Áo Trắng trong mùa dịch Cô-víc... Anh đã về sau một thời chống dịch
Chị lại về khi mục đích đã thành
Sài-gòn giờ...đang trở lại màu xanh
Nhờ Anh Chị ở trong ngành Áo Trắng.
Cùng những người đã góp công thầm lặng
Làm chiến sĩ hàn gắn những vết thương
Sài-gòn gọi...Anh Chị đã lên đường
Lao thân vào chiến trường không thấy địch.
Anh chung tay...không báo người thân thích
Chị nhập cuộc...lòng nặng trịch cưu mang
Có những người đã từ giã gia đàng
Sống cách ly...hành trang...ngày gặp lại.
Động lực nào khiến Anh Chị hăng hái?
Vì tình người? Đáp lại nghĩa đồng bào?
Khi đêm về...lấp lánh những vì sao
Nuốt vội vả...không bữa nào trọn vẹn?
Có những lúc...vì bịnh nhân...thức trắng
Đêm là ngày...bao gánh nặng đè vai
Cứu bịnh nhân...để mạng sống kéo dài
Thoát hiểm nguy...tránh vòng đai thần tử.
Người Sài-gòn...tìm đâu ra con chữ
Để nói lên những nghĩa cử thiên thần
Ngành Áo Trắng...quên nguy hiểm bản thân
Làm đầu tuyến...Sài-gòn cần... dấn bước.
Đã có người nằm lại...không về được
Nên gia đình đâu khước hủ tro tàn
Sau mùa dịch vầng khăn trắng ̣đầu mang
Sự mất mát ngút ngàn đâu ai biết.
Anh và Chị...những người con đặc biệt
Sống vì người...nhận phần thiệt về mình
Người ra đi...thật đáng nhớ, tôn vinh
Để Sài-gòn...được trở mình đang sống.
Duyên Nam
22-08-2022
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2022 22:28:12 bởi duyennam >