Giận mà chi... Giận mà chi...mờ đi nụ cười thắm
Đã và đang làm chìm đắm tim anh
Chầm chậm lại. Một câu hỏi thật nhanh
Trong tim đó, có “hình” anh không đấy?
Trả lời đi. Sao em lại giãy nẩy
Em có chắc? Không thấy một bóng hình?
Khổ anh rồi...! Không lẽ đã thành “tinh”
Trong tim đó, chút hình mình không có!
Khoan đã nghe... tim em đừng bỏ ngõ
Anh sẽ buồn, vò võ suốt năm canh
Đầu óc đâu mà chăm chỉ học hành
Rồi thi rớt...! Em có đành không đã..?
Em có muốn... tim anh thành băng giá?
Đốt tương lai của hai cả đứa mình
Nói đi em....đừng ngoảnh mặt làm thinh
Cứ việc nói...anh...đồng tình em hết.
Mỗi lần giận..! Năn nỉ...! Mệt muốn chết
Em giận hoài, anh mất hết tuổi non
Em góa bụa... khi tuổi hãy còn son
Và “hồn” anh sẽ còn đeo em mãi.
Nói vậy thôi... xin em đừng sợ hãi
Trong đời nầy anh mãi có mình em
Có điều gì, anh cần phải nói thêm?
Hay chỉ nói... anh yêu em mãi mãi....
Nếu một mai em đi lấy chồng. 1
Anh về “thầu” hết những loài bông 2
Để không ai đó làm hoa cưới
Không có hoa chưng...! Khỏi lấy chồng...!
(1) không phải là anh
(2) cả bông thật, bông dại, bông giã....
Duyên Nam
03-9- 2018
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2018 20:38:49 bởi duyennam >