MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 27 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 19.03.2014 06:51:53 (permalink)
0
TẠI SAO PHẢI CÓ VỢ?

Ba mẹ đã bảo lấy vợ đi.
Tại sao phải có vợ làm gì?
Độc thân tôi đây vui chơi thỏa.
Chỉ thấy nhà mình thiếu chi chi!

Bao nhiêu thì giờ tôi đã bỏ,
Nhớ nhớ thương thương người đầu ngỏ,
Cứ mổi chiều về khung sổ nhỏ,
Suốt đời tôi muốn cạnh người đó!

Để được nâng niu và chiều chuộng,
Để được kể ai những chuyện buồn,
Để được tai nghe lời nàng nói,
“Em yêu anh lắm, thương anh luôn!”

Nàng vui, nàng cười hay nàng khóc,
Nàng sẽ vợ tôi!  Tôi không buông!

Duyên Nam
01-03-2014
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:51:54 bởi duyennam >
#16
    duyennam 19.03.2014 06:54:15 (permalink)
    0
    ĐIỆN BÀN VÀ NHÂN VẬT.

    Điện bàn quê ta có kỳ tài.
    Mậu Ầt năm xưa, một không hai.
    Tuấn, Liệu, Tiến, Lý khoa đầu bảng.
    Tiếng tốt đồn xa khó một mai.

    Quý Cáp, Cao Vân, Nguyễn duy Hiệu,
    Hoàng Diệu Thăng Long thành tử thiêu,
    Phú Tứ, Đình Dương, Phan Thanh, Ý.
    Điện bàn kỳ nhân sẽ có nhiều.

    Duyên Nam
    Carmel Oct 10, 2013

    Ghi chú:
    Phạm Tuấn, Phạm Liệu, Dư hiển Tiến và Ngô Lý người Điện Bàn đỗ đại
    khoa năm Mậu ất (1898)
    Trần quý Cáp, Trần cao Vân, Phạm phú Tứ, Nguyễn duy Hiệu,Phan thành Tài,
    Lê đình Dương, Nguyễn thành Ý, Phan Thanh là những người con xứ Quảng
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:52:44 bởi duyennam >
    #17
      duyennam 19.03.2014 07:00:49 (permalink)
      0
      TẠI SAO PHẢI LẤY CHỒNG?

      Đàn ông là gì phải khổ công?
      Tại sao tôi phải lấy làm chồng?
      Yêu nhau thì lắm, vắng thì đau,
      Chồng chất, chồng cao chỉ chồng ngồng!

      Yêu nhau thì được không được lấy,
      Không lấy thì sao có bé bồng?
      Nghĩ đi nghĩ lại thật mâu thuẩn,
      Cái thuẩn cái mâu cũng một giòng.

      Nếu thế thì tôi phải lấy chồng,
      Thú thật phải nói thương người ấy.
      Vun xới bao nhiêu đã bỏ công,
      Vui với thời gian phận má hồng!

      Duyên Nam
      01-03-2014
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:54:03 bởi duyennam >
      #18
        duyennam 19.03.2014 07:03:41 (permalink)
        0
        ĐÀ LẠT NHỚ THƯƠNG

        Đà lạt gió lạnh hiu hiu.
        Bao năm xa xứ, nhớ nhiều về đây.
        Đồi thông ngã bóng màu mây.
        Lòng tôi trĩu nặng bao đầy vấn vương.

        Nhớ người em gái tôi thương,
        Hai tôi cùng lớn, dây vương tình đầu.
        Tai ương không biết từ đâu,
        Cướp đời em gái. Ôi đau tim nầy!

        Hợp tan như thể mây bay,
        Bao năm, tưởng hết vò dày đời anh.
        Tha phương lãng tử xuân xanh.
        Giết đi ký ức em anh ngày nào.

        Muốn quên nhưng biết làm sao?
        Về đây, lại thấy nôn nao đáy lòng.
        Đà lạt không có người trông.
        Nhưng anh lại đến, như mong cái gì?

        Về làm chi, đã chia ly!
        Em ơi có biết, anh đi không đành.
        Thân em dưới đáy mộ xanh.
        Ngồi bên mộ đó, lòng anh nhớ nhiều.

        Nhớ nhiều, về những buổi chiều.
        Tung tăng, tay nắm, ta dìu cùng bên.
        Cam-ly thác chảy gập ghềnh,
        Hồ Hương thoáng mát bấp bênh người chèo,

        Prenn thác nước cheo leo,
        Nước trên đổ xuống, lộn mèo nước rơi,
        Kìa hồ Than-thở gọi mời,
        Chân đi anh bước, chơi vơi nổi niềm,

        Trong anh máu ngược về tim,
        Cố quên chưa hết, lại chìm trong mơ!
        Lờ đờ nước chảy bơ vơ,
        Nhớ em anh kết thành thơ giải sầu!

        Đi về đâu, phải về đâu?
        Bao đêm trăn trở, không câu trả lời!
        Anh, em, đã có một thời,
        Tình yêu em đó, muôn đời hành trang!

        Duyên Nam
        (Carmel Dec 18th, 2013)
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:56:40 bởi duyennam >
        #19
          duyennam 19.03.2014 07:06:37 (permalink)
          0
          ÔNG GIÀ ĐÔNG

          Trời lạnh quá, tấm thân già run lẩy bẩy,
          Mảnh áo con, không che đậy tấm thân khô,
          Chiếc quần thô,
          nhiều cửa sổ,
          gió lộng qua!
          Sưởi mát tuổi già hay tuyết giá hồn ông?

          Sinh khí không còn, ông quay đầu ngã quỵ!
          Thân thể tiều tụy, trong mảnh chăn bông,
          Mảnh chăn mỏng,
          bốn tấm cạt-tông (carton),
          không che gió lạnh!
          Xé nát thân già, cô quạnh giữa trời đông.

          Gió lạnh không gian, sang ngang sức sống.
          Tuyết rơi mênh mông,
          ai thấu không,
          mùa đông kẻ không nhà!

          Duyên Nam
          24-10-2014
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:57:56 bởi duyennam >
          #20
            duyennam 19.03.2014 07:09:19 (permalink)
            0
            CẦU HÔN VỚI NỬ 60-65

            Em ơi, anh tuổi quá chiều,
            Tiền mặt sắp hết, còn nhiều trong băng.
            Để em, khỏi phải băn khoăn,
            Anh tuy tám chục, nhưng răng vẫn còn.

            Năm qua anh tuổi mỏi mòn,
            Chân anh chậm chạp, bù lon hết dầu.
            Ai ơi, chớ vội đi đâu,
            Đến đây, anh giúp, nối nhịp cầu tre.

            Nhưng em chớ có canh me,
            Tuổi anh thì lớn, nhưng tre không già.
            Mấy khi, em khác các bà,
            Chọn chồng lớn tuổi, như cha trong nhà.

            Xin em, chớ vội bỏ qua,
            Anh đây lớn tuổi, lo ba bốn điều.
            Tại sao phải chịu đìu hiu?
            Hơn em mấy tuổi, mỗi chiều có nhau.

            Tại sao lại phải càu nhàu?
            Nếu anh chết sớm, em thâu tiền nhiều .
            Nếu em không có tiền tiêu,
            Trong băng anh có, bao nhiêu lấy xài.

            Nói qua, nói lại, lai rai,
            Nếu em hợp ý, thì mai wedding!!!

            Yours – 80

            Duyên Nam
            Carmel Nov 27, 2013
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 03:59:34 bởi duyennam >
            #21
              duyennam 19.03.2014 07:11:57 (permalink)
              0
              HƯƠNG SƠN

              Núi cạnh bên sông khách muôn phương,
              Xuồng lách luồng theo hướng chùa Hương,
              Vươn vai, tay đẩy, con xuồng lướt,
              Bồng lai tiên cảnh hồn thoát thường.

              Ruộng nước khom khom vài thôn nử,
              Dòng nước trong xanh đưa viển xứ,
              Núi non hùng vĩ chân chậm khách,
              Đi đâu nhớ mãi lúc bây chừ.

              Duyên Nam
              06-1-2014
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:00:47 bởi duyennam >
              Attached Image(s)
              #22
                duyennam 19.03.2014 07:17:05 (permalink)
                0
                .....LẠI BỒI HỒI

                Trí và tim đã không đi đôi!
                Trí bảo tôi rằng...mình phải thôi.
                Mấy lần trí bảo tôi điều đó,
                Mỗi lần gặp nàng lại bồi hồi.

                Nàng người con gái tôi đã thương,
                Buồn vui lẩn lộn bao năm trường,
                Hai trái tim đôi cùng một hướng,
                Nếu phải chia tay thật đoạn trường.

                Tình yêu đã đến chúng tôi muộn,
                Tình yêu vấp váp bao chuyện buồn,
                Chúng tôi cố gắng vượt qua cả,
                Bây giờ lại bảo chúng tôi buông?

                Ruột thắt, lòng đau, tim khổ sở,
                Sao đời con gái phải khép khuôn?
                Vâng lệnh song thân lên kiệu cưới,
                Chúng tôi khép lại một vở tuồng.

                Duyên Nam
                March 07-2014
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:02:29 bởi duyennam >
                #23
                  duyennam 19.03.2014 07:22:58 (permalink)
                  0
                  NGŨ HÀNH SƠN

                  Đất đá nổi lên dựng ngũ hành,
                  Núi cao vươn tới bắt mây xanh,
                  Gập ghềnh bước đá chân chậm khách,
                  Chầm chậm thân sao vẫn chồng chành.

                  Chiều chiều dưới núi vài bác phu,
                  Xa xa cây cảnh phủ mây mù,
                  Khom khom ruộng lúa vài thôn nử,
                  Buồn buồn ai đó khách viển du!

                  DUYÊN NAM
                  6-1-2014
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:03:20 bởi duyennam >
                  Attached Image(s)
                  #24
                    duyennam 19.03.2014 07:28:59 (permalink)
                    0
                    QUÊ HƯƠNG TÔI MÙA NƯỚC LŨ.

                    Trời không thương, trời rủ cơn mưa!
                    Mưa dầm dề! Mưa phủ ngày đêm!
                    Gió mạnh! Mành rềm, canh cửa mở!
                    Mưa nức nở, như vỡ bờ đê.

                    Mưa hối hả! Mưa hả hê! Mưa tầm tã! 
                    Mưa chưa đã! Mưa rã đất mềm, 
                    Năm bảy ngày đêm, sao mưa không dứt?
                    Mưa quá mức! Nước tức lòng đau!
                    Nước lấp ruộng sâu, nước bao đồng cạn! 

                    Đem đến quê tôi, thảm trạng thương đau.
                    Nước biến quê tôi, thành vũng nước sầu,
                    Nước dấu làng tôi, đáy sâu, nước rộng.

                    Làng tôi đâu? Làng tôi đâu? Trông hoài không thấy?
                    Nó đã chìm sâu, dưới đáy nước bạc màu.
                    Vũng sâu ơi! Bao người sầu, ngươi đâu có biết!
                    Bao dân nghèo giết bởi thiên tai!

                    Quê hương tôi, chữ S, hình hài,
                    Đã chịu đựng, hai mươi lăm năm dài, bom lửa.
                    Sau những năm dài, sửa chữa, lại mái nhà xưa.
                    Nhưng bây giờ, tại cơn mưa, nhà xưa, không còn nữa!

                    Quê hương tôi, tựa cửa biển Đông, 
                    Dòng nước cuồng, chảy ra biển rộng.
                    Cuốn xác người, cuốn lao động những ngày qua.
                    Sau những ngày dài, nước rút ra! Để lại bải tha ma!

                    Trong cảnh tương tàn, xót xa vài bụi cỏ.
                    Trộn lẫn bùn lầy,thấy rõ, xác thây, những kẻ không may.
                    Những người tồn tại, xoay đi, không quay lại,
                    Đôi mắt buồn dai! Khổ sầu, không ai thấu!

                    Hai giếng mắt sầu, đã khô cạn, dòng lệ vơi!

                    DUYÊN NAM
                    21-11-2014
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:04:09 bởi duyennam >
                    #25
                      duyennam 19.03.2014 07:32:18 (permalink)
                      0
                      THƯA MẸ CON ĐI.

                      Vượt trùng dương, thưa mẹ con đi!

                      “Con đi đi, nhớ thi đua cùng chúng bạn,
                      Và tin về, để mẹ khỏi chờ mong.
                      Nếu trái đất, cứ mải xoay vòng,
                      Cười lên con! Sẽ một ngày, mẹ con ta gặp lại”

                      Con ra đi, vì tương lai, ý nghĩa cuộc đời!
                      Nhưng những đêm dài, con nhớ lắm mẹ ơi,
                      Nhớ quê hương, và đất tổ xa vời,
                      Nhớ mẹ già và những đàn em nhỏ.
                      Chính nơi đó, đôi vai gầy, mẹ không bỏ tương lai.
                      Mẹ mong mỏi, sẽ có ngày, con thành tài, khôn lớn.
                      Nuôi đời mình và rực rở tông gia.

                      Ngày con thong thả, cũng là ngày mẹ gục ngã.
                      Trể lắm rồi, con không được trả hiếu mẹ ơi!
                      Con hụt hẩn khơi lên nổi nhớ,
                      Con bơ vơ với mớ sầu thương.

                      Nhớ mẹ già vì nương khoai, vườn sắn,
                      Tắm nắng nhiều,lo lắng ngày mai,
                      Năm tháng dài, đè lên bờ vai nhỏ,
                      Tấm thân cò lặng lẽ vì con,
                      Thân mẹ mỏi mòn, sánh còn năm tháng.
                      Bóng mẹ già luôn sáng trong trí con!!!

                      Duyên Nam
                      (Carmel Oct 10, 2005)
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:04:55 bởi duyennam >
                      #26
                        duyennam 19.03.2014 08:42:19 (permalink)
                        0
                        KHÔNG ĐỂ LẠI TÔI .....
                         
                        Đã mấy ngày qua không thấy nàng,
                        Tâm trí của tôi đi lang thang,
                        Quanh đi quẩn lại vài câu hỏi,
                        Không để lại tôi một vài hàng?
                         
                        Nhứt nhối tim ơi, ôi nhứt nhối.
                        Chứng cớ ràng ràng không còn chối,
                        Nếu đã yêu nàng thì cứ nói,
                        Chớ để lâu ngày sẽ lôi thôi!
                         
                        Đôi khi tôi giận chính mình tôi,
                        Mỗi lần gặp nàng lại nói dối,
                        Lấy hết can đảm lần nầy nói,
                        Đã mấy cơ hội bị bỏ trôi.
                         
                        Nếu đã yêu ai thì cứ nói,
                        Ấp a ấp úng không mở môi.
                        Tức quá ai ơi, tôi tức quá,
                        Tại sao lời nói nó không trôi ???
                         
                        Duyên Nam
                        March 07-2014
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:05:46 bởi duyennam >
                        #27
                          duyennam 21.03.2014 09:53:01 (permalink)
                          0
                          CÁI CÒM-BIU-TƠ (Computer). 
                            
                          Bấm nút mở còm-biu-tơ,
                          Bây giờ tới lúc mình chờ máy lên
                          Đụng đậy con chuột mủi tên
                          Nhích qua nhích lại....còn bền....chưa hư!

                          Tại sao máy vẩn chần chừ?
                          Đã hơn hai phút nó làm ....nư với mình
                          Không thể bị hư thình lình!
                          Hôm qua còn tốt....tình hình khả quan

                          Mình đã đóng hết từng trang
                          Rồi gài nút tắt đàng hoàng mọi khi
                          Mình đâu thấy triệu chứng gì.
                          Bây giờ nó lại nằm lì đó chơi?
                          ......
                          Thôi thì tắt điện ....hết đời.
                          Đợi một hai phút... ta thời bật lên.
                          Ly cà phê nóng kề bên
                          Nhâm nha vài ngụm để quên thì giờ.
                           
                          Máy kia cứ vẫn trơ trơ
                          Làm gì được nữa.... nàng thơ tạm ngừng.
                          Bài thơ đang viết nửa chừng
                          Đợi khi máy sửa....ăn mừng cả hai.
                           
                          Còm-biu-tơ nhỏ hình hài
                          Nhưng nó chứa đựng gia tài của tôi
                          Không những bài viết mà thôi
                          Còn có thơ gởi giữa tôi với người

                          Chuyện buồn lẫn lộn vui cười
                          Qua in-tơ-nết (internet) gởi người đi xa
                          Còn đâu giọng nói thiết tha (skype) 
                          Còn đâu tiếp xúc mắt ta với nàng
                           
                          Không nàng ....đời cũng chán chường
                          Nàng đi để lại mùi hương lờ mờ!!!
                          Của nàng... để lại cái còm-biu-tơ!!!
                           
                          Duyên Nam
                          March 15-2014 
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:07:06 bởi duyennam >
                          #28
                            duyennam 22.03.2014 21:22:14 (permalink)
                            0
                            CHẤT LẠ TÌNH YÊU.
                             
                            Chúa là đường đi, lẽ thật và sự sống!
                            Chửa cho con chứng bịnh cuồng ngông.
                            Vì cứ nghĩ mình học xa hiểu rộng,
                            Với tiền tài, danh vọng thành công,
                            Con đường đời thong thả mênh mông!
                             
                            Con đâu biết, Chúa cho không con đó!
                             
                            Đợi ngày kia con về đúng ngỏ.
                            Ngỏ thiên đàng, vức bỏ phù du.
                            Con đã đi trong mây xám sương mù,
                            Chúa là hải đăng, thuyền du đêm tối,
                            hướng con về đúng lối bình an.
                             
                            Trong cuộc đời rất ít ngày vui....có vạn ngày buồn.
                             
                            Nhưng con biết chắc, Chúa luôn bên cạnh.
                            Cám ơn Chúa phước hạnh ban cho.
                             
                            Sẽ có những lúc bảo to, gió mạnh,
                            Vui gì hơn được cạnh Chúa tôi.
                            Dòng sông đời bên lỡ, bên bồi,
                            Tôi sung sướng trôi theo dòng nước.
                            Thử thách nào cũng thể vượt qua.
                            Cám ơn Chúa! Cám ơn Cha!
                            một tình yêu chất lạ!
                             
                            Duyên Nam
                            March 07-2014
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:07:53 bởi duyennam >
                            #29
                              duyennam 22.03.2014 21:30:12 (permalink)
                              0
                              GẶP NÀNG THƠ...
                               
                              Hôm nay gặp được nàng thơ,
                              Nàng đang thơ thẩn bơ vơ một mình.
                              Hỏi chi nàng cũng làm thinh,
                              Tôi đành phải đợi ...một mình trong chăn.
                               
                              Gát  tay lên trán băn khoăn,
                              Làm sao nàng phải mở răng bây giờ.
                              Thư dảng mình vẩn nằm chờ,
                              Từ từ nàng đến...mâp mờ ý thơ,
                              Với tay lấy tập giấy hờ,
                              Nhanh tay viết lẹ....lơ mơ mất nàng.
                              Hỏi đi hỏi lại rỏ ràng,
                              Nàng mới chịu để cho chàng viết thơ.
                               
                              Cám ơn cho sự tình cờ,
                              Tay tôi đang viết ý thơ của nàng
                              Chúng tôi hai kẻ đồng sàn.
                              Ăn chơi ngủ nghỉ lang thang một mình!!!
                               
                              Duyên Nam
                              Carmel March 21-2014 
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:08:25 bởi duyennam >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 27 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 400 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9