MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 27 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 07.05.2020 23:43:34 (permalink)
0
Hạnh phúc người...
 
Tôi hiện hữu, độc hành trong tẽ nhạt
Ngày qua ngày lấy người khác làm vui
Hạnh phúc người là hạnh phúc của tôi
Tôi cố gắng chôn vùi nhiều ký ức.
 
Tôi đâu muốn nỗi đau bị đánh thức
Dĩ vãng buồn với lắm bực thương ca
Để tôi vui đang cuộc sống thôi mà
Đâu quá lắm? Xin tha đừng hỏi nữa! 
 
Tim tôi nhỏ...đâu có còn chỗ chứa
Vì tổn thương hơn quá nửa đời người
Đã lâu rồi vết nhức vẫn còn tươi
Thời gian ơi...sao mi lười đến thế?
 
Tôi ra đời dưới ngôi sao mọc trễ
Nên gánh đời là những bể trĩu vai
Bao vết thương trên vóc nhỏ hình hài
Tôi đã tưởng ngày mai tôi không có.
 
Người ra đi khi cây yêu còn đó
Không đúng mùa tôi lắm có quả cay
Đã bao lần tự nhủ... sẽ một ngày.
Tôi trọn vẹn, lột thay màu quá khứ.
 
Tình yêu ngườitôi trải dài con chữ
Tôi nhớ người... nhớ ngôn ngữ thương yêu.
Nhật ký xưa tôi muốn đốt một chiều.
Lại không nỡ...người yêu ...đau đớn quá!
 
Duyên Nam 
(May 7-2020)
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:55:22 bởi Ct.Ly >
duyennam 11.05.2020 06:37:39 (permalink)
0
Hôm nay...ngày của mẹ ....
 
Ngày của mẹ lại về trên trái đất
Con trưởng thành theo những bậc thời gian
Đã biết lo cho con cái đàn hoàng
Nên thấm hiểu thời gian nan của mẹ.
 
Cả một đời...mẹ nuôi con thuở bé
Quên  thân mình cho con trẻ ấm no
Mỗi một ngày mẹ lặn lội thân cò
Kiếm miếng ăn để cho con đầy đủ
 
Mẹ biết không ...trên trời cao tinh tú
Mỗi một người có chủ một vì sao
Ngày mẹ đi...tự hỏi vì sao nào
Con đã chọn một vì sao sáng nhất.
 
Con vẫn tin là huyền thoại có thật
Nên đêm về con không mất mẹ đâu
Mắt mẹ sáng như hàng vạn tinh cầu
Hướng về con từ thâm sâu vũ trụ.

Mẹ thương con hơn đại dương đầy đủ
Tim của mẹ là chỗ trú đời con
Trái đất nầy hiện hữu mẹ không còn
Con vẫn nhớ thời vàng son có mẹ.
 
Ngày của mẹ, hãy vui lên mẹ nhé
Cám ơn mẹ...mang chín tháng, đẻ đau
 Tình mẫu tử, một thiên tứ nhiệm mầu
Con vẫn nhớ...đến khi nào nhắm mắt.
 
 Duyên Nam
May 10, 2020
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:54:19 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
duyennam 23.05.2020 01:59:29 (permalink)
0
Tôi tự hỏi...
 
Tôi tự hỏi....vẫn thương quê hương đó?
Lâu quá rồi...đâu có gì phải vương?
Nhưng tôi đau...không trọn bước con đường
Thăm lòng đất nơi quê hương tôi lớn.
 
Lắng trong tim...một nỗi đau cuồng giỡn
Điểm nhớ nhung vẫn đang lớn mỗi ngày
Rồi một ngày buông lỏng đôi bàn tay
Hồn thoát xác...nhưng tim nầy vẫn thiếu.
 
Vật chất có nhưng tâm tư nặng trĩu
Nhớ mãnh vườn. Nhớ mãnh chiếu đêm đông
Nhớ con mương dẫn vào nước ruộng đồng
Con bê nhỏ chạy long bong theo mẹ.
 
Ai không qua đã một thời còn bé?
Trong sang giàu hay là kẻ tay đơn
Được xa xỉ hay rách áo vai sờn
Sáu tấm ván cô đơn về với đất.
 
Một đời người đâu chỉ là vật chất
Còn tình người với cung bậc đau, thương
Sao không nhớ những khoảng khoát con đường
Lại đi nhớ dòng bi thương chuyện cũ?
 
Có thể là....là quê hương máu mủ
Vì định mệnh? Lời tự nhủ bâng quơ
Làm tình nhân tay ôm ấp hững hờ
Mãnh đất mới chưa đủ giờ thấm nước.
 
Duyên Nam 
(22-5-2020)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 18:59:39 bởi Ct.Ly >
duyennam 14.07.2020 20:52:22 (permalink)
0
Chúng mình có còn...
 
Chúng mình có còn...là của nhau không?
Tuy chưa nói...chắc lòng em cũng biết
Có những điều chưa một lần nói thiệt
Tự dối lòng để tiếc thời gian qua.
 
Khi hoàng hôn rũ bóng ánh chiều tà
Tay chưa dứt...sực ra mình đã nhớ.
Căn phòng về rộng ra như nhắc nhở
Cần một người xóa bỏ mớ suy tư.
 
Đã quen thân...sao lại nhớ bây chừ
Nhớ da diết...hình như từ sâu kín
Mình yêu nhau...tại sao lời câm nín?
Sợ...nói ra...sẽ bịn rịn người ta.
 
Anh rất muốn người khác gọi “Ông Bà”
Và chính thức cùng người ta ký giấy
Tám chữ thôi...tại sao không hỏi vậy?
“Tôi yêu bà...bà có lấy tôi không?”
 
Nhẫn trao tay! Đâu văn tự dài dòng
Rồi sẽ biết...”Ừ?.. Không?” anh sẽ rỏ.
Tám chữ thôi...chỉ giản đơn thế đó
Không một lần ....sao được rỏ cơ duyên?
 
Nếu không nói...mai kia ván đóng thuyền.
Lại tiếc nuối chim uyên về tổ mới.
Anh là bờ cho thuyền duyên bến đợi.
Để không còn mơ tới một dòng sông.
 
Duyên Nam 
(July 14-2020)
 
duyennam 16.08.2020 22:11:45 (permalink)
0
Anh nhớ...
 
Nắng sáng mai choàn vai chùm cỏ rối.
Hơi ấm về đuổi bóng tối đi ra
Xa quê rồi mới thấm hiểu nhớ nhà
Nhớ hơi thở ngày qua trong quá khứ.
 
Đã lâu rồi từ khi nghe tin dữ
Em không màng vì những thứ phù du
Nên ra đi trong buổi sáng sương mù
Để mình anh trong ngục tù cô độc.
 
Hận nhân tình từ xa tạo cơn lốc
Đem bão buồn làm nhọc trái tim côi
Thời gian ơi...sao nỗi nhớ không thôi
Tìm xung quanh...đâu rồi người tôi nhớ.
 
Em ra đi để lại một tình lỡ
Sao trách anh ôm trọn mớ sầu vương
Em thất hẹn không đi trọn con đường
Nên cầu nối hai đầu thương...gãy nhịp.
 
Vòng nhật nguyệt có thể là truyền kiếp
Nhưng đời người có mấy dịp được yêu
Anh yêu em có thể là một chiều
Cũng mãng nguyện...người yêu ơi...anh nhớ.
 
Duyên Nam 
(16-8-2020) 
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2020 17:45:54 bởi Thanh Vân >
duyennam 03.09.2020 03:43:07 (permalink)
0
Vu lan . Nhớ Má...
 
Ở quá xa...làm sao con tảo mộ?
Ngàn cây số...để đến chỗ Má nằm
Ngày Vu-lan con không thể đến thăm.
Má cũng biết...vì tâm con rất muốn.
 
Má thứ tha...không bao giờ đến muộn
Như những lần Má không muốn ngày xưa
Con phạm lỗi vì tật xấu chưa chừa
Má la khẻ...kể như chưa lần có.
 
Con thương Má...thói đời con đã bỏ
Sợ Má buồn...đôi mắt đỏ...lo âu
Ở nơi đâu trên quả đất địa cầu
Con vẫn nhớ...đôi mắt sầu...Má dặn
 
Sống làm người...con phải thật đứng đắn
Giữ tâm hồn trong trắng tợ gòn bông
Đừng sân si, cay đắng ở trong lòng
Rồi con sẽ được đong nhiều phước hạnh”
 
Ngày Vu-lan...tâm hồn con hiu quạnh
Nhớ Má nhiều...đau canh cánh Má ơi
Ước được gì Má còn sống trên đời
Con hứa sẽ nghe lời nhiều Má dạy.
 
Duyên Nam 
(02-9-2020)
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:16:27 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 05.10.2020 05:53:00 (permalink)
0
Lá vàng...
 
Đã vào thu... khí trời nhè nhẹ lạnh.
Trời âm u cùng cảnh lá vàng rơi.
Một chiếc lá...ngần ngừ chẳng muốn rời,
Thân cây mẹ đã một thời nuôi nấng.
 
Nhưng cuối cùng...nó đành theo số phận.
Phải lìa cành...chấp nhận sự phân ly.
Có tiếc nuối? Đâu thay đổi được gì?
Khi định mệnh đã ghi vào bút tích.
 
Nó không hỏi sự vô tình tấm lịch?
Sao bốn mùa không nghịch với thời gian?
Nó say sưa với sang trọng màu vàng.
Màu vua chúa. Màu giàu sang phú quý.
 
Nó nghĩ rằng...màu vàng là hoàn mỹ.
Màu trưởng thành. Màu chỉ sự lớn khôn.
Nó đâu biết ...màu phân biệt trường tồn
Khi nhận lấy...sẽ chôn đời xuân trẻ.
 
Phải lìa cành...xa gia đình thuở bé.
Sẽ độc hành. Sẽ là kẻ vô phương.
Rơi trên cỏ hay vất vưởng bên đường
Rồi mục rã. Không ai thương, ai nhớ.  
 
Duyên Nam
(02-10-2020)
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:05:53 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 22.10.2020 02:08:14 (permalink)
0
Mưa - Lũ...
 
Mưa lại đến. Mưa tầm. Mưa tả.
Như chưa đủ. Mưa cả ngày đêm.
Làm cho cây rủ. Đất mềm
Không còn chỗ thấm. Mưa thêm làm gì?
 
Làng tôi đó, còn gì để mất?
Nhìn nước dâng, chồng chất lo âu.
Tràn lan vũng rộng đục ngầu
Bao la làn nước. Từ đâu quá nhiều!
 
Nước cứ đến như triều biển cả.
Đến quá nhanh lấp cả mùa màng
Ngập sân. Lòng sợ. Hoang mang
Ruộng sâu, vườn cạn, ngỡ ngàng còn đâu.
 
Bao công sức, hoa mầu sạch trắng
Giọt mưa rơi muối mặn môi tôi
Cần lao dưới nắng đâu rồi?
Một cơn mưa, lũ đã trôi theo dòng.
 
Những số phận long đong sau lũ
Vì những người nhận phủ thiên nhiên
Rừng xanh đốn, phá một miền
Làm cho Trời giận mỗi niên lũ tràn
 
Ai sẽ lảnh trời màn, chiếu đất?
Ai nhận ghi tiếng nấc đêm thâu?
Ai khăn lau cạn mắt sầu?
Ai đo thước ngắn lòng đau đớn lòng?
 
Duyên Nam
(10-21-2020)
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2020 03:56:02 bởi Ct.Ly >
duyennam 28.10.2020 22:04:37 (permalink)
0
Phận Thu...
 
Thu đã về. Đẹp quá Thu ơi,
Tóc vàng rực rỡ một khung trời
Tay Thu ru nhẹ chiều trong gió
Thong thả cùng ta bước dạo chơi
 
Dưới chân cỏ thảm vẫn còn xanh
Vài chú chim con đang đậu cành
Ríu rít mừng vui trời đã sáng
Áo Thu không đủ...quá  mong manh.
 
Gió khủng chiều nay cũng đã về
Ghen hờn, giận dữ, lẫn đam mê
Thu say, quằn quại trong tay Gió
Thu khóc. Thu la. Dội bốn bề.
 
Một đêm chịu đựng trận cuồng phong
Rả rịu thân Thu phận má hồng
Trót đã sinh ra thời nhiễu loạn
Thân Thu trần bụi. Sắp vào đông.
 
Mái tóc vàng kim đã rụng rồi
Một đời hương phấn tạm buồn thôi
Sắc tàn, thân rủ, Thu cũng đã
Phó mặc...!
              Thời gian vẫn cứ trôi?
 
Duyên Nam 
(28-10-2020)

R
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:05:06 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 31.10.2020 07:13:47 (permalink)
0
Quê hương mình đẹp quá...
 
Xem em tả...Quê hương mình đẹp quá
Cần bao ngày ...đi cả một chiều dài?
Bắc-Trung-Nam đành hẹn lại tương lai
Khi bớt việc...làm đề tài du lịch.
 
Thôi...bây giờ...chọn vài nơi mình thích
Như Đà-lạt khi mùa lịch vừa sang
Đón đầu xuân trên đỉnh gió ngút ngàn
Thông thủ thỉ, gởi lời than theo gió.
 
Thăm Vĩnh-long nuôi tuổi thơ, hồi nhỏ
Bến Ninh-kiều từ đó bỏ đi xa
Về Đà-nẳng nơi cắt rốn thôi mà
Cũng dừng lại núi Bà-nà hùng vĩ.
 
Uống cà-phê quán cầu rồng...chuẩn bị
Vượt sông Hàn đến bến nghỉ Sơn-trà
Mình muốn ngắm áo dài trắng kiêu sa
Qua Tràng-tiền cuối chiều tà Thiên-mụ.
 
Chỉ vài tuần...thôi thì...thế cũng đủ
Mình phải về với việc cũ gạo tiền
Yêu quê hương là thiên tứ tự nhiên
Dẫu cội nguồn chỉ là miền đất nhỏ.
 
Nhưng đời mình đã khởi đầu từ đó
Bao thăng trầm cũng có ngày hôm nay
Đôi kiếng râm không đủ lớn che mày
Bụi vào mắt...giọt cay người đưa tiễn.
 
Duyên Nam 
(30-10-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2020 20:56:48 bởi duyennam >
duyennam 10.11.2020 21:11:12 (permalink)
0
Cát bụi...
 
Anh đồng ý! Làm theo như em nghĩ.
Sau một thời đã thỏa chí tang bồng
Rời phố thị...nơi sóng gió bão giông
Về quê cũ...để cỏi lòng tịnh lại.
 
Đã tranh đua cỏi nhân tình thế thái
Tính nhân người cũng lụn bại thời gian
Xế chiều rồi đâu còn gì phải màng?
Mong yên tỉnh...làm hành trang cuối buổi.
 
Có thời giờ cho âm thanh con suối
Nhìn gió ru sau những chuổi mưa rơi
Tiếng gà kêu khi sáng sớm chào đời
Mưa nhỏ giọt hà hơi làm gió mát.
 
Giàu và nghèo...sá gì với tóc bạc
Có trong tay cũng không khác phù vân
Rồi một ngày ta nhắm mắt từ trần
Đem được gì? Ngoài tấm thân trần trụi
 
Ai cũng rồi...trở về với cát bụi
Mình có nhau trong lúc tuổi về chiều
Cái vốn liếng... là...tình nghĩa...bấy nhiêu
Xài cho hết...và tiêu cho lủng túi.
 
Duyên Nam 
(09-11-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:07:57 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 14.11.2020 21:32:17 (permalink)
0
Vẫn yêu em... 
 
Đã bao lần...cũng cùng câu hỏi đó.
“Em già rồi...còn có yêu em không?”
Anh trả lời...bao giờ cũng là không
“Không bao giờ...không còn yêu em nữa”
 
Là hữư cơ...mình đâu có quyền lựa
Sự lão hóa tựa cửa tự ban đầu
Mới sinh ra ...đã biết sẽ về đâu
Chi vướng bận...kiếp ve sầu mùa hạ.
 
Cây xinh tươi cũng có hồi thay lá
Từ màu xanh biến đổi cả màu vàng
Người bảo rằng...màu quyền quí cao sang
Nhưng thực tế...rỏ ràng...màu thu chết.
 
Vẫn yêu em...như lần đầu mê mệt
Vẫn hứa gì lúc kết tóc se duyên
Lên xe hoa...em ván tự đóng thuyền
Chỉ chấm dứt khi tuyền đài đòi nợ.
 
Dẫu một giây khi anh còn hơi thở
Em vẫn là em...như thuở ban đầu
Qua tháng ngày chân chim có đậm sâu
Vẫn yêu em như ban đầu mới gặp.
 
Duyên Nam
(14-11-2020)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:19:02 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 15.11.2020 01:12:49 (permalink)
0
Vĩnh biệt người...
 
Chú đã đi! Mùa đông vừa chạm trán
Tám mươi sáu tuổi! Khuất dạng trời tây
“Đường về khuya”...”Huế buồn”...”Nếu mai nầy”
“Cánh thiệp hồng” nhờ ai lên bản thượng?
 
“Chữ tình”, “Ngang trái”, “Biển dâu” đâu còn vướng
“Nổi buồn Châu Pha” nơi xứ thượng người em
“Mùa thu lá bay” đem lá rụng đầy thềm
“Thương một đời hoa” về đêm rơi “Tuyết lạnh”
 
“Hạnh phúc đầu xuân” màng gì đâu...nghịch cảnh
“Xác pháo nhà ai?” là “Tấm ảnh không hồn”
“Trả về cát bụi” nên hạnh phúc đêm chôn
“Đường chiều sơn cước” về thôn người đã viết.
 
“Đêm nguyện cầu” thay đây lời vĩnh biệt
Như “Mưa trên phố huế” thương tiếc người đi
“Tiếng hát mườn luông” còn vương vấn những gì?
“Hoa đào năm ấy” khi nào sẽ trở lại?
 
Người không còn...nhưng nhạc còn mãi mãi
Như muôn đời có bãi biển “Hà tiên”
Cây cổ thụ trong nhạc Việt một miền
Lê Dinh đó...một thiên tài vừa mất.
 
Duyên Nam 
(14-11-2020) 
 
Lên bản thượng = "Chiều lên bản thượng"
Xứ thượng người em = "Người em xứ thượng"
"......." = nhạc do Lê Dinh sáng tác
 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:01:25 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 19.11.2020 04:49:59 (permalink)
0
Anh là...
 
Anh là gió...để diều em bay bỗng
Ôm thân em trong gió lộng chiều buông
Gió xua mây...đừng nhỏ giọt mưa buồn
Cánh diều lướt khi chuông chiều khỏ nhịp.
 
Anh là bướm...do lời nguyền truyền kiếp
Em là hoa làm đẹp dịp xuân về
Bướm và hoa có tiền định phu thê
Tuy ngắn ngủi...lời thề luôn trọn vẹn
 
Anh là nước...khi bầu trời cháy nắng
Nước hiền lành, lòng phẳng lặng em bơi
Nên cuối năm em không chịu về trời
Cá với nước, cả một đời chung thủy.
 
Tình yêu mình...giọt sương đầu tinh tuý
Là chân thành...đâu ngụy biện phải không?
Qua bao năm đã chung sống gánh gồng
Khi về chiều chỉ mong được mãi mãi.
 
Duyên Nam 
(11-18-2020) 



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2020 00:26:40 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 28.11.2020 21:51:18 (permalink)
0
Nếu có thể... 
 
Nếu có thể quả cầu sụp đổ
Trái tim nầy sắp nổ tung ra
Xung quanh có lắm người ta
Dòng đời vẫn thế chỉ là không em
 
Nếu có thể sao đêm tắt hết
Trái tim nầy đuối mệt lắm rồi
Thời gian xin hãy ngừng trôi
Không còn đủ sức để thôi nhớ người
 
Duyên Nam
(28-11-2020)
 
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 27 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9