Vùng Trời Dang Dỡ
Chợ Tình Có hai người mặc cả bên gốc cây Về cuộc tình mua bán trong chốc lát Xác thịt, tiền tài đem ra đổi chác Họ lõa lồ khao khát ghì siết nhau Có người vợ tiếng nấc nghẹn thương đau Ôm con thơ chờ chồng đôi mắt ướt Lu hết gạo nhà mưa dột sau trước Nhìn con đói ... ngồi khóc giữa đêm đen Người đàn bà mắt thâm quầng ho hen Mặc xiêm y, tô phấn son rất vội Đón thêm khách tay vẫy miệng mời gọi Con ở nhà ... khát sữa, khóc, ngủ quên Người đàn ông rũ rượi bước chông chênh Áo sốc xếch, túi rỗng buồn vô kể Ham của lạ, nghĩ mình như thượng đế Quên con thơ, vợ hiền, mẹ ốm đau Phiên chợ tình người mua bán đổi trao Thương cô vợ mang mầm bệnh thế kỷ Phút cuồng ngông, thấp hèn không suy nghĩ Chồng giết vợ .... bức tử cả đàn con
Men Tình Ái Uống cho say để thấy em hiện về Trong men đắng tay khờ dại đam mê Vuốt mái tóc hư ảo mờ sương khói Gió đông lùa liễu rũ nhịp sơn khuê Trăng tròng trành nghiêng ngã dáng ngô nghê Khóm cúc xinh hương sắc vàng lan tỏa Áo dài trắng lượn tà bay trong gió Đẹp dị thường sao lấp lánh cô miên Gió lã lơi vờn suối tóc trinh nguyên Ôm dáng hoa trỗi cung đàn lãng tữ Giọng khàn đục ru nỗi sầu cô lữ Lay phím ngà men tình nhớ vút cao Chiếc ly vỡ tan giọt lệ ngã màu Như làn gió thoáng qua rồi vụt mất Khắc ghi tim ở ngôi cao thứ nhất Bóng hình em trong cõi nhớ chênh vênh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2014 22:33:13 bởi Thương Hoàng >
Lạnh! Đông về nhuộm trắng đường thơ Ru đêm tuyết phủ hững hờ giá băng Suối tình róc rách hờn trăng Chim kêu lạc lõng ngại ngần sương rơi Gió khuya lay lất lưng trời Tim sầu lỡ nhịp chơi vơi lạnh lùng Đàn ngân ai oán hồn rung Điệu buồn dang dỡ tơ chùn phím loan
Tuyết Lạnh Trời chớm đông gió miên man se lạnh Có những điều tưởng chừng như đã quên Anh ngồi đây giữa vùng nhớ chênh vênh Cố giấu em vào tận cùng ký ức Tuyết trắng rơi ôm nỗi buồn ray rức Mình xa nhau cũng được mấy mùa trăng Nhìn sao đêm lòng khắc khoải bâng khuâng Đêm nay lạnh, biết người yêu đủ ấm? Nước mắt ai phủ bụi đời lấm tấm Gió phong trần vỡ rạn dấu chân chim Cơn bão tình vỗ sóng ngập đường tim Dâng trái yêu nghịch mùa thương xa vắng Nhấp men cay nửa hồn nghe chát đắng Nửa chơi vơi theo dấu ái trở về Dù xa nhau nhưng tình vẫn đam mê Như thuở nào vụng về môi đắm đuối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2014 00:22:05 bởi Thương Hoàng >
Trót Dại Một mai em về bên người ấy Đem cả trời mây nhuốm nỗi buồn Liệm tím nắng chiều dòng lệ tuôn Dệt vành khăn tang màu kỷ niệm Thời gian là phương thuốc mầu nhiệm Giúp cho em quên được mối tình Ngậm ngùi ôm ấp một sinh linh Đang dần tượng hình theo ngày tháng Bước xuống thuyền hoa tim vỡ rạn Xin gửi lại ai nửa môi cười Một nửa chết rồi nên chẳng tươi Em đem về chôn đời con gái Một mai khi người quay trở lại Vẫn bến đò xưa nhưng khác xưa Vắng cô lái nghèo đời nắng mưa Đã chết từ khi người gian dối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2014 00:22:38 bởi Thương Hoàng >
Thương Vỡ Ai đứng đây mà nghe hồn mưa đổ Phút chia tay thương loang lỗ vết sầu Tim se sắt dâng men đắng thương đau Trăng chếch bóng ngã màu vương nuối tiếc Đàn ai oán trỗi cung hờn ly biệt Gió chênh vênh nghiệt ngã xám mây trời Đêm khuya khoắt hai chiếc bóng chơi vơi Khan tiếng nấc nghẹn lời rung môi chát Đôi châu pha vỡ vụng về trên cát Con bướm tình ngơ ngác vỗ cánh bay Kẻ bước đi mà dạ héo gang tày Người ở lại đọa đày đau hấp hối Tiếng vượn tu đêm dài thêm bức bối Tình khuất mờ theo sương khói lam khuê Quay gót lui mà thương dạ não nề Chìm bóng đêm, lối về xa muôn kiếp R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2014 19:22:42 bởi Ct.Ly >
Hồn Trinh Nữ Vuốt nhành liễu rũ ngỡ tóc thề Trăng vàng óng ả suối đam mê Đêm nay giá lạnh sầu cô lữ Ru giấc hồn côi tim vỗ về Nhớ bờ môi mộng trái thanh tân Làn da trắng mịn, tuyết ngại ngần Nụ cười e ấp vành nguyệt quế Say tình ngây ngất đỉnh phù vân Đời gieo nghịch cảnh lắm trớ trêu Em tôi ra đi một buổi chiều Căng tròn tuổi mộng vừa đôi tám Nụ hồng em ấp, chớm biết yêu! Gió trỗi khúc nhạc sầu lâm ly Một người ở lại một người đi Hai trái tim hồng đau vỡ nát Ngõ tình tan tác lối chim di Cứ ngỡ hồn ai về theo gió Nương cánh chim chiều buồn co ro Liệm tím chân trời đau se sắt Thương sầu khóe mắt vương tàn tro Thắp nén hương lòng về bên ấy Trăng thề khuất lấp sau ngàn mây Duyên kiếp đá vàng xin lỗi hẹn Em đi, bóng nắng cũng hao gầy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2014 01:12:43 bởi Thương Hoàng >
Giọt Nước Mắt Người Đàn Ông Những giọt nước mắt tràn ly bia mặn đắng Khi người đàn ông tay trắng lẻ loi tình Buồn tủi, hối hận vì bạn đời rẻ khinh Hay bị phụ tình, đàn ông họ sẽ khóc Những giọt nước mắt không phải vì khổ nhọc Thậm chí đổ máu, cũng là chuyện tầm thường Làm người đàn ông sá gì những vết thương Nhưng tổn thương lòng sẽ khiến họ rơi lệ Dù cho đớn đau vẫn gượng cười ngạo nghễ Rót ngược vào trong giọt sầu ngập cõi lòng Đàn ông chỉ có thể khóc vì núi sông Hay vì sự ra đi của người thân, đồng đội Họ ngậm ngùi nhìn cha mẹ già cằn cỗi Và khóc rống khi người cưỡi hạc quy tiên Họ sẽ khóc ngất, thương xót mất vợ hiền Khóc mừng con, sinh ra trong sự mong đợi Họ sẽ không khóc nếu chỉ buồn vời vợi Hay lúc bước đi vấp ngã trên đường đời Tuyệt đối sẽ không dù đã sắp tàn hơi Hay oán hờn những lỗi lầm mình ngu ngốc Những giọt nước mắt còn quý hơn ngà ngọc Nên bọn đàn ông không khóc được dễ dàng Mới lọt lòng biết tu oa cất tiếng vang Nhưng lớn lên thì suối nguồn dần khô cạn Khi đàn ông say, khóe chân chim vỡ rạn Rượu tràn bờ môi họ mới khóc thật lòng Sẽ như là tận thế, đất lở, trời long Và lúc đó họ khóc như những đứa trẻ
Người Đàn Ông Chung Thủy Có người đàn ông nào mà nói không yêu vợ Vì trước hôn nhân họ cũng đã từng yêu nhau? Nhưng năm tháng nghĩa phu thê ân ái bạc màu Vì lòng người, hay cuộc đời giăng đầy cám dỗ? Những chú ong non mãi vui chơi nhí nhố Những chàng bướm đa tình say sưa hút nhụy hoa Bản chất đàn ông là hảo ngọt, thích đàn bà Mèo mả gà đồng và rất đam mê của lạ Nhưng cũng có đàn ông xem gia đình trên tất cả Sáng đi làm, chiều tối về nhà với vợ con Họ lao tâm vun đắp cho hạnh phúc vuông tròn Yêu chỉ một người đàn bà và rất chung thuỷ Có những người vợ hết sức mẫu mực, kim chỉ Luôn đãm đang, chịu khó chăm sóc cả gia đình Bỏ mặc bản thân và luôn sẵn sàng để hy sinh Họ nhịn đói, chịu rét cho chồng con no ấm Nhưng cũng có những người mãi mê lo son phấn Mặc đàn con nheo nhóc, mẹ lộng lẫy cao sang Chồng lam lũ tối tăm, vợ nhung lụa bạc vàng Sống buông thả, tình nhân thì luôn luôn thay đổi Thói đời lọc lừa dạy người ta biết nói dối Và họ học rất nhanh cách đổ lỗi cho nhau Những bà vợ luôn chì chiết, xăm soi, càu nhàu Những ông chồng suốt ngày chăn rau sạch nơi công sở Tu bảy kiếp thì mới được nên duyên chồng vợ Sao không tìm hiểu xem dang dỡ là vì ai Vợ thay đổi, chồng bê tha ....hay con tạo lá lay? Mấy ai nhớ lời thệ ước nơi giáo đường năm cũ Tránh ngọn gió đông thì rơi vào cơn bão dữ Nhìn ngó vợ người rồi so sánh để mà chi Nhớ ngày nào cũng hoa khôi .... mình trồng cây si Được bao nhiêu ông chồng .... nhớ câu tàu khang tấm mẳn Cơm canh ở nhà lúc nào cũng nóng hổi, có sẳn Bún phở nguội lạnh thì cũng chẳng có hơn gì Đó là vì sao những người đàn ông biết nghĩ suy Họ chung thủy suốt đời yêu thương vợ mình duy nhất
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2014 23:10:55 bởi Thương Hoàng >
Sống Thử Con gái thời nay thích tự do yêu đương và sống thử Như chim non nớt đang vỗ cánh tập bay Những bước đầu đời nhiều rủi ít may Và sự trong trắng thì chỉ có một lần để thử Những đứa con trai tìm mọi cách để chế ngự Một nhan sắc bằng tiền tài, địa vị, và trăm ngàn lời hứa dối gian Hút được nhụy hoa thì ruồng bỏ phủ phàng Những đứa con gái đau buồn đi vá trinh tiết Các cô chậc lưỡi .... cũng chẳng gì khác giữa giả với thiệt Vì đàn ông vốn dỉ là những gã rất ngu khờ Khi họ được dâng hiến, cho dù không tì vết bởn nhơ Nhưng chắc gì những trái tim kia sẽ suốt đời thủy chung hay vẫn còn trong trắng Có những đứa con trai đánh nhau để tranh giành chiến thắng Rách trán, u đầu thậm chí mất cả sự nghiệp công danh Vì ai? những gái làng chơi hay các cô con nhà lành Người ta lấy gì làm thước đo sự thanh khiết, chung thủy Có những cô lý luận là không cần giữ quá kỷ Vì chỉ mất một lần dù gặp trí thức hay lưu manh Không cho hết là chưa chứng minh lòng chân thành Dù ngây thơ hay già dặn, thì ít nhất cũng phải đôi ba lần sống thử Kết quả yêu cuồng sống vội của các đôi nam nữ Là những bào thai vứt bỏ và những đứa trẻ không cha Những người mẹ trẻ lam lũ đơn thân nên chống già Những nấm mồ hoang lạnh với những oan hồn nghìn năm ai oán Và sẽ còn vô số những người đang lao vào sống thử!
Bùa Yêu Anh nghe nói có những loại bùa yêu Khi vướng vào thì trọn đời thương nhớ Cho đến chết cũng không gì tháo gỡ Em bỏ gì......sao anh si mê em Này em yêu hãy bỏ thật nhiều thêm Anh muốn u mê thêm ngàn năm nữa Hy vọng rằng bệnh này không thuốc chữa Trái tim này xin dâng hiến nữ vương Anh đắm say em một cách dị thường Và nhớ em theo mỗi giờ mỗi phút Mới vắng xa lửa lòng hừng nghi ngút Linh hồn này mãi mãi ở bên em Và giờ đây khi trời giăng màn đêm Anh nhớ thương cô phù thủy yêu dấu Mỗi nhịp tim, một tình khúc vang tấu Gởi về em những nốt nhạc trăm năm
Chờ Bước Anh Quay Về Anh hãy đi đi tìm lại sự bắt đầu Nơi chốn bình yên và bầu trời hạnh phúc Em ngồi đây với trái tim sờn côi cút Chờ bước anh mỏi gối, tìm quay trở về Anh hãy đi đi tìm lại sự đam mê Của ước mơ thôi thúc tâm hồn nóng bỏng Bằng những vần thơ đầy bướm hoa trĩu mộng Ru gót chân anh trong giấc ngủ hồn nhiên Anh hãy đi đi tìm lại lý lẽ riêng Những điều con tim ngại ngùng chưa dám nói Bóng đời như vó câu trôi qua rất vội Nhưng mối tình mình không thay đổi nghìn năm Anh hãy đi đi đến những vùng xa xăm Nếu vẫn chưa tìm được bóng hình nào khác Hãy để bước chân trãi dài theo triền cát Men theo gió biển trở về mái nhà xưa Ta chung bàn tay vun đắp dù nắng mưa Cùng nhau đính kết một túp lều hạnh phúc Ở nơi đó tình yêu luôn luôn hiện thực Giữa đôi tim lặn lội cả đời tìm nhau
Mình Hạnh Phúc Chưa? Hạnh phúc là được sống với người mình yêu? Nếu chỉ thân xác thì mới có được phân nửa Mối lương duyên sẽ như đồng tiền sấp ngữa Khi người ta đạt điều mong muốn thì bỏ ra đi Hạnh phúc là được sống với mối tình si? Trao trái tim ra, nghĩ chẳng bao giờ hối hận Nhưng đường thẳng một chiều chỉ chạy về vô tận Nên tình đơn phương giết người trong mòn mỏi đợi chờ Hạnh phúc là được sống trong lâu đài mộng mơ? Những chiếc xe quý giá và hạ nhân hầu hạ Trang sức đắt tiền và sơn hào hải vị lạ Đó là vật chất ... nhưng tình yêu tăm tối mịt mù Sống với người yêu mình - mình yêu, đến thiên thu Cùng đâu lưng dựa cật vượt qua thời gian khổ Ái ân mặn nồng khi tình dâng sống vỗ Hạnh phúc là mỗi sáng nghe hai tiếng gọi .... mình ơi!
Ngốc! Vẫn biết là nhung nhớ sao lòng lại muốn quên Một lần trót dại cả đời chênh vênh nuối tiếc Một lần chia tay ai mà nghìn thu vĩnh biệt Biết là lừa dối sao chẳng ngờ vực, cứ tin nhau? Vẫn biết mùa thu thì lá cây sẽ thay màu Khi con gái buồn sẽ nát nhàu những dòng dư hương lệ Cớ vì sao cõi lòng mình tan chảy quá dễ Khi những giọt nâu trầm chạm ướt bờ môi khô Vẫn biết trái tim này hoang lạnh như nấm mồ Nhưng một chiếc hôn phớt nhẹ cũng hồi sinh nhịp thở Và có gã khờ chẳng đắn đo là duyên, hay nợ Nhắm mắt mở rộng vòng tay đón hai chữ thứ tha Bèo mây hội tụ nhưng bao giờ sẽ chia xa? Gió từ đâu đến, tại sao gọi là đêm trắng Được bao nhiêu người đang yêu mà nghĩ đến trái đắng Và gã khờ cũng không ngoại lệ khi lòng vấn vương! Có những điều khi yêu bỗng hóa dễ, tầm thường Nhưng thực tế thì là điều không có thể Những lời đường mật loài ong bướm kể lể Và những trái tim chôn đáy mồ sâu còn thổn thức trăm năm
Miên Man Sáng nay hoa cỏ ngậm sương Nắng vàng ẻo lả tơ vương đất trời Mây sầu rũ cánh chơi vơi Gió miên man thổi cây đời phù du Đông về mà ngỡ như thu Đâu đây lá rụng mịt mù tâm tư
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: