MỘT PHÚT ĐÃ QUA....
Người ta chỉ biết, những gì tôi đã viết!
Tôi thì....tôi biết....những gì, tôi đang viết!
Những gì tôi sắp viết....chính tôi cũng không biết,
Đố ai biết được...những gì tôi sắp viết ra?
Nhìn những gì tôi đang viết....bạn đoán những gì tôi sắp viết ra!
Nhưng đoán và biết....đâu nhất thiết là thiệt.
Này nhé! Một phút đi qua, đã là quá khứ !
Quá khứ....có thể gần hoặc xa,
Những gì.....thoáng qua, đã là quá khứ.
Quá khứ là quá khứ....đâu có cần gần hay xa?
Có ai hiểu? Tôi đang nói gì chứ?
Quá khứ không....thì không đủ!
Phải nói, quá khứ của cái gì.....mới được chứ?
Có thể, quá khứ của bạn, quá khứ của ta,
hay quá khứ của một phút đã qua!
Vì một phút bay xa.... đã là quá khứ!
Quá khứ! Quá khứ! Giải thích đi chứ?
Sợ quá khứ....tha thứ cho nhau,
Sợ quá khứ....mau mau hòa thuận!
Nếu một phút sau....không còn thấy nhau,
ruột cắt....lòng đau,
không còn cơ hội, cùng nhau tha thứ!
Vì những gì xãy ra....đã là quá khứ!
Thử chút chơi! Hơi nào tức!
Tới mức nầy, tớ xin dứt.
Duyên Nam