MỘT GIẤC CHIÊM BAO...
Thay đổi trang: << < 252627 > | Trang 25 của 27 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 400 bài trong đề mục
duyennam 27.03.2022 04:36:57 (permalink)
0

Nhưng... 
 
Anh yêu em...nhưng đừng nghe anh nói
Như bao lần anh đã gọi tên em
Anh muốn hứa...sẽ yêu em lâu bền
Nhưng lại sợ...ơn trên sẽ lấy mất.
 
Anh yêu em...những lời anh chân thật
Vì em yêu đã chật cả tim anh
Anh mong sao...tình yêu sẽ an lành
Nhưng lại sợ...thuyền chòng chành không tới.
 
Anh yêu em...không muốn em chờ đợi
Trể một giây không tới...để em buồn
Sợ những chiều...khi có trận mưa tuôn
Đường ngập nước...cần xuồng qua mới được.
 
Anh yêu em...có nhiều điều tính trước
Thốt không lời...lỡ ngược sự tính toan
Em thất vọng...khi dự tính bất toàn
Tội em lắm...em hiền ngoan...sẽ khổ.
 
Anh rất sợ...lỡ một ngày bão tố
Nhân bất toàn...sẽ có chổ không hay
Cả cuộc đời...lỡ...sẽ có một ngày
Em đớn đau...nghĩ rằng anh thay đỗi.
 
Nếu một ngày...thế gian nầy...sẽ tối
Vì mặt trời đã bị đỗi đi xa
Hệ thái dương...có lẽ...cũng đã già
Duyên chúng mình...trôi xa về quá khứ.
 
Duyên Nam
26-03-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2022 07:19:13 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 29.03.2022 20:45:43 (permalink)
0

Muội muốn không... 
 
Huynh rất muốn...đưa muội đi khắp chốn
Đến những nơi...để trốn bẩn bụi mờ
Có không gian...ngoại cảnh...muội làm thơ
Muội thư giản...hay giả vờ đang ngủ.
 
Về đồi xanh...với hoa rừng, vượn hú
Gió hiu hiu ru ngủ giấc vuôn tròn
Nghe thông reo bài hòa tấu keo son
Suối róc rách qua đá mòn nước chảy.
 
Chim ríu rít, hừng nắng mai vui nhảy
Đón chiều tà trên bãi cỏ rì xanh
Nhìn bản thượng vài sơn nử đồng hành
Mái tóc đen hòa màu xanh đồi núi.
 
Về duyên hải...ngắm trời lặng cuối buổi
Nghe âm thanh...biển đập núi ồn ào
Dõi ngoài khơi...những chấm nhỏ lao xao
Tàu đánh cá nhờ dồi dào biển mẹ.
 
Về quê muội...về quê hương... muội nhé
Vọng cổ buồn...nhánh sông rẻ làm đôi
Màu vàng lúa...có lẻ sắp chín rồi
Cái phản cũ...cái nôi...sân đánh đũa
 
Đưa muội về...thời tuổi thơ nhảy múa
Ôn những chuyện ...kỷ niệm úa mờ phai
Để có thể... muội cảm hứng làm vài
Bài thơ đẹp với đề tài muội muốn.
 
Muội muốn không....?
 
Duyên Nam
29-03-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 01.04.2022 09:22:36 (permalink)
0

Muội hận huynh... 
 
Muội không muốn...thì huynh đâu có ép
Chỉ xin muội đừng khép cửa lòng son
Thời gian đi...nước vẫn chảy...đá mòn
Phải...nỗi hận...vẫn còn như ngày trước?
 
Huynh vẫn biết...thời gian không xoay ngược
Không hận ...sao...nước mắt ướt qua đêm?
Dáng ai đó...tựa cửa trốn bên rềm?
Muội thấy gì trong màn đêm đen tối?
 
Muội hận huynh...huynh biết mình có lỗi
Để muội buồn qua tháng đổi chờ mong
Huynh ra đi...cũng đau xước cỏi lòng
Bước lên tàu...lòng mong ngày gặp lại.
 
Muội hận huynh...ừ...thật ra rất phải
Để muội chờ...bông ra trái từ lâu
Nhưng sao muội...không chịu bước qua cầu?
Hay muội đã...chôn huynh sâu ký ức.
 
Nói không nhớ...sao muội vẫn còn bực?
Đôi mắt buồn...nói thật nỗi niềm yêu
Muội cho huynh có dịp để được chìu
Bù đắp lại  những chiều đông đơn lẻ.
 
Cho huynh ôm bờ vai...lần nữa nhé?
Để huynh dìu những bước nhẹ hoàng hôn
Đã bao năm lòng huynh vẫn bồn chồn
Kề vai muội...thả hồn theo gió núi.
 
Duyên Nam
31-03-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 03.04.2022 02:30:52 (permalink)
0

Nếu một mai... 
 
Nếu một mai...Người sẽ về cát bụi
Kẻ đến sau vẫn theo đuổi giấc mơ
Một đời Người...đâu đủ có thì giờ
Theo đến đích những bất ngờ thiên hạ.
 
Nếu một mai...thân xác Người rời rã
Trí không còn thu ý lạ, lời hay
Kẻ đến sau sẽ vùng dậy một ngày
Để tiếp nối ...sự nghiệp dày quá khứ.
 
Nếu một mai...Người lận đận con chữ
Kẻ đến sau vẫn giữ ý tiền nhân
Người hảnh diện cũng đã dự một phần
Tuy nhỏ nhoi trong ngân hà trí tuệ.
 
Nếu một mai...sắp đến ngày tận thế
Sức Người mòn sao bảo vệ được ai
Thế hệ sau dấy lên những nhân tài
Để viết tiếp chuyện dài của nhân loại.
 
Nếu một mai...Người rời vị nguyên soái
Có nhân tài ở trong cỏi nhân gian
Bao anh hùng, quyết chí sẽ lên đàng
Hiến tài sức giữ giang san bờ cỏi.
 
Nếu một mai...đã đến thời mệt mỏi
Người về vườn theo phân loại tự nhiên
Tránh một bên...không cản bước người hiền
Kẻ thế Người...đến phiên được sáng chói.
 
Duyên Nam
02-04-2022
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2022 04:21:40 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
duyennam 05.04.2022 10:19:12 (permalink)
0

Góc khuất....
  
Đã nói...xa là tê tái lòng.
Sao muội còn nỡ để huynh trông?
Tim muội có phải đã thành đá?
Màu máu đổi rồi có phải không?
 
Ừ...rằng duyên nợ có long đong
Mây đậm nhiều ngày, có mấy trong
Bão tố, lắm giông, yên lặng ít
Nhưng mình vẫn nhớ...tái tê lòng?
 
Ít ai sinh ra được hoàn hảo
Nên vì lễ giáo phải đi vòng
Đã đến với nhau, sao thương hại?
Thiên kim mỹ nử cũng bằng không.
 
Muội đặt tình yêu dưới hiển vì
Để rồi...muội thấy...được những gi?
Phải chăng đã biết nhiều vi khuẩn?
Làm vậy là gì? Hãy nói đi.
 
Góc khuất thật ra có trọng tâm
Tạo ra đau nhức rất âm thầm
Mỗi lần ngày lặng là đêm đến
Góc khuất lại về tợ vết đâm.
 
Một ngày nếu có hết trời xanh
Có lẽ lòng huynh cũng phải đành
Chấp nhận nhân duyên đã định số
Mộng trong quá khứ sẽ tan nhanh.
 
Duyên Nam
04-04-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2022 01:21:42 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 12.04.2022 22:29:48 (permalink)
0

Những thư xưa... 
 
Anh trân trọng những thư xưa em viết
Là chân tình, là nhiệt huyết em mang
Dòng yêu thương, em kể chuyện từng hàng
Nỗi suy tư, sự sầu mang...thố lộ.
 
Nhưng bây giờ...iphone đã thế chỗ
Em gọi anh...nói...”đi phố chiều nay”
Hay những lúc ta trò chuyện nửa ngày
Rồi sau đó...lời bay đi đâu mất.
 
Anh trân trọng những dòng thư chân chất
“Em yêu anh... yêu rất...rất chân thành
Em nhớ nhung...em suy nghĩ..đấu tranh”
Những lời đó...trở thành làn sóng điện
 
Cái iphone...thành quả thời tiên tiến
Em "text" anh rất tiện phải không nào?
Rất ngắn, gọn....Nhưng chữ em ra sao?
Chữ nắn nót...thế nào anh nhớ được?
 
Anh rất nhớ...thư chúng mình ngày trước
Chữ mỗi người...đã được dệt thành lời
Là kỷ niệm, là ký ức...ngàn khơi
Là nhung nhớ của một thời nung nấu.
 
Nhận thư em...có thì giờ thẩm thấu
Ngoài chữ yêu còn bầu bạn ý nhiều
Có một thời mình đã viết bao nhiêu
Bây giờ đã...những chiều thư không đến.
 
Duyên Nam
12-04-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 05.05.2022 09:10:15 (permalink)
0

Người dưng... 
 
Bài thơ nầy...muốn gởi cho người đó
Ở Sài gòn...con phố nhỏ thân thương
Con phố đó chỉ có một con đường
Không đủ rộng xẻ nhường cho xe lớn.
 
Con đường đó...chúng tôi hay đùa giỡn
Của tuổi thơ khi mưa lớn gọi về
Mùa phượng đỏ...trời oi bức lê thê
Là cơ hội ngồi bên lề tán dốc.
 
Chuyện trong trường, chuyện học trò, mấy nhóc
Chuyện nghịch ngợm, chuyện chọc phá thầy cô
Chuyện thách nhau...đứa nào sớm có bồ
Hay chọc ghẹo đứa mô có bạn mới.
 
Nhà của người...chỉ vài bước là tới
Bên kia đường...cần gọi với là nghe
Nhà của người...hành lang có mái che
Hay rủ nhau...cùng ngồi nghe mưa đổ.
 
Ngày qua ngày...sự nhộn nhịp con phố
Tiếng rao hàng của người khổ gánh bưng
Đã lâu rồi...sao thấy nhớ quá chừng
Tôi nhớ phố hay người dưng thuở trước ?
 
Duyên Nam
04-5-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 19.06.2022 21:39:16 (permalink)
0
Ngày lễ Cha. Con muôn phần cảm tạ
 
Ngày lễ cha. Ngoài kia trời đã mát
Cũng một ngày. Con thấy khác ngày thường
Con về đây...nhờ có một tình thương
Thờ phượng Cha như thiên đường hạ giới.
 
Ngày Chúa nhật. Một ngày con mong đợi
Được về nhà...nhờ bởi Chúa hồng ân
Cha thánh khiết ban Con quí xuống trần
Đem lời Cha phát phân người có tội.
 
Cha ban cho...thiên quang đè bóng tối
Để chính con được cơ hội quay về
Dẫu ngoài kia nhiều cạm bẩy u mê
Cha thương xót, đã cận kề nhắn nhủ.
 
Cám ơn Cha đã ban cho thân phụ
Để có ngày con tự nhủ bao lần
Phụ thân con...ban xác thịt bản thân!
Cha Thiên thượng...ban thiên ân cứu chuộc.
 
Nhờ ân điển linh hồn con trong suốt
Vì Giê-xu đã chuộc cả thế gian
Ngày lễ cha, con tưởng nhớ thân vàng
Vì tội con...Chúa gian nan khổ nhục.
 
Ngày lễ cha, con nghĩ mình có phúc
Cha quang phòng con những lúc sụp suy
Nên đường đời có thử thách những gì
Con bình an bước đi đường đã định.
 
Theo Giê-xu...là con đường chân chính
Để về nhà như thiên định một lần
Linh hồn con không do dự phân vân
Ngày lễ cha...con muôn phần cảm tạ
  
Duyên Nam 
19-06-2022 
 
duyennam 25.06.2022 21:03:46 (permalink)
0

Một áng tình buồn... 
 
“Tình chỉ đẹp...khi còn dang dở”
Sao tim tôi...lở mãi không lành?
Thời gian cũng đã trôi nhanh
Nhưng tôi không thể mở “thành” đón ai.
 
Mỗi một ngày...là dài thế kỷ
Trong góc buồn...vẫn nghĩ về ai
Vết thương...còn đó...kéo dài
Người ơi...có biết...vì ai tôi buồn?
 
Cũng tại tôi...đã buông...không giữ
Nên thơ tôi...ngôn ngữ buồn tênh
Nợ người...sao thể đáp đền?
Tim tôi đã khắc đậm tên một người.
 
Nên có lúc...nụ cười héo hắt
Khi tình người đã thắc tim nầy
Trời xanh thỉnh thoảng mây bay
Gió không đuổi kịp...đọa đày nào nguôi.
 
Đọc thơ người...ngọt bùi cay đắng
Tại vì tôi...làm nặng tim côi?
Thời gian...cũng đã qua rồi
Người ơi...có biết...không thôi nhớ người?
 
Duyên Nam
25-6-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2022 01:00:54 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 30.07.2022 21:23:48 (permalink)
0

Nếu một mai... 
 
Nếu một mai lời yêu bay mất
Trái tim nầy đâu thật như xưa
Dẫu cho giông tố dư thừa
Lạnh tanh, đông đá...như chưa một lần
 
Nếu một mai ngại ngần không nói
Sao ngại ngùng như thuở hoang sơ
Tiếc chi một chút thời giờ
Để được bày tỏ giấc mơ tình người
 
Nếu một mai nụ cười đi vắng
Bình minh về tưởng nắng hoàng hôn
Cây trơ đơn lẻ không hồn
Vạn lời muốn nói lại chôn đáy lòng
 
Nếu một mai người trông không tới
Để đêm dài đã đợi hoài công
Mông mênh trống vắng cỏi lòng
Như là tượng đá đồi thông ngút ngàn
 
Nếu một mai niềm mang đau đáu
Trái tim nầy giọt máu không còn
Mộng xưa hai chữ sắc son
Lời yêu tôi sợ không còn trong tôi.
 
Duyên Nam
30-7-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 04.08.2022 00:14:17 (permalink)
0

Cuộc đời, đời sống... 
 
Nghĩ sao hai chữ “Cuộc đời”?
Là thời gian...kể từ thời mới sinh
Đến khi đi hết hành trình
Nhân sinh một kiếp chính mình trải qua.
 
“Đời sống” của một người ta
Là...hai bốn giờ đã trôi qua làm gì?
Tiền, tài, cơm, áo, tiện nghi?
Mồ hôi, nước mắt, nghĩ suy, đổi đời?
 
Có người đời sống thảnh thơi
Có người tất bật cả đời âu lo
Có người đêm ngáy pho pho
Có người lo lắng lỡ đò ngày mai.
 
Có người teo tóp hình hài
Có người phát triển...lai lai rượu bầu
Có người kẻ dạ, người tâu
Có người một kiếp cuối đầu dạ vâng
 
Cao xanh ai biết mấy tầng
Thói đời lắm kẻ chia, nhân, cọng, trừ
“Cuộc đời” ai biết thiếu dư
Đến khi nhắm mắt ngữ từ phân chia
 
Vào đời trần trụi...Khi lìa
Áo quần rỗng túi. Trên bia vài hàng
Người đưa chu cấp hành trang
Ván thì...sáu miếng. Vài hàng lệ rơi.
 
Duyên Nam
3-8-2022
 
Attached Image(s)
duyennam 18.08.2022 07:49:18 (permalink)
0
Bây giờ...
 
Em già...anh cũng...ờ...già
Hai ta cũng đã vượt qua đỉnh đồi
Chung lưng, chia xẻ có đôi
Nụ kia vẫn đẹp trên môi năm nào
 
Thuyền đời có lúc ba đào
Sánh cùng nhân thế ngọt ngào cưu mang
Bây giờ dư dả thời gian
Dứt giây ràng buộc gian nan vì người
 
Em xem...cây lá xinh tươi
Mùa vừa đi vắng...nhiều mười mùa sau
Thân nầy có thể nát nhàu
Trí thông vẫn tuyệt thua mau mấy người
 
Mỗi ngày vui cảnh cây tươi
Không màng danh lợi...bao người bon chen
Khi vui ta xuống đồng bằng
Khi buồn ta lại ngắm trăng bên đồi
 
Mặc cho thế thái nổi trôi
Hai ta cũng đã trả rồi nợ mang
Bây giờ có thể bàng quang
Để hồn tươi mát...hành trang mỗi ngày.
 
Duyên Nam
17-8-2022 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2022 00:19:28 bởi duyennam >
duyennam 22.08.2022 21:25:07 (permalink)
0

Áo Trắng trong mùa dịch Cô-víc... 
 
Anh đã về sau một thời chống dịch
Chị lại về khi mục đích đã thành
Sài-gòn giờ...đang trở lại màu xanh
Nhờ Anh Chị ở trong ngành Áo Trắng.
 
Cùng những người đã góp công thầm lặng
Làm chiến sĩ hàn gắn những vết thương
Sài-gòn gọi...Anh Chị đã lên đường
Lao thân vào chiến trường không thấy địch.
 
Anh chung tay...không báo người thân thích
Chị nhập cuộc...lòng nặng trịch cưu mang
Có những người đã từ giã gia đàng
Sống cách ly...hành trang...ngày gặp lại.
 
Động lực nào khiến Anh Chị hăng hái?
Vì tình người? Đáp lại nghĩa đồng bào?
Khi đêm về...lấp lánh những vì sao
Nuốt vội vả...không bữa nào trọn vẹn?
 
Có những lúc...vì bịnh nhân...thức trắng
Đêm là ngày...bao gánh nặng đè vai
Cứu bịnh nhân...để mạng sống kéo dài
Thoát hiểm nguy...tránh vòng đai thần tử.
 
Người Sài-gòn...tìm đâu ra con chữ
Để nói lên những nghĩa cử thiên thần
Ngành Áo Trắng...quên nguy hiểm bản thân
Làm đầu tuyến...Sài-gòn cần... dấn bước.
 
Đã có người nằm lại...không về được
Nên gia đình đâu khước hủ tro tàn
Sau mùa dịch vầng khăn trắng ̣đầu mang
Sự mất mát ngút ngàn đâu ai biết.
 
Anh và Chị...những người con đặc biệt
Sống vì người...nhận phần thiệt về mình
Người ra đi...thật đáng nhớ, tôn vinh
Để Sài-gòn...được trở mình đang sống.
 
Duyên Nam
22-08-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2022 22:28:12 bởi duyennam >
Attached Image(s)
duyennam 31.08.2022 23:56:28 (permalink)
0
Vì ta sợ... 
 
Em đã viết về Cha, về Mẹ
Về bạn bè, những kẻ thân quen
Về cuộc sống sang trọng, nghèo hèn
Về bản ngã lẫn xen lời giễu cợt
 
Về trường đời tóm, thâu, chia, sớt
Về chiều buồn, những đợt cuồn phong
Về lụt lội, nước cuộn đầy giòng
Về hoa lá hay cây trồng ngoài ngỏ
 
Về rừng xanh, nắng vàng, đọt cỏ
Về con người bọc vỏ hiền từ
Về thâm hiểm dưới mặt vô tư
Về tất bật mệt nhừ như gối ngủ.
 
Viết như thế, nhưng mà...mà chưa đủ
Có bao giờ tự nhủ với chính mình
Về những điều sâu kín vẫn làm thinh
Chôn góc nhỏ, mong hòa bình tâm trí.
 
Đã muốn quên, sao thố lộ được nhỉ?
Nhưng suy tư đâu yên nghỉ bình an!
Viết về mình sao khăn khó mọi đàng?
Vì ta sợ thế gian lòng vị kỳ!

Sợ phê bình nghịch chiều, vô lý
Sợ suy luận theo ý của người ta
Sợ chụp mủ của những kẻ chính, tà
Sợ dư luận truyền qua bao cái miệng

Duyên Nam 
31-08-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2022 21:58:10 bởi duyennam >
duyennam 03.09.2022 05:52:52 (permalink)
0

Chữ NẾU... 
 
Có người hỏi...làm sao dùng chữ NẾU
Dùng cách nào thật khéo trong ngôn từ
Dùng cách nào cho NẾU không bị dư
Dùng làm sao...cho NẾU từ đúng chỗ.
 
Chính từ NẾU cũng có những cái khổ
Có NẾU từ...thách đố một tương lai
“NẾU có tiền...tôi sung sướng dài dài”
“NẾU tôi chết...ngày mai ai thay thế ? ”
 
Có NẾU từ cũng chỉ việc quá trể
“NẾU có tôi...khống chế kẻ thù anh
Thì giờ này...mộ kia đã không thành
Anh vẫn sống...phui phanh bao tội ác”
 
Một ngụy biện ! Quá khứ đâu thể khác
Quá khứ rồi ! Như hát lạc đường giây
Lịch sử qua ! Đừng giả sử, phân bày
Khổ người sống và không thay được cục diện.
 
Một ngụy biện. Xin im...đừng lên tiếng
Nói làm gì...mất thể diện NẾU con
Quá khứ rồi...níu kéo cũng không còn
Đừng bới lại những lối mòn, dấu cũ.
 
Duyên Nam
02-09-2022
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2022 06:03:44 bởi duyennam >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 252627 > | Trang 25 của 27 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 400 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9