Sài gòn những ngày một mình
Là cái nắng hanh hao chưa đủ ấm
là gió trở từng cơn, từng cơn chầm chậm
lòng không màng gì -ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Sài gòn những ngày một mình
Thấy rời rạc đi từng xúc cảm ban sơ
Cũng nguôi ngoai dần thanh điệu của tiếng “chờ”
Con tim hối hả kiếm tìm nơi trú ngụ
Sài gòn những ngày một mình
Cười bao nhiêu cũng là không đủ
Tâm bấn loạn thì thấy đâu lạc thú
Người phụ người-ta lại phải phụ ta
Sài gòn những ngày một mình
Có người thật gần nhưng cũng lại thật xa
Tiếng yêu nào rót vào tim ngọc ngà
Để cái nhớ ứa lim chiều nghiêng bóng
Sài gòn những ngày một mình……….
Sài gòn vào hạ em vào đông
Giá buốt từng cơn đến chạnh lòng
Em có phải là nửa kia thế giới
Tận trong sâu thẳm tim anh không ???(23/2/2014)