Em ở đâu... Cuối thu rồi...lá vàng rơi lả tả
Thì cũng là...mùa rẻ ngã sang đông!
Bao bâng khuâng, bao khắc khoải chất chồng
Đông đã đến...mà người trông không thấy!
Bao đông rồi...mà biệt tin vẫn vậy
Anh vẫn tìm...nhưng không thấy tin em
Em ở đâu...cuộc sống có êm đềm?
Hay gian truân, gánh thêm nhiều nghịch cảnh?
Em ở đâu...có người thân bên cạnh?
Hay một mình không gian lạnh khuê phòng?
Khi chiều về...ai dựa cửa đứng trông?
Hay lặng lẻ...về căn phòng đơn chiếc?
Em ở đâu...sao không từ mà biệt?
Không một lời để anh biết về em
Bao đông rồi...một giọng nói anh thèm
Bàn tay ấm đêm đông về giá lạnh.
Em ở đâu...cớ sao em lẫn tránh?
Anh cố tìm để được cạnh bên em
Bịnh trong người...có bớt hay tăng thêm?
Phòng đơn độc...bao đêm về anh nhớ.
Em ở đâu...để duyên mình dang dở?
Đã một thời mình có cớ yêu nhau
Anh và em...thắm thiết mối tình đầu
Vì cơn bịnh...riêng nỗi sầu em chịu.
Em ở đâu...nợ anh em còn thiếu?
Một chân tình sao gánh chịu cung sầu?
Em ở đâu...em hỡi... em ở đâu...?
Cho anh biết...chỉ một câu...cũng được.
Đông về rồi...không còn cầu ô thước
Không gian buồn...máu chảy ngược về tim
Dẫu bao lâu...anh vẫn mãi đi tìm
Để bù lấp nửa trái tim còn lại.
Em ở đâu...tại sao em giấu mãi?
Để bao buồn đang trải mặt hồ đông
Em ác lắm...em chai đá tấm lòng.
Em có biết...mùa đông nầy lạnh lắm?
Duyên Nam
03-11-2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 21:07:01 bởi duyennam >