MỘT GIẤC CHIÊM BAO...

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 14 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 399 bài trong đề mục
Tác giả Bài
duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 08.02.2020 22:07:19
0
Người đàn bà điên...
 
Chồng bà mất sớm lúc còn son
Bà vẫn một mình sống với con
Lòng mẹ thương con không kể xiết
Nhờ anh nhựa sống bà sinh tồn.
 
Đơn chiếc gia đình hai mẹ con
Trong ngôi nhà nhỏ của chồng còn
Tảo tần buôn bán nuôi con học
Đại học vừa xong mạng yểu non.
 
Anh vừa hiếu thảo vừa ngoan hiền
Không những học giỏi lại rất siêng
Luôn tay giúp mẹ khi cần đến
Anh thường khoe mẹ “Giống bà tiên”.
 
Đã hai ngày rồi bà không ăn
Mới hai hôm mà đã già khằn
Mắt lõm, má khô, người hốc hác
Ôm chiếc hòm con đã cách ngăn.
 
Tôi thấy người bà gầy hẳn đi
Cố khuyên bà gắng ăn chút gì
Miếng ăn vào miệng không thèm nuốt
“Đã mất con rồi sống ích chi ?”
 
Đã đến giờ rồi anh phải đi
Ra vùng đất vắng cỏ xanh rì
Huyệt đào xong đã còn non đất
Bà bám hòm con chẳng cho đi.
 
Bà lại lần mò ra mộ anh
Ánh trăng vừa đủ rọi qua cành
Một dáng lom khom lê từng bước
Đứt ruột làm sao, hỡi cao xanh!
 
Như thế đã lâu bà vẫn ngồi
Ánh trăng buồn bã sắp đi thôi
Một bóng màu đen bên mộ mới
Như ngôi tượng đá. Thời gian trôi.
 
Xa quê tôi đã một thời gian
Có một nhân duyên trở lại làng
Cảnh củ người xưa thì vẫn thế
Một bà rối trí đi lang thang.
 
Hỏi ra mới biết chính là bà
Đã già trước tuổi...quá...quá xa
Tóc rối tùm lum như con rối
Áo quần xốc xếch nhận sao ra?
 
Căn nhà bà ở đã điều hiu
Hai năm thay đỗi bao nhiêu điều
Mái dột, cột xiêu, không chăm sóc
Nơi bà quay lại mỗi buổi chiều.
 
Như để đón con sau tan học
Hỏi người qua lại con bà đâu
Không có con về bà lại khóc.
Cảnh mẹ nhớ con đến bao lâu?
 
Duyên Nam
08-02- 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2020 22:08:38 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 15.02.2020 03:24:28
0
Ngày tình nhân...
 
Ngày tình nhân! Nghĩ về em! Thật nhớ! 
Nhớ làm sao? Cứ ngỡ ngày hôm qua
Nhớ thì nhớ. Bây giờ đã quá xa.
Có muốn tặng...một món quà. Thật khó.
 
Ngày tình nhân. Gởi lời thương theo gió
Nửa địa cầu về bên đó thăm em
Gió đầu xuân sẽ êm dịu về đêm
Em trọn giấc , đừng thèm nhớ anh nữa!
 
Ngày tình nhân. Tuyết đã về đầy cửa
Màu trinh nguyên, không chừa ngọn cỏ xanh
Chim về tổ, không chịu đậu trên cành
Ngày yên lặng, lòng đành thêm nỗi nhớ.
 
Ngày tình nhân, anh thức dậy bỡ ngỡ
Viết vài dòng để chuyên chở về em
Ngày tình nhân, chúc em sẽ vui thêm
Nhờ vô tuyến, về đêm anh sẽ gọi.
 
Duyên Nam
(February 14-2020)
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 15.02.2020 21:24:39
0
Anh vô tình...
 
Anh vô tình khiến em đau đớn thế
Có nói gì...cũng quá trể phải không?
Ngày tình nhân...đã không tặng em bông!
Không quà cáp, cũng không lời an ủi!
 
Anh vô tình đã khiến em buồn tủi
Em đau buồn là núi nặng tim anh
Sự vô tình... là sự thật chân thành
Em đã trách...nên anh đành phải chịu!
 
Có đôi lúc chính anh cũng không hiểu
Máu lãng mạng sao lại thiếu trong người?
Cũng là người....cũng có dòng máu tươi
Câu nịnh đầm sao lại lười đến thế?
 
Anh đã hiểu. Sửa lại chắc không trể?
Cây hạnh phúc...cũng như thể...bản thân
Cần chăm sóc, cần thăm hỏi ân cần
Cây mới lớn...lớn dần thành đại thụ.
 
Chưa bao giờ... thoáng qua đầu tình phụ
Đừng nghĩ nhiều sẽ mất ngủ nhe em
Thấy em buồn tim anh lại nhói thêm.
Đang nghĩ cách để em vui trở lại.
 
 Duyên Nam
February 15, 2020
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 18.02.2020 00:19:58
0
Tôi viết...
 
Việc tôi làm hằng ngày...là con số
Nên tôi viết có lắm chỗ khô khan
Quá thực tế với chi tiết rỏ ràng
Không bóng bảy, không hóa trang mộng mị.
 
Tôi viết ra...những điều đang suy nghĩ
Về chiêm bao...ở địa vị khách quan
Nên đôi lúc hăng say quá. Lạc đàng
Vào hoang dại! Lang thang ! Không định hướng!
 
Rồi như thế theo dòng trôi tư tưởng
Làm quân vương khiến dưới trướng tuân theo
Hay có lúc rách rưới như bọt bèo
Mất con chữ, ráng đuổi theo. Không kịp.
 
Nên mệt lử. Vài ngày sau lại tiếp
Vẫn thẩn thờ theo cái nghiệp cầm ca
Đem lời ra góp gió tại quán trà
Đời mộng mị thoáng qua như cơn gió.

Viết cầm tay chỉ giản đơn vậy đó
Viết vài dòng lại mắt ngó mông lung
Văng vẳng xa vài tiếng trống bập bùng
Rồi...lại nữa...mất tập trung. Lỡ nhịp.
 
Thôi thì vậy. Để lần sau viết tiếp...
 
Duyên Nam
February 17, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2020 20:20:04 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 23.02.2020 07:14:46
0
Cô-vít mười chín (Covid-19)
 
Covid  19 Corona!
Tại mày bịnh dịch đã xảy ra
Hơn hai ngàn người đã bị chết
Sơ-sinh, lớn tuổi cũng không tha.
 
Covid  19 Corona!
Tại tỉnh Vủ-hán, mày bò ra
Thoát được! Lan tràn ra thế giới
Kinh tế đình trệ. Sẽ không tha!
 
Mày là vi-rút hiệu chính tông
Chưa có thuốc trị đúng vậy không?
Nên mày tung hoành như nhà trống
Sẽ có một ngày. Mày bị gông.
 
Nghĩ đi nghĩ lại, sao trách mày?
Chính người Vủ-hán giúp một tay
Để mày từ thú qua nhân loại.
Khám phá kịp thời, kể cũng may.
 
Nói thì nói vậy chứ trách chi
Chính người Vủ-hán đâu sướng gì
Đã bao người chết. Gia đình khổ.
Một lần y-sử lại phải ghi.
 
Vốn dĩ xẻ chia một địa cầu
Giao thông, buôn bán còn dài lâu
Ráng giữ với nhau tình hửu nghị
Có khi hạn vận lại cần nhau.
 
Trí tụê con người thượng đế cho
Mấy con vi-rút có gì lo
Quốc gia thế giới nên đoàn kết
Nguyên cứu thuốc ngừa. Sẽ thắng to.
 
 Duyên Nam
February 22, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2020 22:03:56 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 24.02.2020 09:01:01
0
Vô nghĩa (Vanity)….
 
Ba mươi năm đào tạo một bác sĩ
Một vi-rút đình chỉ mọi công lao
Đời mỏng manh như hơi thở ngọt ngào
Biến tức khắc khi tiếp giao không khí.
 
Mạng sống người như chuông treo sợi chỉ
Hiện hửu đây rồi không khí phút sau
Ai nghèo khó hay tiền bạc dồi dào
Đều vô nghĩa trong vòng rào vô nghĩa.
 
Xác được chôn trong mộ xinh nghĩa địa
Hay bụi tro cũng vô nghĩa đất trời
Ai một lần tay phủi trắng ra khơi
Biển hư vô khi chào đời đã định.
 
Mạng sống người...được bao ngày đã tính?
Hơi thở còn lo chửa bịnh tha nhân
Quên an nguy của cơ thể rất cần
Để ra đi....cả triệu lần thương tiếc.
 
Duyên Nam
February 23, 2020
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2020 10:07:21 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 01.03.2020 07:47:57
0
Ngày đầu nhập học...
 
Có một thời khi con còn nhỏ bé
Cầm tay cha để khỏi té dọc đường
Ngày nhập học với đôi mắt yêu thương
Con vào lớp, cha dựa tường nhìn lén.
 
Trên đường về sao cổ cha mắc nghẹn
Mắt lưng tròng! Con chim én rời bầy
Đã bắt đầu con rời khỏi vòng tay.
Bốn tuổi rưởi, chưa biết thay áo mới.
 
Cha biết rằng thời gian sẽ không đợi
Con từ từ sẽ nới rộng không gian
Một ngày kia con sẽ bỏ xóm làng
Theo mộng ước như đại bàn tung cánh.
 
Buổi học đầu sao tim cha thấy lạnh
Thương con nhiều vì một mãnh mầm non
Phải nẻ đất chịu nắng gió sinh tồn
Mà không biết sẽ gì còn phía trước.
 
Cha chỉ mong ngày đầu tiên con được
Vui thật nhiều và mong ước đến trường
Kiếm con chữ để chia xẻ bốn phương
Và khi lớn làm cột rường xã hội.
 
 Duyên Nam
February 23, 2020
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 15.03.2020 03:53:30
0
Không có em...
 
Không có em bầu trời buồn vời vợi
Khắp mọi nơi cần tới một mình em
Khi đêm về hàng vạn ánh sao đêm
Nhưng không có bóng hình em trên đó.
 
Không gian mình nhớ lúc xưa quá nhỏ
Thu mình lại trong cái vỏ riêng tư
Nhưng mỗi ngày cái vỏ lớn từ từ
Con ốc nhỏ không còn như lúc trước.
 
Gió đại dương đã đổi chiều thổi ngược
Khiến ba đào cứ mỗi thước một cao
Con ốc nhỏ đã thay đổi lúc nào
Bị sóng lớn cuốn vào con xoáy mới.
 
Sao trên trời đã quá xa vời vợi
Tay không dài để với tới sao đêm
Mọi nỗi đau dấu kín trái tim mềm
Nên vết cắt cứ về đêm lại nhức.
 
Có những lần trong nỗi đau cùng cực
Đã nhớ về một quá khứ.....
 
 Duyên Nam
March 14, 2020
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 22.03.2020 05:19:07
0
Con đã hiểu...
 
Con ra đời...không tự mình lựa chọn
Làm con ai? Hay tồn tại thế gian?
Vì nơi đây đâu phải là địa đàng
Chỉ vất vả! Gian nan! Bao người chịu! 
 
Có một điều...tình thương con không thiếu!
Con hạnh phúc trong tối thiểu của mình
Nhìn  ngoài kia...một thế giới văn minh
Là cơ hội...con phục chinh, mơ tới.
 
Rồi một ngày...con không bao giờ đợi
Ba ra đi...vì thế giới...chiến tranh
Đúng! Quả thật! Mạng sống quá mong manh!
Thoáng một cái...thuyền tròng trành sóng gió.
 
Ba ra đi...nhưng nỗi lo còn đó
Mẹ bôn ba vượt sóng gió vì con
Thân của mẹ cứ mỗi lúc hao mòn
Con hạnh phúc...được làm con của mẹ.
 
Nhìn bức hình khi mẹ thời còn trẻ
Mẹ quá xinh...sao là kẻ theo ba?
Đã bao lần con nhận tiếng thở ra
Lúc về đêm...ôm hình ba...mẹ khóc.
 
Con đã hiểu...vì sao mẹ khổ nhọc
Cây tình yêu đã mọc được cây non
Mẹ quên đi một tuổi trẻ đang còn
Làm bóng mát cho đời con được lớn.
 
Duyên Nam
(March 21-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2020 23:23:23 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 28.03.2020 22:01:23
0
Về đi em...
 
Về đi em... khi tàu chưa rời bến
Bịn rịn hoài cũng đến lúc chia tay
Tàu anh đi vào khoản ba chục ngày
Anh lại về trong vòng tay em đó.
 
Về đi em... khi nắng chiều còn tỏ
Để anh nhìn được dáng nhỏ anh yêu
Anh không muốn đợt sóng cuối buổi chiều
Ngập đôi mắt có nhiều điều muốn nói.
 
Về đi em... để lòng anh cứng cỏi
Gan lì hơn vượt qua khỏi thường tình
Chuyến đi nầy đâu phải cuộc trường chinh
Cũng viển dương, cũng bình thường như trước.
 
Về đi em...đừng nhìn anh mắt ướt
Anh lại buồn thêm vết xước trái tim
Khi xa em vùng ký ức anh tìm
Lời hẹn ước thêm niềm yêu đã chín.
 
Về đi em...dấu cơn đau bịn rịn
Phải vui nhiều dẫu sâu kín nhớ anh
Tàu viển dương nhiều sóng gió chòng chành
Sóng bạc đầu không làm anh đổi ý.
 
Về đi em...
 
 Duyên Nam
March 28, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2020 18:59:10 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 30.03.2020 02:39:18
0
Viết cho những người tiên phong đã nằm xuống trong trận chiến
không biên giới chống Coronavirus Covid-19.
Anh nằm xuống...
 
Anh nằm xuống...khi phần anh đã trọn
Vì tha nhân không trốn nhiệm vụ mình
Trên chiến trường không thấy một chiến binh
Không ranh giới. Chỉ rập rình vi-rút.
 
Vì tha nhân,  anh đễnh lơ một chút
Làm nạn nhân cho vi-rút hoành hành
Rồi ra đi khi xã hội cần anh
Làm tiên phong chống lan nhanh bệnh dịch
 
Anh nằm xuống...vì nghề nghiệp mục đích
Xả thân mình...dù nghịch cảnh ra sao.
Thiếu trang bị bảo vệ hay chiến bào.
Vẫn chiến đấu nâng cao tình nhân loại.
 
Trong hoàn cảnh thiếu người anh không thoái.
Ca dài hơn! Sự mệt mỏi! Cô đơn!
Gia đình đó, nhưng ly cách! Không sờn!
Miếng ăn vội! Mắt chập chờn thiếu ngủ!
 
Cám ơn anh. Sự hy sinh quá đủ
Thanh thản đi vào giấc ngủ thiên thu
Mọi người đây noi gương sáng cho dù
Những bất tiện...Cũng không bù công anh đó.

Anh thấy không...
 
Bệnh dịch to nhưng  lòng người quá nhỏ
Vơ cho mình. Kệ. Mặc bỏ người ta
Thử tưởng tượng...thế giới chỉ xác ma
Sống với ai? Thế mà vẫn ích kỷ?
 
 Duyên Nam
March 29, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2020 23:06:34 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 09.04.2020 02:49:24
0
Xuân và Covid-19...
 
Sau bốn tháng mùa đông giá lạnh
Xuân đang về trong cảnh dịch lây
Cây đang ra nụ chưa đầy
Trời cao trong sáng, nắng nay đã về.
 
Xe không chạy, bốn bề yên lặng
Chim không buồn giỡn nắng vờn bay
Cách ly phải đúng bao ngày
Gặp nhau hai thước, vòng tay không tròn.
 
Cảnh phẳng lặng những con phố nhỏ
Đường không xe, thiếu có trẻ chơi
Nhà ai khép cửa, không mời
Chờ dịch qua khỏi, khắp nơi an bình.
 
Qua đêm tối, bình minh sẽ đến
Xuân đang về, dẫu bệnh dịch lâu
Gió xuân đang xóa mây sầu
Hừng đông ló dạng, bắt đầu ngày vui.
 
Trong cơn dịch, ngọt bùi chia xẻ
Có bao người thành kẻ trắng tay
Chắc chiu không đủ qua ngày
No nhờ quà giúp! Giọt cay! Lòng buồn!
 
 Duyên Nam
April 08, 2020
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 11.04.2020 10:09:31
0
Lời nhắn cho anh...
 
Em được lệnh tập trung tại bệnh viện
Có lẽ đây là một chuyến lâu dài
Bệnh dịch nầy không thể dứt ngày mai
Em chuẩn bị những tai ương sẽ có
 
Con của mình, hai con còn quá nhỏ
Sẽ không hiểu, em ở đó không về
Việc trong nhà chắc chắn sẽ lê mê
Nhờ anh đó, nhớ bốn bề lo đủ.
 
Lo cho con cả miếng ăn, giấc ngủ
Việc trong, ngoài ráng làm chủ nha anh
Công việc anh, dẫu ở nhà, phải thành
Tránh phê bình khi anh làm trở lại.
 
Chuyến đi nầy có thể là mãi mãi
Nếu vi-rút em không thấy truyền qua
Tờ di chúc em đã ký, để nhà
Anh theo đó, để mà lo mọi việc.
 
Sẽ nhớ anh và nhớ con da diết
Là y-tá em biết việc phải làm
Là tiên phong dẫu lây bịnh, cũng cam
Em có mất, cũng đã tròn trách nhiệm!
 
Tìm cơ hội, kể con nghe, khỏi kiếm
Vì nghề nghiệp, em chọn kiếp tơ tằm
Đã lột xác, lỡ thề ước trăm năm
Làm bướm trắng dấu tâm niềm thương nhớ.
 
 Duyên Nam
10 tháng 4, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2020 11:49:12 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 15.04.2020 01:22:36
0
Có những lần...
 
Có những lần, cố đếm những vì sao
Để nhận thức chỗ nào mình sai trái
Có những lần anh, em đã không phải
Giận dỗi nhau khiến bên trái lại đau.
 
Nên câu hỏi “Chúng mình còn có nhau
Hay lạc mất trong phong trào thời đại”
Hễ giận nhau là hai chiều phải, trái
Để những lần giận mãi quá buổi chiều.
 
Nằm cạnh nhau mà vẫn thấy cô liêu
Đâu vòng tay ấm những chiều đón đợi?
Đâu lời hứa cùng về chân trời mới?
Cùng đôi tim cho tới cảnh bạc đầu?
 
Có những lần tưởng cạn mối tình sâu
Để rồi hỏi “Còn nhau hay đã mất?”
Câu hỏi nầy được trả lời chân thật
Vì anh nghe những tiếng nất trong tim.
 
Hạnh phúc đâu phải vất vả đi tìm
Đã bên cạnh đang nằm im chờ đợi
Bỏ cùng nhau những chông chênh không bởi
Vì cái tôi đang đào xới hố sâu.
 
Ta lạc nhau trong những trận mưa ngâu
Một huyền thoại tìm nhau trong cơn lốc
Giận vu vơ là những liều thuốc độc
Làm hao mòn hai người “ngốc” chúng mình.
 
 Duyên Nam
April 14, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2020 05:27:16 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 27.04.2020 01:59:43
0
Thương...
 
Thu về thêm lá vàng rơi
Lá bao nhiêu rụng bấy lời yêu thương
Qua đêm lá rụng đầy đường
Bậu ơi có biết....vẫn thương mỗi ngày.
 
Thời gian đếm được từng giây
Đã làm cho đủ bao ngày lẫn đêm
Thu về lại tuổi tăng thêm
Tuổi tăng mặc tuổi, không quên ngày nào.
 
Xưa kia anh ngỏ tiếng chào
Làm bậu mắc cở, trốn vào nón thơ
Tan trường anh vẫn đứng chờ
Con đường me rụng giã vờ gặp nhau
 
Những khi tay chấp nguyện cầu
Không cho anh...bậu hai đầu sông thương
Tương lai anh bậu chung đường
Có duyên mắc nợ một phương hướng về.
 
Bây giờ trọn nghĩa phu thê
Cám ơn bậu đã...đã về với anh
Anh thương bậu rất chân thành
Thương thương...thương lắm ngày xanh bạc đầu.
 
Đại dương không biết bao sâu
Riêng anh ...anh nhớ ngày đầu thương em
Mỗi ngày...nhìn bậu...thương thêm
Sau ngày làm việc...mỗi đêm về nhà.
 
Thương bậu lắm...lắm..lắm...
 
 Duyên Nam
April 26, 2020
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 07.05.2020 23:43:34
0
Hạnh phúc người...
 
Tôi hiện hữu, độc hành trong tẽ nhạt
Ngày qua ngày lấy người khác làm vui
Hạnh phúc người là hạnh phúc của tôi
Tôi cố gắng chôn vùi nhiều ký ức.
 
Tôi đâu muốn nỗi đau bị đánh thức
Dĩ vãng buồn với lắm bực thương ca
Để tôi vui đang cuộc sống thôi mà
Đâu quá lắm? Xin tha đừng hỏi nữa! 
 
Tim tôi nhỏ...đâu có còn chỗ chứa
Vì tổn thương hơn quá nửa đời người
Đã lâu rồi vết nhức vẫn còn tươi
Thời gian ơi...sao mi lười đến thế?
 
Tôi ra đời dưới ngôi sao mọc trễ
Nên gánh đời là những bể trĩu vai
Bao vết thương trên vóc nhỏ hình hài
Tôi đã tưởng ngày mai tôi không có.
 
Người ra đi khi cây yêu còn đó
Không đúng mùa tôi lắm có quả cay
Đã bao lần tự nhủ... sẽ một ngày.
Tôi trọn vẹn, lột thay màu quá khứ.
 
Tình yêu ngườitôi trải dài con chữ
Tôi nhớ người... nhớ ngôn ngữ thương yêu.
Nhật ký xưa tôi muốn đốt một chiều.
Lại không nỡ...người yêu ...đau đớn quá!
 
Duyên Nam 
(May 7-2020)
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:55:22 bởi Ct.Ly >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 11.05.2020 06:37:39
0
Hôm nay...ngày của mẹ ....
 
Ngày của mẹ lại về trên trái đất
Con trưởng thành theo những bậc thời gian
Đã biết lo cho con cái đàn hoàng
Nên thấm hiểu thời gian nan của mẹ.
 
Cả một đời...mẹ nuôi con thuở bé
Quên  thân mình cho con trẻ ấm no
Mỗi một ngày mẹ lặn lội thân cò
Kiếm miếng ăn để cho con đầy đủ
 
Mẹ biết không ...trên trời cao tinh tú
Mỗi một người có chủ một vì sao
Ngày mẹ đi...tự hỏi vì sao nào
Con đã chọn một vì sao sáng nhất.
 
Con vẫn tin là huyền thoại có thật
Nên đêm về con không mất mẹ đâu
Mắt mẹ sáng như hàng vạn tinh cầu
Hướng về con từ thâm sâu vũ trụ.

Mẹ thương con hơn đại dương đầy đủ
Tim của mẹ là chỗ trú đời con
Trái đất nầy hiện hữu mẹ không còn
Con vẫn nhớ thời vàng son có mẹ.
 
Ngày của mẹ, hãy vui lên mẹ nhé
Cám ơn mẹ...mang chín tháng, đẻ đau
 Tình mẫu tử, một thiên tứ nhiệm mầu
Con vẫn nhớ...đến khi nào nhắm mắt.
 
 Duyên Nam
May 10, 2020
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:54:19 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 23.05.2020 01:59:29
0
Tôi tự hỏi...
 
Tôi tự hỏi....vẫn thương quê hương đó?
Lâu quá rồi...đâu có gì phải vương?
Nhưng tôi đau...không trọn bước con đường
Thăm lòng đất nơi quê hương tôi lớn.
 
Lắng trong tim...một nỗi đau cuồng giỡn
Điểm nhớ nhung vẫn đang lớn mỗi ngày
Rồi một ngày buông lỏng đôi bàn tay
Hồn thoát xác...nhưng tim nầy vẫn thiếu.
 
Vật chất có nhưng tâm tư nặng trĩu
Nhớ mãnh vườn. Nhớ mãnh chiếu đêm đông
Nhớ con mương dẫn vào nước ruộng đồng
Con bê nhỏ chạy long bong theo mẹ.
 
Ai không qua đã một thời còn bé?
Trong sang giàu hay là kẻ tay đơn
Được xa xỉ hay rách áo vai sờn
Sáu tấm ván cô đơn về với đất.
 
Một đời người đâu chỉ là vật chất
Còn tình người với cung bậc đau, thương
Sao không nhớ những khoảng khoát con đường
Lại đi nhớ dòng bi thương chuyện cũ?
 
Có thể là....là quê hương máu mủ
Vì định mệnh? Lời tự nhủ bâng quơ
Làm tình nhân tay ôm ấp hững hờ
Mãnh đất mới chưa đủ giờ thấm nước.
 
Duyên Nam 
(22-5-2020)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:59:39 bởi Ct.Ly >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 14.07.2020 20:52:22
0
Chúng mình có còn...
 
Chúng mình có còn...là của nhau không?
Tuy chưa nói...chắc lòng em cũng biết
Có những điều chưa một lần nói thiệt
Tự dối lòng để tiếc thời gian qua.
 
Khi hoàng hôn rũ bóng ánh chiều tà
Tay chưa dứt...sực ra mình đã nhớ.
Căn phòng về rộng ra như nhắc nhở
Cần một người xóa bỏ mớ suy tư.
 
Đã quen thân...sao lại nhớ bây chừ
Nhớ da diết...hình như từ sâu kín
Mình yêu nhau...tại sao lời câm nín?
Sợ...nói ra...sẽ bịn rịn người ta.
 
Anh rất muốn người khác gọi “Ông Bà”
Và chính thức cùng người ta ký giấy
Tám chữ thôi...tại sao không hỏi vậy?
“Tôi yêu bà...bà có lấy tôi không?”
 
Nhẫn trao tay! Đâu văn tự dài dòng
Rồi sẽ biết...”Ừ?.. Không?” anh sẽ rỏ.
Tám chữ thôi...chỉ giản đơn thế đó
Không một lần ....sao được rỏ cơ duyên?
 
Nếu không nói...mai kia ván đóng thuyền.
Lại tiếc nuối chim uyên về tổ mới.
Anh là bờ cho thuyền duyên bến đợi.
Để không còn mơ tới một dòng sông.
 
Duyên Nam 
(July 14-2020)
 

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 16.08.2020 22:11:45
0
Anh nhớ...
 
Nắng sáng mai choàn vai chùm cỏ rối.
Hơi ấm về đuổi bóng tối đi ra
Xa quê rồi mới thấm hiểu nhớ nhà
Nhớ hơi thở ngày qua trong quá khứ.
 
Đã lâu rồi từ khi nghe tin dữ
Em không màng vì những thứ phù du
Nên ra đi trong buổi sáng sương mù
Để mình anh trong ngục tù cô độc.
 
Hận nhân tình từ xa tạo cơn lốc
Đem bão buồn làm nhọc trái tim côi
Thời gian ơi...sao nỗi nhớ không thôi
Tìm xung quanh...đâu rồi người tôi nhớ.
 
Em ra đi để lại một tình lỡ
Sao trách anh ôm trọn mớ sầu vương
Em thất hẹn không đi trọn con đường
Nên cầu nối hai đầu thương...gãy nhịp.
 
Vòng nhật nguyệt có thể là truyền kiếp
Nhưng đời người có mấy dịp được yêu
Anh yêu em có thể là một chiều
Cũng mãng nguyện...người yêu ơi...anh nhớ.
 
Duyên Nam 
(16-8-2020) 
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2020 17:45:54 bởi Thanh Vân >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 03.09.2020 03:43:07
0
Vu lan . Nhớ Má...
 
Ở quá xa...làm sao con tảo mộ?
Ngàn cây số...để đến chỗ Má nằm
Ngày Vu-lan con không thể đến thăm.
Má cũng biết...vì tâm con rất muốn.
 
Má thứ tha...không bao giờ đến muộn
Như những lần Má không muốn ngày xưa
Con phạm lỗi vì tật xấu chưa chừa
Má la khẻ...kể như chưa lần có.
 
Con thương Má...thói đời con đã bỏ
Sợ Má buồn...đôi mắt đỏ...lo âu
Ở nơi đâu trên quả đất địa cầu
Con vẫn nhớ...đôi mắt sầu...Má dặn
 
Sống làm người...con phải thật đứng đắn
Giữ tâm hồn trong trắng tợ gòn bông
Đừng sân si, cay đắng ở trong lòng
Rồi con sẽ được đong nhiều phước hạnh”
 
Ngày Vu-lan...tâm hồn con hiu quạnh
Nhớ Má nhiều...đau canh cánh Má ơi
Ước được gì Má còn sống trên đời
Con hứa sẽ nghe lời nhiều Má dạy.
 
Duyên Nam 
(02-9-2020)
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:16:27 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 05.10.2020 05:53:00
0
Lá vàng...
 
Đã vào thu... khí trời nhè nhẹ lạnh.
Trời âm u cùng cảnh lá vàng rơi.
Một chiếc lá...ngần ngừ chẳng muốn rời,
Thân cây mẹ đã một thời nuôi nấng.
 
Nhưng cuối cùng...nó đành theo số phận.
Phải lìa cành...chấp nhận sự phân ly.
Có tiếc nuối? Đâu thay đổi được gì?
Khi định mệnh đã ghi vào bút tích.
 
Nó không hỏi sự vô tình tấm lịch?
Sao bốn mùa không nghịch với thời gian?
Nó say sưa với sang trọng màu vàng.
Màu vua chúa. Màu giàu sang phú quý.
 
Nó nghĩ rằng...màu vàng là hoàn mỹ.
Màu trưởng thành. Màu chỉ sự lớn khôn.
Nó đâu biết ...màu phân biệt trường tồn
Khi nhận lấy...sẽ chôn đời xuân trẻ.
 
Phải lìa cành...xa gia đình thuở bé.
Sẽ độc hành. Sẽ là kẻ vô phương.
Rơi trên cỏ hay vất vưởng bên đường
Rồi mục rã. Không ai thương, ai nhớ.  
 
Duyên Nam
(02-10-2020)
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:05:53 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 22.10.2020 02:08:14
0
Mưa - Lũ...
 
Mưa lại đến. Mưa tầm. Mưa tả.
Như chưa đủ. Mưa cả ngày đêm.
Làm cho cây rủ. Đất mềm
Không còn chỗ thấm. Mưa thêm làm gì?
 
Làng tôi đó, còn gì để mất?
Nhìn nước dâng, chồng chất lo âu.
Tràn lan vũng rộng đục ngầu
Bao la làn nước. Từ đâu quá nhiều!
 
Nước cứ đến như triều biển cả.
Đến quá nhanh lấp cả mùa màng
Ngập sân. Lòng sợ. Hoang mang
Ruộng sâu, vườn cạn, ngỡ ngàng còn đâu.
 
Bao công sức, hoa mầu sạch trắng
Giọt mưa rơi muối mặn môi tôi
Cần lao dưới nắng đâu rồi?
Một cơn mưa, lũ đã trôi theo dòng.
 
Những số phận long đong sau lũ
Vì những người nhận phủ thiên nhiên
Rừng xanh đốn, phá một miền
Làm cho Trời giận mỗi niên lũ tràn
 
Ai sẽ lảnh trời màn, chiếu đất?
Ai nhận ghi tiếng nấc đêm thâu?
Ai khăn lau cạn mắt sầu?
Ai đo thước ngắn lòng đau đớn lòng?
 
Duyên Nam
(10-21-2020)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2020 03:56:02 bởi Ct.Ly >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 28.10.2020 22:04:37
0
Phận Thu...
 
Thu đã về. Đẹp quá Thu ơi,
Tóc vàng rực rỡ một khung trời
Tay Thu ru nhẹ chiều trong gió
Thong thả cùng ta bước dạo chơi
 
Dưới chân cỏ thảm vẫn còn xanh
Vài chú chim con đang đậu cành
Ríu rít mừng vui trời đã sáng
Áo Thu không đủ...quá  mong manh.
 
Gió khủng chiều nay cũng đã về
Ghen hờn, giận dữ, lẫn đam mê
Thu say, quằn quại trong tay Gió
Thu khóc. Thu la. Dội bốn bề.
 
Một đêm chịu đựng trận cuồng phong
Rả rịu thân Thu phận má hồng
Trót đã sinh ra thời nhiễu loạn
Thân Thu trần bụi. Sắp vào đông.
 
Mái tóc vàng kim đã rụng rồi
Một đời hương phấn tạm buồn thôi
Sắc tàn, thân rủ, Thu cũng đã
Phó mặc...!
              Thời gian vẫn cứ trôi?
 
Duyên Nam 
(28-10-2020)

R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:05:06 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 31.10.2020 07:13:47
0
Quê hương mình đẹp quá...
 
Xem em tả...Quê hương mình đẹp quá
Cần bao ngày ...đi cả một chiều dài?
Bắc-Trung-Nam đành hẹn lại tương lai
Khi bớt việc...làm đề tài du lịch.
 
Thôi...bây giờ...chọn vài nơi mình thích
Như Đà-lạt khi mùa lịch vừa sang
Đón đầu xuân trên đỉnh gió ngút ngàn
Thông thủ thỉ, gởi lời than theo gió.
 
Thăm Vĩnh-long nuôi tuổi thơ, hồi nhỏ
Bến Ninh-kiều từ đó bỏ đi xa
Về Đà-nẳng nơi cắt rốn thôi mà
Cũng dừng lại núi Bà-nà hùng vĩ.
 
Uống cà-phê quán cầu rồng...chuẩn bị
Vượt sông Hàn đến bến nghỉ Sơn-trà
Mình muốn ngắm áo dài trắng kiêu sa
Qua Tràng-tiền cuối chiều tà Thiên-mụ.
 
Chỉ vài tuần...thôi thì...thế cũng đủ
Mình phải về với việc cũ gạo tiền
Yêu quê hương là thiên tứ tự nhiên
Dẫu cội nguồn chỉ là miền đất nhỏ.
 
Nhưng đời mình đã khởi đầu từ đó
Bao thăng trầm cũng có ngày hôm nay
Đôi kiếng râm không đủ lớn che mày
Bụi vào mắt...giọt cay người đưa tiễn.
 
Duyên Nam 
(30-10-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2020 20:56:48 bởi duyennam >

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 10.11.2020 21:11:12
0
Cát bụi...
 
Anh đồng ý! Làm theo như em nghĩ.
Sau một thời đã thỏa chí tang bồng
Rời phố thị...nơi sóng gió bão giông
Về quê cũ...để cỏi lòng tịnh lại.
 
Đã tranh đua cỏi nhân tình thế thái
Tính nhân người cũng lụn bại thời gian
Xế chiều rồi đâu còn gì phải màng?
Mong yên tỉnh...làm hành trang cuối buổi.
 
Có thời giờ cho âm thanh con suối
Nhìn gió ru sau những chuổi mưa rơi
Tiếng gà kêu khi sáng sớm chào đời
Mưa nhỏ giọt hà hơi làm gió mát.
 
Giàu và nghèo...sá gì với tóc bạc
Có trong tay cũng không khác phù vân
Rồi một ngày ta nhắm mắt từ trần
Đem được gì? Ngoài tấm thân trần trụi
 
Ai cũng rồi...trở về với cát bụi
Mình có nhau trong lúc tuổi về chiều
Cái vốn liếng... là...tình nghĩa...bấy nhiêu
Xài cho hết...và tiêu cho lủng túi.
 
Duyên Nam 
(09-11-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:07:57 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 14.11.2020 21:32:17
0
Vẫn yêu em... 
 
Đã bao lần...cũng cùng câu hỏi đó.
“Em già rồi...còn có yêu em không?”
Anh trả lời...bao giờ cũng là không
“Không bao giờ...không còn yêu em nữa”
 
Là hữư cơ...mình đâu có quyền lựa
Sự lão hóa tựa cửa tự ban đầu
Mới sinh ra ...đã biết sẽ về đâu
Chi vướng bận...kiếp ve sầu mùa hạ.
 
Cây xinh tươi cũng có hồi thay lá
Từ màu xanh biến đổi cả màu vàng
Người bảo rằng...màu quyền quí cao sang
Nhưng thực tế...rỏ ràng...màu thu chết.
 
Vẫn yêu em...như lần đầu mê mệt
Vẫn hứa gì lúc kết tóc se duyên
Lên xe hoa...em ván tự đóng thuyền
Chỉ chấm dứt khi tuyền đài đòi nợ.
 
Dẫu một giây khi anh còn hơi thở
Em vẫn là em...như thuở ban đầu
Qua tháng ngày chân chim có đậm sâu
Vẫn yêu em như ban đầu mới gặp.
 
Duyên Nam
(14-11-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:19:02 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 15.11.2020 01:12:49
0
Vĩnh biệt người...
 
Chú đã đi! Mùa đông vừa chạm trán
Tám mươi sáu tuổi! Khuất dạng trời tây
“Đường về khuya”...”Huế buồn”...”Nếu mai nầy”
“Cánh thiệp hồng” nhờ ai lên bản thượng?
 
“Chữ tình”, “Ngang trái”, “Biển dâu” đâu còn vướng
“Nổi buồn Châu Pha” nơi xứ thượng người em
“Mùa thu lá bay” đem lá rụng đầy thềm
“Thương một đời hoa” về đêm rơi “Tuyết lạnh”
 
“Hạnh phúc đầu xuân” màng gì đâu...nghịch cảnh
“Xác pháo nhà ai?” là “Tấm ảnh không hồn”
“Trả về cát bụi” nên hạnh phúc đêm chôn
“Đường chiều sơn cước” về thôn người đã viết.
 
“Đêm nguyện cầu” thay đây lời vĩnh biệt
Như “Mưa trên phố huế” thương tiếc người đi
“Tiếng hát mườn luông” còn vương vấn những gì?
“Hoa đào năm ấy” khi nào sẽ trở lại?
 
Người không còn...nhưng nhạc còn mãi mãi
Như muôn đời có bãi biển “Hà tiên”
Cây cổ thụ trong nhạc Việt một miền
Lê Dinh đó...một thiên tài vừa mất.
 
Duyên Nam 
(14-11-2020) 
 
Lên bản thượng = "Chiều lên bản thượng"
Xứ thượng người em = "Người em xứ thượng"
"......." = nhạc do Lê Dinh sáng tác
 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:01:25 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 19.11.2020 04:49:59
0
Anh là...
 
Anh là gió...để diều em bay bỗng
Ôm thân em trong gió lộng chiều buông
Gió xua mây...đừng nhỏ giọt mưa buồn
Cánh diều lướt khi chuông chiều khỏ nhịp.
 
Anh là bướm...do lời nguyền truyền kiếp
Em là hoa làm đẹp dịp xuân về
Bướm và hoa có tiền định phu thê
Tuy ngắn ngủi...lời thề luôn trọn vẹn
 
Anh là nước...khi bầu trời cháy nắng
Nước hiền lành, lòng phẳng lặng em bơi
Nên cuối năm em không chịu về trời
Cá với nước, cả một đời chung thủy.
 
Tình yêu mình...giọt sương đầu tinh tuý
Là chân thành...đâu ngụy biện phải không?
Qua bao năm đã chung sống gánh gồng
Khi về chiều chỉ mong được mãi mãi.
 
Duyên Nam 
(11-18-2020) 



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:26:40 bởi duyennam >
Attached Image(s)

duyennam
  • Số bài : 537
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.03.2014
Re:MỘT GIẤC CHIÊM BAO... - 28.11.2020 21:51:18
0
Nếu có thể... 
 
Nếu có thể quả cầu sụp đổ
Trái tim nầy sắp nổ tung ra
Xung quanh có lắm người ta
Dòng đời vẫn thế chỉ là không em
 
Nếu có thể sao đêm tắt hết
Trái tim nầy đuối mệt lắm rồi
Thời gian xin hãy ngừng trôi
Không còn đủ sức để thôi nhớ người
 
Duyên Nam
(28-11-2020)
 

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 14 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 399 bài trong đề mục