[PREVIEW] Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn (Dị Thanh Trần)

Tác giả Bài
snoogy
  • Số bài : 53
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.05.2013
[PREVIEW] Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn (Dị Thanh Trần) - 20.02.2014 17:09:13
ThueSach.vn - Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn (Dị Thanh Trần): ""Ngạn Tịch, anh béo ra rồi.... Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra.” "Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi, nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước.”...."

Thuê Truyện Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn



Một cuộc chiến đầy ắp kịch tính. Cô thiếu nữ trẻ đã knock out ngoạn mục người đàn ông thông minh, bản lĩnh. Vũ khí ư? Vũ khí là trái tim yêu bỏng rát, là những đớn đau bầm dập từ ồn ào phá phách đến lặng lẽ trưởng thành, là tâm hồn nồng hậu, trong veo không vụ lợi, đẹp mà không hề biết mình đẹp.

"Ngạn Tịch, theo anh khi nào một người đàn ông cảm thấy mình già?”

"Khi anh ta yêu một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều.”

"Ngạn Tịch, anh béo ra rồi....

Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra.”

"Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi, nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước.”

"Em muốn đeo vào tay anh chiếc nhẫn được chú yểm, mỗi lần anh phạm tội, chỉ cần em niệm chú là nó sẽ sì sì xiết chặt ngón tay anh.”

"Ngạn Tịch, mau về nhà, tắm rửa sạch sẽ, em muốn ăn thịt anh ngay.”

"Ngạn Tịch là con dê, Ngạn Tịch là con dê ...tự đọc nhẩm một trăm lần.”

"Ngạn Tịch, lần này anh không say chứ?”

"Oa! Con thỏ tinh ranh đã luồn dây vào mũi anh từ lúc nào, anh bước thấp bước cao để mặc nó dắt đi!”

"Thôi, thôi! Thì không bước thấp bước cao! Bước từng bước vững vàng!”

"Tử Khâm, cuối cùng em đã thành công, em đã thành công biến anh thành nô lệ của tình yêu, bắt anh phải bồn chồn ngóng đợi em.”

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Sự Dịu Dàng Chết Tiệt(Hốt Nhiên Chi Gian)



Trích Đoạn:

“Đối thêm năm mươi tệ.” Cô gái tay đưa tiền còn quay đầu nhìn lại về phía anh ta, ánh mắt dịu dàng.

Vũ Minh lấy trong túi năm mươi xu, đặt lên mặt quầy. Nhưng cô vẫn ngẩn ra ngắm, hắn đành phải nhắc: “Đây, xu”. Cô quay mặt lại nhìn vào mắt hắn. Ánh mắt vẫn như đang cười, nhất thời không thu lại được.

“Minh Minh, có điện thoại.” Bên cạnh, Uyển Phương bất ngờ gọi tên hắn. Những người ở đây đều thích gọi lặp tên như thế. Cảm giác nghe như gọi một cậu nhóc, mặc dù hắn không thích nhưng lại lười ngăn cấm.

Chẳng ngờ, chính lúc đó cô gái kia chuẩn bị đi khỏi thì bất ngờ quay lại dán mắt vào mặt hắn, nhìn chằm chằm, rồi nở một nụ cười. Hắn thấy trong mắt cô như có hình ảnh mình lờ mờ trong đó. Rồi cô quay đi, trở về chỗ của mình.

Có chút choáng váng vì hành động đó, hắn đột nhiên tàn nhẫn thầm chửi trong lòng. Lại là một đứa mê trai, cũng giống như bao cô gái ngốc nghếch khác, bị vẻ bề ngoài của hắn làm cho điếng hồn.

”Làm sao giỏi bằng mẹ được.”

Vũ Minh rất muốn ngăn chặn những âm thanh này, nó mềm giống như lụa, không một tiếng động truyền đến tai, đến tâm trí và cả trái tim hắn. Vũ Minh không thể không nhìn nụ cười ban nãy của cô. Hắn vốn trước nay không nhìn thẳng cô gái này bao giờ, nào ngờ mắt cô sáng như thế.

Đôi mắt hắn không kiềm chế nổi lại nhìn về phía đó.

Cô gái rất chiều chàng trai kia, dịu dàng vòng lấy anh ta từ phía sau, tay đưa túi xu, vừa nhìn anh ta chơi vừa nhắc anh ta bỏ xu vào máy.

Mà anh ta một tay kẹp điếu thuốc, một tay cầm xu nhét xu. Gương mặt dán vào chiếc máy điện tử, không hề để ý đến cô đang ở phía sau nhìn mình âu yếm.

Cô chạm nhẹ vào trán anh ta, dường như anh ta toát mồ hôi, cô lấy khăn giấy ra rất cẩn thận vén mái tóc trước trán lên để lau. Sau đó, cô ngồi xổm bên cạnh anh ta, tay đặt lên đùi chàng trai đó. Hình như là hỏi anh ta có muốn uống nước gì không, rồi đứng dậy đi về phía quầy.

Vũ Minh vội cúi đầu, đột nhiên cảm thấy giận dữ, mình đang làm cái gì thế này, cứ nhìn một cô gái ngốc nghếch đến quên cả công việc. Sự tĩnh lặng bao trùm, cô gái này có gì khác biết đâu, biết đâu còn ngốc nghếch hơn ấy chứ.

Lúc ngước lên thì đã thấy cô ở ngay trước mặt.

“Xin chào, cho một chai Yakult và một chai Coca. Bao nhiêu tiền?”

“Sáu tệ.” Vũ Minh nhận lấy tiền, quay người lấy nước. Quả đúng là một cô gái ngốc, giờ mà vẫn còn uống Yakult.

Trong tủ lạnh không còn, hắn đi đến tủ lấy hai chai không lạnh đặt lên bàn. Rồi hắn quay người nhận tiền của các khách hàng khác, không nhìn đến cô.

Cô cầm lấy chai nước, vẫn chưa chịu đi: “Hết chai lạnh rồi à?”, cô hỏi.

Hắn đáp gọn lỏn: “Hết rồi”.

Cô cắn cắn môi, quay đầu nhìn chàng trai vẫn đang ngồi chơi.

Quay lại cô nói: “Ừm, phiền anh tìm giúp còn chai Coca nào lạnh không?”.

Hắn quay lại nhìn cô, nhìn thấy ánh mắt vừa bức thiết vừa như cầu khẩn của cô.

Hắn không nói lời nào xoay người đến bên chiếc tủ lạnh, thì ra vẫn còn một chai.

Lúc mang tới trước trước mặt cô, cô nói: “Cảm ơn”. Nghe tiếng nói dịu dàng của cô, hắn mới ngước mắt lên nhìn. Cô đang cười, một nụ cười rất tươi.

Lần này, bóng hắn trong mắt cô càng rõ ràng hơn.

Bốn mắt nhìn nhau. Cô lắc lắc tay cầm chai Coca cà phê, lại cười rồi nói với hắn: “Rất cảm ơn”.

Hắn ngẩn người nhìn không nói được lời nào. Chỉ có trong ánh mắt dường như có một tia kinh ngạc xẹt qua trong phút chốc.

Cô lại trở về bên cạnh chàng trai kia, giúp anh ta mở nắp, thậm chí đưa chai nước lên miệng giục anh ta uống. Sau đó mới mở chai Yakult của mình ra uống, ánh mắt vẫn không rời gương mặt anh ta.

Mê trai, ngu ngốc, chỉ biết nghĩ đến tên đấy. Chỉ vì một chai Coca lạnh mà có thể tùy tiện cười với một thằng con trai khác. Mê trai, đần độn, đồ thần kinh.

Vũ Minh cũng không biết tại sao mình lại tự nhiên tức giận đến thế. Chỉ cảm thấy sự dịu dàng đó, nụ cười trong ánh mắt đó đều như chỉ có một cô gái cực kỳ ngu dại mới làm. Hắn không nhịn được liên tục nguyền rủa.


ThueSach.vn