CON SỢ RỒI ĐỪNG LA...
Ba ơi! Mẹ ơi! Con sợ rồi, đừng la con nữa!
Con có tội gì, mà bị vạ lây?
Con không có quyền chọn cha, chọn mẹ!
Nhưng ba mẹ có quyền....chừa kẻ đẻ ra (không sinh con ra),
Con là kết quả của chuyện tình tiên vẽ,
hay con....là kẻ....chia rẻ mẹ cha?
Đã cho con ra, thì lo cho đủ,
Sao bây giờ đánh phủ đầu con?
Con đây tâm trí còn non,
Xin bỏ con lại, phòng-son (bụng) của mẹ!
Ba mẹ bất hòa....con xót xa trong dạ.
Khép nép góc tường, mà cũng bị vạ lây.
Ba cáu, ba rầy, gia đình đây, tan nát,
Mẹ hờn, mẹ giận, tản mác, cả gia đình,
Những thứ linh tinh, cũng rinh ra để nói.
Nói tới, nói lui.....thui cháy đời không may!
Rồi có một ngày....ba mẹ bỏ nhau ra!
Con sẽ là....kẻ một cha...hay một mẹ!
Con sẽ thành...một...trong những kẻ mồ côi!
Không mồ côi cha, cũng xa bầu sửa mẹ.
Nếu phải chết đi, sửa hòa cho cha mẹ!
Thì con nguyện làm liền.....đâu có nệ chi!
Con không muốn đi......con không muốn ở,
Con muốn chết đi, đỡ nợ mẹ cha,
Nếu vì con....mà cha mẹ bất hòa,
Thì con vạn lần.....xin tha.... xin thứ.
Những lúc học về....thử giởn tự nhiên,
Mong tiếng cười hiền....nối liền rạn nức,
Nhưng con biết rằng, quá sức tuổi non.
Hiểu lòng con đây....rất mong.... rất muốn:
muốn cha mẹ mình....thương mến lẫn nhau!
để đến ngày sau.....con có cha lẩn mẹ!
Duyên Nam
Carmel Nov 16th, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2015 04:09:27 bởi duyennam >