Xuân về dĩ vãng cận kề bên tôi.
Bao năm làm kẻ xa nhà;
Là bao năm nhớ xuân xa bao lần.
Xuân về lòng lại bâng khuâng.
Nhớ về quê cũ mắt dâng lệ trào.
Mai vàng xen kẻ hoa đào.
Hăm ba đã tới! Chiêm bao cỏi lòng
Nhà tôi đã sạch ngoài trong,
Mấy bộ lư cũ, chùi đồng sáng trưng.
Ngã heo chuẩn bị ăn mừng.
Đậu xanh, gạo nếp, bánh chưng sẳn sàng.
Bánh tét đâu thể bỏ ngang,
Vài chục mới đủ, họ hàng chia ra.
Không quên rượu nếp, gói trà.
Một mâm ngũ quả, chưng ra trên bàn.
Mãng cầu, dừa, đủ, xoài vàng,
Thêm vào vài quả sung. Sang thế nào.
Ngày xuân không thiếu mứt ngào,
Gừng, dừa. quất, bí, xen vào hạt sen,
Mứt me thêm chút đường phèn,
Ôi thôi một miếng! Phải khen người làm.
Bánh nổ, bánh tổ, bánh cam .
Một nồi thịt chín heo ham nước dừa.
Củ kiệu, dưa giá làm chưa?
Nhớ làm nem, tré, chua vừa miệng ai.
Trong ba ngày tết lai rai.
Vui chơi tuổi dại, một mai không còn.
Tung tăng tuổi trẻ ví von.
Mình lên chúc tuổi! Lòng con kính chào,
“Ông bà, cha mẹ tuổi cao,
Chúc người trăm tuổi! Cho bao lì xì? ”.
Ông bà cười khẻ thằng ni,
“Chúc con thêm tuổi, lớn thì khôn ngoan”.
“Con đây hứa học đàng hoàng,
Ông bà, cha mẹ, họ hàng được vui”
Đến ngày mùng một pháo khui,
Pháo hồng nở rộ. Ôi vui quá chừng.
Còn đâu cực khổ, lệ lưng.
Một năm đã hết! Ai từng xa quê?
Bao năm gót mỏi sơn khê,
Xuân về, dĩ vãng cận kề bên tôi.
Duyên Nam
(24-01-2016)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2016 03:04:18 bởi duyennam >