Những thư xưa... Anh trân trọng những thư xưa em viết
Là chân tình, là nhiệt huyết em mang
Dòng yêu thương, em kể chuyện từng hàng
Nỗi suy tư, sự sầu mang...thố lộ.
Nhưng bây giờ...iphone đã thế chỗ
Em gọi anh...nói...”đi phố chiều nay”
Hay những lúc ta trò chuyện nửa ngày
Rồi sau đó...lời bay đi đâu mất.
Anh trân trọng những dòng thư chân chất
“Em yêu anh... yêu rất...rất chân thành
Em nhớ nhung...em suy nghĩ..đấu tranh”
Những lời đó...trở thành làn sóng điện
Cái iphone...thành quả thời tiên tiến
Em "text" anh rất tiện phải không nào?
Rất ngắn, gọn....Nhưng chữ em ra sao?
Chữ nắn nót...thế nào anh nhớ được?
Anh rất nhớ...thư chúng mình ngày trước
Chữ mỗi người...đã được dệt thành lời
Là kỷ niệm, là ký ức...ngàn khơi
Là nhung nhớ của một thời nung nấu.
Nhận thư em...có thì giờ thẩm thấu
Ngoài chữ yêu còn bầu bạn ý nhiều
Có một thời mình đã viết bao nhiêu
Bây giờ đã...những chiều thư không đến.
Duyên Nam
12-04-2022