QUÊ HƯƠNG TÔI...
  
 Quê hương tôi có hình dài chữ S.
 Hãy nhìn xem...cũng ra phết xếc-xy (sexy) 
 Ngực ưởng, lưng ong, đâu có khác gì
 Một mỹ nhân đang thời kỳ xuân trẻ
  
 Đầy sinh lực cùng tràn trề sức khoẻ
 Mặt xanh tươi mát mẻ dãy Trường-sơn
 Bao giông tố, nhưng cương trí không sờn
 Qua thử thách, gian nan thời khói lửa
  
 Nay liền nhau, không còn là hai nửa
 Lưng nàng dài, đang tựa cửa biển Đông
 Mái cát vàng được chải chuốt xuôi dòng
 Được gội rửa bởi dòng sông Nam, Bắc
  
 Mỗi dòng sông, đọng đầy màu hương sắc
 Dòng Cửu-long dầy đặc đất phù sa
 Đâu kém chi, phương Bắc một Hồng-hà
 Cũng nước lũ, mưa sa, mùa lụt lội
  
 Làm gì đâu? Quê hương tôi nên tội?
 Bị hoành hành vì nước vội trường giang
 Cơm không no vì thua thất mùa màng
 Nâng chén cơm, đã chan đầy nước mắt
  
 Dòng sông Hương, nỗi u buồn trầm mặc
 Là Huế xưa đổi nhan sắc Huyền-Trân
 Hà-nội qua...bao bão tố phong trần
 Cùng Sài-gòn gian nan người dân Việt
  
 Qua Cần-thơ, đất miền Nam thân thiết
 Đất Việt dài, xuôi tới miệt Cà-mâu
 Từ Nam-quan, dân tôi cùng một màu
 Là da vàng, thấm sâu vào dòng máu
  
 Hỡi quê hương, nước Việt nam yêu dấu
 Người làm gì, không xấu mặt người xưa?
  
 Duyên Nam
 (Carmel June 25-2015)
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2015 23:32:26 bởi duyennam >