MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 27 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 27.12.2021 22:06:56 (permalink)
0
Món quà từ trái tim
Đó là đêm Giáng sinh 1954. Tôi đã 16 tuổi và cảm thấy buồn vì nhà không đủ tiền để mua cái váy tôi thích. Mọi người đã làm xong mọi việc sớm hơn thường nhật và nghĩ rằng Ba muốn có nhiều thời giờ hơn để đọc Kinh thánh cho gia đình.
Sau bữa tối, tôi cởi giày ủng, nằm trãi dài bên cạnh lò sưởi và đợi Ba bắt đầu.
Tôi cảm thấy tủi thân và không có tâm trạng thích nghe Kinh thánh. Nhưng Ba không lấy Kinh thánh, thay vì, Ba lại khoác áo lạnh vào và đi ra ngoài. Tôi không thể hình dung và không thể hiểu,  vì chúng tôi đã lo xong mọi việc mà!
Đêm đó trời trong sáng nhưng rất lạnh. Khi Ba trở vào, nước đã đóng băng trên râu của Ba.
“Lẹ lên Bayla. Mặc áo lạnh vào. Ở ngoài rất lạnh”
Tôi rất bực mình! Tôi không chỉ không sẳn sàng mà Ba còn kéo tôi ra ngoài lạnh. Tôi mặc áo khoác và mang giày ủng vào. Mẹ cho tôi một nụ cười bí mật khi tôi mở cửa đi ra. Có điều gì sắp xảy ra?
Bên ngoài, tôi càng ngạc nhiên. Đó, trước nhà, là một đội làm việc đã sửa soạn một xe trượt tuyết lớn. Nếu bất cứ việc gì chúng tôi sắp làm, chắc chắn sẽ là không phải một việc nhanh chóng?
Tôi ngần ngừ leo lên ngồi bên cạnh Ba. Hơi lạnh đang thấm vào tôi. Chúng tôi ngừng trước kho củi, dựng lên những tấm chắn và bắt đầu chất củi lên xe. Củi mà chúng tôi đã tốn cả mùa hè kéo cây từ rừng xuống, cưa thành khúc, bữa thành củi.
Cuối cùng, tôi hỏi “Ba...Ba đang làm gì vậy?”
Ba hỏi “ Gần đây con có thấy góa phụ Dona không?
Bà Dona ở cuối đường, cách chúng tôi khoản hai dặm, chồng bà đã qua đời năm trước, để lại một mình bà với 3 đứa con nhỏ.
“Dạ. Nhưng tại sao?”
“Ba đi ngựa ngang qua hôm nay. Thấy bé John bới xung quanh chỗ để củi và cố tìm vài mảnh vụn. Họ đã hết củi rồi, Bayla.”
Ba chỉ nói thế và tiếp tục chất củi lên xe thật cao. Đến nổi, tôi nghĩ rằng, những con ngựa sẽ không kéo nổi.
Rồi Ba vào nhà xông khói mang ra một đùi heo, một mảng thịt hông. Bảo tôi chất lên xe. Ba quay trở lại xe mang theo một bao bột mì trên vai phải và tay trái cầm một bao nhỏ.
“Cái gì trong bao nhỏ?” Tôi hỏi.
“Giày. Họ không có giày. Bé John đã dùng bao bọc súng để bao chân khi nó ra ngoài tìm củi vụn. Ba cũng đã mua ít kẹo cho mấy đứa nhỏ. Giáng sinh không thể không có kẹo.”
Chúng tôi đánh xe khoản hai dặm đến nhà bà Dona  trong im lặng. Tôi cố gắng suy nghĩ Ba đang làm gì? Thật ra chúng tôi có một đống củi lớn, thịt và bột mì; do đó có thể sang xẻ; nhưng tôi biết nhà không có tiền. Hơn nữa bà Dona  còn có những người hàng xóm gần hơn chúng tôi mà. Tại sao chúng tôi phải bận tâm?
Chúng tôi bỏ củi xuống phía sau nhà bà Dona và gỏ cửa. Kọt kẹt, cánh cửa mở ra từ từ và một giọng nói rụt rè “Ai đó?”
“Jim Thompson thưa bà và con gái tôi, Bayla. Có thể chúng tôi vào một chút không?”
Bà Dona  mở cửa. Bà có một cái chăn quấn ngang vai. Ba đứa bé đang co ro bên dưới một tấm chăn khác, ngồi trước đống lửa loe lói trong lò sưởi. Bà Dona  lóng ngóng lấy que diêm và thắp đèn.
“Chúng tôi đã mang đến một vài thứ, thưa bà.” Ba nói và đặt bao bột và thịt lên bàn. Ba đưa bà cái bao khác. Bà ngần ngừ mở cái bao và lấy ra những đôi giày, mỗi lần một đôi. Một đôi cho bà, một đôi cho từng đứa bé. Những đôi giày rắn chắc, sẽ bền bỉ lâu dài.
Bà cắn môi dưới để giữ nó không run lên khi nước mắt chảy dài trên đôi má khô cằn. Với đôi mắt buồn, bà nhìn Ba như thể muốn nói điều gì, nhưng không phát ra lời.
 “Chúng tôi cũng có chở theo một lô củi, thưa bà” Ba nói. Ba quay sang tôi và nói “ Bayla hãy đem ít củi vào đủ dùng một lúc. Hãy dấy ngọn lửa đó lên và sưởi ấm nơi nầy.
Tôi không còn giống như trước khi đi ra ngoài lấy củi. Cổ tôi nghẹn lại và nước mắt đang rơi.
Chẳng mấy chốc ngọn lửa bùng cháy và tinh thần của mọi người vui lên. Ba đứa bé cười khúc khích khi Ba đưa cho chúng mỗi đứa một cây kẹo khi bà Dona  nhìn với một nụ cười mà có lẽ đã lâu lắm rồi đã không xuất hiện trên khuôn mặt lo âu của bà.
“Xin Chúa ban phước cho ông” bà nói “ Tôi biết Chúa đã sai ông. Các con và tôi đã cầu nguyện với Chúa rằng, Chúa sẽ gởi một trong những thiên thần để giải cứu chúng tôi”
Ba yêu cầu mọi người hãy thử giày trước khi chúng tôi về. Tôi rất ngạc nhiên khi những đôi giày rất vừa vặn cho mỗi người. Tôi tự hỏi làm thế nào mà Ba biết được những cỡ giày của mỗi người? Nhưng sau đó, tôi đoán rằng, nếu Ba đã làm việc vì Chúa, thì Chúa đảm bảo Ba sẽ làm đúng mọi việc.
Ba vòng từng đứa bé trong hai cánh tay to lớn của mình và ôm chúng vào lòng. Chúng đeo bám Ba và không muốn chúng tôi ra về. Tôi có thể thấy rằng, chúng nhớ ba của chúng, và tôi rất sung sướng vì tôi vẫn còn có Ba của mình.
Tại cửa Ba quay sang bà Dona và nói "Vợ tôi muốn tôi mời bà và bọn trẻ đến dự bữa tối đêm Giáng-sinh vào chiều mai. Con gà tây sẽ quá nhiều cho ba chúng tôi và một người đàn ông có thể bị điên nếu ông ta phải ăn gà tây nhiều lần.”
“Chúng tôi sẽ đón bà vào lúc 11 giờ. Sẽ rất vui nếu có những bé xung quanh” Ba nói thêm.
Với một cái nhìn biết ơn sâu sắc, bà Dona  gật đầu và nói "Cảm ơn ông Thompson, tôi không cần phải nói - Cầu xin Chúa ban phước cho ông - vì tôi biết chắc chắn rằng Chúa sẽ làm”
Trên xe Ba giải thích rằng, Ba và Mẹ đã tích cóp tiền từ từ cả năm trời để mua cho tôi một chiếc váy vào Giáng-sinh.
“Hôm qua, khi nhìn thấy bé John đã dùng bao bọc súng để bao chân, Ba biết mình phải làm gì. Ba đã dùng số tiền đó để mua bốn đôi giày và ít kẹo cho những đứa bé. Ba hy vọng con hiểu " Ba nói.
Tôi đã hiểu rất rõ!
Ba đã tặng tôi một món quà lớn hơn nhiều so với một chiếc váy. Ba đã cho tôi cái nhìn trên khuôn mặt của bà Dona , những nụ cười hạnh phúc của ba đứa con bà ấy.
Đó là kỷ ức Giáng-sinh tuyệt vời nhất trong đời tôi!.
Đêm vẫn trong sáng, tuyết đang tiếp tục rơi, lấp đi những vết xe đã đi qua!


Duyên Nam 
Giáng-sinh 2021
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2021 01:59:55 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 29.12.2021 06:05:31 (permalink)
0

Hoa Thạch-thảo – Forget me not
Người hay hoa...
 
Yêu người...hay tại yêu hoa?
Yêu ai duyên dáng mặn mà quá thương
Hỏi sao tôi thích hoa hường?
Vì yêu hàm tiếu ngậm sương đầu ngày.
 
Quỳnh yêu trong giấc mộng say
Đón tôi hai cánh vòng tay người tình
Khuya yên dạ lý thêm xinh
Thoảng mùi hương thắm nặng tình đã trao
 
Xuân ơi...hồng thắm hoa đào
Mượn cành hoa mỏng yêu trao cho nàng
Yêu sen bùn vẫn đẹp sang
Trách tôi...yêu cả giọng nàng líu lo?
 
Một thời.... người đã học trò
Phượng yêu đỏ thắm...đắn đo trao lời
Băng xê chiều nắng buông lơi
Ép vào trang sách để đời trở trăn
 
Đường về rợp bóng bằng lăng
Nhớ nàng áo tím...đêm trăng phố buồn
Yêu người...tôi cũng yêu luôn
Tím màu thạch thảo...sao buông hỡi người?
 
Duyên Nam 
28-12-2021
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2022 05:26:07 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 30.12.2021 08:23:40 (permalink)
0

Cảm xúc cuối năm... 
 
Vài ngày nữa...năm cùng cũng tới
Hai-một đi...năm mới lại về
Năm rồi...thấm cảnh...buồn ghê
Biệt ly ! Ly cách !  Nhiêu khê dập dồn.
 
Một năm cũ, đem chôn...đừng nhớ!
Nhớ làm gì những mớ không vui
Để cho...đau đớn...ngủ vùi
Mong rằng...năm mới...sẽ nguôi bao lòng.
 
Một năm mới không mong gì khác
Mong mọi người sẽ nhạt nỗi đau
Vứt đi cây đớn, trái sầu
Đón năm mới tới một màu sáng trong.
 
Tôi xin chúc...mấy ông, các “mụ”
Sức khỏe nhiều...vui đủ cháu con
Chúc người trẻ tuổi còn son
Thành công, đổ đạt để còn tương lai.
 
Tôi xin chúc...bé trai, bé gái
Lớn khỏe mạnh, vẫn mãi được thương
Vui chơi. Bảo bọc. Nhún nhường
Kính cha. Yêu mẹ. Cùng thương bạn bè.
 
Năm Hai-hai. Phải khoe hơn nhé?
Hãy yêu đời. Chia xẻ cho nhau
Cho đi, nhận đủ hơn cầu
Một sự “ích kỷ” không đâu sánh bằng?
 
Tôi chúc người...quan thăng, chức tiến
Sống thiện lương, ân điển Chúa ban
Tựa Cha trên mọi nẻo đàng
Yêu người. Kính Chúa. Bình an cả đời.
 
Duyên Nam 
29-12-2021
 “mụ” = bà (tiếng Huế)

r
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2022 21:13:27 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
duyennam 09.01.2022 01:29:26 (permalink)
0
                             
MỘT PHÚT ĐÃ QUA....
  
Người ta chỉ biết, những gì tôi đã viết!
Tôi thì....tôi biết....những gì, tôi đang viết!
Những gì tôi sắp viết....chính tôi cũng không biết,
Đố ai biết được...những gì tôi sắp viết ra?
 
Nhìn những gì tôi đang viết....bạn đoán những gì tôi sắp viết ra!
Nhưng đoán và biết....đâu nhất thiết là thiệt.
 
Này nhé! Một phút đi qua, đã là quá khứ !
Quá khứ, có thể gần hoặc xa,
Những gì, thoáng qua, đã là quá khứ.
Quá khứ, là quá khứ, đâu có cần gần hay xa?
Có ai hiểu? Tôi đang nói gì chứ?
 
Quá khứ không, thì không đủ!
Phải nói, quá khứ của cái gì, mới được chứ?
Có thể, quá khứ của bạn, quá khứ của ta,
Hay quá khứ của một phút đã qua!
Vì một phút bay xa.... đã là quá khứ! 
 
Quá khứ! Quá khứ! Giải thích đi chứ?
 
Sợ quá khứ....tha thứ cho nhau,
Sợ quá khứ....mau mau hòa thuận!
Nếu một phút sau....không còn thấy nhau,
ruột cắt....lòng đau,
không còn cơ hội, cùng nhau tha thứ!
Vì những gì xãy ra....đã là quá khứ!
 
Thử chút chơi! Hơi nào tức!
Tới mức nầy, tớ xin dứt.
 
Duyên Nam
 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2022 02:38:42 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
duyennam 10.01.2022 22:58:10 (permalink)
0

Lời đáp lại.... 
 
Đọc thơ em...trời nỗi cơn bão táp
Lòng biển sâu...cũng đáp lại sóng cuồn
Bầu trời kia...vần vũ trận mưa tuôn
Tim khởi sắc...một nguồn sinh khí mới.
 
Không uổng công bao canh dài chờ đợi
Lời của ai...tuy mới...đã muốn cầu
Tường thành nào đã chia cảnh bể dâu?
Làm cánh nhạn...hai đầu sông, bể khổ.
 
Rồi mai đây...hải âu về một tổ
Mặt trùng dương ngưng rộ sóng bạc đầu
Thuyền tình về cặp bến đón cô dâu
Nắng bình minh nối nhịp cầu ô thước.
 
Nụ hôn đầu...tóc nàng dài, đen mượt
Vòng tay ôm, nay không khước...từ đây
Chuyện chúng ta...dày đặc chữ yêu đầy
Cám ơn em...từ đây không cách trở.
 
Thời gian qua...chúng ta đã bỏ dỡ
Vì ngại ngần đã không mở nên lời
Thôi thì như...ông tạo đã treo chơi
Để cuối cùng ta trong đời vẫn có.

Nghĩ từ đây...không còn ngân lệ nhỏ
Hướng tương lai...ta bỏ quá khứ buồn
Hai trái tim hòa nhịp đập...như luôn
Cùng hơi thở...khởi nguồn từ yêu đó.
 
Duyên Nam
20-01- 2022
 
Attached Image(s)
duyennam 13.01.2022 22:05:33 (permalink)
0

Sinh nhật Me.... 
 
Sinh nhật Me. Nơi xa xôi ngàn dặm
Chỉ vài lời...đâu thắm được tình Me?
Úc bây giờ đang đúng vào mùa hè
Chắc mưa nhiều, sao Me ra vườn được?
 
Sức khỏe Me...đã không còn như trước
Chân vẫn đau tạo những bước khó khăn
Đến bây giờ vẫn còn sự nhọc nhằn
Tròn phận sự...người nâng khăn sửa túi.
 
Sinh nhật Me, ai sẽ về mừng tuổi?
Me khỏe không...trong buổi họp cháu con?
Chắc dì, cậu cũng cố gắng lo tròn
Mong Me khỏe...để vẫn còn gặp lại.
 
Nơi xa xôi...chúng con mong ước mãi
Cha mẹ già thư thái buổi về chiều
Dẫu chúng con thương Ba Me bấy nhiêu
Thì hoàn cảnh đâu chìu lòng người muốn?
 
Con hy vọng những dòng nầy không muộn
Chúc Me vui và những Muốn được tròn
Chúa giữ gìn để có thể chúng con
Ngày của mẹ vẫn còn bông hồng đỏ.
 
Vui nhe Me! Vui như chưa từng có!
Khỏe hơn nhiều để đọ với thời gian
Còn Cha Mẹ là phước hạnh địa đàng
Bông hồng đỏ...bao người màng không có!
 
Duyên Nam
12-01-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 15.01.2022 09:58:37 (permalink)
0

MẸ QUÊ
 
Đã bao ngày tháng phong trần
Đếm tay chưa đủ những lần về quê
Làm sao tim khỏi nặng nề?
Nhớ mùa lúa mới thoảng về mùi thơm.

Sau nhà có một cây rơm
Đun nồi cơm nóng, sông tơm, rau vườn.
Lâu rồi vẫn nhớ còn thương
Mênh mang vàng lúa, ruộng, nương, thanh bình.

Chiều tà xứ lạ một mình
Thèm bát cơm nóng quân bình bắp ngô.
Bây giờ lọng cáng dù ô
Nhờ Mẹ gánh lúa chai khô vai quằn.

Đường xa vạn dặm cách ngăn
Tóc đen nay đã vài lằn muối sương.
Quê tôi, tôi nhớ, tôi thương
Mẹ từng vất vã trọn đường hy sinh.

Thương con…quên cả thân mình
Để con thành đạt, quan vinh, người chào
Thế thôi! Đủ Mẹ tự hào
 Nên giờ phút chót vẫn trao chân tình.

Sinh nhai tiếp tục hành trình
Tim con luôn có bóng hình Mẹ yêu!
 
DUYÊN NAM
01/14/2022
 
Attached Image(s)
duyennam 23.01.2022 23:37:58 (permalink)
0

TAN HỌC...
 
Ba giờ chiều....là giờ tan trường học
Những bus vàng đậu dọc cỗng trường xa
Kim đồng hồ...chỉ ba giờ đúng chóc
Trẻ uà ra mong gấp được về nhà
 
Bao bà mẹ vội vả đón con trẻ
Con  chạy uà...vẻ mặt thật là tươi
Ờ kia... Chầm chậm con....Cẩn thận nhé
Ôm lấy mẹ. Rộn rả vang tiếng cười.
 
Cả sân trường ồn ào như ong vỡ
Mẹ cầm xách, con nhảy múa tung tăng
Kể mẹ nghe....những gì con đang nhớ
Mẹ rạng rỡ...ánh mắt sánh gì bằng
 
Cũng có trẻ....không có người đưa đón
Tự một mình...đi đến chỗ đậu xa
Xe bus vàng đưa đến nơi đến chốn
Tự mở garage lủi thủi vào nhà
 
Căn nhà vắng...không có người chào hỏi
Nhà không người con cười nói với ai
Lục đồ ăn....con thở dài mong mỏi
Cha mẹ về...để kể những chuyện dài
 
Vì  tương lai con cố học cho giỏi
Tự làm bài vì phải nộp ngày mai
Bài toán khó....không có ai để hỏi
Thôi mặc kệ !!! Thêm những tiếng thở dài...
 
Duyên Nam 
 
 
Attached Image(s)
duyennam 26.01.2022 08:18:31 (permalink)
0

Lời nhắn cuối năm.. 
 
Nhắn em đó...vài lời năm cuối
Mừng cho em một tuổi “già” thêm
Sang năm cuộc sống êm đềm
Luôn luôn vui vẻ, qua đêm an bình.
 
Mỗi một ngày bình minh hồng sáng
Hơi thở còn khổ nạn gió bay
Nụ cười tươi thắm hằng ngày
An khang thịnh vượng trong tay vuôn đầy
 
Nếu còn sống...mỗi ngày hạnh phúc
Anh dĩ nhiên...chúc phúc cho em
Nhớ đừng để nhiểm nhiều thêm
Lây lang “tật xấu” cũ mềm ngày xưa.
 
Ngày cuối đông cũng vừa đi khỏi
Cây mai già mòn mỏi đợi người
Cuối năm cũng ráng vàng tươi
Một người đầu ngỏ...nụ cười héo hon.
 
Lắm chân bước dẫm mòn lối cũ
Chỉ thiếu người từng ngụ nơi đây
Mừng xuân pháo nổ mai nầy
Xác hồng tan tác...chua cay vẹn tròn.
 
Duyên Nam
25-01- 2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2022 21:06:52 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 01.02.2022 00:45:26 (permalink)
0

Đêm ba mươi.... 
 
Đêm ba mươi. Một đêm dài trừ tịch
Tờ cuối cùng trên tấm lịch một năm
Chẳng bao lâu...tiếng cười nói vang ầm
Và pháo nổ! Giờ cuối năm đâu đó!
 
Én đã về cùng mai vàng ngoài ngỏ
Pháo nổ giòn xác giấy đỏ đầy sân
Ờ...năm mới...gội bỏ chất phong trần
Để quá khứ xa dần ta nhục thể.
 
Ta sẽ vui! Sẽ vui cùng nhân thế
Một nụ cười...cũng kể là mùa xuân?
Dẫu nơi đây không chim én đi tuần
Không có chúng khuân về hơi nắng ấm.
 
Đêm ba mươi...tuyết buồn rơi chầm chậm
Rải lưa thưa...lấm tấm mặt con đường
In gót giày người lữ thứ tha hương
Đang dõi mắt về phương trời xa thẳm.
 
Tuyết vẫn rơi...nhưng  tim ta đang ấm
Một chuổi đời đã đậm chấm phong ba
Mùa đổi thay! Thời chuyển tiếp thôi mà!
Đâu là gì! Mà ta xoay tâm trí?

Mùa đổi thay bao năm dài thế kỷ
Ta chỉ là chấm tí trong nhân gian
Nơi đâu cũng có thể là địa đàng
Sao không thể...bàng quan mùa thay đổi?
 
Đêm vẫn đêm...soi đèn đường sáng tối
Nhảy chập chờn theo lối đổi cành cây
Gió nhè nhẹ như đùa giỡn đêm nầy
Đêm trừ tịch...nơi đây thì cũng thế.
 
Duyên Nam
31-01- 2022
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2022 04:49:52 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
duyennam 07.02.2022 05:09:28 (permalink)
0
Chúc xuân...
 
Xuân về thân chúc mọi người
Tăng thêm sức khỏe gấp mười năm qua
Tài lực sẽ đến mọi nhà
Gia đình hòa thuận cả nhà đều vui
 
Ừ rằng....tui chúc riêng tui
Ăn ngon, ngủ kỉ, thêm vui, bớt buồn
Mặc cho gió táp, mưa nguồn
Giữ lòng thanh thản bỏ buông chuyện phiền
 
Sao không sống tợ người điên?
Bỏ đi...
         Hỉ. Nộ. Ái. Ố. Giày nghiền, buồn đau
Nếu còn sống. Hãy thương nhau
Nhường cơm, xẻ áo, ngọt ngào lời ra
 
Chúc cho nước Việt một nhà
Mưa thuận, gió hòa, quốc gia thái bình
Bớt đi những sự bất bình
Dân Việt nam mình hết khổ, bớt đau. 
 
Xuân về có một nguyện cầu
Xin Cha ban xuống nhiệm mầu chúng con
Luôn luôn giữ một lòng son
Hiệp nhau nhà Chúa...để còn Cha thương.
 
Bụi trần còn lắm vấn vương
Cha ơi...Cha hỡi...hãy thương con hoài.
 
Duyên Nam 
Mùng 4 Tết (4-2-2022)
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2022 05:14:28 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 08.02.2022 23:17:40 (permalink)
0
Gói “chip”
 
Ngón tay ai...bốc lấy “chip”của tôi ?
Liếc nhìn qua...một đôi môi mọng đỏ
Mỗi cái “chip” được cắn ra nho nhỏ
Miệng nhai dòn, môi tỏ nụ cười tươi
 
Tôi lặng thinh...như không có con ngươi
Làm vô tình...mời người vài cái “chip”
Rồi cứ thế....ngón tay nàng bốc tiếp
“Chip” vơi dần, theo cái nhịp ngón tay.
 
Rồi đột nhiên...nàng nhíu mắt, châu mày
Làm như thể...tôi mang đầy tội lớn
           Nàng nghĩ rằng...
“Chip” của nàng...tôi tự chia quá trớn.
Tôi làm thinh. Khi loa lớn báo tin
 
Tôi đứng dậy, đi tiếp cuộc hành trình
Nàng cũng đứng. Thình lình...rơi gói “chip”
              Thì ra....
“Chip” của nàng đã quên mình ngủ thiếp
Trong túi nàng....Tội nghiệp “chip” của tôi!
 
Nàng xin lỗi. Nụ cười nỡ trên môi
“Không có gì, tới giờ tôi cất bước”
Xách lên vai, tôi đứng dậy đi trước
Nàng theo sau, chờ lược lên phi cơ
 
Ghế của nàng...cạnh tôi...cũng bất ngờ
Nàng mắc cỡ...mời tôi chia gói “chip”
Và như thế. Chuyện tôi, nàng lại tiếp
            Cho đến khi...
Tôi cùng nàng gởi thiệp báo tin vui
 
Duyên Nam
“chip” : khoai tây chiên
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2022 23:31:25 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 11.02.2022 22:07:35 (permalink)
0

Có thể năm nay.. 
 
Nguyên-đáng ngày về chuẩn bị rồi
Nhưng vì ly cách cũng đành thôi
Chuyến đi đặt vé bị hoàn lại
Mắt dõi quê hương. Đứng lại ngồi.
 
Cám ơn tấm lòng ở quê nhà
Dù chậm thời gian cũng đã qua
Nỗi nhớ quê hương tạm gát lại
Cũng vì đại dịch Corona
 
Ăn Tết xứ người cũng lạ thường
Cùng là một biển Thái-bình-dương
Nhưng đây tháng hai không là tết
Tết họ qua rồi. Cũng nhiễu nhương.
 
Em ở quê nhà chắc lại buồn
Biệt ly, ly cách, lệ bao tuông
Mỗi nhà, mỗi cảnh, ai đâu thấu?
Có thể năm nay “diệt” dịch luôn.
 
Để cho sinh hoạt giống ngày nào
Trường học, chợ búa, lại nhao nhao
Người làm trở lại đầy nhà máy
Bao nỗi buồn lo...thở cái phào.
 
Duyên Nam
11-02- 2022
 
Attached Image(s)
duyennam 24.03.2022 03:44:46 (permalink)
0

Mùa thay... 
 
Mùa thay, xuân đến. Trời ban mưa
Rửa sạch không gian bẩn bụi thừa
Khơi sống suối bên dòng xiết chảy
Thời qua quá khứ vẫn giây dưa?
 
Bên đường cây đã có chồi non
Sự sống sau đông vẫn mạnh còn
Có lẽ không lâu cành đủ lá
Trong lòng sao giữ một lối mòn?
 
Mây đen thỉnh thoảng choán trời xanh
Vẫn có chim con về đậu cành
Có lẽ thăm ta sau gió lạnh?
Tim ta tan đá...gió bay nhanh.
 
Sân cỏ trước sau sắp đổi màu
Màu xanh, màu úa lẩn chen nhau
Không lâu sẽ có màn xanh thẳm
Suối mắt cạn rồi. Giọt khỏi lau?
 
Đã mấy tuần rồi, có khỏe không?
Thời gian lặng lẽ nỗi chất chồng
Sáng đi, chiều đến, đêm không đổi
Sao trách lòng xanh cũng trống không?
 
Duyên Nam
23-03-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2022 00:06:17 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 24.03.2022 19:58:33 (permalink)
0

Đừng nghe anh... 
 
Đừng nghe anh...những lời yêu mộng mị
Là những lời chỉ làm trái tim đau
Lời văn hoa là sáo ngữ muôn màu
Đều giả tạo...làm đau em sau cuối.
 
Đừng nghe anh...sau ngày dài cuối buổi
Sau nắng hè, sau đông tối sinh nhai
Vì anh nói...chỉ là những câu hài
Em nghe chưa? Bỏ ngoài tai...không nhớ.
 
Đừng nghe anh...những lời, văn gàn dở
Chân dính bùn mà mơ ở thiên đàng
Biết khi nào sự sống sẽ sang ngang?
Mà thề hẹn trọn tình chàng ý thiếp.
 
Đừng nghe anh...cột trói mình vào nghiệp
Làm con tằm phải một kiếp nhả tơ
Em nghe không? Chỉ là một giấc mơ
Chôn quá khứ...khi đến giờ thức giấc.
 
Đừng nghe anh...những lời, văn đường mật
Em thiên thần...đừng đánh mất thơ ngây
Em là em, không thay đổi một giây
Kể những lúc...cầm tay khi hò hẹn.
 
Đừng nghe anh...khi chúng mình cụng chén
Rượu kề môi, giọt đắng đốt tim cang
Đừng bao giờ...để tim em đầu hàng
Dẫu lời nói...có nồng nàn sâu lắng.
 
Đừng nghe anh...khi tim em thấy nặng
Bỡi cớ gì...đã vắng bóng hình anh
Coi như mơ...hay gió thoảng qua mành
Là hơi thở...tan nhanh vào dĩ vãng.
 
Duyên Nam
24-03-2022
 
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 27 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9