MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 27 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 06.10.2015 06:12:25 (permalink)
0
                     
Hoang phế
Tôi về thăm lại mảnh vườn xưa
Tôi nhớ đâu đây, mấy gốc dừa
Có lẽ chúng già nên bị đốn?
Dừa tươi không có. Đã gần trưa.
 
Mảnh đất cỗi cằn. Vắng. Bước vô.
Lưa thưa chỉ thấy mấy ngôi mồ
Cỏ lùng cao mọc quá đầu gối
Lá úa vàng teo sắp chết khô.
 
Xơ xác, điêu tàn, tợ đáy lòng
Sương lăn gò má hạt rơi trong
Bào gan, thắt ruột, con tim chết
Hiu hắt, quạnh hiu, quá sức mong
 
Hoàng sơn, hoang phế, thời vàng son
Chớp mắt, mơ qua, chẳng mấy còn
Mảnh đất tàn dư thời quá khứ
Chi đâu tồn tại. Sắp hoàng hôn.
 
Duyên Nam 
7-19-15
 
Attached Image(s)
duyennam 11.10.2015 07:15:40 (permalink)
0
                         
....10-10-15 Em thương yêu 
 Anh tiếp tục lá thư đang viết dở
Giày dính bùn chưa gở đã tróc ra
Thấm thoát mà, hơn một tháng đã qua
Quần áo trận giũ ra đầy bụi đất
 
Thôi mặc kệ, đâu có gì tất bật
Viết thư em là thứ nhất bây giờ
Để kịp về em đọc những dòng thơ
Người bạn tình dại khờ thương em quá
 
Cuộc hành quân lần nào cũng vất vả
Có chuyện vui. Cũng buồn bã bao lần
Đi mới biết những cái khổ người dân
Sự đói khổ, cùng bần sao kể hết
 
Loạn chiến tranh, mạng người kề cái chết
Những đứa bé ngờ nghệch vẫn cười vui
Mềm trái tim những người lính rèn trui
Ước cuộc chiến thụt lùi và chấm dứt.
 
Để người dân không còn bao cơ cực
Lo gạo tiền cùng cái chết chực bên
Mất mẹ cha, những trẻ nhỏ khóc rên
Bên những mộ mà nền vừa mới đắp
 
Nhìn chung quanh, màu lửa đạn cùng khắp
Nhà cháy trụi, hầm nắp cũng không còn
Thân cháy đen khi tuổi quá còn non
Cha khóc ngất. Mẹ không còn nước mắt
 
Mắt bụi cay hay lòng đau quặn thắt?
Bước vội nhanh qua khúc ngoặc đầu làng
Hình ảnh đó, người lính sẽ phải mang
Đến cuối đời dù xa ngàn cuộc chiến.
 
Lương tâm đâu?
          Chết rồi!
                   Không lên tiếng.
Hỡi những người bán hỏa tiển đạn bom
Đến mà xem những hàng lớp cái hòm
Làm vội vã khi đạn bom đang nổ.
 
Người đã chết chưa kịp về đến chổ
Người còn sống đã ngã đỗ tại nơi
Hòm chưa xong mà thân xác đã phơi
Sự thống khổ kêu trời, đâu ai thấu !!!
 
Duyên Nam
(Carmel 10-10-2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2015 07:19:03 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 18.10.2015 03:42:58 (permalink)
0
                       
Trái sầu....
 
Trái sầu “quốc cấm” không xuất cảng
Bán cho người, ngụ quán tại đây
Năm châu xa cách ngàn cây 
Làm tôi không nỡ, “đọa đày” người ơi?
 
Trái sầu đó, bao đời quốc cấm
Điều kiện mua, cũng lắm khó khăn
Thứ nhất “tiền” có trong băng
Thứ hai người phải siêng năng “nhớ” hoài.
 
Vì sầu đó, khác loài thảo mộc
Trái bốn mùa, trỗ lộc quanh năm
Một đời có nó cũng châm
Mất ăn, khó ngủ, đứng nằm không yên.
 
Như nước lũ, rủ miền quá khứ
Dư âm buồn xa xứ trở về
Làm cho ngập lụt cơn mê
Thấm từng thớ thịt, hồn tê cõi lòng.

Đó chưa kể, mùa đông nó đọa
Sự u buồn phong tỏa tâm tư
Làm cho chủ nó mệt nhừ
Không còn sinh lực suy tư hằng ngày
 
Người sẽ thấy tù đày nhục thể
Một xác thân như thể bỏ rơi
Chán chường chất ngất cuộc đời
Thân thì dưới đất, trên trời hồn vương.
 
Duyên Nam 
(Carmel 10-17-2015)
 
Attached Image(s)
duyennam 26.10.2015 03:35:40 (permalink)
0
                           
Trăng ơi Trăng
 
Trăng đi đâu? Đi lâu lắm thế?
Để Cuội buồn hơn thế kỷ trường canh
Nhớ Trăng nhiều. Thiếu Trăng chiếu qua mành
Đêm lạnh lẽo sao dỗ dành giấc ngủ?
 
Trăng đi chơi. Bao lâu thì đủ?
Nhớ phải về chỗ cũ, hẹn ngày xưa
Nhớ Trăng nhiều. Thiếu Trăng chiếu đêm mưa
Không có Trăng, ai đưa vào giấc ngủ?
 
Trăng đi chơi. Chỉ là tạm trú
 Trăng phải về và kể đủ Cuội nghe
Nhớ Trăng nhiều. Căn phòng rộng vắng hoe
Không có Trăng. Sợ “kẹ” làm sao ngủ?
 
Vắng Trăng rồi, sợi buồn giăng phủ
Nhìn chung quanh ủ rủ một màu tang
Nhớ Trăng nhiều. Nhớ da diết kinh hoàng
Không có Trăng. Đâu mộng vàng giấc ngủ?
 
Trăng đã về, thấy đời phong phú
Cuội hết buồn. Không ủ rủ nữa đâu
 Lần nầy về, Trăng nhớ ở lâu lâu
Để Cuội nói những câu Cuội chưa nói.
 
Trăng ơi Trăng, xin Trăng đừng hỏi
Sao Cuội buồn từ sâu cỏi đáy lòng?
Trăng về rồi mà Cuội vẫn hằng mong.
Trăng ở lại, dừng long đong xứ lạ.
 
Duyên Nam
(Carmel 10-25-2015)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2015 03:37:29 bởi duyennam >
Attached Image(s)
UYENNHI199 27.10.2015 23:34:24 (permalink)
0
 
 
 Hi hi hi ... 
Bài thơ "Trăng ơi Trăng" của chú DN vui quá à !
Chú là Cuội, còn cô cô nào là Trăng vậy chú DN ơi ới ời ơi ! Hi hi hi

duyennam 01.11.2015 01:26:58 (permalink)
0
Thank you UN. Chúc UN vui và cười nhiều. 

                         
Vẫn...
 
Xin phép cho tôi nối sợi mưa
Hòa tan lệ mặn cũng như vừa
Chảy lăn gò má làn da mỏng
Dệt mãi sao tình Vẫn cứ thưa
 
Kết lại dùm tôi sợi chỉ tà
Của thời thơ mộng thoáng mơ qua
Bao lần cố nối sợi chỉ ấy
Mảnh áo thương yêu Vẫn rớt ra
 
Làm sao hứng được giọt châu sa
Lợt lạt nhưng sao quá mặn mà
Đủ ướp tim tôi lưu quá khứ
Đầu môi ngôn ngữ Vẫn ngân nga
 
Yêu thương chất ngất tợ heo may
Thoang thoảng mùi hương giấc mộng đầy
Ấp ủ tim tôi nơi ngục thất
Tửu bình đã cạn Vẫn còn say
 
Duyên Nam 
10-31-2015
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2015 19:15:06 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 10.11.2015 08:10:10 (permalink)
0
                         
Lắng đọng
 
Đôi bướm đẹp vờn bay trên đọt lá
Không muốn đậu lơi lả cánh bướm bay
Bướm vờn hoa không đậu hẳn hoa nầy
Nhưng tung tăng nụ nầy qua hoa khác
 
Nắng mai hồng, gió nhẹ nhàng man mác
Vọng đâu đây cung nhạc của yêu thương
Một phố vắng chầm chậm kẻ qua đường
Mơ cuộc sống nhiều thương hơn đáng ghét
 
Nhưng thực tế, phố phường người đông nghẹt
Tiếng ồn ào, mùi khói khét đâu đây
Xe vùn vụt. Không kịp sống kiếp nầy?
Người vội vã chưa xòe tay chào hỏi
 
Nơi công viên, chỉ mình tôi một cỏi
Tôi thả hồn theo dỏi cánh bướm bay
Mấy đôi khi được thư thả hôm nay
Niềm hạnh phúc tầm tay tôi đang nắm
 
Nhìn nụ hồng đang khoe màu đỏ thắm
Môi hồng cười đang ngậm một hạt sương
Có tiếng động! Ai nhẹ bước trong vườn?
Một con thỏ đang tìm đường để trốn.
 
Đâu làm gì, mà ngươi không thấy ổn?
Cứ vui chơi, đừng trốn lại vào hang
Mấy đôi khi ngươi gặp người đàng hoàng
 Không bắt ngươi làm hàng nhậu rượu đế.
 
Cứ thung dung, đâu cần gì thủ thế
Ta làm gì, ngươi cứ để mặc ta
 Thôi cũng được, ta sẽ tránh xa ra
Sao rụt rè? Ngươi quả là thỏ đế.
 
Niềm hạnh phúc chỉ  đơn giản là thế
Sống vô tư trong nước bể trần gian.....
 
Duyên Nam 
( 09-11-2015)
 
Attached Image(s)
duyennam 17.11.2015 19:04:59 (permalink)
0
                           
Lá.. 
 
Lá vàng! Vẫn hiên ngang làm kiểng
Để chụp hình? Ý kiến cũng hay.
Hôm nay Lá đậu trên cây.
Mai kia gió thổi, Lá bay xuống đường.
 
Lá bị cuốn theo đường nước chảy
Bị dập vùi qua mấy đá nhô
Nếu thông, Lá sẽ về mô?
Theo nguồn nước lớn, sông, hồ, biển sâu?
 
Cũng có thể, biết đâu bị vướng
Vì rể cây vất vưởng giữa dòng
Phận thân Lá sẽ đau lòng
Hẩm hiu thân Lá rêu rong giữa rừng
 
Lúc non trẻ, được cưng trứng mỏng
Khi về già. Lá hỏng được cưng
Lá đang tủi phận rưng rưng
Thời gian trôi chảy, Lá từng tuổi xanh
 
Đã là Lá, mong manh phận Lá
Lúc Thu về, tơi tả Lá rơi
Khi Thu được “tụng” hết lời
Còn thì phận Lá lệ khơi lưng tròng. 
 
Duyên Nam
(17-11-2015)
 
Attached Image(s)
duyennam 21.11.2015 22:46:50 (permalink)
0
 
                       
Trồng cây non
 
Có một người, đã là một cô giáo
Nối nghiệp xưa, đào tạo những trẻ thơ
Có phải chăng? Giấc mộng đã mong chờ?
Thành hiện thực....Bây giờ là cô giáo?
 
Vui lên nhé! Một nghiệp vụ tâm nảo
Trong xã hội chao đảo tiếng thầy cô
Khi đạo đức như sương gió mơ hồ...
Nhưng kiến thức là tiền đồ đất nước!
 
Người nhớ ơn những thầy cô đi trước
Thì mai sau, Người cũng được gọi tên
“Có một cô đã tận tụy tạo nên
Một thế hệ và vững bền nghề giáo!”
 
Để trồng người trong xã hội giông bão
Vẫn bình tâm đào tạo những mầm non
Có vui không, khi tiếng trẻ cười giòn?
“Chào cô ạ”. Người đâu còn mệt mỏi?
 
Duyên Nam
21-11-2015
 
Attached Image(s)
duyennam 24.11.2015 22:16:08 (permalink)
0
                       
....11-11-15 Em thương yêu 
 
Lá thư trước, anh viết hơi vội vã
Chữ không ngay hàng, nghiêng ngả đỗ xô
Anh đã viết trong khi chiếc ô-tô
Chạy trên đường toàn hố sâu, mặt rỗ
 
Muốn tránh đi, nhưng cũng đâu có chỗ
 Nên chạy bừa qua những lỗ hố sâu
Chuyến đi nầy không biết sẽ bao lâu
Nhưng đời lính , thì hơi đâu lo lắng.
 
Đi đến đâu thì trời cũng có nắng
Không mưa phùn, thì gió lặng hè đêm
Thôi bây giờ, anh nói chuyện của em
Lá thư sau, kể thêm cho anh biết
 
Viết thật dài và viết nhiều chi tiết
Chuyện gia đình, người quen biết của mình
Đọc thư em, anh quên việc viễn chinh
Trong khoảnh khắc, trầm mình trong hạnh phúc
 
Viết nhe em. Viết nhiều hơn một chút
Chuyện vui buồn, anh chúc phúc từng trang
Những lá thư theo anh mọi nẽo đàng
Nguồn hạnh phúc của một chàng lính chiến.
 
Khi giải ngũ, anh bỏ vào lồng kiếng
Một kho tàng, thể hiện em yêu anh
Hay có thể, làm chúng thành bức tranh
Treo phòng ngủ chỉ dành cho hai đứa.
 
Anh sẽ làm, những gì anh đã hứa
Giao về em với phân nửa đời anh
Chắc chúng ta được chúc phước mộng lành
Mơ em nhé. Vì chiến tranh sẽ dứt.
 
Duyên Nam
(11-11-2015)
 
Attached Image(s)
duyennam 26.11.2015 22:08:42 (permalink)
0
                     
MỘT MAI GẶP LẠI...
 
Đờn kêu tích tịnh tình tang
Đàn đây còn đó mà nàng ở đâu
Lựa lần lần nữa thu sầu
Lá rơi rơi rụng tìm đâu bóng nàng
 
Em ơi duyên nợ lỡ làng
Mất câu thề hẹn thiếp chàng còn đâu
Kiệu hoa một bước làm dâu
Vùi chôn giấc mộng tình đầu trong mơ
 
Một mai gặp lại tình cờ
Cho anh xin trả ...bơ vơ tình buồn
Bao lần tự nhủ tay buông
Vẫy tay vĩnh biệt những nguồn buồn đau
 
Hỡi ơi thương nhớ theo nhau
Như sơn hỏa diệm phun trào tim anh
Hạnh phúc gió thoảng mây xanh
Mờ mờ ảo ảo bức tranh vô hình 
 
...nhớ em..
Duyên Nam 
 
Attached Image(s)
duyennam 01.12.2015 19:21:05 (permalink)
0
         
Trăng ơi Trăng.....
 
Trăng ơi Trăng..........Cớ sao Trăng không ạ?
Trăng với Cuội, ta khác lạ người dưng
Khi Trăng buồn, Cuội nước mắt rưng rưng
Cuội chỉ muốn, cả một rừng hoa nở
 
Có những lúc, Cuội làm Trăng mắc cỡ
Vì nịnh “đầm”, nhưng bị hớ quá chừng
Trăng nhéo Cuội. Làm Cuội nhảy tưng tưng
Và Trăng bảo “Đừng làm như thế nữa
 
Trái tim nầy, Cuội chia Trăng một nửa
Trăng nhận rồi. Trăng chứa nó ở đâu?
Để trong tim hay Trăng để trong đầu?
Để trong tim và lâu lâu coi thử
 
Nửa tim Trăng cũng chia Cuội đó chứ
Trăng hỏi thử, Cuội chứa nó ở đâu?”
Cuội chứa nó ở trong tận chỗ sâu
Của tim Cuội, để lâu lâu Cuội nhớ
 
Trăng của Cuội khi Cuội còn hơi thở
Khi chị Hằng không bỏ dở mùa trăng
 
Bao giờ Trăng tự băng khoăng?
Sao Cuội tự hứa, thương Trăng suốt đời?
Lần sau Cuội sẽ trả lời
Bây giờ Cuội phải lên trời bắt sao.
 
Duyên Nam
(12-01-2015)
 
Attached Image(s)
duyennam 08.12.2015 19:04:11 (permalink)
0
                 
Đường về bên ấy có xa không?
 
Đường về bên ấy có xa không?
Mấy chặn đường xe, mấy khoản sông?
Có phải đi đò, hay xuống bắc?
Có cần về vội? Có ai trông?
 
Trời đã xuống chiều Người thấy không?
Đường xa vời vợi sao đành lòng
Để Người đi chuyến xe sau cuối
Thân gái dặm trường! Khổ má hồng!
 
Sao không hoản lại đến ngày mai?
Đi chuyến xe đầu. Thuận đường dài
Không sợ trời khuya hay sự cố
Một ngày thà trể còn hơn sai.
 
Có chuyện cần gấp, Người phải về!
Dầu đêm xuống vội! Phải về quê!
Tang gia để kịp. Thân Người khổ!
Thân gái dặm trường! Buồn tái tê.
 
Tôi sẽ đưa Người về tận nhà
Vài mươi cây số có bao xa
Để tôi có dịp đi xem cảnh
Một chút tình người. Xin bỏ qua.
 
Bây giờ tôi thấy đã yên lòng
Người cứ vô đi. Sao đứng không?
Từ giã bây giờ. Nếu có dịp
Gặp nhau ta lại đám người đông.
 
Duyên Nam
(Nov-08-2015)
 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2015 22:02:35 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
duyennam 15.12.2015 19:18:20 (permalink)
0
                 
12-15-15....Thung lũng mùa thu
 
Cánh rừng già, đang thay màu áo mới
Thu đã về, anh đang nghĩ tới em
Nơi đóng quân, gần dòng suối êm đềm
Chảy vô tư, không thèm để ý tới
 
Người chinh nhân đang nhớ em vời vợi
Muốn được hôn, lên những sợi tóc mềm
Muốn được ngửi, mùi hương tỏa thân em
Được hôn nhẹ, bờ môi mềm nóng hổi
 
Mới năm giờ, sao mặt trời sắp tối?
Chim gọi bạn, đang hối hả trở về
 Sẽ không lâu sẽ có bản thường nghê
Của ếch nhái trong bốn bề rừng rú
 
Tiếng nảo nuột của một loài chim cú
Tiếng gọi đàn của những lũ chó hoang
Anh nhớ em, nhớ da diết kinh hoàng
Em biết không? Của anh nàng công chúa.

Sợi nhớ nhung đang người anh vây bủa
Chỉ cầu rằng, anh muôn thuở của em
Dù chiến trường có súng đạn kêu rêm
Nhớ da diết bờ môi mềm em đó.
 
Duyên Nam 
 
Attached Image(s)
duyennam 26.12.2015 23:52:47 (permalink)
0
                 
Đơn côi... 
 
Nhìn em buồn, lòng anh se thắt lại
Đến bao giờ, sợ hãi được quên đi?
Cuộc sống em đâu có ý nghĩa gì
Khi mất trụi những gì em đã có
 
Dẫu cuộc đời có bao sự khốn khó
Vật chất đây sẽ mở ngõ ra đi
Đã là người, em đâu muốn chia ly
Tình gia đình, những gì trân trọng nhất
 
Trong môi trường, cuộc sống quá tất bật
Lúc về đêm, em lăn lật trên giường
Em ao ước, một ruột thịt tình thương
Để khoả lấp, đoạn trường thời tuổi trẻ
 
Em lạc nhà khi em còn quá bé
 Tháng năm dài, lặng lẽ cánh cò con
Ôi năm tháng, những thương nhớ mõi mòn
Tình cha mẹ. Sẽ có còn gặp lại?
 
Có lẽ rồi, cuộc đời em dầu dãi
Một nỗi buồn, kéo mãi tới thiên thu
Khi nhắm mắt, từ giã kiếp phù du
Hồn vẫn bị  ngục tù trong thương nhớ.
 
Duyên Nam 
(Carmel 8-08-2015) 
 
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 27 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9