MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 27 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 04.03.2015 10:12:17 (permalink)
0
 
                         
Lạnh lùng...
 
Ngược thời gian trở về quá khứ
Để làm gi? Xin chữ bình yên
Không tin. Cứ bảo tôi điên
Tôi chỉ, không muôn về miền khổ đau
 
Một dĩ vãng quên mau không nhớ
Một đoạn đời có cớ để quên
Một buồn không kịp đặt tên
Một nửa hồn  mất, vất bên lề đời
 
Tôi không muốn có lời để nói
Khơi làm gì trong cỏi tro tàn
Gợi chi những buổi lang thang
Nhắc chi đến sự bẻ bàng năm xưa
  
Đã quá khứ xin chừa đừng hỏi
Vết thương lòng mòn mỏi mới lành
Tim tôi vô cảm lạnh tanh
Thoảng hương người cũ, lòng đành phải quên
 
Tim tôi thương hại xuyên tên
Rung cành cánh nhạn, sợ nên lạnh lùng !!!
 
Duyên Nam
 (Carmel 3-3 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2015 21:51:12 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 11.03.2015 08:15:25 (permalink)
0
                                 
Yêu lầm...
 
Tôi cũng biết, yêu em là “tội” 
Nên có người, đã vội tách ra
Tình yêu đâu phải món quà
Đem ra đổi chác, qui ra kim tiền
 
Tôi cũng biết, đừng điên tình phụ!
Dù bị người, rứt nụ tình tôi
Hoa yêu chưa kịp đâm chồi
Người đành bứt bỏ, mồ côi tôi tìm!
 
Ai bảo nghèo, trái tim không có?
Ai bảo khó, không có trái tim?
Máu tim vẫn chảy lặng im
Cũng mang sức sống! Cũng tìm mộng mơ!
 
Ôi tim trái, dại khờ đã lỡ!
Tôi với nàng, không nợ duyên ai.
Nối vào nhân loại chuyện dài
Trong đời thêm một chàng trai khù khờ !!!
 
Duyên Nam
(Carmel March 10 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:52:21 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 17.03.2015 10:58:00 (permalink)
0
                           
Mối tình nghèo.
 
Tôi cũng biết, yêu em là "tội"
Đã phận nghèo, lại vội yêu em
Suy đi, nghĩ lại mà xem
Tình yêu muốn có, phải kèm đô -la
 
Nếu biết thế, tình là đổi chác
Thiếu đô-la, nên lạc tình tôi
Tình tôi đã bị mồ côi
Từ trong trứng nước. Từ hồi mới yêu.
 
Cha mẹ em, đặt điều quá khó
Phải nhiều tiền, mới có được em
Vừa học, vừa ráng làm thêm
Cố gắng sắp xếp. Dạy kèm trẻ thơ
 
Mỗi cuối tháng, nhận tờ bạc vụn
Bán phổi mình vì muốn vươn lên
Bây giờ, tôi khá, làm nên
Đô-la cũng có, mong em hãy về.

Tình yêu cũ, câu thề vẫn giữ
Bao thời gian, quá khứ đi qua
Yêu em vẫn thắm, không pha
Mình về, chung sống một nhà, nhe em?
 
Tôi cố gắng đem em hạnh phúc
Để bù lại tủi nhục trong đời
Thương em hoa bị tả tơi
Phu phụ chia cách, mất thời tuổi xuân.
 
Hồng phận gái, trầm luân em gánh
Ở cuối đời, tôi gánh phụ em
Để trong giấc ngủ hằng đêm
Cho tôi được gọi tiếng em thuở nào.
 
Duyên Nam
(Carmel 16-3-2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:52:03 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 21.03.2015 21:38:22 (permalink)
0
                                   
Muộn màng nỗi buồn
 
Nỗi buồn sao thể sẽ sang
Bây giờ sang sẽ muộn màng lắm không?
Buồn ơi sao quá mênh mông
Nỗi buồn vướn phải chiều giông năm nào
 
Rặng thông bãi biển cành hào
Suốt năm sóng vỗ chưa sao hết buồn
Mưa rơi nước chảy từ nguồn
Tụ dòng thác lớn chở buồn ra khơi
 
Mây che nguyệt thẹn cả đời
Hừng đông ló dạng người ơi vẫn buồn
Bao giờ nước chảy cạn nguồn
Để cho thông rũ, liễu buồn trần gian
 
Chim kêu vượn khóc ngút ngàn
Giọt sương đọng đá lệ hàng cạn rơi
Lắc lay con tạo trêu chơi
Thế gian lại có một đời nhớ thương.
 
Duyên Nam 
(Carmel Mar 21 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:51:45 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 31.03.2015 06:10:50 (permalink)
0
 
                           
Đôi mắt.
 
Anh bắt gặp đôi mắt huyền nhìn lén
Rồi quay nhanh! E thẹn ửng má hồng
Môi mỉm cười chúm chím một nụ bông
Trái tim anh phập phồng trong lồng ngực.
 
Một niềm vui đang trào dâng rạo rực
Thoáng vu vơ như nắng chực mùa xuân
Sự vui vui xen lẫn với bâng khuân
Em đó sao? Mùa xuân anh đang đợi
 
Có lẽ nào tình yêu đang đi tới?
Rưới hồn anh vài giọt đợi nhớ mong
Hạt sương mơ đang đọng lá đẹp trong
Đừng tan biến làm lòng anh đau khổ.
 
Tim dọn sẳn để cho em làm tổ
Nghĩ về em thấy ngồ ngộ làm sao
Trong niềm vui trộn lẫn sự nôn nao
Muốn gặp lại cô đào nhìn mình lén.
 
Duyên Nam 
(Carmel Mar 21 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:51:25 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 04.04.2015 05:11:44 (permalink)
0
 
                       
Cái đèn tự động... 
 
Tôi, cái đèn bàn, tự động, nho nhỏ
Được mua về, làm sáng tỏ đêm đen
Tôi xuất thân từ một xứ nghèo hèn
Tự bật sáng, chủ lần mèn đêm tối
 
Ánh sáng của tôi, soi đường chỉ lối
Để cho chủ...đỡ bớt mối lo âu
Không có tôi...chủ đụng trán, bể đầu
Trong bóng tối, đêm thâu tìm lối bước
 
Đồ đạc lung tung, làm sao tránh được
Vì căn phòng ba thước rưởi đêm đen
Chưa bao giờ tôi có một lời khen?
Toàn chê bai “Cái đèn không sáng tỏ”

Pin sắp hết, sức đâu...tôi mà có?
Muốn sáng thêm, tôi cũng khó mà làm
Ba cục pin, đâu mắc mỏ, cho cam
Không chịu thay! Thật làm tôi đuối sức!
 
Lại càu nhàu với bao lời bực tức
“Thay cái đèn! Không đủ sức soi đêm”
Đã như thế, còn gì phải nói thêm
Thôi nghỉ hưu với anh em đồ cũ.
 
Duyên Nam 
02-4-2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2021 04:59:15 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 09.04.2015 07:47:04 (permalink)
0
                           
Ảo giác
 
Em yêu anh như cà phê phin nhỏ giọt
Chầm chậm rơi vào đáy cốc hồn anh
Mỗi giọt rơi là giọt đắng để dành
Được tích tụ loanh quanh từ đáy cốc
 
Thời gian trôi cốc cà phê đầy nhóc
Màu đen sì không hấp dẫn chút nào
Một ngụm nhỏ, một ngụm nhỏ, uống vào
Tê đầu lưỡi, ôi chao ơi là đắng
 
Nghĩ tình anh có bao giờ may mắn?
Như cà phê, vị đắng tự ban đầu
Càng uống vào, vị đắng càng thanh tao
Quên vị đắng lúc nào mà không biết.
 
Nếm ngọt ngào vị tình yêu da diết
Hưởng hương thơm của đặc biệt tình yêu
Nhưng anh biết, yêu em chỉ một chiều
Suy nghĩ nhiều, vị cà phê vẫn đắng.
 
Duyên Nam 
(4- 8 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:50:42 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 15.04.2015 08:40:04 (permalink)
0
                       
Em thấy chăng...
 
Em thấy chăng bầu trời cao rộng
Em thấy chăng khoảng trống không gian
Hãy thả hồn đắm chìm trong mộng
Ôm phút giây thoáng chốc mơ màng.
 
Em thấy chăng những bàn tay nắm
Cạnh bên nhau nắng ấm mùa xuân
Hãy ấm lòng, tình người tươi thắm
Một thoáng vui, dù lắm chuyên truân.
 
Em thấy chăng mùa xuân đang gội
Hãy hít vào hơi thở thật sâu
Xin chậm lại, một đời sống vội
Nhận mùi thơm cỏ dại hoa màu.
 
Em thấy chăng tình sâu của mẹ
Bầu yêu thương nhắn nhủ với con
Hãy bú đi no bụng con nhé
Con được no dầu mẹ mỏi mòn

Em thấy chăng còn tình người đó
Dẫu cuộc đời khốn khó bao lần
Dù tình thương chỉ là giọt nhỏ
Vẫn vọng sâu như tiếng chuông ngân.
 
Duyên Nam 
(April 14-2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:50:23 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 20.04.2015 09:47:26 (permalink)
0
                         
Mâu thuẫn 
 
Có một thời ta chia nhau hạt muối
Có một thời sao lắm chuổi ngày buồn
Có một thời rơi rớt bao lệ tuôn
Những đau thương theo nhau nguồn thác lũ
 
Người sẳn sàng thương nhau như máu mủ
Vài hạt gạo không đủ với ngô khoai
Thế mà vui! Lòng cứ nhớ thương hoài
Một quá khứ! Lòng người hoài trong sáng
 
Rồi cũng qua! Mọi người đã không nản
Hướng tương lai với khát vọng ngày mai
Ánh bình minh! Mộng ước được trải dài
Đuổi bóng tối của những ngày gian khổ
 
Một quảng đời đã đong đầy bão tố
Nhưng giúp mình tin tưởng với đôi tay
Với khối óc! Để xây dựng ngày mai
Tươi sáng hơn những gì trong quá khứ
 
Cái “một thời” mình nên quên đi chứ
Nhớ làm gì những dữ kiện chiêm bao
Đã dựng lên như bức chắn hàng rào
Làm cản trỡ những ngọt ngào cuộc sống.
 
Duyên Nam
Carmel April 19-2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:49:32 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 25.04.2015 22:46:08 (permalink)
0
                           
Em đó sao?
 
Em đó sao? Tiếng oanh vàng nho nhỏ
Gọi “Anh ơi”, sao trong rỏ từng lời
Như gió thoảng đùa cợt cùng biển khơi
Như gió mát lả lơi đêm hè nóng
 
Anh yêu em, một tình yêu nóng bỏng
Qua bao năm không lỏng sự yêu thương
Vẫn ngọt ngào, vẫn nhung nhớ, vấn vương
Vì em đó ! Của anh nường công chúa!
 
Em từ bỏ thời hoang chơi vây bủa
Mực yêu chồng và con của tình yêu
Em đơn giản và thay đổi khá nhiều
Để mỗi ngày, gọi em yêu cho đã 
 
Ta yêu nhau với tình yêu biển cả
Nó quá rộng, nuốt cả những bất bình
Và đủ mặn, trung hòa những nẩy sinh
Của cá nhân trong lòng sự vị kỹ.
 
Duyên Nam
(Carmel April 25 -2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2015 22:50:00 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 01.05.2015 10:27:30 (permalink)
0
                             
Gánh hàng rong

Gánh hàng rong, mẹ đã nuôi con lớn! 
Sau bao năm vẫn đau đớn lòng con
Vì tương lai con, thân mẹ mỏi mòn
Ngày qua ngày, đường mòn mẹ bương chải
 
Gánh hàng rong trên vai gầy đi mãi
Từ mờ sương thời gian trải tối chiều
Cất tiếng rao, mong mỏi người mua nhiều
Hàng bán hết! Có cơm nhiều buổi tối
 
Những ngày mưa, biết lòng mẹ bối rối
Tiền đâu ra để đổi gạo ngày sau
Dù bửa cơm chỉ đạm bạc mắm rau
Mẹ lo lắng nghẹn ngào trong tiếng khóc
 
Con ước ao mình lớn cao hình vóc
Gánh dùm mẹ những khổ nhọc gạo cơm
Con lớn lên trong tình mẹ hương thơm
Mẹ hy sinh, đời con đơm bông trái
 
Dáng gầy gò, nắng mưa mẹ từng trải
Cơm không no, vẫn mãi gánh hàng rong
Mẹ lao lực với nho nhỏ ước mong
Con khôn lớn và tránh vòng nghèo khổ
 
Mẹ hối thúc con học hành thi đỗ
Để thành công, không còn khổ như xưa
Dù thân mẹ có dầu dãi nắng mưa
Nay con lớn, có dư thừa vật chất
 
Ngày thành công thì ngày mẹ đã mất
Cách xa nhau qua mấy bật cỏ xanh
Con nhớ mẹ! Dòng nước mắt tụ nhanh
Mẹ ơi mẹ! Lòng thành con đang khóc
 
Khóc nhớ mẹ! Một đời mẹ khổ nhọc
Một thân cò trong đời trọc gian nan
Dù khổ cực thân mẹ vẫn không màng
Mẹ xa rồi, vẫn mang lòng báo hiếu
 
Đời không vui, khi chúng con còn thiếu
Dáng mẹ hiền trong cuộc sống nhiễu nhương
Đã lớn khôn, vẫn ao ước tình thương
Mẹ ơi mẹ! Con vẫn thường mơ mẹ đó!
 
Duyên Nam 
(Carmel April 30-2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2015 10:44:14 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 08.05.2015 10:45:21 (permalink)
0
                                 
Hạt nắng 
 
Xuân đã về trên quê hương xứ lạnh
Tuyết mùa đông xa lánh vạt nắng hồng
Nàng tu-líp đã ra nụ trổ bông
Con sóc nhỏ chạy nhông nhông kiếm trái
 
Vài cặp ngỗng, đang thả thư trên bãi
Màu cỏ xanh giăng trải, thảm cuối đồi
Cây bắt lá, đang đâm nụ nẩy chồi
Chim ríu rít, tìm mồi trên thảm cỏ
 
Bầu trời xanh, vài nàng mây lấp ló
Cứ vờn vờn làm khó nắng hồng tươi
Ông Trời đỏ, đang nhếch mép môi cười
Gieo hạt nắng cho loài người trần thế
 
Dòng suối nhỏ đang tìm đường ra bể
Kêu róc rách uốn thể, con suối con
Em dỏi bước thong thả con đường mòn
Trong khoảnh khắc không còn là hạ giới
 
Cảnh bồng lai địa đàng cũng đã tới
Nhìn em yêu, với hạnh phúc chúng mình
Xin thời gian đừng động đậy, chung chinh
Cho tôi hưởng thình lình ngôi hạnh phúc
 
Duyên Nam
Carmel May 7-2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2015 03:46:42 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 15.05.2015 01:35:28 (permalink)
0
                                            
Người bán vé số
 
Bốn mươi năm, từ ngày tan cuộc chiến
Tôi vẫn còn vất vưởng kiếm miếng ăn
Ngày qua ngày cuộc sống càng khó khăn
Tay, chân cụt, sao bằng bao người khác
 
Khoác chinh y, tôi đem thân đánh bạc
Ngày trở về, đã lạc mất chân, tay
Tại chiến trận, thân tôi đã không may
Tặng quê hương, cánh tay và cái cẳng
 
Và từ đó, không bao giờ đi thẳng
Chiếc nạng khô, làm cái cẳng thay chân
Tôi khập khểnh, bán vé số phong trần
Vì sự sống, cũng cần người đi lại
 
Có những lúc, nài nỉ bán thêm cái
Một đôi khi, rơi nước vãi, mời xin
Mua giúp tôi tấm vé số đôi nghìn
Người xua đuổi như ăn xin, rủa xỉ
 
Bán vé số! Không van xin bố thí!
Tôi tàn tật, vì cũng chỉ quê hương
Nay lê thân khắp thành thị, phố phường
Tấm vé số, đồng lương đời thương phế
 
Đừng xua đuổi hay mất lời tử tế
Tôi phấn đấu, vì không thể buông trôi
Dầu tình người, màu trắng bạc như vôi
Vì cuộc chiến, thân tôi bị tàn tật
 
Vì quê hương, thân thể tôi thiếu mất
Nay lây lất, bán vé số nuôi thân
Người không mua, đừng lên tiếng bất nhân
Tôi trao đổi ngang cân tờ bạc vụn
 
Mua hay không, là tuỳ lòng người muốn
Tuy mất mát đã rơi xuống thân tôi
Tôi không than, hay trách phận xa xôi
Tôi chỉ xin, mọi người thôi cay đắng
 
Đừng đuổi xua, hay ban lời trách mắng
Từ bao giờ, tôi gánh nặng người đâu?
Tôi chỉ xin một mong muốn yêu cầu
Đừng thương hại, làm đau lòng tôi lắm.
 
Bán vé số để đổi ngày cơm mắm
Cám ơn đời và gặm nhấm đắng cay
Tàn chiến cuộc, bao người đã không may
Thân ở lại trong rừng dày, vực thẳm.
 
 Duyên Nam
 14-5-2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2015 00:19:05 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 22.05.2015 19:17:58 (permalink)
0
                         
Nàng, tôi và gói “chip”
 
Ngón tay ai, bốc lấy “chip”của tôi
Liếc nhìn qua, một đôi môi mọng đỏ
Mỗi cái “chip” được cắn ra nho nhỏ
Miệng nhai dòn, môi tỏ nụ cười tươi
 
Tôi lặng thinh, như không có con ngươi
Làm vô tình,”mời người” vài cái “chip”
Rồi cứ thế, ngón tay nàng bốc tiếp
“Chip” vơi dần, theo cái nhịp đôi tay.
 
Rồi đột nhiên, nàng nhíu mắt, châu mày
Làm như thể, tôi mang đầy tội lớn
Nàng nghĩ rằng...
“Chip” của nàng, tôi tự chia quá trớn.
Tôi làm thinh. Khi loa lớn báo "tinh"
 
Tôi đứng dậy, đi tiếp cuộc hành trình
Nàng cũng đứng. Thình lình rơi gói “chip”
Thì ra....
“Chip” của nàng đã quên mình ngủ thiếp
Trong túi nàng. Tội nghiệp “chip” của tôi
 
Nàng xin lỗi. Nụ cười nỡ trên môi
“Không có gì, tới giờ tôi cất bước”
Xách lên vai, tôi đứng dậy đi trước
Nàng theo sau, chờ lược lên phi cơ
 
Ghế của nàng, cạnh tôi, cũng bất ngờ
Nàng mắc cỡ, mời tôi chia gói “chip”
Và như thế. Chuyện tôi, nàng lại tiếp
Cho đến khi...
Tôi cùng nàng gởi thiệp báo tin vui
 
Duyên Nam
Carmel May 22-2015
“chip” : khoai tây chiên
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2015 22:57:45 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 30.05.2015 11:57:30 (permalink)
0
                       
Nhớ người xưa
 
Mối tình câm làm sao anh lên tiếng
Khi em lấy chồng, đau điếng tim anh
Chúc em đi được mọi sự tốt lành
Con khỏe mạnh và mau nhanh chóng lớn
 
Cuộc chia ly nào, không sự đau đớn?
Có sum họp nào, không lớn niềm vui?
Em theo chồng dứt đoạn tinh tui
Nơi phương khách ngậm ngùi nỗi nhớ
 
Bao đêm dài, vẫn trong lòng trắc trỡ
Không biết đời em có đỡ hơn xưa
Cuộc sống em có đôi chút dư thừa
Hay vẫn nhọc nhằn quê xưa xóm cũ
 
Anh vẫn nhớ, những ngày xưa ngụ trú
Nơi Sài-thành, không máu mũ người thân
Em đã giúp anh, nâng đỡ, ân cần
Bây giờ vẫn, tiếng ngân niềm quá khứ.
 
Kĩ niệm xưa, lâu nay anh vẫn giữ
Thời sinh viên ở xứ lạ quê người
Nơi xóm nhỏ có cô gái xinh tươi
Đã bao bọc một người không quen biết.
 
Duyên Nam
5- 29 -2015 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2015 11:59:06 bởi duyennam >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 27 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9