MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 27 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 08.02.2020 22:07:19 (permalink)
0
Người đàn bà điên...
 
Chồng bà mất sớm lúc còn son
Bà vẫn một mình sống với con
Lòng mẹ thương con không kể xiết
Nhờ anh nhựa sống bà sinh tồn.
 
Đơn chiếc gia đình hai mẹ con
Trong ngôi nhà nhỏ của chồng còn
Tảo tần buôn bán nuôi con học
Đại học vừa xong mạng yểu non.
 
Anh vừa hiếu thảo vừa ngoan hiền
Không những học giỏi lại rất siêng
Luôn tay giúp mẹ khi cần đến
Anh thường khoe mẹ “Giống bà tiên”.
 
Đã hai ngày rồi bà không ăn
Mới hai hôm mà đã già khằn
Mắt lõm, má khô, người hốc hác
Ôm chiếc hòm con đã cách ngăn.
 
Tôi thấy người bà gầy hẳn đi
Cố khuyên bà gắng ăn chút gì
Miếng ăn vào miệng không thèm nuốt
“Đã mất con rồi sống ích chi ?”
 
Đã đến giờ rồi anh phải đi
Ra vùng đất vắng cỏ xanh rì
Huyệt đào xong đã còn non đất
Bà bám hòm con chẳng cho đi.
 
Bà lại lần mò ra mộ anh
Ánh trăng vừa đủ rọi qua cành
Một dáng lom khom lê từng bước
Đứt ruột làm sao, hỡi cao xanh!
 
Như thế đã lâu bà vẫn ngồi
Ánh trăng buồn bã sắp đi thôi
Một bóng màu đen bên mộ mới
Như ngôi tượng đá. Thời gian trôi.
 
Xa quê tôi đã một thời gian
Có một nhân duyên trở lại làng
Cảnh củ người xưa thì vẫn thế
Một bà rối trí đi lang thang.
 
Hỏi ra mới biết chính là bà
Đã già trước tuổi...quá...quá xa
Tóc rối tùm lum như con rối
Áo quần xốc xếch nhận sao ra?
 
Căn nhà bà ở đã điều hiu
Hai năm thay đỗi bao nhiêu điều
Mái dột, cột xiêu, không chăm sóc
Nơi bà quay lại mỗi buổi chiều.
 
Như để đón con sau tan học
Hỏi người qua lại con bà đâu
Không có con về bà lại khóc.
Cảnh mẹ nhớ con đến bao lâu?
 
Duyên Nam
08-02- 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2020 22:08:38 bởi duyennam >
duyennam 15.02.2020 03:24:28 (permalink)
0
Ngày tình nhân...
 
Ngày tình nhân! Nghĩ về em! Thật nhớ! 
Nhớ làm sao? Cứ ngỡ ngày hôm qua
Nhớ thì nhớ. Bây giờ đã quá xa.
Có muốn tặng...một món quà. Thật khó.
 
Ngày tình nhân. Gởi lời thương theo gió
Nửa địa cầu về bên đó thăm em
Gió đầu xuân sẽ êm dịu về đêm
Em trọn giấc , đừng thèm nhớ anh nữa!
 
Ngày tình nhân. Tuyết đã về đầy cửa
Màu trinh nguyên, không chừa ngọn cỏ xanh
Chim về tổ, không chịu đậu trên cành
Ngày yên lặng, lòng đành thêm nỗi nhớ.
 
Ngày tình nhân, anh thức dậy bỡ ngỡ
Viết vài dòng để chuyên chở về em
Ngày tình nhân, chúc em sẽ vui thêm
Nhờ vô tuyến, về đêm anh sẽ gọi.
 
Duyên Nam
(February 14-2020)
 
duyennam 15.02.2020 21:24:39 (permalink)
0
Anh vô tình...
 
Anh vô tình khiến em đau đớn thế
Có nói gì...cũng quá trể phải không?
Ngày tình nhân...đã không tặng em bông!
Không quà cáp, cũng không lời an ủi!
 
Anh vô tình đã khiến em buồn tủi
Em đau buồn là núi nặng tim anh
Sự vô tình... là sự thật chân thành
Em đã trách...nên anh đành phải chịu!
 
Có đôi lúc chính anh cũng không hiểu
Máu lãng mạng sao lại thiếu trong người?
Cũng là người....cũng có dòng máu tươi
Câu nịnh đầm sao lại lười đến thế?
 
Anh đã hiểu. Sửa lại chắc không trể?
Cây hạnh phúc...cũng như thể...bản thân
Cần chăm sóc, cần thăm hỏi ân cần
Cây mới lớn...lớn dần thành đại thụ.
 
Chưa bao giờ... thoáng qua đầu tình phụ
Đừng nghĩ nhiều sẽ mất ngủ nhe em
Thấy em buồn tim anh lại nhói thêm.
Đang nghĩ cách để em vui trở lại.
 
 Duyên Nam
February 15, 2020
 
duyennam 18.02.2020 00:19:58 (permalink)
0
Tôi viết...
 
Việc tôi làm hằng ngày...là con số
Nên tôi viết có lắm chỗ khô khan
Quá thực tế với chi tiết rỏ ràng
Không bóng bảy, không hóa trang mộng mị.
 
Tôi viết ra...những điều đang suy nghĩ
Về chiêm bao...ở địa vị khách quan
Nên đôi lúc hăng say quá. Lạc đàng
Vào hoang dại! Lang thang ! Không định hướng!
 
Rồi như thế theo dòng trôi tư tưởng
Làm quân vương khiến dưới trướng tuân theo
Hay có lúc rách rưới như bọt bèo
Mất con chữ, ráng đuổi theo. Không kịp.
 
Nên mệt lử. Vài ngày sau lại tiếp
Vẫn thẩn thờ theo cái nghiệp cầm ca
Đem lời ra góp gió tại quán trà
Đời mộng mị thoáng qua như cơn gió.

Viết cầm tay chỉ giản đơn vậy đó
Viết vài dòng lại mắt ngó mông lung
Văng vẳng xa vài tiếng trống bập bùng
Rồi...lại nữa...mất tập trung. Lỡ nhịp.
 
Thôi thì vậy. Để lần sau viết tiếp...
 
Duyên Nam
February 17, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2020 20:20:04 bởi duyennam >
duyennam 23.02.2020 07:14:46 (permalink)
0
Cô-vít mười chín (Covid-19)
 
Covid  19 Corona!
Tại mày bịnh dịch đã xảy ra
Hơn hai ngàn người đã bị chết
Sơ-sinh, lớn tuổi cũng không tha.
 
Covid  19 Corona!
Tại tỉnh Vủ-hán, mày bò ra
Thoát được! Lan tràn ra thế giới
Kinh tế đình trệ. Sẽ không tha!
 
Mày là vi-rút hiệu chính tông
Chưa có thuốc trị đúng vậy không?
Nên mày tung hoành như nhà trống
Sẽ có một ngày. Mày bị gông.
 
Nghĩ đi nghĩ lại, sao trách mày?
Chính người Vủ-hán giúp một tay
Để mày từ thú qua nhân loại.
Khám phá kịp thời, kể cũng may.
 
Nói thì nói vậy chứ trách chi
Chính người Vủ-hán đâu sướng gì
Đã bao người chết. Gia đình khổ.
Một lần y-sử lại phải ghi.
 
Vốn dĩ xẻ chia một địa cầu
Giao thông, buôn bán còn dài lâu
Ráng giữ với nhau tình hửu nghị
Có khi hạn vận lại cần nhau.
 
Trí tụê con người thượng đế cho
Mấy con vi-rút có gì lo
Quốc gia thế giới nên đoàn kết
Nguyên cứu thuốc ngừa. Sẽ thắng to.
 
 Duyên Nam
February 22, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2020 22:03:56 bởi duyennam >
duyennam 24.02.2020 09:01:01 (permalink)
0
Vô nghĩa (Vanity)….
 
Ba mươi năm đào tạo một bác sĩ
Một vi-rút đình chỉ mọi công lao
Đời mỏng manh như hơi thở ngọt ngào
Biến tức khắc khi tiếp giao không khí.
 
Mạng sống người như chuông treo sợi chỉ
Hiện hửu đây rồi không khí phút sau
Ai nghèo khó hay tiền bạc dồi dào
Đều vô nghĩa trong vòng rào vô nghĩa.
 
Xác được chôn trong mộ xinh nghĩa địa
Hay bụi tro cũng vô nghĩa đất trời
Ai một lần tay phủi trắng ra khơi
Biển hư vô khi chào đời đã định.
 
Mạng sống người...được bao ngày đã tính?
Hơi thở còn lo chửa bịnh tha nhân
Quên an nguy của cơ thể rất cần
Để ra đi....cả triệu lần thương tiếc.
 
Duyên Nam
February 23, 2020
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2020 10:07:21 bởi duyennam >
duyennam 01.03.2020 07:47:57 (permalink)
0
Ngày đầu nhập học...
 
Có một thời khi con còn nhỏ bé
Cầm tay cha để khỏi té dọc đường
Ngày nhập học với đôi mắt yêu thương
Con vào lớp, cha dựa tường nhìn lén.
 
Trên đường về sao cổ cha mắc nghẹn
Mắt lưng tròng! Con chim én rời bầy
Đã bắt đầu con rời khỏi vòng tay.
Bốn tuổi rưởi, chưa biết thay áo mới.
 
Cha biết rằng thời gian sẽ không đợi
Con từ từ sẽ nới rộng không gian
Một ngày kia con sẽ bỏ xóm làng
Theo mộng ước như đại bàn tung cánh.
 
Buổi học đầu sao tim cha thấy lạnh
Thương con nhiều vì một mãnh mầm non
Phải nẻ đất chịu nắng gió sinh tồn
Mà không biết sẽ gì còn phía trước.
 
Cha chỉ mong ngày đầu tiên con được
Vui thật nhiều và mong ước đến trường
Kiếm con chữ để chia xẻ bốn phương
Và khi lớn làm cột rường xã hội.
 
 Duyên Nam
February 23, 2020
 
duyennam 15.03.2020 03:53:30 (permalink)
0
Không có em...
 
Không có em bầu trời buồn vời vợi
Khắp mọi nơi cần tới một mình em
Khi đêm về hàng vạn ánh sao đêm
Nhưng không có bóng hình em trên đó.
 
Không gian mình nhớ lúc xưa quá nhỏ
Thu mình lại trong cái vỏ riêng tư
Nhưng mỗi ngày cái vỏ lớn từ từ
Con ốc nhỏ không còn như lúc trước.
 
Gió đại dương đã đổi chiều thổi ngược
Khiến ba đào cứ mỗi thước một cao
Con ốc nhỏ đã thay đổi lúc nào
Bị sóng lớn cuốn vào con xoáy mới.
 
Sao trên trời đã quá xa vời vợi
Tay không dài để với tới sao đêm
Mọi nỗi đau dấu kín trái tim mềm
Nên vết cắt cứ về đêm lại nhức.
 
Có những lần trong nỗi đau cùng cực
Đã nhớ về một quá khứ.....
 
 Duyên Nam
March 14, 2020
 
duyennam 22.03.2020 05:19:07 (permalink)
0
Con đã hiểu...
 
Con ra đời...không tự mình lựa chọn
Làm con ai? Hay tồn tại thế gian?
Vì nơi đây đâu phải là địa đàng
Chỉ vất vả! Gian nan! Bao người chịu! 
 
Có một điều...tình thương con không thiếu!
Con hạnh phúc trong tối thiểu của mình
Nhìn  ngoài kia...một thế giới văn minh
Là cơ hội...con phục chinh, mơ tới.
 
Rồi một ngày...con không bao giờ đợi
Ba ra đi...vì thế giới...chiến tranh
Đúng! Quả thật! Mạng sống quá mong manh!
Thoáng một cái...thuyền tròng trành sóng gió.
 
Ba ra đi...nhưng nỗi lo còn đó
Mẹ bôn ba vượt sóng gió vì con
Thân của mẹ cứ mỗi lúc hao mòn
Con hạnh phúc...được làm con của mẹ.
 
Nhìn bức hình khi mẹ thời còn trẻ
Mẹ quá xinh...sao là kẻ theo ba?
Đã bao lần con nhận tiếng thở ra
Lúc về đêm...ôm hình ba...mẹ khóc.
 
Con đã hiểu...vì sao mẹ khổ nhọc
Cây tình yêu đã mọc được cây non
Mẹ quên đi một tuổi trẻ đang còn
Làm bóng mát cho đời con được lớn.
 
Duyên Nam
(March 21-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2020 23:23:23 bởi duyennam >
duyennam 28.03.2020 22:01:23 (permalink)
0
Về đi em...
 
Về đi em... khi tàu chưa rời bến
Bịn rịn hoài cũng đến lúc chia tay
Tàu anh đi vào khoản ba chục ngày
Anh lại về trong vòng tay em đó.
 
Về đi em... khi nắng chiều còn tỏ
Để anh nhìn được dáng nhỏ anh yêu
Anh không muốn đợt sóng cuối buổi chiều
Ngập đôi mắt có nhiều điều muốn nói.
 
Về đi em... để lòng anh cứng cỏi
Gan lì hơn vượt qua khỏi thường tình
Chuyến đi nầy đâu phải cuộc trường chinh
Cũng viển dương, cũng bình thường như trước.
 
Về đi em...đừng nhìn anh mắt ướt
Anh lại buồn thêm vết xước trái tim
Khi xa em vùng ký ức anh tìm
Lời hẹn ước thêm niềm yêu đã chín.
 
Về đi em...dấu cơn đau bịn rịn
Phải vui nhiều dẫu sâu kín nhớ anh
Tàu viển dương nhiều sóng gió chòng chành
Sóng bạc đầu không làm anh đổi ý.
 
Về đi em...
 
 Duyên Nam
March 28, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2020 18:59:10 bởi duyennam >
duyennam 30.03.2020 02:39:18 (permalink)
0
Viết cho những người tiên phong đã nằm xuống trong trận chiến
không biên giới chống Coronavirus Covid-19.
Anh nằm xuống...
 
Anh nằm xuống...khi phần anh đã trọn
Vì tha nhân không trốn nhiệm vụ mình
Trên chiến trường không thấy một chiến binh
Không ranh giới. Chỉ rập rình vi-rút.
 
Vì tha nhân,  anh đễnh lơ một chút
Làm nạn nhân cho vi-rút hoành hành
Rồi ra đi khi xã hội cần anh
Làm tiên phong chống lan nhanh bệnh dịch
 
Anh nằm xuống...vì nghề nghiệp mục đích
Xả thân mình...dù nghịch cảnh ra sao.
Thiếu trang bị bảo vệ hay chiến bào.
Vẫn chiến đấu nâng cao tình nhân loại.
 
Trong hoàn cảnh thiếu người anh không thoái.
Ca dài hơn! Sự mệt mỏi! Cô đơn!
Gia đình đó, nhưng ly cách! Không sờn!
Miếng ăn vội! Mắt chập chờn thiếu ngủ!
 
Cám ơn anh. Sự hy sinh quá đủ
Thanh thản đi vào giấc ngủ thiên thu
Mọi người đây noi gương sáng cho dù
Những bất tiện...Cũng không bù công anh đó.

Anh thấy không...
 
Bệnh dịch to nhưng  lòng người quá nhỏ
Vơ cho mình. Kệ. Mặc bỏ người ta
Thử tưởng tượng...thế giới chỉ xác ma
Sống với ai? Thế mà vẫn ích kỷ?
 
 Duyên Nam
March 29, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2020 23:06:34 bởi duyennam >
duyennam 09.04.2020 02:49:24 (permalink)
0
Xuân và Covid-19...
 
Sau bốn tháng mùa đông giá lạnh
Xuân đang về trong cảnh dịch lây
Cây đang ra nụ chưa đầy
Trời cao trong sáng, nắng nay đã về.
 
Xe không chạy, bốn bề yên lặng
Chim không buồn giỡn nắng vờn bay
Cách ly phải đúng bao ngày
Gặp nhau hai thước, vòng tay không tròn.
 
Cảnh phẳng lặng những con phố nhỏ
Đường không xe, thiếu có trẻ chơi
Nhà ai khép cửa, không mời
Chờ dịch qua khỏi, khắp nơi an bình.
 
Qua đêm tối, bình minh sẽ đến
Xuân đang về, dẫu bệnh dịch lâu
Gió xuân đang xóa mây sầu
Hừng đông ló dạng, bắt đầu ngày vui.
 
Trong cơn dịch, ngọt bùi chia xẻ
Có bao người thành kẻ trắng tay
Chắc chiu không đủ qua ngày
No nhờ quà giúp! Giọt cay! Lòng buồn!
 
 Duyên Nam
April 08, 2020
 
duyennam 11.04.2020 10:09:31 (permalink)
0
Lời nhắn cho anh...
 
Em được lệnh tập trung tại bệnh viện
Có lẽ đây là một chuyến lâu dài
Bệnh dịch nầy không thể dứt ngày mai
Em chuẩn bị những tai ương sẽ có
 
Con của mình, hai con còn quá nhỏ
Sẽ không hiểu, em ở đó không về
Việc trong nhà chắc chắn sẽ lê mê
Nhờ anh đó, nhớ bốn bề lo đủ.
 
Lo cho con cả miếng ăn, giấc ngủ
Việc trong, ngoài ráng làm chủ nha anh
Công việc anh, dẫu ở nhà, phải thành
Tránh phê bình khi anh làm trở lại.
 
Chuyến đi nầy có thể là mãi mãi
Nếu vi-rút em không thấy truyền qua
Tờ di chúc em đã ký, để nhà
Anh theo đó, để mà lo mọi việc.
 
Sẽ nhớ anh và nhớ con da diết
Là y-tá em biết việc phải làm
Là tiên phong dẫu lây bịnh, cũng cam
Em có mất, cũng đã tròn trách nhiệm!
 
Tìm cơ hội, kể con nghe, khỏi kiếm
Vì nghề nghiệp, em chọn kiếp tơ tằm
Đã lột xác, lỡ thề ước trăm năm
Làm bướm trắng dấu tâm niềm thương nhớ.
 
 Duyên Nam
10 tháng 4, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2020 11:49:12 bởi duyennam >
duyennam 15.04.2020 01:22:36 (permalink)
0
Có những lần...
 
Có những lần, cố đếm những vì sao
Để nhận thức chỗ nào mình sai trái
Có những lần anh, em đã không phải
Giận dỗi nhau khiến bên trái lại đau.
 
Nên câu hỏi “Chúng mình còn có nhau
Hay lạc mất trong phong trào thời đại”
Hễ giận nhau là hai chiều phải, trái
Để những lần giận mãi quá buổi chiều.
 
Nằm cạnh nhau mà vẫn thấy cô liêu
Đâu vòng tay ấm những chiều đón đợi?
Đâu lời hứa cùng về chân trời mới?
Cùng đôi tim cho tới cảnh bạc đầu?
 
Có những lần tưởng cạn mối tình sâu
Để rồi hỏi “Còn nhau hay đã mất?”
Câu hỏi nầy được trả lời chân thật
Vì anh nghe những tiếng nất trong tim.
 
Hạnh phúc đâu phải vất vả đi tìm
Đã bên cạnh đang nằm im chờ đợi
Bỏ cùng nhau những chông chênh không bởi
Vì cái tôi đang đào xới hố sâu.
 
Ta lạc nhau trong những trận mưa ngâu
Một huyền thoại tìm nhau trong cơn lốc
Giận vu vơ là những liều thuốc độc
Làm hao mòn hai người “ngốc” chúng mình.
 
 Duyên Nam
April 14, 2020
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2020 05:27:16 bởi duyennam >
duyennam 27.04.2020 01:59:43 (permalink)
0
Thương...
 
Thu về thêm lá vàng rơi
Lá bao nhiêu rụng bấy lời yêu thương
Qua đêm lá rụng đầy đường
Bậu ơi có biết....vẫn thương mỗi ngày.
 
Thời gian đếm được từng giây
Đã làm cho đủ bao ngày lẫn đêm
Thu về lại tuổi tăng thêm
Tuổi tăng mặc tuổi, không quên ngày nào.
 
Xưa kia anh ngỏ tiếng chào
Làm bậu mắc cở, trốn vào nón thơ
Tan trường anh vẫn đứng chờ
Con đường me rụng giã vờ gặp nhau
 
Những khi tay chấp nguyện cầu
Không cho anh...bậu hai đầu sông thương
Tương lai anh bậu chung đường
Có duyên mắc nợ một phương hướng về.
 
Bây giờ trọn nghĩa phu thê
Cám ơn bậu đã...đã về với anh
Anh thương bậu rất chân thành
Thương thương...thương lắm ngày xanh bạc đầu.
 
Đại dương không biết bao sâu
Riêng anh ...anh nhớ ngày đầu thương em
Mỗi ngày...nhìn bậu...thương thêm
Sau ngày làm việc...mỗi đêm về nhà.
 
Thương bậu lắm...lắm..lắm...
 
 Duyên Nam
April 26, 2020
 
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 27 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9