MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 27 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 02.04.2017 01:34:03 (permalink)
0
           
Giọt lệ đá...
Tình yêu tôi kiếm trong nhân gian 
Vì nghĩ nơi đây là địa đàng
Trong đám người đông rồi sẽ có
Chính Người tôi đợi với thời gian.
 
Người là tất cả, một niềm vui
Đánh thức yêu thương giấc ngủ vùi
Lệ đá rơi dòng như được sống
Mặc dầu giông bão đã rèn trui.
 
Thế rồi Người để những đau thương
Không muốn cùng tôi đi trọn đường
Người trốn trần gian, vòng khỗ lụy.
Độc hành tôi với bóng hình vương.
 
Tôi dấu yêu Người trong đớn đau
Mong ngày tháng lụn sẽ qua mau
Cho cơn bão cháy không còn nữa
Mới biết yêu Người khỗ thế nào.
 
Một lần xin lỗi tại tôi sai
Vì trốn đau thương, tránh đọa đày
Đã mượn men cay làm cứu cánh
Tưởng mình không tỉnh. Mộng trong say.
 
Có phải đời này chỉ đắng cay?
Gian nan thử thách, lẫn cuồng quay.
Cho nên Người đến như mây khói.
Cầm chắc trong tay, vẫn trắng tay.
 
Duyên Nam
(April 01-2017)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2017 13:18:47 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 11.04.2017 10:18:13 (permalink)
0
             
Mùa hè năm ấy....
 
Những ve sầu rủ nhau về mở hội
Xuân đi rồi, mùa đã đỗi hè sang
Thương quá thương những cánh phượng trải đàng
Bị dẫm nát không lời than tiếng thở
 
Mùa hoa phượng, mùa con tim trăn trở
Mùa chia tay của kẻ ở người đi
Hoa phượng đỏ. Hoa kỉ niệm phân kỳ
Kẻ về quê, người đi thi đại học
 
Cũng có người, bước vào nghề lăn lóc
Vì gạo cơm, vì tiền học năm sau
Tôi với người, mang hai tuổi khác nhau
Người ở lại, tôi lên tàu xa xứ
 
Buổi chia tay. Tay cầm tay tư lự
Người chúc tôi, mong mọi sự thành công
Còn với người, sao nước mắt lưng tròng
Mình cùng hứa, sẽ mong ngày gặp lại
 
Đó cũng là, lần chia tay mãi mãi
Nên hè về, bên ngực trái lại đau
Đã thật rồi, mình mãi mãi xa nhau
Như đường tàu, không sao về điểm hẹn.
 
Duyên Nam
10-04-2017
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2017 13:18:15 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 15.04.2017 21:37:17 (permalink)
0
           
À ơi..... con ngủ..
 
À ơi .......con ngủ cho say
Bà đang đi chợ, mẹ cày ruộng sau
Cày xong mẹ sẽ về mau
Để khi con thức, có bầu sửa ngon
 
À ơi......con mẹ tuổi non
Mẹ yêu con lắm. Yêu con suốt đời
À ơi.....con ngủ......à ơi
Ngủ ngon chóng lớn, giúp đời mai sau
 
À ơi....cái ngủ đến mau
Lấy đi mộng mị, xây cầu yêu thương
Cha con đang ở chiến trường
Giúp công, góp sức dọn đường vinh quang
 
À ơi.....cái ngủ bình an
Mai kia con lớn đảm đang nước nhà
Không lâu chinh chiến sẽ qua
Cha về sẽ thấy con cha ngoan hiền
 
À ơi.....cái ngủ bình yên
Trưởng thành con lớn thanh niên râu mày
Đong đưa.... cái võng......ru đây
Ngủ đi con nhé. Ngủ đầy mẹ yêu.
 
Duyên Nam
15-04-2017
 
Attached Image(s)
duyennam 22.04.2017 22:04:56 (permalink)
0
                           
Tháng tư đến....
 
Tháng tư đến! Những cơn mưa bất chợt,
Lúc chiều về không ngớt tiếng đì đùng
Những tia sáng chớp lẹ trên không trung
Rồi biến mất từ khung trời xa rộng.
 
Tháng tư đến! Những cuồng phong bão động
Xoáy từ trời như ống hút khổng lồ
Gió giở nhà, Gió nhấc bổng ô tô
Làm quà tặng cho cô bồ thượng giới
 
Đến bao lâu, Gió phải chờ, phải đợi
Câu trả lời? Hay đợi tới thiên thu
Khi yêu Mây, Gió chấp nhận ngục tù
Trong nhung nhớ, mặc dù khi đã biết.
  
Gió với Mây, hai khung trời riêng biệt
Nhưng chung lòng và thương biết về nhau
Khi yêu Mây, Gió chấp nhận niềm đau
Để tim mình bị nát nhàu trăm mảnh
 
Tháng tư đến! Thời gian đâu thể tránh
Gió lại buồn vì nghịch cảnh phân ly
Tháng tư đến! Gió biết phải làm gì
Gió quậy phá để quên đi nỗi nhớ.
 
Duyên Nam
21-04-2017 
 
Gió xoáy = tornado
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2017 06:46:59 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 08.05.2017 04:38:53 (permalink)
0
                     
Những điều nhỏ mọn....

Người buồn bã? Dầu sao cũng chã
Làm được gì? Nhiều quá nỗi đau
Càng xa khoản cách nghèo giàu
Những điều nhỏ mọn, giúp nhau được gì?
 
Rồi tự nhủ “Đừng ghi, đừng nhớ
Tâm hồn tôi cũng cỡ thế thôi
Từ nay cắn chặt bờ môi
Không còn tiếng nất, sẽ thôi đau lòng”.
 
Điều người ước, tôi mong cũng thế
Làm lạt đi muối bể đau thương
Hành trang đi trọn con đường
Trải nơi dương thế tình thương đong đầy.
 
Khi từ giã, hai tay lại trắng
Trong cuộc đời muối mặn, gừng cay
Bao người số phận không may
Sao người ngoảnh mặt, mắt cay lưng tròng?
 
Đau lòng người lắm phải không?
Một điều nhỏ mọn, nhưng trông bao người
 
Cây cần nước sạch để tươi
Ta cần bóng mát tình người thế gian.
 
Duyên Nam
07-05-2017

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2017 04:45:48 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 14.05.2017 03:25:45 (permalink)
0
                                                                     
Ngày của mẹ..
 
Chúc mừng ai, trên đời đang còn mẹ
Hãy mau về, nói khẻ với mẹ yêu
Hãy nói rằng, bạn yêu mẹ rất nhiều
Hay nhắn mẹ, những điều yêu thương nhất
 
Nếu một mai, khi mẹ bạn đã mất
Không còn gì. Tờ lịch lật qua trang
Mẹ thương bạn như biển rộng miên man
Cho bạn cả một thiên đàng hạ giới
 
Đối với tôi, là ngày về không đợi
Thời gian dài vẫn nhớ tới mẹ thương
Tôi, lý do mẹ thức trắng đêm trường
Cũng vì tôi, mẹ trải bươn cuộc sống
 
Mẹ góp gió cho cánh diều bay bổng
Mẹ chắt chiu để tôi mộng lên cao
Mẹ mong tôi được tỏa sáng vì sao
Còn thân mẹ trong nghẹn ngào thiếu mất
 
Ngày thành công, thì mẹ tôi đã mất
Hoa hồng đỏ, tôi xin cất vào tim
Suốt đời nầy tôi bất lực đi tìm
Lời mẹ nói đã chìm trong quá khứ
 
Mẹ mất rồi, con độc hành cô lữ
Trong cuộc đời đã thiếu chữ mẹ yêu
Ngày của mẹ, con nhớ mẹ thật nhiều
Nơi xa thẳm, mẹ vẫn chìu con chứ?
 
...nhớ mẹ thật nhiều.... nhiều lắm...lắm ...  
 
Duyên Nam
14-05-2017
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2017 12:40:53 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 21.11.2017 09:25:19 (permalink)
0
                 
Ngày tôi đi
Ngày tôi đi, đâu có gì thương tiếc
Nếu có chăng, lời vĩnh biệt người thân
Đến bây giờ, cũng đủ tuổi dương trần
Đi thì đi, không phân vân, đình trệ.
 
Ngày tôi đi, đừng rình rang, lễ mễ
Đừng điểm trang một thân thể rã rời
Đốt hay chôn, hay bỏ biển ngoài khơi
Hay phơi nắng làm lời cho dã thú.
 
Sống như thế, thì coi như đã đủ
Không kéo dài, chỉ bao phủ thương đau
Kẻ đi trước, người khác sẽ theo sau
Ta đã hẹn, gặp nhau nơi thượng giới.
 
Ngày tôi đi, khi thời hẹn đã tới
Bay thật nhanh đến bến đợi hồng ân
Vì nơi đó có Cha đón ân cần
Cho tôi nghỉ những ngày trần, gian khó.
 
Sống hay chết chỉ giản đơn thế đó
Lúc sinh ra đã định có ngày về
Kiếp nhân sinh, là chuổi ngày trong mê
Chỉ mong được tràn trề bao mộng đẹp.
 Duyên  Nam
25-09-2017
(Viết cho một người)
 

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2018 09:06:21 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 01.12.2017 11:07:23 (permalink)
0
                     
   Con phải làm gì.... 
 
Mẹ bỏ đi khi con còn quá nhỏ
Nhớ mẹ nhiều, không biết tỏ cùng ai
Bao nhiêu năm, nước mắt vẫn lăn dài
Chỉ mong ước, được ngày mai gặp mẹ
 
Mẹ sinh con, khi mẹ còn quá trẻ
Dứt ruột mình để làm kẻ không con
Mẹ sinh con, khi tuổi mẹ còn son
Đâu ai biết, mẹ vẫn còn con dại
 
Rồi một ngày, mẹ bỏ đi mãi mãi
Để đời con, phải bươn chải mồ côi
Dẫu thế nào, con nhớ mẹ không thôi
Con.... phải làm gì..... để thôi nhớ mẹ?
 
Còn trên đời, xin mẹ đừng tránh nhé
Mẹ về đi. Cho con trẻ tình thương
Con xin mẹ đừng kẻ lạ bên đường
Ta nối lại sự bình thường mẩu tử
 
Để cho con, cũng có mẹ đó chứ
Khỏi miệng đời là những thứ trôi sông
Tình mẩu tử, con đang đợi đang trông
Và giọng nói người bồng con thuở trước.
 
Duyên Nam
29-11-2017
 

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2018 09:07:00 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 13.01.2018 22:59:42 (permalink)
0
                           
Xin một lần....
 
Xin một lần hai bàn tay tôi nắm
Chỉ vài giây, nhưng đượm thắm tình người
Rồi chia tay trong giây phút đôi mươi
Ta tạm biệt, khi hai người đôi ngã.
 
Xe đã lăn, sao lòng tôi buồn bã
Tự hỏi thầm? Phận nghiệt ngã với người?
Từ bẩm sinh đã không có con ngươi
Nhưng luôn sẵn một nụ cười cỡi mở
 
Để lấp che những nỗi buồn trăn trỡ
Vì tương lai vượt quá cỡ tầm tay
Trời hanh nắng hay giông bão hôm nay?
Thu đang đến, chắc cành cây thay áo?
 
Người muốn thấy..... như thần tiên huyền ảo
Cho ánh sáng để đánh tráo mù đen?
Cả khoa học cũng đóng cửa, cài then
Tia hy vọng như ngọn đèn trong gió.
 
Hai mươi năm. Một chặn đường không nhỏ
Người kiên cường vượt khó để thành công
Cửa học đường như biển cả mênh mông
Cũng dập vùi như cuồng phong bão tố
 
Người vẫn cười, vẫn quyết tâm vượt khổ
Tôi chúc người, một chỗ đứng ngày sau
Thời gian rồi sẽ chắp cánh bay mau
Người cập bến như con tàu thuận gió.
 
Duyên Nam
Jan 13- 2018
 
Hãy mơ đi....dầu giấc mơ thật nhỏ
Hãy mơ đi...dầu chỉ có trong mơ
Hãy mơ đi...để giấc mơ còn đó....
 

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2018 09:07:40 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 10.02.2018 22:39:50 (permalink)
0
             
Tết xứ người....
 Cám ơn Cha, dù mùa đông giá lạnh
Vẫn ấm lòng, vì Cha cạnh cùng con
Tết xứ người.... không chim én ví von
Không mai vàng như lúc còn quê cũ.
 
Tết xứ người.... là một màn tuyết phủ
Không gian buồn màu áo cũ trời đông
Tết xứ người..... không tiếng nổ pháo hồng
Không rầm rộ.....cũng không trời ấm áp
 
Cây ngoài vườn, tuyết đeo đầy....rủ rạp
Tờ lịch trình.....ồ.....tháng chạp đã qua
Thôi thì....Tết.....cũng có chút mứt, trà
Vài hoa quả....được chưng ra....tạm đủ.
 
Ta chúc nhau, nhiều hồng ân bao phủ
Sức khỏe nhiều, hơn năm cũ vừa qua
Công việc tốt. Cuộc sống đỡ bôn ba
Hạnh phúc đến mọi nhà trong năm mới.
 
Duyên Nam
10-02- 2018
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2018 10:43:15 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 17.02.2018 22:01:21 (permalink)
0
                       
Xuân đang về còn người.....
 
Vài chim én....về đúng hẹn đầu năm
Để báo hiệu nụ xuân mầm đang lớn
Lúc giao mùa, nên xuân còn xanh mởn
Chưa phục hồi sau cơn bệnh sầu đông
 
Nắng trở mình, rọi hơi ấm thơm nồng
Sang sức sống để cành bông hé nụ
Mùa xuân về, rủ làng hoa đầy đủ
Đua nhau dậy sau giấc ngủ đông sầu
 
Xuân đang về, còn người ở  nơi đâu?
Làm sao gởi vài đôi câu chào hỏi?
Dạn dày sương, tôi tưởng mình cứng cỏi
Vẫn yếu lòng sau mòn mỏi chờ mong
 
Vẫn nơi đây, nơi điểm hẹn dòng sông
Hoa lục bình còn bồng bềnh lờ lững
Màu tím xưa, bao nhiêu năm làm chứng
Cũng một màu, đứng vững với thời gian

Quê hương mình chưa phải là địa đàng
Nhưng nơi đó có người dang tay rộng
Sông nước đầy nhưng tim người còn trống
Bao xuân rồi vẫn ngóng bóng người xưa.
 
Xuân đang về, lất phất vài sợi mưa
Bao năm tháng, vẫn chưa phần quên được?
Dòng sông nầy cũng thuyền bè, sóng, nước
Nhưng thuyền nào trả được người tôi yêu?
 
Tôi đã chờ....lâu lắm bao buổi chiều
Để đêm về, vẫn đìu hiu ngọn gió.
Tôi nhớ người, như sóng dồn không nhỏ
Xuân đang về... nhưng không có người ơi !!!
 
Duyên Nam
(2-17-2018)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2018 22:02:32 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 03.03.2018 23:00:24 (permalink)
0
                         
Lời than của núi...
 
Xuân về trên đỉnh cao nguyên đó
Gió thổi hiu hiu mái tóc thề
Tiếng nói đầu môi chưa thể tỏ
Nguyện thề chưa ước chữ phu thê.
 
Chiều về ánh mắt như ngầm nói
Đồng án xong rồi. Ngày cuối êm
Như thế còn đâu ngày ngóng mỏi?
Chim rừng vắng bạn, vọng kêu đêm.
 
Từ giã cao nguyên.....lòng muốn nói
Lên đường trách nhiệm của người trai
Trong lòng Người đó.....còn mong mỏi?
Ánh mắt chiều nào.....đượm bóng ai?
 
Từ chốn xa xôi tôi nhận được
Nơi người con gái chốn rừng xưa
Lá thư nhắn gởi lời mong ước
Sẽ đợi tôi về......sính lễ đưa?
 
Thấm thoát thời gian cũng đã đến
Phận trai tôi trọn với non sông
Tôi về sẽ đón Người yêu mến
Chỉ nhận tin đau.....phận má hồng
 
Người bỏ rừng xưa, bỏ núi ngàn
Lững lờ mây trắng vẫn bay ngang
Chim kêu, vượn hú, lòng ai thấu
Về lại làm chi...làm chi...nhận bẻ bàng?
 
Đau nhói tim côi. Tôi trách đó....
Rừng xưa, gió núi vẫn còn đây
Sao Người vắng bóng rừng, buông bỏ?
Để lại trong tôi....cảnh đọa đầy?
 
Tôi đã đi xa cảnh núi rừng
Đến miền đất lạ của người dưng
Mong sao quên được Người mong ngó 
Nhưng hỡi xuân ơi....sao chẳng ngừng?
 
Duyên Nam
02-11- 2018
 
Attached Image(s)
duyennam 10.06.2018 14:23:06 (permalink)
0
             
Nhớ cha....
 
Đã lâu rồi, người cha, tôi không có
Vì tôi mong được ngõ tiếng cha ơi
Nhưng cha tôi không còn ở trên đời
Cha đã vắng khi tôi thời niên thiếu
 
Người có cha, sẽ không bao giờ hiểu
Không có cha là khập khỉu đời người
Dẫu đời nầy có cuộc sống sáng tươi
Tôi vẫn thiếu một dáng người bên cạnh
 
Lúc ra trường, trên tay cầm một mảnh
Bằng tốt nghiệp, không người cạnh được khen
Rồi những đêm sau cuộc sống bon chen
Thiếu ánh sáng của ngọn đèn soi lối
 
Bóng của cha, một cổ thụ cằn cỗi
Tắm nắng mưa để vuôn nỗi đời con
Nhưng giờ đây người cha đó không còn
Đưa dẫn bước trên lối mòn cuộc sống

Ngày lễ cha, nhưng hồn tôi trống rỗng
Nhìn mọi người, lòng chống nỗi đơn côi
Thời gian xưa, có thể đã qua rồi
Bóng cha đó vẫn không thôi tồn tại
 
Tôi giật mình suy đi và nghĩ lại
Tôi vẫn còn một Cha mãi trên trời
Cha thiên thượng, Cha vinh hiển khắp nơi
Luôn cùng tôi với những lời khuyên bảo.
 
Duyên Nam 
(June 01-2018)
 
R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2018 13:49:37 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 01.08.2018 09:14:20 (permalink)
0
       
Xin cho tôi....
Xin cho tôi niềm đau đừng trỗi dậy
Vì chia tay của chừng bấy nhiêu người
Bao tình cảm nối lại vẫn còn tươi
Lại chia cách mỗi người đi mỗi ngã.
 
Tôi tự hỏi, nên vui hay buồn bã
Vì vui nào, cũng đến ngã chia bôi
Chia tay rồi, sẽ thương tiếc không thôi
Để khi nhớ, là những hồi nỗi sóng.
 
Hỏi làm sao lấp lại những khoản trống
Trong tim hồng với khát vọng thương yêu
Có phải chăng tôi đòi hỏi quá nhiều?
Vì chia cách, bao điều chưa nói hết.
 
Chỉ vài tuần, cuộc vui đến đoạn kết
Vui lên đi, một dấu phết trong đời
Dẫu xa xôi, dẫu chia cách hai nơi
Nhưng tôi xin.....đừng nói lời từ giã
 
Tôi cũng xin....đừng thốt lời buồn bã
Cho tim tôi....được băng giá một lần
Cho tim tôi ... lắng đọng tiếng chuông ngân
Có được không? Xin một lần thôi đó.
 
Duyên Nam
31-07-2018
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2018 20:30:37 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 25.08.2018 20:27:11 (permalink)
0

Chuyện đang nói..

Ngày tôi đi! Ngày tôi về với Chúa
Chốn Thiên-đàng! Nơi ngụ của Chúa tôi
Một cung điện, có Chúa ngự trên ngôi
Chỉ nơi đó sẽ xong rồi nước mắt.

Thế gian nầy, tôi tạm thời vắng mặt
Thân xác nầy....thôi....mặc kệ nông sâu
Đâu còn thiết, những vật chất nhu cầu
Thiên đàng đây! Có đâu nơi trần thế.
 
Ngày tôi đi, hồn tôi lìa vật thể
Chúa đón về trong thế giới hào quang
Về đâu nhỉ...? Dĩ nhiên...! Đó Thiên-đàng
Là một nơi, lát vàng thay sỏi đá.

Tôi không buồn..., trái lại vui mừng quá
Có Chúa rồi, tôi đổi cả thế gian
Người thân ơi, đừng thương tiếc, khóc than
Vui cho tôi, lúc vượt ngang ranh giới.

Vào vô hình, như cỏi lòng mong đợi
Nhận hồng ân khi đã tới ngày về
Về với Cha sau ngày tháng hoang mê
Rời cỏi tạm mà không hề nuối tiếc.
 
Nên phút nầy, tôi gởi lời tạm biệt
Xin đừng buồn vì đã biết mai sau
Có một ngày, mình sẽ gặp lại nhau
Nhờ ân điển, phép màu thập tự giá.

Duyên Nam
 24-8- 2018
(Viết cho một người)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2018 20:33:49 bởi duyennam >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 27 trang, bài viết từ 226 đến 240 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9