sa
Bằng hữu đàm vàng hoa, xanh lá cúc
Thiên hạ nhàn đen đỏ chiếu xuân sang
Giai nhân dạo áo tha thướt quanh làng
Quân tử ngã hồn say hương sắc thắm
Thiên hạ tư hoa! Nở đầy vươn nắng ấm
Bằng hữu tư trà! Chung ẩm buổi đầu năm
Giai nhân tọa lãm kéo ong bướm xa gần
Quân tử tất sa...xá gì bao kẻ tục
Cúc nhất ư hoa
Cúc nhất ư trà
Hương trần sắc tỏa
Danh lấn muôn hoa
Cố Quận
Đợi Mùa
Đường phố quanh quanh, mấy ngõ hoa
Mùa xuân đào nở thắm sân nhà
Buổi sáng! Tơ vàng lên nắng mượt
Chồi non, đọt nõn nhú mầm ra
Đây núi rừng xanh ríu rít oanh
Vi vu tiếng gió, róc rách gành
Lăn tăn bọt trắng, dòng biên biếc
Ven đồi, khe nước bạc long lanh
Ta với trời thanh, sắc cùng hương
Và trăng nửa mảnh, chén hồ trường
Lửa vờn sợi khói sa, cay mắt
Đợi mùa! Ngồi thức suốt đêm sương
Cố Quận
Đóa Hồng Xanh
Tôi thương em, một đóa hồng xanh
Kiêu sa khoe sắc thắm trên cành
Sương mù vây, nắng vàng ướp nụ
Vườn sau nhà, ngõ trước xuân thanh
Cám ơn em hai gánh nghĩa tình
Gá đời phu phụ vẹn lòng tin
Trăm năm họa phúc chung chia sẻ
Buồn, vui tôi nguyện sánh vai Mình
Cố Quận
Mơ Ngày Gặp Lại Nhau
Ta mơ...một ngày mình gặp lại nhau
Để thấy môi em như đoá hoa đào
Nở màu xuân thắm, đỏ màu xuân thắm
Quên giận hờn khi trước! Tính chuyện mai sau
Ta mơ...một ngày con quán cũ, góc đường xưa
Bài hát ai ca lời ân ái say sưa
Ánh mắt ta tìm trong cùng đáy mắt
Biết nói gì đây, thương yêu mấy cho vừa!!!
Ta mơ phút...gặp lại em, em nhé
Ngồi bên nhau nghe điệp khúc tương phùng
Cố Quận
Ta Còn Em
Ta còn em dù đời quay lưng cả
Còn rừng cây, núi đá, một con đò
Nhánh sông xanh dòng êm chảy quanh co
Căn lều nhỏ, lời thơ pha khúc nhạc
Ta còn em tay đàn run tiếng hát
Nửa đời qua giờ nhạt! Nửa đời sau
Những vần âm ta tô sắc họa màu
Thu, đông, xuân, hạ mình có nhau em nhé
Ta còn em mười ngón tay em nhẹ
Ru đời ta khe khẻ với nụ tình
Cho đêm nồng, cho nắng buổi bình minh
Bên hiên trước bóng tựa hình dưới mái
Ta còn em từ đây và mãi mãi
Cố Quận
Đưa Em Vào Quán Cũ
Anh đưa em vào quán cũ
Nhắp nửa ly rượu tình
Trời đêm ba mươi tinh tú
Lấp lánh bóng hai hình
Mời em nửa chung rượu cạn
Nhắc chuyện xưa một thời
Nhớ thu nào ta chờ sáng
Thương yêu tỏ nghìn lời
Anh đưa em vào quán cũ
Gió mùa lạnh đôi vai
Tựa đầu...em say mộng ngủ
Xào xạc lá vàng bay
Em có mộng thấy thu nào!!!
Cố Quận
Hoa Mimosa Và Thơ
Thơ như hoa Mimosa
Mong manh cánh rụng! Thế là thơ tan
Hôm rồi hoa nở nụ vàng
Hôm nay hoa rụng dưới đàng đầy hoa
Thơ sầu! Vần chữ xót xa
Âm câu thổn thức, thơ ngà ngà say
Trên đồi gió lộng hoa bay
Hoa đi! Thơ ở chốn nầy buồn hiu
Cố Quận
Hoa Mimosa Và Thơ(2)
O đi quên trả tiệc trà
Lo áo vướng tà! Lo tránh cỏ tranh
Mênh mông sông nước, trời thanh
Đừng vội, cửa thành chưa mở O ơi
Khoan chờ thơ tỏ đôi lời
Tiệc trà cho khất, bánh thời chớ dâng
O còn không rượu vài cân
Đưa ra mình chẳng nợ nần chi nhau
Gì gì ta sẽ tính sau
Xin O gót trở, quay vào làng cho
Thơ tôi trải lối mời O
Cố Quận
Cận Hoa
Gần hoa cho biết mùi hoa
Dẫu có mất nhà quyết giữ lấy hương
Dù cho thân nát như tương
Sống chết chuyện thường!!! Quyết cận thân hoa
Cố Quận
Chơi Hoa
Xưa tám cõi gian san còn mất
Xá chi nay mảnh đất mấy sào
Hoa hồng một đoá trên cao
Tội gì không hái...thang chao mặc tình
Ngán có ngán! Gai đâm bó thuốc
Bẻ đặng cành hương thuộc về ta
Quyết đem một đoá vô nhà
Chưng lên bàn viết đặng mà làm thơ
Cố Quận
Xuân à! Sao Mi Vội
Ta thấy cành mai pha nền áo lụa
Mơ mùa xuân của thủa tuổi hai mươi
Cả khoảng trời xanh in nét hoa cười
Nghìn sợi nắng tơ theo người xuống phố
Mắt mơ màng nhớ về xuân một độ
Ta bên em con dốc đổ sau nhà
Bãi cỏ xanh ngồi hát bản tình ca
Tay năm ngón đàn guitar đánh khúc
Ta ngắm cành mai góc đường đôi phút
Màu xuân xưa tà giục giã qua rồi
Hương trần xa trong gió nhẹ nhàng trôi
Sương trên lá giọt buồn rơi trên lối
Ta thầm trách xuân à! Sao mi vội
Cố Quận
Lan (1)
Một nhành lan, mấy đóa lan
Mộc, Phong lắm giống trên ngàn lắm dây
Trắng, lam, vàng, đỏ pha mây
Màu chen với nắng, gió ngày đưa hương
Nhưng riêng Lão Ngũ tư tương
Vườn lan một cánh khác thường vậy thay
Anh vui duyên trọn ngẫu giai
Trăm năm nguyện vẽ chân mày cho hoa Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2014 11:45:16 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: