MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 27 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 03.09.2018 20:37:32 (permalink)
0

Giận mà chi...
 
Giận mà chi...mờ đi nụ cười thắm
Đã và đang làm chìm đắm tim anh
Chầm chậm lại. Một câu hỏi thật nhanh
Trong tim đó, có “hình” anh không đấy?
 
Trả lời đi. Sao em lại giãy nẩy
Em có chắc? Không thấy một bóng hình?
Khổ anh rồi...! Không lẽ đã thành “tinh”
Trong tim đó, chút hình mình không có!
 
Khoan đã nghe... tim em đừng bỏ ngõ
Anh sẽ buồn, vò võ suốt năm canh
Đầu óc đâu mà chăm chỉ học hành
Rồi thi rớt...! Em có đành không đã..?
 
Em có muốn... tim anh thành băng giá?
Đốt tương lai của hai cả đứa mình
Nói đi em....đừng ngoảnh mặt làm thinh
Cứ việc nói...anh...đồng tình em hết.
 
Mỗi lần giận..! Năn nỉ...! Mệt muốn chết
Em giận hoài, anh mất hết tuổi non
Em góa bụa... khi tuổi hãy còn son
Và “hồn” anh sẽ còn đeo em mãi.
 
Nói vậy thôi... xin em đừng sợ hãi
Trong đời nầy anh mãi có mình em
Có điều gì, anh cần phải nói thêm?
Hay chỉ nói... anh yêu em mãi mãi....
 
Nếu một mai em đi lấy chồng. 1
Anh về “thầu” hết những loài bông 2
Để không ai đó làm hoa cưới
Không có hoa chưng...! Khỏi lấy chồng...!
                 (1) không phải là anh
                (2) cả bông thật, bông dại, bông giã....
 
Duyên Nam
 03-9- 2018
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2018 20:38:49 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 02.12.2018 01:21:22 (permalink)
0


Gian nan bắt lấy tơ trời 
 
Mềm sợi nước trải dài trên suối
Chảy mược mà đến cuối dòng sông
Tuôn vào biển cả mênh mông
Mặc cho núi nhớ, rừng trông nước về.
 
Mây mời gió trở về chung hội
Để một lần hỏi tội nước đây
Nước buồn đổ lệ rời mây
Tương tư buồn thảm đổ đầy suối mơ
 
Chim đi lạc bơ vơ cánh nhạn
Mất nguồn vui tìm bạn ai đây?
Cớ sao có chuyện chia tay
Cớ sao nắng hạn lòng đầy nhớ nhung
 
Mây với gió từng chung lối bước
Có khi nào gió ngược với mây
Từ đâu hơi lạnh về đây
Biến mây hạt nước mọng đầy lệ rơi
 
Gian nan bắt lấy tơ trời
Giấc mơ mộng ảo người ơi tạ từ
 
Duyên Nam
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2018 06:32:40 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 16.12.2018 02:56:12 (permalink)
0

Người đi trong mưa...
Trời Sài-gòn đang mưa nên mất nắng
Trận mưa rào thấm màu trắng áo em
Mưa nhảy nhót ướt đẩm gót chân mềm
Em vẫn bước, không thèm để ý tới.
 
Giọt rơi rồi, cọng thêm giọt rơi mới
Cứ lăn dài từ tóc tới ngang lưng.
Em vẫn đi, chậm rãi, nhưng không ngừng
Cứ như thể, em đếm từng nhịp bước.
 
Em cuối đầu, thay kệ những giọt nước
Đang chảy dài hòa nước mắt em rơi.
Em đang khóc. Nhưng tiếng khóc không lời
Khi tiếng nấc chơi vơi nơi cổ họng.
 
Có buồn nào hơn nỗi buồn vô vọng?
Tình yêu nào có còn đọng trong em?
Khi bờ môi còn vạn sự nói thêm,
Tia hy vọng trong đêm bị dập tắt.
 
Em bơ vơ giữa Sài-gòn lạ hoắc,
Một người thân đã xa lắc không về.
Em làm sao để vượt khỏi cơn mê?
Khi chung quanh là bốn bề xa lạ!
 
Em vẫn để giọt lệ rơi lả tả,
Hòa mưa rào như trao trả cho ai.
Cơn mưa hạ rồi cũng sẽ nhanh phai!
Như em mộng sương mai ngày nắng hạ?
 
Duyên Nam
14-12-2018
 
Attached Image(s)
duyennam 29.12.2018 06:28:57 (permalink)
0

Melbourne 27-12-2018
 
Trời Melbourne đang mưa nên thiếu nắng,
Hơi lạnh về qua những chặn mưa rơi.
Áo khoác vai như thách thức không lời.
Mặc gió lạnh, rong chơi thành phố lạ.
 
Phố Melbourne có bốn phương, nhiều ngã.
Con đường nào đã thả bước chân em?
Phố Melbourne cũng hay lạnh về đêm.
Nhớ giữ ấm thân liễu mềm em nhé!
 
Gần một tuần em đi cùng bố mẹ,
Chắc ấm lòng hơn những kẻ không cha?
Hạnh phúc hơn lại có mẹ bên mà!
Hãy trân trọng những món quà em có.
 
Một ngày nào bố me rồi sẽ bỏ
Em một mình vì vó ngựa thời gian
Hoa xinh tươi có chăm sóc cũng tàn
Một định luật nhân gian thật tàn nhẫn.
 
Đã đi xa, mọi điều không bất cẩn,
Lo cho mình để khỏi bận người xa.
Chúc em vui bên bố mẹ tuổi già
Con gái út, thế mà thật có hiếu!
    
Duyên Nam
28-12-2018
 
Attached Image(s)
duyennam 04.02.2019 02:52:39 (permalink)
0

Thằng bé trong tui...
Gió rung nhẹ....cành tre ẻo lả
Chim giật mình vội vả bay xa
Nhẹ ru bóng xế chiều tà
Tôi... người....bản xứ đi xa mới về

Ba lô nhẹ triền đê lần bước

Quê hương đây sau bước ngược xuôi
Buồn vui lẫn lộn bùi ngùi
Một thời tuổi trẻ....xa lùi như mơ
 
Có ai đó đang chờ mình nhỉ ?
Cánh đồng xanh vẫn chỉ đồng xanh
Chim xa còn nhớ lấy cành !
Mấy ai quên được mái tranh quê mình !
 
Đời lãng tử hành trình khắp xứ
Gối chồn chân lại tự quay về
Quê hương vẫn mãi là quê
Mặc dù chưa thốt lời thề không quên.
 
Từng quậy phá làng trên xóm dưới
Từng tung hoành vườn bưởi rừng cau
Bị đòn....cũng có....qua mau
Hứa cùng bố mẹ....lần sau không làm.
 
Rồi... vẫn thế...sức ham tuổi trẻ
Tính nghịch vui....ngày bé.... nghịch vui
Thời gian quá khứ đẩy lùi
Ngày xưa thằng bé trong tui lớn rồi !
 
Duyên Nam  03-02-2019
 
Attached Image(s)
duyennam 05.02.2019 09:44:57 (permalink)
0

Năm nầy tết đến...
 
Năm nầy tết đến mầy về không ?
Cho tao gởi ké vài triệu đồng
Nói giúp dùm tao bên nội ngoại
Rằng tao quá.....bận. Họ đừng trông.
 
Tết sắp đến rồi, mầy nhớ không?
Mầy về tao gởi vài đôi dòng
Đưa dùm cho má trước ngày tết
Xin má đừng buồn....cũng đừng trông.
 
Tao biết không về má sẽ trông
Nhưng tao chỉ đủ tháng tiền phòng
Nếu về không có mua quà cáp
Tội nghiệp em tao, mày biết không?
 
Chúc mầy thượng lộ được bình an
Đi sớm về nhanh khỏi ngủ đàng
Ngày tết nhiều người xe thiếu chổ
Chắc chiu một chút, chớ làm sang.
 
Hẹn gặp lại mầy đầu năm sau
Mầy lẹ lên đi....chớ trễ tàu
Tao xách phụ mầy vài cái xách
Nhanh lên một chút.... đừng cãi tao.
 
Tàu đã chạy rồi....cơm với chao
Thời gian rồi sẽ bay qua mau
Bụng no mình ngủ tròn ngon giấc.
Thức dậy lại cơm...mắm... với rau.
 
Duyên Nam
02-05-2019
 
Attached Image(s)
duyennam 22.04.2019 03:37:42 (permalink)
0

Lời nhắn cho em
 
 
Đón em về, nhà mình như mở hội
Và mỗi ngày đang trỗi những tiếng cười
Mẹ bỗng nhiên gương mặt lại sáng tươi
Mẹ vui quá nên luôn cười, luôn nói.
 
Còn với anh, em biết rồi, đừng hỏi!
Lúc xa em, mẹ mòn mỏi nhớ em
Cứ nhắc mãi những món nấu em thèm
Rồi chắc lưỡi, ước gì, em cùng bữa.
 
Tim của mẹ đã chia em một nửa
Anh với ba chỉ một nửa của người
Mẹ thương em, dẫu đã tuổi đôi mươi
Đối với mẹ, em tuổi mười còn bé.
 
Lúc vắng em, tim của mẹ nứt nẻ
Bao thở dài vì một kẻ đi xa
Trong nhà nầy còn có anh với ba
Ráng an ủi, nhưng thế mà không được.
 
Anh nhớ em như cây khô cần nước
Vẫn cố vui mong mẹ được vui hơn
Mất một giây sao làm trọn cây đờn
Nên khập khỉu, không làm trơn bản nhạc.
 
Đừng đánh mất một tình thương bát ngát
Thương mẹ nhiều đến khi bạc mái đầu
Dẫu mai sau em bương chãi nơi đâu
Nhớ nhắn mẹ, đừng để sầu nhân thế.
 
Duyên Nam
Tháng tư 21, 2019
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2019 08:45:57 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)
duyennam 12.05.2019 05:22:38 (permalink)
0
 

Anh xin em...  
 
Anh xin em, đừng chia tay em nhé.
Đời khổ sầu vì một kẻ ra đi
Mình trao nhau hai tuổi mộng xuân thì
Mình trao nhau những gì trân quí nhất.
 
Rồi cuốn xuay trong cuộc sống tất bật
Nên vô tình sắp mất hạnh phúc mình
Hai đứa mình không có đứa con xinh
Cũng có lúc quên hành trình chung bước.

Đến bây giờ vật chất mình có được
Thì hai người một kẻ trước người sau
Khi đêm về, hai đứa nằm cạnh nhau
Trang đồng cảm là một màu chết trắng.

Tiếng thở dài trong căn phòng yên lặng
Nghe tim mình trách mắng vạn điều sai
Vì tình yêu, mình thành một từ hai
Vì vật chất mình ca bài xa cách?

Bao nhiêu lần anh nhủ lòng tự trách
Tại vì sao sẽ phải cách rời nhau ?
Nên anh xin hãy lật lại trang đầu
Cùng nắm tay để vượt cầu quá khứ.
 
Thời gian qua là khoản đời thách thử
Để nhận ra có những thứ rất cần
Hai trái tim được hòa nhịp không phân
Để đi tiếp đoạn đường trần đã tính.

Anh với em là hai người bướng bĩnh
Nhưng lúc nầy cần bình tỉnh phải không?
Anh nói lên với tất cả đáy lòng.
Em ở lại để trời đông bớt lạnh.

Duyên Nam 
Tháng năm 11, 2019
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2019 01:31:58 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 08.06.2019 00:07:31 (permalink)
0

Đến thăm tôi... 
 
Đến thăm tôi trong lúc tôi còn sống
Mình tâm tình những giấc mộng ngày qua
Uống với nhau vài tách nhỏ bình trà
Để có thể mình sẽ là tri kỷ.
 
Đến thăm tôi lúc tôi còn lý trí
Cùng thảo luận những kỳ mỹ nhân gian
Trao đổi nhau về ý nghĩa địa đàng
Hay ôn lại những gian nan ngày cũ.
 
Đến thăm tôi khi sức tôi còn đủ
Mình đánh cược những vui thú thể thao
Không tiền bạc, chỉ đánh giá bên nào
Sẽ giành thắng và tại sao sẽ thắng.
 
Đến thăm tôi khi ngoài trời còn nắng
Tránh cơn buồn qua ngỏ vắng đìu hiu
Cùng với tôi đi dạo vài buổi chiều
Mình tâm sự những điều sâu kín nhất.
 
Đến thăm tôi vì những gì sắp mất
Tôi biết mình sẽ không khất từ lâu
Sức khỏe tôi như đèn bão hết dầu
Lóe một chút rồi chìm sâu dĩ vãng.

Không thăm tôi khi đèn dầu còn sáng
Đến làm gì khi dầu cạn tim khô
Đối với tôi đừng tạo dựng nấm mồ
Một hỏa táng về hư vô cát bụi.
 
Duyên Nam 
Tháng sáu 07, 2019
 
Viết cho người bạn vừa nằm xuống
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2019 10:38:18 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 29.06.2019 21:13:32 (permalink)
0
Niềm phúc hạnh...
 
Hạt lệ buồn lăn trên gò má
Cả bầu trời vật vã thương đau
Xin ơn trên một phép nhiệm mầu
Đôi mắt đó không hóa sầu thành trái
 
Cho nụ về môi em mãi mãi
Biến không gian một giải thiên hà
Trời dịu lòng không nỗi phong ba
Ta cạn hết những tách trà hạnh phúc
 
Đàn chim én hoang ca điệp khúc
Tạo hợp ca chúc phúc đôi mình
Cười lên em đôi mắt thêm xinh
Niềm hạnh phúc đang rập rình đâu đó
 
Đêm trừ tịch heo may bỏ ngỏ
Thổi vào hồn mảnh gió mành lơi
Vui lên em hái trái bông đời
Để lắng đọng chơi vơi niềm phúc hạnh.
 
Duyên Nam 
Tháng sáu 29, 2019
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2019 01:38:25 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 13.07.2019 22:01:04 (permalink)
0

Nỗi buồn của mẹ......
 
Chân em bước ...xe hoa đợi sẳn
Môi em cười...tươi tắn cô dâu
Em vui bên mối tình đầu
Nhân duyên trọn vẹn bền lâu bên chồng.
 
Em đã lớn theo chồng là phải
Miệng mẹ cười...nhưng trái tim đau
“Con về bên ấy thế nào?
Làm dâu làm vợ cách nào tròn vuôn? “
 
Đã mấy bữa nỗi buồn che kín
Đau trong lòng nhưng nín lệ rơi
“Con của mẹ đúng tuổi để rời
Làm dâu làm vợ như thời mẹ xưa
 
Mẹ cũng hiểu nắng mưa thay đổi
Mong con mẹ chống nỗi thời gian
Con mẹ chức vụ rỏ ràng
Chắc không phải khổ như nàng dâu xưa
 
Thời thay đổi... bớt thưa, ít dạ
Có mấy người phải trả nợ dâu”
Nhưng sao mẹ vẫn buồn rầu?
Không em là cả hố sâu trong lòng.
 
Khi đang lớn mẹ mong em có
Một tấm chồng gắn bó thương yêu
Bây giờ thuận hợp mọi điều
Nhưng mẹ lại nhớ những chiều có em.
 
Em đi chăn ấm nệm êm
Tình thâm cốt nhục nhiều đêm trỡ mình.
 
Duyên Nam 
Tháng bảy 13, 2019
 
Attached Image(s)
duyennam 27.07.2019 21:07:13 (permalink)
0

Hai mươi năm...... 
 
Hai mươi năm rồi....tình cờ gặp lại
Khoản thời gian....thật dài phải không em
Em vẫn thế. Giọng nói vẫn êm đềm
Thân yều điệu dù thêm bao năm tuổi.
 
Mái tóc xưa còn chảy dài như buổi
Môi hồng đào so lúc tuổi thanh xuân
Mình bây giờ...đã hai đứa tứ tuần
Đủ chấp nhận và tuân theo dòng nước
 
Như chuyến tàu trên đường rầy đi ngược
Gặp một lần rồi trược khỏi vòng tay
Mình cho rằng....định mệnh đã an bày
Không đắng cay....nhưng thay lời cảm tạ.
 
Cho một thời khi hai mình cũng đã
Yêu nhau nhiều với tất cả trái tim
Gặp lại em...một giấc ngủ im lìm
Thời dĩ vãng lâu chìm trong quá khứ.

Thấy em vui, anh tìm ra ngôn ngữ
“Em hạnh phúc” là những chữ lên ngôi
Thời gian qua...thì...thôi đễ nó trôi
Ký ức đẹp...rượu ly bôi uống cạn.
 
Duyên Nam 
Tháng bảy 27, 2019
 
Attached Image(s)
duyennam 03.08.2019 22:29:31 (permalink)
0

Với người.... 
 
Chấm kỉ niệm, mộng ban đầu giấy trắng
Biệt không gian bóng vắng một chiều thu
Nắng hanh vàng sao lãng đãng sương mù?
Tim đớn đau chỉ dù một nốt chấm.
 
Một chấm nhỏ. Sao thấm sâu quá đậm?
Sâu vô hình làm nhậm những trang bên
Nên đời ta lật mãi vẫn gập ghềnh
Không viết được những tờ trên giấy mới.
 
Trang mở đầu vẫn nằm yên chờ đợi
Tay người xưa viết mới những dòng thêm
Bụi thời gian lốm đốm giấc ngủ mềm
Không trọn giấc, mộng thèm ngày tương ngộ
 
Sẽ cùng người tiếp bài thơ tình khổ
Dệt thành mơ hay phổ nhạc yêu thương?
Mộng ban đầu hoa nở rộ đầy vườn
Cho hồn bướm phô trương tình vô tận.
 
Ta yêu người dù tình đầu lận đận
Chọn yêu thương hay hận mãi người đây?
Ta tự nhủ, rồi sẽ có một ngày
Sẽ cùng người viết đầy trang tình mới.
 
Duyên Nam 
Tháng tám 3, 2019
 
Attached Image(s)
duyennam 31.08.2019 14:06:47 (permalink)
0

Thu đã về....

Nửa tháng rồi...những thư người không trả
Lời cho tôi...dầu một lá hồi âm
Thu đã về...có mưa bụi lâm râm
Lá đang rụng...thêm vết bầm trong dạ.
 
Một tháng rồi...vì công việc vất vả?
Để trả lời những cánh lá thư mong?
Người cũng biết...có một người đang trông
Lá thư ngắn...chỉ một dòng cũng được.
 
Hai tháng rồi...sao người quên hẹn ước?
Sẽ trả lời...khi nhận được thư tôi.
Tôi cố quên, nhưng nỗi nhớ không thôi
Nhìn lá rụng...mong buồn theo lá rụng.
 
Ba tháng rồi...khi người rời xứ...cũng
Mang tình yêu...tôi nghĩ đúng...trao người
Khi tim tôi vừa chớm nụ hồng tươi
Lại héo hắt vì người...người có biết?
 
Ba tháng rồi...sao người không chịu viết?
Một chữ thôi...để tôi biết còn người
Thu đã về...lá từ giã cây tươi
Nhớ da diết giọng nói cười người đấy.
 
Thu đã về...bao lá rụng màu cháy
Là bao buồn đang thức dậy trong tôi
Thời gian ơi...không lẽ đã ngừng trôi?
Hay ảo tưởng...? Tôi mất rồi bản ngã!
 
Duyên Nam 
Tháng chín 01, 2019
(Viết thay cho một người)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2019 19:59:10 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 23.09.2019 02:45:14 (permalink)
0

Đến bao giờ.... 
 
Đến bao giờ... sẽ hết người tàn tật?
Đến bao giờ... bớt tiếng nấc mẹ cha?
Đến bao giờ...những đứa bé sinh ra
Thân trọn vẹn như bao là nước khác?
 
Đến bao giờ... sinh con như đánh bạc?
Sẽ mù lòa hay mất mát chân tay?
Nảo bại hư hay quằn quại hằng ngày?
Thân đau đớn do đọa đày tật phế?
 
Bé sinh ra không vẹn toàn thân thể
Vì kết quả của dâu bể chiến tranh
Bốn mươi bốn năm..hậu quả vẫn quành hoành
“Độc da cam” còn tranh nhau gây tội
 
Thế hệ nầy đâu làm gì có lỗi?
“Độc da cam” ...vẫn là mối lo âu
Trong tương lai...những thế hệ tới..sẽ về đâu?
“Độc da cam” còn thấm sâu lòng đất.
 
Vài trăm năm...bao thế hệ sẽ mất?
Bao lệ sầu của những bậc làm cha
Bao thức đêm khi lớn tuổi mẹ già
Ôi...thống khổ...tựa bao la biển rộng.

Nếu nhân loại còn lương tâm đất trống
Xét lại xem những hành động con người
Vật rừng xanh không đòi hỏi máu tươi
Không diệt chủng như loài người trái đất.
 
Duyên Nam 
Tháng chín 22, 2019
“Độc da cam” = Agent Orange = Dioxin trong hóa chất diệt cây.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2019 02:46:16 bởi duyennam >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 27 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9