....10-10-15 Em thương yêu
Anh tiếp tục lá thư đang viết dở
Giày dính bùn chưa gở đã tróc ra
Thấm thoát mà, hơn một tháng đã qua
Quần áo trận giũ ra đầy bụi đất
Thôi mặc kệ, đâu có gì tất bật
Viết thư em là thứ nhất bây giờ
Để kịp về em đọc những dòng thơ
Người bạn tình dại khờ thương em quá
Cuộc hành quân lần nào cũng vất vả
Có chuyện vui. Cũng buồn bã bao lần
Đi mới biết những cái khổ người dân
Sự đói khổ, cùng bần sao kể hết
Loạn chiến tranh, mạng người kề cái chết
Những đứa bé ngờ nghệch vẫn cười vui
Mềm trái tim những người lính rèn trui
Ước cuộc chiến thụt lùi và chấm dứt.
Để người dân không còn bao cơ cực
Lo gạo tiền cùng cái chết chực bên
Mất mẹ cha, những trẻ nhỏ khóc rên
Bên những mộ mà nền vừa mới đắp
Nhìn chung quanh, màu lửa đạn cùng khắp
Nhà cháy trụi, hầm nắp cũng không còn
Thân cháy đen khi tuổi quá còn non
Cha khóc ngất. Mẹ không còn nước mắt
Mắt bụi cay hay lòng đau quặn thắt?
Bước vội nhanh qua khúc ngoặc đầu làng
Hình ảnh đó, người lính sẽ phải mang
Đến cuối đời dù xa ngàn cuộc chiến.
Lương tâm đâu?
Chết rồi!
Không lên tiếng.
Hỡi những người bán hỏa tiển đạn bom
Đến mà xem những hàng lớp cái hòm
Làm vội vã khi đạn bom đang nổ.
Người đã chết chưa kịp về đến chổ
Người còn sống đã ngã đỗ tại nơi
Hòm chưa xong mà thân xác đã phơi
Sự thống khổ kêu trời, đâu ai thấu !!!
Duyên Nam
(Carmel 10-10-2015)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2015 07:19:03 bởi duyennam >